*Bonk!*
Trong khoảnh khắc khi tôi rút thanh kiếm gỗ và dừng nó lại ngay trước huyệt thái dương của Hoàng tử Pascal và vung nó xung quanh, tôi đã nhận một cú đánh mạnh vào đầu.
"Ối...!"
Tôi lảo đảo theo bản năng và đặt tay lên đầu... Có vẻ như tôi đang chảy khá nhiều máu.
"Fuha! Trận đấu còn chưa kết thúc đâu!"
"Hoàng tử Pascal... thằng khốn..."
Tôi hiểu rồi... Tôi đã bị thuyết phục rằng mình đã thắng trong tình huống đó, khi xem xét nét mặt và phản ứng của Hoàng tử Pascal và thực tế là tôi đã dừng lại đúng lúc.
Tuy nhiên, giáo viên kiểm tra đã không tuyên bố tôi là người chiến thắng.
Vì vậy, rõ ràng là tôi đã mất cảnh giác, huh ...
"Fuha! Này! Sao vậy?"
"Ư...!"
Khi tôi ôm đầu và cúi xuống, Pascal, hắn đã đánh tôi không thương tiếc bằng thanh kiếm gỗ của hắn.
Tôi đã kích hoạt sẵn [Thân thể cường hóa - Cực] ngay từ đầu, vì vậy các đòn tấn công của tên này không có tác dụng gì cả... Tuy nhiên giáo viên kiểm tra đã nói trước trận đấu để tránh bị thương nhưng ông ta vẫn không thực hiện bất kỳ hành động nào để ngăn chặn tình trạng này.
...Chà, tôi đoán điều đó có lý.
Có vẻ như tên giáo viên này đang thông đồng với Hoàng tử Pascal... Không, có thể ông ta đang làm cho Đệ Nhị hoàng tử hoặc theo sự xúi giục của Sophia...
Bằng chứng là, khóe miệng ông hơi nhếch lên.
Trong khi bị đánh liên tục bằng thanh kiếm gỗ, tôi bình tĩnh suy nghĩ về những điều như vậy.
"Gil!"
"Huh!?"
Đột nhiên, Shia nhảy vào sân đấu và ôm lấy tôi.
"Gil! Gil! Cố lên nhé!"
"Hahaha... Ta không sao đâu. Ta chỉ có bị đánh vào đầu một chút, nhưng ngoài ra thì ta không bị thương. Nhưng quan trọng hơn, ở đây rất là nguy hiểm đấy. Làm ơn em hãy buông ta ra..."
Khi tôi nói điều đó và nhìn vào Hoàng tử Pascal, đôi chân của hắn như bị đông cứng trong băng, khiến hắn bất động.
Có vẻ như Shia đã sử dụng băng thuật.
Ngoài ra...
"Ah..."
"Đ-Điều này sẽ ổn thôi! Gil, ngài cảm thấy thế nào rồi...?"
Cô ấy niệm ma thuật hồi phục lên tôi... Hơn nữa, có vẻ như cô ấy đã sử dụng một phép thuật cấp cao.
Nhờ đó, cơn đau trong đầu tôi nhanh chóng biến mất, và tôi hoàn toàn bình phục.
"Shia... Em thực sự là cô gái rất tuyệt vời. Nhờ có em mà giờ ta hoàn toàn ổn rồi..."
"Gil... thật là tốt... em vui lắm..."
Shia ôm chặt lấy tôi, khẽ khóc và thở phào nhẹ nhõm.
Tôi ôm cô ấy trở lại và nhẹ nhàng vuốt tóc cô ấy.
"...Thưa thầy, trong trường hợp này, vì Shia đã can thiệp nên có thể coi là em đã thua phải không?"
"Ờ, ừ..."
Khi tôi bình tĩnh hỏi như vậy, giáo viên ngập ngừng gật đầu.
Chà, đó là một sự kiện khá bất bất ngờ, vì vậy nó khiến ông ta ngạc nhiên.
"Vậy thì, vì đây là ván đấu thứ nhất trong ba ván, chúng ta hãy tiếp tục ván đấu thứ hai. Ồ, và ... em có thể hỏi tên của thầy không, thưa thầy?"
"Uh... T-tôi là Nam tước 'Colley Curtis'..."
"Em hiểu rồi."
Tôi thờ ơ đáp lại lời giới thiệu ngập ngừng của giáo viên, Colley, rồi ghé sát vào tai Shia.
"Shia... trận đấu vẫn chưa kết thúc. Em sẽ tiếp tục ủng hộ ta cùng với Công chúa Claris chứ?"
"Hả!? Gil! Ngài đừng quan tâm tới trận đấu này nữa! Cái tên đáng khinh này, em không quan tâm đến kết quả trận đấu của ngài hắn ta nữa!
Shia tỏ vẻ nghiêm nghị và giơ tay phải về phía Hoàng tử Pascal.
Nhiều khả năng, cô ấy định sử dụng một phép thuật tấn công.
"Không, ta đã hứa với em rồi mà. Ta đã nói rằng ‘Ta sẽ cho mọi người thấy rằng chỉ có ta mới xứng đáng ở bên em',".
"Nhưng...!"
"Ha ha ha, em thật sự cho rằng ta sẽ thua một kẻ như hắn sao?"
"Không đời nào! Gil... Gil của em sẽ không bao giờ thua một kẻ đê hèn như vậy!"
"Vậy thì, hãy dõi theo ta nhé. Hãy để ta dành chiến thắng của mình cho em."
"Gil..."
Shia nhìn tôi chằm chằm tôi với đôi mắt đẫm lệ, như thể muốn nói điều gì đó.
Nhưng như hiểu được quyết tâm kiên định của tôi, cô ấy nhẹ nhàng buông tay tôi.
“…Em sẽ chứng kiến chiến thắng của ngài cùng với Claris Điện hạ.”
“Cảm ơn em nhiều.”
Tôi cúi đầu thật sâu trước Shia và tiễn cô ấy trở lại hàng ghế khán giả.
Trên đường quay lại...
"Hả?! C-Cái gì thế này?"
"Hắn ta xứng đáng bị Gil đánh gục và lăn lộn một cách đáng hổ thẹn."
Shia giải phóng ma thuật băng, và băng biến mất khỏi chân Hoàng tử Pascal.
Nhưng hơn thế nữa... Shia nhìn hắn ta với ánh mắt băng giá, lạnh lùng và nói bằng một giọng trầm đáng sợ.
Tôi chưa bao giờ thấy Shia tức giận như vậy trước đây.
"Bây giờ, vào ván đấu thứ hai."
Tôi chĩa thanh kiếm gỗ của mình và tuyên bố với Hoàng tử Pascal.
"F-Fuha... Một tên con trai như ngươi được một cô gái giúp đỡ thì có gì đáng tự hào?"
Hoàng tử Pascal đã cố gắng hết sức để tỏ ra cứng rắn... Haha, đầu gối của hắn ta đang run lên vì sát khí của tôi.
"Và... Curtis."
"Huh?!"
"Nghe này, tất cả những gì xảy ra từ bây giờ đều là hậu quả của hành động của ông. Ngay cả khi nó trở thành như vậy, ông sẽ phải chịu trách nhiệm."
"C-Điều đó có nghĩa là gì ...?"
"Im lặng. Chỉ cần ra hiệu cho ván đấu thứ hai."
Tôi thấp giọng nói với ông ấy, và Curtis run run giơ cánh tay phải lên.
Và sau đó...
"Bắt đầu!"
Khi ván đấu bắt đầu, tôi tấn công Hoàng tử Pascal, giống như trong ván đấu đầu tiên.
"N-Ngu xuẩn! Sử dụng cùng một động tác ... nó sẽ không có hiệu quả với ta đâu ...!"
Hoàng tử Pascal đã cố vung thanh kiếm của mình để đáp trả lại chuyển động của tôi... Haha, hắn sẽ không kịp đâu.
Và lần này, sẽ không có bất kỳ sự kiềm chế nào.
*Donnnnn *
"Ư...!?"
Thanh kiếm gỗ của tôi đâm thẳng vào cơ thể của Hoàng tử Pascal và khiến hắn ta quay tròn như thể đang nhảy múa trong không trung.