Chương 245 – Nhóm người lạ
Nhờ 〖Cảm quan〗 mà tôi có thể theo dõi vị trí của cả ba nhóm.
Lúc đầu chỉ có một nhóm hướng đến đây, nhưng gần như ngay sau đó hai nhóm còn lại cũng hành động.
Hai nhóm đơn vẫn còn cách xa, như thể chỉ mới phát hiện ra tôi.
Di chuyển một cách kỳ lạ.
Vậy là họ có thể liên lạc với nhau từ xa.
〖Cảm quan〗 rồi lại 〖Thần giao cách cảm〗 ư?
Đột nhiên tôi nhớ ra Hibi.
Thật ra trong trận chiến cô ấy biết rõ vị trí con Abyss, lại còn thầm âm với tôi.
Chẳng lẽ Hibi trong số đó?
Khi tôi vẫn theo dõi vị trí tín hiệu, Aro trở nên hối hả hơn.
Qua biểu cảm mà con bé biết tôi thấy gì đó đang đến gần.
Chỉ với lý do vậy mà khiến cô nhóc hoảng loạn sao?
Aro biết không thể xuất hiện trong trạng thái hiện tại, nhưng tôi tin không chỉ có vậy.
Có lẽ cô bé biết điều gì về khu vực này.
Không rõ ký ức còn lại mà Aro nhớ là bao nhiêu, nhưng con bé đã có vẻ gì đó từ khi đến đây.
Cả Hibi cũng đã nói an tâm khi con Manticore bỏ chạy.
Không thể nhầm lẫn đi đâu được, chắc chắn tộc Lithovar biết điều diễn ra trong này.
Bây giờ tôi sẽ giấu Aro đi rồi chờ-xem.
Nếu có dấu hiệu nguy hiểm, tôi cũng không chịu đầu hàng trước năm con người đâu.
Tôi sẽ tung mù bụi đất rồi tranh thủ bỏ chạy.
Tôi mở miệng ra rồi nhìn Aro.
Con bé tỏ ra khó hiểu.
Sau đó hiểu ra ý định của tôi 「Aro, có phiền khi trốn trong miệng của anh mày chứ?」, cô nhóc đớ người.
Suy nghĩ vài giây, con bé đành gật đầu.
...Dù không bộc lộ ra mặt nhưng tôi hiểu con bé nghĩ gì.
Thông cảm đi Aro.
“Aah! Aah!”
Cô bạn của tôi cũng mở miệng ra để ngỏ ý giao phó cho cô ấy cũng được.
Tôi nhanh chóng bỏ Aro vào miệng, chịu trách nhiệm bảo vệ.
Tôi sợ cô bạn vô tình nuốt con bé.
Lớp đất tạo hình trên người Aro thấm ướt nước dãi của tôi mà tan ra khắp cả miệng…
Dù sao con bé cũng là thây ma mà.
Thảo nào nhóc lưỡng lự.
Chẳng khác nào tra tấn con bé.
Cố gắng hết sức để quên đi cảm giác lộm cộm trong miệng, tôi tiếp tục theo dõi 〖Cảm quan〗.
Họ đã đến khá gần.
Ba nhóm tiếp cận theo những hướng khác nhau.
Cả ba dừng lại cùng chờ hội mặt đầy đủ rồi đồng thời xông lên.
…Quả nhiên họ không thân thiện rồi.
Tôi sẽ giữ chặt miệng khi chiến đấu để không làm lộ Aro.
Không biết cố nhóc có bị phát hiện qua 〖Cảm quan〗 luôn không, nhưng với một thây ma, tín hiệu có thể khó cảm nhận, tôi không nghĩ họ hiểu lầm đó là một con người.
Cô nhóc cũng chỉ mới hạng D, họ chưa trông thấy thì vẫn sẽ ổn.
Nghe thấy thứ gì đó vung vút trong gió.
Tôi quất đuôi chặn đứng đường tên bắn.
Dù không phải đòn tấn công mạnh nhưng trên đầu mũi tên có nhúng chất lỏng đen.
Thuốc độc.
【〖Chất độc của Morz (được tùy biến)〗: Hạng C+】
【Loại độc từ 〖Morz〗 mà ra, pha trộn thêm của vài loại thực vật】
【Dùng để đi săn, được cư dân bản địa trong khu rừng sử dụng】
...Cư dân trong khu rừng.
Hay nói cách khác là…
Lúc đang suy nghĩ, một mũi tên từ hướng khác bay ra.
Thông cảm nhưng cho dù mấy chú có bôi thêm bao nhiêu chất độc thì nó cũng không xuyên thủng lớp vảy của tôi đâu.
Lại còn chậm nữa.
Tôi xoay người tránh qua một bên.
“Gaaaaaah!”
Người bạn của tôi 〖Gầm〗 lên.
Không phải để đe dọa hay khiêu khích mà là bực tức vì bị tấn công.
Từ phía trước, hai người đàn ông cởi trần cầm thương xuất hiện.
Chất liệu và hoa văn trên trang phục y hệt của Lithovar.
Họ giữ chắc vũ khí từ từ tiếp cận.
Tôi thấy sự căm phẫn phản chiếu trong ánh mắt.
Gì vậy trời?
Sao họ lại hướng vũ khí về phía tôi…?
“Quay lại! Tôi đã nói nhiệm vụ của các anh chỉ là kiểm tra nó thôi mà!”
Phía sau hai người họ phát giọng nói.
Lại một người phụ nữ cầm cây gậy lớn.
Không phải là Hibi, nhưng quần áo rõ ràng thuộc về sư tế.
Quả nhiên cô ta có 〖Cảm quan〗cũng như 〖Thần giao cách cảm〗tầm xa.
Ơ? Nhưng nếu cô ấy sử dụng thầm âm được thì tại sao lại phải nói chuyện…?
Cô ta hướng gậy về phía tôi.
“Yushi, Ah, Rafu”
Người phụ nữ nhắm mắt lại niệm chú.
Bất thình lình cả khu vực rộng lớn bùng lên sáng chói.
“GuoOH!”
“GaaAAH!”
Chết tiệt, chịu phải tác động rồi.
Vì quan sát cô ta từ phía trước mà tôi hứng trọn đòn gây hỏa mù vừa rồi.
Đó là lý do cô ta lên tiếng?
Để thu hút sự chú ý của tôi?
Tôi nghe được âm thanh cô bạn liên tục nện đầu xuống đất.
Đó là một chiêu thức đơn giản có thể hạ gục đối thủ ngay lần đầu tiên, thật quá đáng sợ.
【Đã nhận được Kỹ năng kháng 〖Kháng quang mãnh (ánh sáng mạnh): Cấp 1〗】
【Cấp độ Kỹ năng kháng 〖Kháng ức chế〗đã tăng từ 1 lên 2】
...Vâng, lại là một kỹ năng mới quái đản.
Nếu có thể tôi không muốn nhận thêm điểm nâng cấp nó đâu.
Tôi nheo mắt nhìn xung quanh.
Kèm thêm cả 〖Cảm quan〗để chắc rằng tất cả họ đã bỏ đi.
Đuổi theo rất dễ dàng nhưng không cần thiết.
Câu hỏi đặt ra là tại sao tôi lại chạm trán với tộc Lithovar ở đây, lại còn tấn công Long thần mà họ tôn sùng.
Bộ có chuyện gì khác mà họ không muốn cho tôi biết?
Không, mục đích của họ có vẻ chỉ là kiểm tra tôi thôi…
Hmm? Chẳng lẽ những người đó chưa từng gặp mặt tôi?
Tôi cũng chắc rằng mình không hề quen biết với họ.
Hơn nữa nơi họ xuất hiện khác hướng với ngôi làng.
Việc tấn công Long thần được mệnh danh là người bảo hộ.
Hibi cũng khuyên nên an tâm khi con Manticore bỏ chạy theo lối này.
Chẳng lẽ họ tách ra hai ngôi làng khác nhau?
Điều tồi tệ có thể là, một bên đánh đuổi quái thú về bên kia, bên này đáp trả bằng cách bắn mũi tên độc về thần linh, rõ ràng họ có hiềm khích với nhau.
T- Tôi phải làm sao chứ?
Dù không biết, nhưng tôi đã vô tình dẫn dụ một con quái thú đến nơi ở có con người.
Vì thế mà họ thể hiện thái độ giận dữ với tôi.
---------------------------------
Lời nhắn của tác giả:
Bản phác thảo thô của tập truyện đã có!
Bởi vì đang chuẩn bị cho số xuất bản mới, thế nên sẽ mất kha khá thời gian cho tới khi tôi được cấp phép chia sẻ với các bạn, những quái thú và nhân vật phản diện sẽ rất hoành tráng và dữ dội, trong khi phía chính diện lại có thiết kế thật hấp dẫn!
Irushia (không phải rồng) có hình mẫu thể hiện đúng bản chất của anh ta...Thật bồn chồn cái ngày có thể đưa tác phẩm đến với mọi người!
Chờ nhé!
(Mình dịch lại nguyên văn lời tác giả trong quá trình mang tác phẩm lên manga)