Chương 362 – Quá khứ của Long vương
【〖Diabolos〗: Quái thú hạng A】
【Sức hủy diệt khủng khiếp không có đối thủ】
【Một cú vung từ bộ vuốt chắc khỏe đủ sức giết hàng chục người】
【Một hơi thở sẽ thiêu chết hàng trăm người】
【Dạng tiến hóa của loài rồng đạt tới nhờ ân huệ của Quỷ vương】
...Tôi đã biết từ bảng trạng thái, nếu tôi chuyên về hồi phục thì ông ta thiên về tấn công.
Cũng nên nhìn qua Danh hiệu mà tôi đang quan tâm nhất.
【Danh hiệu 〖Vua rồng〗】
【Danh hiệu được ban cho con rồng hùng mạnh nhất thế giới】
【Có khả năng kéo dài tuổi thọ cũng như nâng cao sức tấn công】
【Giảm mức điểm kinh nghiệm yêu cầu và dễ nhận được các kỹ năng kháng hơn】
【Ngoài ra giúp cấp độ của các kỹ năng kháng tăng lên mỗi khi tiến hóa】
【Gây tác động lớn đến những giai đoạn biến đổi trong tương lai】
Chức năng tương tự 〖Con trai Vua rồng〗 của tôi…
Thực chất là nó còn tốt hơn.
Riêng tôi thì không nhận được kéo dài tuổi thọ hay tăng nhanh chỉ số Tấn công, cũng như những kỹ năng kháng chỉ tăng khi dưới cấp 5 mỗi lần tiến hóa.
Nhưng lúc nhận được Danh hiệu kia thì chắc là ông đã ở dạng tiến hóa cuối cùng rồi…
Thật là lãng phí.
Còn Quỷ vương, Quỷ vương…
Tôi thoáng nhớ đã từng nghe về cái tên đó từ thông tin của một vài đối thủ khác…
Nhưng mà tôi không ngờ lại được diện kiến cựu thuộc hạ của Quỷ vương.
Vấn đề là, có chúa quỷ thật sao?
Aro đuổi theo đến ngay bên cạnh tôi, run sợ nhìn lấy con rồng khổng lồ Diabolos rồi tỏ ra lo lắng với tôi.
Nhân tiện, Nightmare ở với cô bạn, Mộc quái rút ở trên cầu thang rồi.
Không sao.
Ông ta không có ý thù địch.
Diabolos hướng qua Aro.
Trong một khắc, tôi thấy lạnh người nên liền đề cao cảnh giác, nhưng có vẻ chẳng cần thiết vì cơn khát máu ngay lập tức lắng xuống.
「Oh, không phải con người. Thây ma à?」
Sợ hãi trước oai nghiêm của ông ấy, con bé bám chặt lấy chân tôi.
Cả tôi cũng thế mà.
Nỗi ám ảnh Aro và những người khác đang chịu phải mạnh hơn gấp nhiều lần.
「Tại sao ngươi lại đến hòn đảo này? Cái vẻ kinh ngạc ấy… xem ra ngươi không hề biết ta có mặt ở đây」
Tôi muốn xác nhận ông ta có phải là bố của mình không… nhưng liệu có nên hỏi chuyện?
Hơi khó xử, đúng hơn đối với tôi như không phải thật…
Cơ mà, tôi có một cảm giác thân mật lạ thường, nhưng như thế cũng đâu thể đột xuất gọi ông ta là bố được.
Bạn biết tôi là Ouroboros mà?
Thậm chí tôi còn chưa tròn một tuổi mà đã trở thành con rồng hoành tráng lệ thế này?
Làm gì có chuyện ông ta có một quả trứng bị bỏ rơi trong khu rừng cách hòn đảo này vô cùng xa xôi chứ…
Nhưng, nhưng, Danh hiệu đó…
「...Ngươi muốn hỏi chuyện ta mà. Sao phải ấp úng?」
Diabolos cáu gắt đập đuôi xuống đất.
Sàn nhà vỡ tan, cả không gian rung chuyển.
“...Gua.”
「...Anh nhát cáy vì cái gì thế? Dở hơi quá」
Cô bạn chen vào nhìn tôi có nửa con mắt.
N- Nhưng đó là bố tôi mà!?
Tôi đang hơi thắc mắc… vì không biết làm gì khi ông bố lại xuất hiện thế này.
Hơn nữa bố tôi cũng là bố của cô, đúng chứ?
Mà thôi có vẻ cô chả quan tâm.
Thấy tôi đang trao đổi với cô ấy, Diabolos càng trở nên khó chịu hơn.
Ông ấy ghét bị phớt lờ.
Tôi bối rối quay lên.
X- Xin lỗi, tôi cảm thấy khó nói…
Umm, tại sao ngài Diabolos lại ở đây?
「Oh, ngươi biết tên chủng loài của ta ư?」
Huh… bộ không được sao?
Thôi chết, lỡ lời rồi.
Không phải ai cũng có 〖Thần ngôn〗 với 〖Kiểm tra trạng thái〗.
Diabolos chắc là chủng loài rồng hiếm thấy nhất.
Gần như rất khó bắt gặp quái thú hạng A.
Có bao nhiêu Diabolos được sinh ra ở thế giới này nhỉ?
Tôi cúi xuống gãi cổ để trốn tránh câu hỏi.
Không rõ tầm quan trọng của những kỹ năng ấy ở đây là như thế nào.
Tốt nhất đừng phát biểu linh tinh nữa.
Diabolos nhìn tôi tỏ vẻ đáng ngờ, nhưng sau đó quay lại cuộc trò chuyện 「Bỏ qua đi. Ngươi hỏi, tại sao ta lại ở đây á…?」.
Có vẻ ông ấy sẽ kể với tôi mà không đặt vấn đề.
Việc nhanh chóng loại bỏ nghi ngờ của chính mình, ông ấy xem ra rất muốn nói chuyện.
Với 〖Kháng cô đơn: Cấp MAX〗, ông ấy thèm khát có người mở xóm chợ lắm rồi.
「Bởi vì ta nhận được lời mặc khải từ Ý chí của thế giới」
Ý- Ý chí của thế giới...?
Có phải là cái tên lừa bịp đại diện Thần ngôn không?
Rõ ràng ông cũng có 〖Thần ngôn〗 mà.
Thế nhưng nó chỉ mới cấp 1.
「Thuở ban đầu… ta là một quái thú phục vụ cho Quỷ vương. Sau khi ngài ấy thất bại dưới tay Anh hùng, kéo theo rất nhiều cái chết của những quái thú khác. Họ liều lĩnh đáp trả lại lãnh thổ của con người và thiệt mạng… Phần lớn đã bay đến Tận cùng thế giới… không bao giờ quay lại. Đó cũng là quyết định của ta」
M- Một câu chuyện hết sức thương tâm.
Nhưng đó có phải là tên khốn tóc vàng không?
Tôi nghĩ ngài Long vương đây có thể dễ dàng đè bẹp đến ba người như hắn ấy chứ.
「Ta không biết ngươi đang nhắc tới ai, nhưng đó là câu chuyện từ năm trăm năm trước」
Vậy là không liên quan rồi.
N- Ngài đã thọ tới năm trăm tuổi?
「Tuy nhiên khi ta đã chấp nhận cái chết, một sắc lệnh từ thiên đường được truyền đến. Ta nghe thấy giọng nói trong đầu. Rồi một ngày, Quỷ vương sẽ tái xuất. Với vai trò là Long vương, ngươi sẽ trở nên trường thọ. Hãy thề trung thành với Quỷ vương của kỷ nguyên kế tiếp, chấm dứt thời đại của con người. Ta đã hiểu ngay. Đó là giọng nói mà ngài Quỷ vương đã từng nhắc tới, Ý chí của thế giới」
...Ơ? Ừm, hình như câu chuyện lạc đề theo hướng đáng lo ngại rồi…
「Từ đó trở đi, ta đã giấu mình và chờ đợi… vô cùng lâu. Ta ẩn đi sự hiện diện trên hòn đảo, thỉnh thoảng bước ra ngoài để quan sát mặt trời mọc rồi lặn. Đã nhiều lần ta nghi ngờ về chủ nhân của giọng nói. Nhưng ta biết. Thời gian ấy đã kết thúc. Khi xưa… ta chỉ mới tiến hóa nên không thể chiến đấu bên cạnh Quỷ vương. Giờ thì khác rồi. Ta sẽ không thua kém tên anh hùng. Ta sẽ là sứ giả bên cạnh chủ nhân mới và dẫn dắt ngài tiến lên. Vì ý nguyện tạo nên thế giới mà cựu Quỷ vương hằng mong muốn, ta sẽ hiến trọn linh hồn mình cho chính nghĩa」
Với cảm xúc bất tận, ông ta ngước lên trần nhà.
Ánh mắt chắc chắn đang nhìn về bầu trời ngoài kia.
K- Không hay rồi… bố tôi là một kẻ phản diện.
「Ngươi đã chứng minh bản thân là loài rồng, khi có thể đánh bại lũ Adam. Theo ta. Ta sẽ đặt ngươi làm người dưới trướng của mình. Phục vụ cho Quỷ vương sắp tới」
Tôi sững sờ cúi mặt, Diabolos nhìn tôi tỏ ra quan tâm.
「Sao thế? Không muốn làm thuộc hạ của ta ư?」
K- Không phải…
Cơ bản là…
T- Tôi phải làm gì ở đây, nhiệm vụ thế nào?
Sự trở lại của Quỷ vương?
Ý chí của thế giới?
Có lẽ tôi không thể lảng tránh được rồi.
Đối với Diabolos, đồng hành cùng chúa quỷ như là vẻ dĩ nhiên của một con rồng.
Nếu tôi nói muốn hòa nhập với con người thì sẽ bị ông ta xem như kẻ thù và tấn công chắc luôn.
Chỉ có một cách duy nhất để kết thúc chuyện này trong hòa bình…!
Tôi chống cằm xuống đất và hạ mình.
Xin chân thành cảm ơn và đón nhận.
Cho đến khi thời khắc huy hoàng đó diễn ra, Ouroboros này xin nguyện dâng hết sức mình cho ngài Diabolos!
「Nè cha nội, thật không đó…?」
Cô bạn nhìn tôi như thể có một số câu hỏi về vấn đề ấy.
Ổ- Ổn mà.
Thời điểm đó không tới liền đâu.
Tôi chỉ giả vờ để vượt qua được chuyện này.
「...Gã đã giết chết hàng tá người đấy」
...Đ- Đúng… nhưng cô biết ông ta có thể là bố của tôi mà?
Tôi chưa chứng kiến việc ông ấy giết người trước mặt mình, với lại không có vẻ gì là hung tợn cả…
Mặc dù tôi không biết nên cư xử với ông ấy như thế nào...
「Hừ, cứ Diabolos, Diabolos suốt… Có vẻ ngươi chưa biết lễ nghi của mình rồi」
Ông ta lắc đầu thở dài.
L- Lễ nghi...?
Lễ nghi giữa loài rồng…?
「Cái tên Eldia danh giá của ta được ngài Quỷ vương ban cho. Ta đặc cách cho phép ngươi gọi ta với cái tên đó. Diabolos chỉ là hình thức để mô tả mà thôi」
Ông ấy nói một cách đầy tự hào khi liếc nhìn về tôi…
Làm cho phức tạp hóa lên, rốt cuộc là muốn tôi gọi ông bằng tên chứ gì.
Úi giời ông chú này là tsundere chăng…?
Tôi muốn tỏ ra thoải mái, nhưng qua lời nhận xét của Dia… nhầm, Eldia mà không nên mất cảnh giác.
Rất biết ơn vì sự chào đón, nhưng… tốt hơn hết không nên ở hòn đảo này quá lâu.