Chương 646 – Cánh cửa tòa tháp
Sau cái chết của Hecatoncheir, cấp độ của Aro tăng từ 102 lên 106, Mộc quái hơn một chút từ 102 lên 107.
Cô nhóc tất nhiên gây nhiều sát thương hơn, nhưng tôi cho là 〖Hạt giống thần chết〗 của Mộc quái cũng được tính, hoặc trò gây ức chế của chú ta được công nhận.
「À, xin lỗi nhé! Không ngờ em lại vượt mặt cô chủ lần nữa…!」
Mộc quái tự hào ưỡn người.
Aro chăm chăm chú ấy với vẻ khó chịu.
「Xin lỗi Miia. Tôi đã đòi hỏi một sự ích kỷ và sử dụng nhiều năng lượng hơn mức đáng có」
Tôi cúi đầu trước cô ấy.
“Không sao, cậu cũng chẳng gắng sức lắm đâu. Hoàn toàn bình thường. Với lại ta cũng rất vui khi chứng kiến sự trưởng thành từ đối tác mới của mình. Tưởng chừng làm thanh kiếm của cậu bị đánh bật đi để khiến Hecatoncheir bất ngờ là giỏi rồi đó.”
Miia giơ ngón cái lên.
「V- Vâng, tôi cũng cho là mình đã học hỏi được gì đó」
Tôi cảm thấy hơi xấu hổ…
Cảm giác ấm lòng khi được một người tài năng hơn mình khen ngợi.
Tôi quay lại nhìn cánh Rừng Ngải.
「...Không chỉ Hecatoncheir. Dường như tôi cảm nhận được tất cả những người ở đây đang tin cậy tôi giết chết Thần ngôn. Tôi cần mang theo ý chí của họ khi thoát khỏi nơi này」
Tôi đã minh chứng về việc họ từng sống thông qua việc hấp thụ điểm kinh nghiệm và năng lực chiến đấu của họ.
Không thể để nó lãng phí được.
Sẽ không đáng tha thứ nếu từ giờ tôi bị đùa giỡn bởi Thần ngôn trước khi chết một cách khốn khổ.
Miia chiêm nghiệm thân xác của Hecatoncheir trong im lặng.
Biểu cảm hoàn toàn trống rỗng.
Đôi khi cô ấy tỏ ra lạnh lùng vô cảm thế này.
「Miia…?」
“Ờ, đúng. Ta cũng nghĩ vậy.”
Miia gật đầu và nhìn về phía lối vào tòa tháp.
“Đi thôi. Thủ vệ đáng thương kia đã không còn nữa. Nhưng chẳng biết thứ gì có thể đang chờ đợi chúng ta bên trong.”
「Chính xác…」
Trận chiến này chưa làm chúng tôi kiệt sức.
Tôi đã hơi lo xa, nhưng hình như Hecatoncheir không giỏi ứng phó trước nhiều đối thủ cùng lúc.
Nhờ chiêu trò phá bỉnh của Mộc quái, Aro vô hiệu 〖Ám vũ〗 và đối thủ chọn chiến lược không hiệu quả ở giai đoạn cuối mà tôi vẫn còn gần 80% MP.
Ngay cả khi có Hecatoncheir thứ hai bước ra từ tòa tháp thì không tin chúng tôi lại thua cuộc.
Về vấn đề đó, Miia đáng trông cậy nên cho dù có một con quái nguy hiểm bên trong, tôi không nghĩ cả nhóm sẽ gặp phải nhiều khó khăn.
Cô ấy là thứ hạng Huyền thoại cấp độ tối đa, kiếm thuật thuộc hàng đỉnh cao.
Cô ấy có khả năng áp chế đối thủ cùng hạng và tự mình đối phó với kẻ thù mạnh hơn.
Chẳng phải khi không mà thách đấu với Thần ngôn đến tận ba lần.
「Là người có thể chịu đòn tốt nhất, để tôi đi trước cho」
Tôi nói khi đặt chân trước lên cánh cửa.
「Phân biệt vậy sếp, em cũng có thể mà…!」
「Mày không thể ứng phó được nếu có chuyện xảy ra. Lại cũng chẳng thể bay để rời đi đủ nhanh」
Mộc quái gục xuống chán nản.
Có vẻ chú ta tưởng đây là cơ hội khác để thể hiện sức mạnh.
Nhưng cánh cửa chỉ cao chưa đầy mười mét, chú ta làm gì chui vừa trong hình dáng hiện tại.
「Tôi mở cửa đây! Mọi người chuẩn bị tinh thần!」
Tôi đẩy vào.
Nó không di chuyển.
Tôi đẩy mạnh hơn nhưng vẫn thế.
Những ánh nhìn sau lưng tôi nóng bừng.
C- Chẳng lẽ là cửa kéo…?
Tôi thử lấy vuốt nạy ra nhưng cũng chẳng thèm nhúc nhích.
“Sao thế Irushia? Cậu nên ngừng cái trò nâng cao kịch tính này đi.”
Lời của Miia làm tôi buốt gáy.
Ngay cả khi là câu nói thông thường nhưng đôi khi lại cực kỳ đáng sợ khi giao tiếp với tôi.
“GuuOOOh!”
Tôi gầm lên đấm vào cánh cửa nhưng không xi nhê.
「...Xin lỗi, hình như nó không mở được」
Sự căng thẳng biến mất khỏi Aro và Mộc quái.
Thay vì thất vọng, tôi cho là hãy thoải mái vì họ biết sẽ không có gì sẽ xảy ra.
Riêng Miia thì nhìn tôi không chút cảm xúc và cử động lấy một phân.
Ánh mắt lạnh lẽo quá…!
Đột nhiên cô ấy nở nụ cười gượng gạo.
“Hahaha… Hóa ra phát hiện rằng chúng ta không đủ điều kiện để bước qua cánh cửa kia một cách muộn màng đúng là vấn đề nghiêm trọng. Chẳng còn nhiều thời gian trước khi 〖Thần điên dại〗 của ta tiến triển. Chắc do bị kẹt thôi. Hay cùng thử phá nó xem.”
「P- Phải. Có thể nó hơi khó mở ngay sau trận chiến」
Chúng tôi đứng thành một hàng đối diện với cánh cửa.
Tôi bồi tụ ma lực trong miệng chuẩn bị cho 〖Trọng trường〗.
Đây là đòn phép uy lực nhất hơn cả sức tấn công vật lý của tôi, ngoài 〖Cổng địa ngục〗.
「Mọi người sẵn sàng chưa? Tất cả sẽ cùng nhau thực hiện!」
“Em sẵn sàng rồi Long thần!”
Aro tách ra làm ba bằng 〖Kính vạn hoa hắc ám〗, mỗi thế thân giữ 〖Hắc cầu〗 trên bàn tay.
“Ta cũng thế.”
Ánh sáng đen hội tụ trên mũi kiếm của Miia.
Cô ấy cũng đang sử dụng 〖Hắc cầu〗.
Dù tấn công vật lý trong chiến đấu tốt hơn nhưng tôi cho là ma pháp sẽ gây tác động tức thời.
「Chờ chút sếp ơi!」
Giật mình bởi lời của Mộc quái, một Aro đã giải phóng 〖Hắc cầu〗 sớm.
Cả ba cô nhóc đồng thanh kêu “Ớ!”.
Và rồi, như bị dẫn dắt bởi người đầu tiên, người thứ hai cũng tung 〖Hắc cầu〗 và người cuối cùng cũng vội làm theo.
C- Có cảm giác một trong những bản sao của con bé bao giờ cũng khác so với toàn bộ thế?!
〖Kính vạn hoa hắc ám〗 đang làm cái quái gì vậy trời…!
Đến nước này tôi đành tham gia thôi.
Tôi giải phóng 〖Trọng trường〗.
“C- Chúng ta đang bắn sao? Đến lúc rồi hả?”
Miia ngập ngừng tung ra 〖Hắc cầu〗.
Từng đòn phép của chúng tôi bùng nổ vào cánh cửa.
Ánh sáng đen phân tán, khói bụi mù mịt.
Tôi che mặt trước tác động dữ dội.
「Thành công chưa…?」
Ánh sáng tan biến, để lộ cánh cửa y thinh, mới cóng không một vết xước.
「Đờ lợn… Bộ nó được thế lực nào đó bảo kê ư? Hay phải đi tìm chìa khóa đây…?」
Chậm trễ hơn người ta, tia sáng màu đỏ từ Mộc quái chiếu vào cánh cửa.
Đây là 〖Tia nhiệt〗.
Cánh cửa khổng lồ đột nhiên vỡ tan thành từng mảnh.
Cả nhóm chúng tôi câm họng.
「Ố, 〖Tia nhiệt〗 của em vẫn luôn mạnh đến thế cơ á…?」
Mộc quái lẩm bẩm trước sự kinh ngạc…
Không, tôi nghĩ chắc là liên quan tới vấn đề tích lũy sát thương.
Dù sao đi nữa chúng tôi cũng đã tránh được nguy cơ phải bỏ lại Miia.
(Edit: cái thế giới này đúng chất game bỏ mẹ nó rồi :v)
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage