Chương 543 – Cái bẫy của Con quỷ tinh quái (Góc nhìn từ Mộc quái)
Tôi lao đi bên dưới mặt đất phủ đầy sương mù, theo hướng mà Aruane đã lẩn mất.
Cô ta là một kẻ thù mạnh.
Trên hết, cô ta còn có xác sống bạch pháp sư Ool có vai trò hồi sức.
Đây không phải là đối thủ tôi có thể đương đầu.
Tuy nhiên cô ả đã bị thương bởi sự dũng cảm của Aro cùng kế hoạch tài tình.
Ma lực của Ool cũng đã bị hút đi đáng kể.
Tôi không biết có hiệu quả đến đâu, nhưng… để giành cơ hội chiến thắng, tôi nhất định phải lạc quan lên.
Vốn dĩ từ lâu con đường thắng lợi dành cho tôi rất chật hẹp.
Ngay từ đầu, đối phó với một kẻ thù thượng đẳng, xoay chuyển tình thế chỉ với một bước nằm ngoài khả năng của tôi.
Cô chủ Aro và Atlach-Nacha thì khéo léo, sở hữu những chiêu thức one-hit đầy uy lực cùng với chỉ số hỗ trợ chúng.
Về cơ bản tôi thuộc hệ đánh chiến nhây mà lì, thậm chí đủ sức hạ những kẻ thù yếu hơn, nhưng lại không có cơ hội trước những đối thủ mạnh hơn.
Tôi hiểu sự thật đó hơn bất kỳ ai.
Tuy có 〖Vết tích thiên thạch〗 nhưng sẽ không đánh trúng được khi chỉ có mình tôi sử dụng.
Trong cuộc chiến, tôi cần tìm cách khác để giành chiến thắng.
Có được nó hay không quá xa vời với tôi.
Nhưng mà do tôi không nắm rõ phương pháp khi chiến đấu.
Ít nhất chẳng có lý do gì để tôi đứng một bên và bỏ mặc cô chủ Aro cùng sư muội Atlach-Nacha phải chết.
Nếu tôi xem xét kỹ hơn, rõ ràng lựa chọn cách bỏ chạy không hề có lợi cho tôi.
Vì thế tôi chỉ có thể tiến bước.
Không cần biết con đường sẽ chông gai thế nào.
Sau một lúc thẳng tiến, lối đi chia ra làm hai bên dọc theo vách đá, dẫn đến hai địa điểm riêng biệt.
Hmm… cô ta đã chọn bên trái hay bên phải?
À, còn có khả năng cô ta leo lên.
Chẳng biết có dấu vết nào để tôi trông thấy trên vách đá không nhỉ.
Tôi để ý ra một cái hang to lớn ở trên đó.
Quan sát những chỗ khác, nhưng mà… bề mặt của hang đá đang phát ra ánh sáng đen.
K- Kia là… đừng bảo với tôi đấy là loại tơ đặc biệt của Atlach-Nacha nhá?
Muội ấy rất có thể bị giam ở bên trong.
Khá hợp lý.
Aruane đã giấu muội ấy ở nơi nào đó trước khi hội nhóm với Lilixira.
Có khả năng cô ả đã mang sư muội vào cái hang như thế này!
…Nếu cô chủ Aro có ở đây, cô ấy nhất định sẽ phát hiện ra ngay sau khi truy đuổi theo Aruane đến hang đá.
May mà có gợi ý của Atlach-Nacha.
Cơ mà dù cái hang này to thật… nhưng lại hơi bé so với tôi.
Tôi có thể ép người chui vào nếu muốn nhưng vậy sẽ không thể di chuyển linh hoạt và tránh những đòn tấn công của Aruane.
Nếu cử động bên trong đó quá nhiều rồi làm sập cái hang thì tôi sẽ chôn sống Atlach-Nacha mất.
N- Nhưng đợi ở ngoài thì Aruane sẽ giết muội ấy để có thể chiếm quyền điều khiển hoàn toàn bởi 〖Hình nhân máu〗.
Hoặc nếu cô ta nói dối thì cũng có khả năng cô ả sẽ đem muội ấy đến trở thành 〖Chư hầu thánh linh〗 của Lilixira, giống như kế hoạch ban đầu… ugh, ummm…
Argh, tôi còn chần chừ nữa thì không chừng Atlach-Nacha sẽ bị giết!
Tôi đã quyết tâm sẽ không sợ hãi nữa mà!
Kích hoạt 〖Mộc thần hóa〗.
Thân thể to tướng của tôi nhanh chóng thu nhỏ lại.
Như thường lệ, tôi biến thành hình dáng một con chim có kích cỡ tương đương đứa bé loài người.
Bằng cách này tôi có thể khám phá hang động bất kể nó có nhỏ cỡ nào.
Nếu không làm thì tôi sẽ bị kẹt bên trong, rồi sẽ bị chơi đùa và giết chết bởi Aruane.
Nhưng… sức mạnh của tôi sẽ bị suy giảm đáng kể trong hình hài này.
Tôi không còn biện pháp nào khác phải tận dụng thân thể tý hon để giải cứu Atlach-Nacha, đồng thời phải thoát khỏi Aruane.
Mặc dù tôi đã nhỏ hơn, tránh mặt cô ta trong khi phải cứu lấy sư muội trong cái hang chật hẹp… gần như bất khả thi.
Hơn nữa, Aruane có quá nhiều lợi thế ủng hộ ở đây.
Dẫu sao tôi cũng chẳng biết sẽ có sắp đặt gì.
Đây có lẽ là hướng hành động dại dột.
Đơn giản chỉ cần xét về tỷ lệ thành công thì chờ phục kích bên ngoài sẽ hiệu quả hơn.
Khả năng cô ta mang Atlach-Nacha còn sống ra ngoài chưa hẳn là con số không.
Cả tôi cũng biết điều đó.
Thế nhưng tôi không muốn lựa chọn như vậy.
Bám sát theo mép tường, di chuyển lặng lẽ và nhanh nhất có thể, tôi tiến vào.
Tôi không nghe thấy bất kỳ tiếng động gì như bước chân của Aruane.
Không đúng nơi rồi chăng?
Làm thế quái nào được.
Tôi đã kiểm tra kỹ lưỡng rồi, đó chắc chắn là tơ nhện của Atlach-Nacha.
Chẳng lẽ tôi đã quá trễ nên muội ấy bị đưa đi rồi…?
Không đúng, Aruane đã bị thương.
Cô ả cần phải nhờ Ool chữa trị.
Không đời nào có chuyện cô ta kịp đến nơi, nhặt lấy Atlach-Nacha rồi rời đi mà không chạm mặt phải tôi.
…Hay đã có gì xảy ra ngăn cô ta bước vào hang?
Vậy thì còn tốt hơn cả tôi mong đợi!
Tôi sẽ đón sư muội với cô chủ Aro rồi cùng nhau trốn ở nơi nào đó trong lúc sếp chăm sóc người phụ nữ hèn hạ kia.
Như thế tôi đã làm tròn vai trò của mình xuất sắc.
“Aruane biết anh bạn sẽ tới mà. Cổ biết liền. Anh, anh là người nhát gan nhất, lại còn thiệt thà nhất trong số họ. Aruane nhìn phát hiểu luôn.”
Tôi nghe thấy giọng nói phía sau.
Quay lại, tôi thấy Aruane và Ool vô hồn, thân thể bê bết máu của cô ả được anh ta kéo theo.
“Cái hang này, có một lối duy nhất hà. Thông cảm nha. Aruane mà anh bạn thấy hổng có nghĩ xấu về anh đâu. Hơn cả việc chị gái xác sống liều mạng, anh, với tiềm năng hông bị ràng buộc, nguy hiểm hơn nhiều ó. Vậy nên Aruane mới dụ anh tới chỗ này, hình thái thiệt sự của anh sẽ bị phong ấn. Nếu anh hổng tới, có lẽ chỉ toàn đi long nhong hết chỗ này đến chỗ khác, Aruane sẽ phớt lờ anh luôn.”
Lối thoát của tôi đã bị chặn.
Chắc chúng đã trốn ở đâu đó.
Phía sau những tảng đá trong hang, hoặc cao hơn ở trên trần hang…
Tôi tưởng mình gặp may rồi chứ.
Vậy mà mọi tâm huyết mà tôi có thể gom góp đã trở nên vô nghĩa bởi một gian kế đơn giản của con quỷ cái này.
“Thứ lỗi nha. Aruane sẽ hông bao giờ thua trong mấy trận đấu trí. Dù sao cổ cũng nhìn thấu được mọi thứ.”
Mắt cô ta bừng to…
Đủ để hiểu cô ả không phải một đối thủ mà những người như tôi có thể ứng phó.
Quá sốc để phản ứng, tôi đứng ngây ra đó.
Đến nước này rồi tôi không thể làm gì được cả.
Cùng lắm tôi có thể cố gắng chạy về phía của Atlach-Nacha rồi sẽ chết dưới móng vuốt của Aruane trước khi kịp chạm tới muội ấy.
Cô chủ Aro… thứ lỗi cho em.
Con đường chiến thắng đã khép lại ngay từ đầu.
Con quỷ này vốn không hề tỏ ra bất cẩn cả khi chiến đấu với những đối tượng như chúng ta.
Cô ta tỏ ra khoan dung không kết liễu chúng ta chắc là do cần phải giữ gìn thể trạng và ma lực đủ cao để điều khiển thân xác Atlach-Nacha chiến đấu với sếp.
“Vậy thì… xong ùi. Aruane sẽ giúp lê cái xác của anh tới bên cạnh bạn nhện. Dĩ nhiên Aruane bị giới hạn chỉ có thể điều khiển một thân thể mỗi lần, nên khiến cả hai người cử động là hông thể.”
Cô ta ném cái gì đó về phía tôi.
Nó có màu trắng tươi, bắn tung tóe máu đỏ như chứa chất độc.
Tôi nhớ đã từng trông thấy nó.
Dòng suy nghĩ của tôi chững lại ngay lập tức.
Đó là chân của Atlach-Nacha.
Tôi hiểu điều này nghĩa là Aruane đã sát hại muội ấy trước khi chờ đợi tôi.
Trí óc trống rỗng và tôi bất động.
“Giã biệt. Người hùng bằng gỗ ạ.”
Aruane lao về phía tôi.
Ở trên không, một chất lỏng màu đỏ kết tụ trên ngón tay cô ta, hóa cứng thành bộ vuốt hiểm hóc.