Chương 597 – Chuyến săn Vết tích thiên thạch
Tôi quay lại với hai con Tử mang đang vươn đầu về phía mình và bay lên cao hơn.
“Givaaaah!”
Chúng kéo dài cổ bám theo.
「Chúng ta định bỏ chạy hả sếp?」
Mộc quái hỏi với sự hoài nghi.
「Nói gì thế. Là dành cho mày đấy」
「Muh?」
Nó ngả đầu nhìn tôi.
Rồi bắt đầu run sợ.
Chắc nó đã dùng 〖Thần giao cách cảm〗 để đọc ý định của tôi.
「Chính xác, chúng ta sẽ lên cao hơn để tăng cường sát thương của 〖Vết tích thiên thạch〗」
「Ah… Vâng」
Mộc quái đáp lại với thái độ miễn cưỡng.
Tôi hướng lên cho đến khi ngán ngại vượt qua khỏi những ngọn cây.
Lũ Tử mang chỉ dài đến bảy mét là cùng, chúng không thể đuổi theo đến đây được.
Cả lũ nhìn tôi chăm chú ở bên dưới.
「Tiến lên Mộc quái!」
「R- Rõ!」
Nhảy xuống, nó hóa giải 〖Mộc thần hóa〗 trở về hình thái Thủ vệ bạo chúa.
Thân thể nó bừng cháy bởi 〖Hỏa cầu〗 rồi hóa cứng lại thành kim loại nhờ 〖Tượng đài〗.
Sau khi trở thành khối kim loại rực cháy khổng lồ, nó rơi về phía đám Tử mang.
Gương mặt của chúng xuống sắc, rõ ràng là bị sốc trước sự chuyển biến bất ngờ này.
Hây, ai mà chẳng có phản ứng như thế cơ được.
Một tiếng đập mạnh vang lên.
Đó là âm thanh khi Mộc quái va xuống bề mặt đầm lầy và vào đầu một con Tử mang.
〖Vết tích thiên thạch〗 phát nổ rất đẹp mắt.
Bùn đất bắn lên tận mây xanh theo một cột phun.
Con Tử mang trúng đòn trực diện ngã lăn quay.
Nó nổi lình phình ở một bên đầm lầy, lưỡi thè ra ngoài.
Có vẻ không phải là đòn chí mạng nhưng đã giảm đi phần lớn HP của nó.
Con Tử mang còn lại ngây người, nhận thức không theo kịp cái đéo gì đã xảy ra.
Vấn đề của 〖Vết tích thiên thạch〗 là về giai đoạn chuẩn bị và khả năng sử dụng hạn chế, nhưng đúng thật là một chiêu thức mạnh.
Có thể sát thương cơ bản sẽ tăng mạnh nếu tôi thả Mộc quái từ chỗ cao hơn.
Ít nhiều chú nó sẽ một phát hạ sát được một con Tử mang thứ hạng nằm trên.
「Á, sếp ơi!」
Do mãi đắm chìm trong sự ngưỡng mộ, tôi nghe thấy tiếng gọi khốn khổ của Mộc quái.
M- Mày tỉnh lại đi, hiện giờ nó đang bị chìm trong đầm lầy.
Chú nó nổi bên trên.
Nó biến nhỏ lại nhờ kích hoạt 〖Mộc thần hóa〗.
Từ trong vũng lầy, ba cái đầu khác ló dạng, như để nghe ngóng âm thanh kia là gì.
Bốn con Tử mang ngay lập tức phát hiện ra Mộc quái và đồng thời trừng lấy nó với ánh mắt hung tợn.
「Sếp, kíu em!」
Nó phát ra 〖Thần giao cách cảm〗 một cách tuyệt vọng hơn bao giờ hết.
Tôi vội vàng lao xuống bãi lầy.
Cứ thế này nó sẽ bị làm thịt mất.
“〖Kính vạn hoa hắc ám〗!”
Aro ở trên lưng tôi được bao phủ trong ánh sáng đen.
Hình bóng con bé mờ ảo và tách ra làm ba.
“〖Gió lốc〗!”
Cả ba thi triển chiêu thức đồng thời.
Ba cơn lốc hòa hợp với nhau trở thành trận giông tố khủng khiếp xới tung cả đầm lầy.
Nước bùn tung tóe.
Những con Tử mang bị cơn gió dữ dội cuốn lên.
「Tốt lắm Aro!」
Tôi sẽ nhân cơ hội này để giải cứu Mộc quái!
Tôi sà xuống và lơ lửng ngay trên vũng lầy, dùng chân trước bắt lấy nó rồi lao lên không trung một lần nữa.
「Mày vừa gây được ảnh hưởng rất nghiêm trọng!」
Khả năng phòng ngự lẫn lượng HP tối đa của Tử mang không cao.
〖Vết tích thiên thạch〗 có thể gây sát thương khá nặng cho chúng chỉ trong một đòn.
Bằng cách này chúng tôi sẽ nâng cao cấp độ cho chú nó rất thuận lợi.
「E- Em đã tiến hóa được chưa…?」
「...Tao chưa thể dám chắc, hmm, nhưng có thể giúp mày tiến bộ!」
…Việc cày cấp bỗng trở nên khó khăn khi họ gần đạt đến tối đa.
Không thể đảm bảo tôi sẽ đưa được Mộc quái, khi vẫn đang vật lộn ở cấp độ trung bình, ngay lập tức lên cấp tối đa trong cuộc săn này.
Tôi không nên khiến nó kỳ vọng cao quá.
「T- Thế cơ ạ… Em tự hỏi liệu mình có vượt qua cả sư muội Atlach và cô chủ Aro sau khi tiến hóa hay không…?」
「...Mày thực sự nuôi nấng tham vọng như vậy sao?」
Chà, không phải là tôi không hiểu cảm giác của nó.
Atlach-Nacha và Aro đều giỏi về cách giải quyết nhiều vấn đề khác nhau.
Bé nhện dễ dàng đối phó với hạng A-, còn Aro tận dụng khả năng của mình để chấp những thứ hạng cao hơn, và đã trở thành hạng A+.
So với họ, Mộc quái vẫn luôn chậm chân một chút.
Tôi nhìn sau lưng.
Aro đang chăm chăm lấy Mộc quái.
「Đáng nói là con mà em làm cho đo ván đâu rồi? Em muốn hạ triệt để trước khi nó tự hồi phục. Với lại em sẽ nhận được nhiều điểm kinh nghiệm hơn nếu ra đòn kết liễu」
Nó xoay người kiểm tra đầm lầy.
Lúc chiến đấu với bầy Kesaran-Pasaran lần trước, nó thật sự đã dùng 〖Tia nhiệt〗 để dứt điểm đối thủ bị Aro làm suy yếu.
Có vẻ nó đã thích thú với việc đó.
“Ah…”
Aro bỗng lên tiếng.
「Sao thế em… Ớ」
Tôi cũng phát hiện ra.
Con Tử mang gần chết kia đã bị cuốn theo 〖Gió lốc〗 và dẹo thẳng đừ.
Hoặc trông như thế.
Một phần đầu của nó nổi lềnh bềnh trên đầm lầy, nhưng rõ là không còn sống.
“X- Xin lỗi Mộc quái… Tôi quả thật không có ý đó.”
“Đ- Đúng vậy đó! Không phải tôi cố tình nhắm vào nó đâu! Nó ở xa quá và tôi không thể điều chỉnh hướng tấn công tốt cho lắm, thế nên…”
Hai bản thể Aro xin lỗi Mộc quái.
“Hửmm… Bộ chúng ta không được đánh trúng nó sao? Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu hạ nó luôn mà… K- Không phải ư?”
Aro còn lại bình thản nói ra câu đó.
Hai người kia lườm cô nhóc.
Người buông lời hớ hênh bị hai người đó bắt lấy, biến thành ánh sáng đen và quay trở về thân thể chính của Aro…
Bản sao 〖Kính vạn hoa hắc ám〗, họ có cách nghĩ hơi khác với con bé nhỉ?
“X- Xin lỗi nhé Mộc quái.”
Hai người họ liên tục tạ lỗi.
「Này sếp! Làm lại, thả em xuống lần nữa đi! Em sẽ cho sếp chứng kiến màn nhất sát đợt này!」
…Chúng ta không cần phải vội đâu.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage