Chương 688 – Cô gái và phù thủy bất tử (Góc nhìn từ Miria)
“Thế là xong rồi! Aaaaaaah! Lạy đấng thánh… Tại… Tại sao ngài lại bắt chúng con trải qua thử thách này?! Thánh nhân Jornes trong truyền thuyết đến để giết cư dân của vùng đất thánh… giờ lại còn cả Apocalypse đánh dấu ngày tàn của thế giới cũng xuất hiện! Điều quái gì đang diễn ra vậy?!”
Radda ngã khụy xuống bất lực.
Hai giáo sĩ kia cũng ôm đầu sợ hãi.
“Nếu đây chỉ là cơn ác mộng thì xin hãy đánh thức tôi đi!”
“Chúng ta đã làm gì để đáng phải chịu thế này!”
Cả ba hoàn toàn mất hy vọng khi nhìn thấy Apocalypse.
Meltia cũng ngỡ ngàng nhưng chưa đến nỗi suy sụp như họ.
Sự hiện diện của con rồng đó hẳn phải cực kỳ sốc với những người theo tôn giáo.
Nhưng riêng tôi không thể không nghĩ sinh vật được gọi là ‘Apocalypse’ kia chính là Irushia.
Do không có nhiều loài rồng thứ hạng cao trên thế giới.
Vì vậy tôi chẳng còn lý do nào khác để phủ nhận việc con rồng tấn công Harenae và giết hại Anh hùng là Irushia.
Hơn nữa đòn vừa rồi rõ ràng là để cứu chúng tôi.
Và quan trọng nhất… tôi cảm nhận được sự thân quen trong ánh mắt ấy.
“C- Con rồng đó có lẽ đến để giúp chúng ta.”
“Không thể nào!”
Một giáo sĩ hét lên, đâm ngọn giáo xuống đất.
“Nhìn vẻ ngoài gớm ghiếc của nó đi! Bộ cô không thấy nó trông như thế nào khi chui ra từ âm p-”
Bỗng từ trên cao một tiếng ồn phát ra.
Tôi nhìn lên.
Bên trên bức tượng Thiên thần Lumira không đầu, nơi đáng lẽ có Jornes thì thay vào đó là một sinh vật lạ.
Hình dáng của nó khó mà miêu tả ngắn gọn được.
Khối đá xám nhào nặn như đất sét thành đầu người khổng lồ.
Vẻ ngoài kỳ dị đến nỗi suy nghĩ duy nhất của tôi khi đó là thứ không thể tồn tại trên thế giới này.
“Ngài Jornes…?”
Giáo sĩ khi nãy thốt lên, nhìn lấy gương mặt trắng dị thường.
Bề mặt biến hóa của con quái ấy nhanh chóng lắng xuống và nhẵn bóng như tác phẩm điêu khắc.
Nhưng ngoại hình thì hoàn toàn không giống như một Thánh nhân.
Phần đầu to tướng lơ lửng với một chiếc cánh đơn.
Tấm gương lớn có khung là những con quỷ dữ tợn, và một thứ gì cứ như bánh xe ở sau lưng.
Tuy là một mớ hỗn độn, nhưng kèm theo một sức hút lạ lùng và thánh hóa khiến tôi tin đó không phải một quái thú đang giả dạng mà chính là Thánh nhân Jornes.
Một vấn đề đã được giải đáp khi tôi nhìn thấy diện mạo thật sự của cô ấy.
Cuối cùng cũng hiểu tại sao những con quái được tạo ra từ xác chết lại dị hình và trắng như sứ.
Với hình hài thật như thế thì chẳng có gì lạ khi tạo vật của cô ấy cũng thật khác biệt.
Bên cạnh đó, chúng được sinh ra từ thi thể của những người thường.
Nếu điều tương tự cũng xảy ra với thân xác của Thánh nhân Jornes thì một con quái đáng sợ như thế này sẽ xuất hiện.
“Nhìn kìa! Đó không còn là Thánh nhân Jornes nữa! Thứ trên kia có lẽ chỉ là phần còn lại của cô ấy!”
“T- Thật thiếu tôn trọng, người ngoại giáo…! Hãy chứng kiến vẻ thánh thiện và cao cả của ngài!”
“Huh…?”
Đôi mắt của giáo sĩ như hóa rồ.
“L- Là thế! Ngài Jornes đã trở thành thiên thần bên cạnh thần linh và trở về với chúng ta! Ngài ấy đến để hạ con rồng khải huyền được nhắc tới! Chẳng phải mọi chuyện điều theo hướng đó sao…?”
“Vô lý!”
“Haha, ahahahaha! Tôi hiểu cả rồi! Ngài ấy không phải tấn công thành phố mà để chiêu mộ binh sĩ! Vì thế mà không phá hủy hết mọi thứ! Chính xác! Điều đó giải thích tất cả!”
Anh ta biết một phần nào đó con quái thú bên trên chúng tôi ghê tởm đến cỡ nào, nhưng không thể chấp nhận sự thật.
Có thể thông cảm được.
Vị Thánh nhân một thời được tôn kính trong suốt nhiều năm lại hiện ra và bắt đầu tàn sát loài người.
Đó hẳn là cú sốc tồi tệ nhất đối với các giáo sĩ hơn là tôi.
Rồi con rồng đáng sợ báo trước sự sụp đổ của thế giới xuất hiện, Jornes thậm chí còn biến thành sinh vật kinh dị hơn.
Đột nhiên Apocalypse rời khỏi mái nhà.
Nó lao về phía Jornes nhanh như gió.
“Tốc độ đó… tôi không cần tới phương pháp Maybel cũng biết. Nó nhanh hơn hạng A cấp cao… Đúng là Apocalypse thật sự rồi.”
Lời của Radda khiến tôi khó thở.
Người ta nói hạng A cấp cao có thể tiêu diệt cả một vương quốc.
Nếu đúng là Apocalypse mạnh hơn thế thì nó có sức mạnh phá nát cả thế giới.
Khi con rồng tiếp cận lại gần tượng Thần Lumira, một vụ nổ ánh sáng nhiều màu phát ra bên cạnh.
Có vẻ Jornes đã dùng tới 〖Lụi tàn〗.
Thân thể to lớn của con rồng bị đẩy ngược, đâm sầm vào bức tượng.
Đá vụn nứt vỡ rơi xuống chỗ chúng tôi.
Đó cũng là chiêu thức đã thổi bay đầu bức tượng, nhưng rộng hơn nhiều.
Đủ sức phá hủy Cung điện Ridom mà chúng tôi dùng làm nơi trú ẩn ngay lập tức.
Tôi hoàn toàn nhận ra tất cả mọi người có thể dễ dàng bị hạ sát thế nào nếu Jornes để mắt tới thành phố thêm một chút.
“Ooh tuyệt quá! Ngài Jornes đánh bay cả Apocalypse luôn kìa!”
Một giáo sĩ háo hức chỉ vào con rồng.
Tôi quan sát kỹ lưỡng.
Tuy trông nó đáng sợ thật.
Nhưng tôi cũng cảm nhận được hơi ấm đằng sau ánh mắt của nó, không như Jornes.
Dáng vẻ mơ hồ giống con người khi nó nhăn mặt vì đau đớn giống chú rồng mà tôi từng gặp ở gần ngôi làng.
“Quả nhiên đó chính là Irushia…”
Apocalypse bừng to mắt bay đến cạnh hông tượng Thần Lumira.
Tức thì một vụ nổ chói lóa khác bùng lên trên đầu, tôi mất dấu con rồng.
Một tiếng động gầm vang.
Có vẻ 〖Lụi tàn〗 đã làm nổ tung thân tượng.
Jornes đang nhắm vào Apocalypse.
Đống đổ nát bắt đầu trút xuống chúng tôi.
Thời gian để thoát khỏi đây không kịp nữa rồi.
Quy mô này tôi không thể dùng phép thuật để xử lý.
Tất cả chúng tôi chỉ có thể nhìn lên há hốc.
Tảng đá rơi về phía tôi dường như chậm lại.
Bộ não của tôi có lẽ nhận ra cái chết đang đến gần.
Tôi sẽ bị nó đè bẹp.
Tôi nguyền rủa những giáo sĩ, họ chấp nhận một vị Thánh nhân xem sinh mạng người dân Thánh quốc như cỏ rác.
Tôi nhắm mắt lại.
Tiếng tảng đá đập xuống đất, và tôi nghĩ mình đã xong rồi.
Nhưng lại không hề thấy đau.
Tôi lo sợ mở mắt ra… và thấy một con quái kỳ lạ đang bay phía trên mình.
Như một con chim mũm mĩm màu xanh lá to cỡ đầu người.
Mặt nó ẩn sau lớp mặt nạ bằng gỗ.
Rễ cây mọc từ sau lưng và bắt lấy gạch đá vụn.
Tôi chẳng biết quái thú này là gì.
Nhưng rõ ràng là đã cứu chúng tôi.
“Um…”
Lúc còn đang cố gắng hiểu tình hình thì một cô gái có đôi cánh đen xuất hiện trước mặt.
Cô ta nhẹ nhàng bế tôi trên tay rồi bay đi, len lỏi giữa những mảnh vụn rơi xuống.
Cô gái ấy cứ tiếp tục rời khỏi nơi bị tàn phá.
T- Tôi còn sống ư…?
Nhưng Meltia và những người kia có an toàn không?
Quái thú hình chim kia đã bảo vệ tôi nhưng phạm vi đống đổ nát rộng lắm.
Chẳng có cách nào để chặn hết số tảng đá cả.
Tôi nhìn họ, phát hiện thêm hai cô gái có đôi cánh đen với cùng gương mặt bế hai người hai tay.
Họ sinh ba sao…?
“C- Cám ơn nhiều lắm. Mà, cô là ai…?”
Cô ấy chớp mắt.
Đôi mắt dị sắc tố màu vàng và đỏ tuyệt đẹp.
“Không nhớ à? Ở lâu đài Alban đấy…”
Tôi bất giác nhận ra.
Quả nhiên nhìn cái bản mặt này quen lắm luôn.
Cô ấy y như xác sống đã cứu tôi trong cuộc hỗn loạn ở Alban.
“Ơ- hơ? Nhưng tuổi của cô…”
…Rõ ràng có sự khác biệt đáng kể so với lần cuối tôi gặp cô ta.
Tôi biết dáng vẻ của quái thú có thể thay đổi rất nhiều theo quá trình tiến hóa, nhưng xác sống cũng già đi ư?
“...Vậy nghĩa là, nếu cô ở đây thì Apocalypse kia đúng là Irushia…!”
Đúng như tôi suy luận.
Đây chính là bằng chứng chắc chắn.
「Aro, Mộc quái, hai người làm tốt lắm!」
Một ý niệm mạnh mẽ truyền cho tôi.
Là kỹ năng một số quái thú có thể sử dụng, 〖Thần giao cách cảm〗.
Apocalypse… Irushia đang đứng về phía chúng tôi.
Có phải là 〖Thần giao cách cảm〗 của cậu ấy không?
「Cứ yên tâm đi sếp! Nhiêu đây chẳng thành vấn đề…! Cô chủ và em sẽ chăm sóc an toàn cho họ, nên sếp cứ vô tư nện tảng đá đó đi!」
Con quái ma cây đáp lại, vỗ ngực tự hào.
Nhìn dáng vẻ thì chắc là ‘Mộc quái’.
Còn ‘Aro’ chính là cô gái xác sống này.
“Aro… là tên của cô đúng không? Umm, chuyện gì đang xảy ra vậy? Và… sao có đến ba người giống như cô…?”
“Họ là bản thể của tôi.”
Cô ấy trả lời.
“Bản thể…”
Quái thú cấp cao thường có được những kỹ năng kỳ lạ.
Chỉ nhìn ngoại hình của cô ấy thì khó có thể khẳng định, nhưng Aro rất có thể là một xác sống siêu hạng.
Thảo nào tự phân tách bản thân được.
“Chúng ta sẽ nói sau. Giờ rời khỏi đây trước đã.”
“Bỏ ta ra! Ngươi là tay sai xấu xa của Apocalypse! Định làm gì với bọn ta hả?!”
Một giáo sĩ hoảng loạn gào thét.
Anh ta cố hết sức vùng vẫy để thoát khỏi tay bản sao Aro.
“Bình tĩnh mà nhìn vào mắt tôi này.”
Cô ấy gọi cho anh chàng giáo sĩ đang rối trí.
“Sao ta phải bình tĩnh cơ chứ?! Tên thuộc hạ của Apocalypse…!”
Đôi mắt cô ấy tỏa sáng mê hoặc.
Thân thể anh ta mềm nhũn ra trong vòng tay cô gái bản sao.
“A- Aro?!”
“...Không còn thời gian nữa. Khi anh ta tỉnh dậy hãy giúp tôi giải thích.”
Cô ấy đảo mắt đi.
Được Aro chở, chúng tôi tiếp tục rời xa khỏi Jornes.
Trong thời gian đó, tôi diễn giải những gì đã xảy ra tại đây.
Cô ấy dường như không rõ tình hình.
“Vì thế, sau đó chúng tôi ẩn náu cùng những người sống sót khác trong Cung điện Ridom. Nhưng sức cùng lực kiệt rồi… Chúng tôi đang thử tấn công Jornes để xem có thể giết được cô ta hay không.”
Tôi nói to và nhận thấy kế hoạch liều lĩnh đến mức nào.
Ma thuật 〖Lụi tàn〗 của Jornes dễ dàng san bằng cả cung điện chỉ trong vài giây.
Một quyết định bất chợt cũng đủ để giết tất cả chúng tôi.
Aro hạ cánh.
Chúng tôi đang ở trước cung điện.
Hai bản thể cũng đáp xuống bên cạnh.
Meltia vấp ngã dựa vào tường.
“Cám ơn vì đã cứu chúng tôi… chắc vậy? Tôi chẳng hiểu gì nữa… Xin lỗi, tôi có hơi bối rối. Cô biết Miria à? Umm, cô chính là đồng minh đúng chứ?”
Meltia lo lắng hỏi Aro.
Cô ấy gật đầu.
Tôi vẫn chưa hỏi thăm về Irushia, nhưng có vẻ cô ấy sẽ giúp chúng tôi.
Tôi không chắc làm thế nào để giải thích về Aro và Mộc quái cho những người bên trong cung điện.
Mà không, nhìn Aro khá thông minh nên miễn là tôi bênh vực cô ấy thì sẽ ổn thôi.
Nhưng chắc không nên gây ra hiểu lầm.
Hiện tại nên tránh nhắc tới Apocalypse… và che giấu sự thật rằng Aro không phải con người?
Tôi liếc sang để kiểm tra trận chiến giữa Irushia và Jornes, thay vào đó thấy hai con quái thú đang lao tới.
Giống thứ dị dạng được tạo ra bởi 〖Niết bàn〗.
Khả năng của chúng chuyển biến rất nhiều.
Hai con đó trông khá khó đối phó.
Trước đó Radda còn nhận định kích thước thế kia cũng phải trên hạng C.
Quái thú hạng C cấp cao là đối thủ xứng tầm với những nhà mạo hiểm hàng đầu.
Nếu để chúng xông vào cung điện thì sẽ là cuộc thảm sát.
“Ah, Aro! Xin hãy giúp chúng tôi hạ bọn qu…!”
“〖Gió lốc〗.”
Cô ấy hướng cánh tay về phía đối tượng.
Một cơn lốc xoáy to lớn xuất hiện bao trùm lấy chúng.
Thân thể lũ quái bị vặn xoắn và xé toạc rơi rải rác.
“Cô vừa nói gì hả…?”
“Ờờ, đâu có.”
Chẳng cần tôi phải động tay.
Cô ấy đã mạnh hơn tôi rất nhiều kể từ sự kiện ở lâu đài Alban, thậm chí là gấp bội lần.
Có Aro ở đây thật vô cùng yên tâm.
Tôi lo việc mang quái thú vào bên trong cung điện sẽ gây ra hỗn loạn, nhưng Aro không khác gì con người cả, cùng với cô ấy sẽ giải thích được tình hình với mọi người.
“...Còn nhiều lắm. Mộc quái, tôi sẽ bay quanh đây để dọn dẹp cho sạch. Cậu hãy chăm lo cho những người này nhé?”
「Tuân lệnh!」
Mộc quái tựa cánh lên trán.
Hai người bọn tôi nhìn nhau.
Cậu ta ưỡn ngực.
“U- Umm…”
Tôi chẳng thể thấy biểu cảm phía sau lớp mặt nạ kia, nhưng cảm nhận được ý chí mạnh mẽ quyết tâm bảo vệ chúng tôi.
Ch- Chắc không sao đâu nhỉ…?
“Nhờ cậu chiếu cố…”
「Cứ yên tâm! Cô là bạn của sếp, nên chẳng xa lạ gì với tôi đâu!」
Đôi cánh tý hon vỗ hớn hở.
“Ừm, Aro này, cô có phiền đi cùng tôi để giải th…”
Cô ấy cất cánh rời khỏi mặt đất.
Hai bản thể cũng bay theo.
Tôi chỉ đành cứng họng nhìn họ.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage