Chương 525 – Những bước hành động của Thánh nhân 3 (Góc nhìn từ Lilixira)
“Cô chắc là bị trọng thương rồi Thánh nhân! Rơi vào một tình huống đáng tiếc như thế chỉ từ một cú tấn công, một con người yếu đuối như cô làm sao mà đủ sức được!”
Đang bế Lilixira, Beelzebub cười hả hê khi bay trong màn sương.
Dĩ nhiên cô ta đã tự 〖Hồi sức tăng cường〗 lên bản thân, nhưng vết cào sâu từ 〖Vuốt không gian〗 của Irushia vẫn khiến cô không thể nhấc vai trái lên nổi.
Chân cũng không thể cử động linh hoạt, có thể là do vết thương còn lại ở thắt lưng.
Cô ta cần phải liên lạc với Ool, người sở hữu năng lực chữa trị 〖Tái thiết〗.
“Nhưng mà… Cho dù là tham gia với những người khác hay thám thính địa hình, chẳng phải rắc rối ở chỗ là cô không thể thấy gì ngoài việc dựa vào mắt của tôi đúng chứ? Không thể cho là tôi bất tài được.”
“Đúng, ngươi rất hữu dụng. Nếu không là ta đã chiếm lấy 〖Cõi súc sinh〗 và tìm con quái khác để thay thế rồi.”
“Há! Nói thẳng ra luôn vậy! Ồ, Ool ở gần đây!”
Beelzebub lướt xuống.
“...Đồng thời gọi Aruane và Howgrey quay trở về. Alexio đã chết rồi đúng không?”
“Tôi chỉ có thể quan sát từ xa, nhưng phải. Hai người bọn chúng đã thoát khỏi Aruane, nhưng một tên bị tóm chắc rồi. Đúng theo ý của cô. Tôi cứ nghĩ ả sẽ giết chúng chứ. Có chuyện gì với con nhãi đó thế, ả siêng năng hơn tôi tưởng.”
Nhờ vào 〖Ánh mắt thân thích〗 của Beelzebub, Lilixira nắm bắt được tổng thể tình hình ở vùng đất phủ sương này.
Cuộc đọ sức giữa Howgrey và Volk, Alexio hy sinh và Aruane đang truy bắt một trong những quái thú của Irushia đều được xác nhận.
Sử dụng và bỏ mặc con át chủ bài Eldia quá sớm là để có thể thu phục một quân cờ mạnh mẽ khác.
Một con cờ gây tác động rất lớn lên tâm lý của Irushia, đối thủ có chỉ số áp đảo…
Những gì Lilixira phải làm là biến một trong những đồng đội của Irushia trở thành 〖Chư hầu thánh linh〗.
Để liên kết với một 〖Chư hầu thánh linh〗 mới, cô ta cần phải hủy bỏ điểm kinh nghiệm nhận được từ cái chết của đối tượng.
Nghĩa là cô ta cần phải có mặt khi một quái thú chết đi.
Do đó thay vì giết chết đồng đội của Irushia, ưu tiên là bắt sống họ.
“Hai tên đã trốn thoát… Ta muốn giết hết bọn chúng nếu đã bắt được một tên, nhưng nghĩ lại cho chúng sống để làm 〖Chư hầu thánh linh〗 dự phòng mỗi khi một kẻ mới bị tiêu diệt. Nhưng ma lực tiêu hao để trói buộc một linh hồn mới không hề nhỏ, cho nên có vẻ không thực tế lắm.”
“Oh oh, nhà lãnh tụ vĩ đại của chúng ta thật sự đang có vài âm mưu thâm độc. Con người thường cho rằng quái thú là loài xấu xa, phải không? Cái kiểu định kiến nhảm nhí gì thế? Ở Đại thung lũng nơi tôi sinh ra, chẳng có ai thủ đoạn cỡ như cô cả, hiểu chứ? Nếu họ đói thì cứ ăn, buồn ngủ thì cứ nằm phơi dưới nắng. Họ là những tên vô lại đáng yêu.”
Beelzebub bày tỏ với vẻ kinh ngạc.
“...Đoàn hộ tống Ool hiện tại thế nào?”
Lilixira hỏi cộc lốc.
“Aah? Chẳng có gì thay đổi từ lúc cô chọn người đó. Với lại… chúng ta tới nơi rồi.”
Beelzebub đáp xuống đất.
Trước mặt hắn, bên cạnh một con ruồi thân cận của hắn là Kỵ sĩ thánh Alphiss và tái tạo nhân Ool đang cưỡi chung một con rồng.
Trông thấy Lilixira, Alphiss tỏ ra nhẹ nhõm.
“Ngài Lilixira, vết thương đó…!”
Alphiss gọi.
“Miễn là tôi chưa chết thì không thành vấn đề. Hơn nữa chúng ta còn có Ool ở đây.”
Ool nghiến răng trừng lấy Lilixira.
“Nắm- Nắm chắc chiến thắng gì cơ chứ! Đó là lời ngài nói! Ngài còn khẳng định đây không phải là trận chiến mà chúng ta sẽ không phải chết cho dù có thua cuộc! Tất cả đều giả dối! Ngài đã lừa tôi!”
Dòng lệ trào ra khỏi mắt, Ool chỉ trích Lilixira.
“Cho dù- Cho dù là tôi muốn quay trở về ngôi làng của mình! Sao tôi lại phải chịu khổ sở như thế này?! Tại sao?! Tôi đã làm gì để ngài phải oán giận tôi?!”
Ool và Alphiss đã chứng kiến cuộc giao tranh của những kỵ sĩ cưỡi rồng khác và nhóm của Aro từ xa.
Họ có nhiệm vụ chữa trị cho bất kỳ ai bị thương nặng và hồi phục bằng ma thuật của Ool.
Nhưng vì Ool đã trở nên hoảng loạn và ít nhiều bị mất bĩnh tĩnh, nên họ đành sớm rời khỏi chiến trường trước thời điểm Aruane xuất hiện.
“Có vẻ ngài không chắc về việc mang anh ta theo cùng, nhưng… rốt cuộc để Ool đến đây có phải là sai lầm không ạ?”
Alphiss hỏi Lilixira thì cô ta lắc đầu.
“Không, để anh ta có thể nhận thức được tình hình, lựa chọn duy nhất là cho tận mắt trông thấy chiến trường. Ta không kỳ vọng anh ấy sẽ chấp nhận ngay từ đầu. Ngoài ra còn có lợi ích khi mang theo anh ta. Khi Ool vẫn còn ở đây, ta có thể thực hiện những kế hoạch để bản thân mạo hiểm với 〖Cõi phàm nhân〗.”
Alphiss đỡ Ool xuống đất.
Lilixira đứng trước mặt anh ta.
“Ta biết không thể bào chữa cho việc làm của mình, Ool. Nhưng ngay cả như vậy ta cũng không quan tâm hành động của mình như thế nào. Alphiss, nếu anh ta không nghe theo những gì được căn dặn thì cô được phép sử dụng bạo lực có chừng mực. Vì sẽ tốn ma lực nên đừng để anh ta dùng phép tái tạo lên bản thân.”
“Đó… Đó là cách mà ngài thực hiện đó sao, Lilixiraaaa?!”
Ool gào lên và như muốn tóm lấy cô ta.
Alphiss rút kiếm đặt lên cổ ngăn anh ta lại.
“Quỷ dữ! Tất cả các người đều là quỷ hết! Thánh nhân gì chứ! Cả Thánh quốc nữa?!”
Đương nhiên Alphiss không có gì để đáp lại những lời nguyền rủa của Ool.
Cho dù tuân theo mệnh lệnh của Lilixira, nhưng Alphiss không tin những hành động của cô ta là đúng đắn.
“Ngài Lilixira… với tâm trạng của anh ta hiện giờ, có thể rất khó để anh ta làm tốt vai trò của mình.”
Alphiss thắc mắc với người lãnh đạo một cách khó chịu.
Cô ấy thật sự muốn hỏi rằng “Liệu có ổn khi tiếp tục làm những việc như thế này?” nhưng bản thân không thể nói được.
Lilixira khẽ gật đầu với cái nhìn lạnh lùng.
“Đúng vậy, chúng ta không thể thuyết phục hắn tham trận. Ta nảy ra một giải pháp thay thế, mặc dù có thể hơi khắc nghiệt với hắn.”