Tensei-saki wa jisaku shousetsu no akuyaku shoukoushaku deshita. Danzai saretakunai node tekitai kara dekiai ni monogatari wo kakikaemasu.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

6 16

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

145 3735

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

30 127

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

13 48

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

151 1264

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

294 5583

Web novel - Chương 34: Lời mời từ Cung điện Hoàng gia

“Shia, em ăn thử miếng vịt quay này đi, ngon lắm đấy.”

Bữa sáng ngày hôm sau sau khi trục xuất các hoàng tử.

Tôi sử dụng cái nĩa để chọc vào miếng thịt vịt nướng và đưa vào miệng của Shia.

"Fufu... Haaa ừm… ngon quá!"

"Thật tốt nhỉ."

Nhìn Shia thưởng thức với vẻ ngon lành, tôi cũng không kìm nén được niềm vui trên khuôn mặt. Thực ra, từ ngày hôm qua - ngày sau đêm tôi thổ lộ tình cảm, tôi đã bắt đầu cho cô ấy ăn như vậy.

Trước đó, vì Shia cảm thấy ngại ngần với tôi, nên tôi đã kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi cô ấy mở lòng với tôi. Nhưng bây giờ, vì Shia cũng muốn tôi chiều cô ấy như vậy, tất nhiên tôi cũng không còn ngại ngùng nữa.

Từ giờ trở đi, tôi sẽ nuông chiều Shia hơn nữa...

"Shia?"

“Fufu... đến lượt em rồi."

… Tôi không ngờ mình cũng được Shia cho ăn như vậy.

"Haa ừm! Ngon lắm... Ừm, quả nhiên là nó sẽ ngon hơn nhiều khi được Shia cho ăn như vậy."

"Au… mồ, vẫn là cùng một món như nhau mà."

"Không, không phải vậy. Cái này ngon hơn."

Tôi và Shia cứ thế trò chuyện và phớt lờ nụ cười gượng gạo của Anne đang đứng bên cạnh.

"Thiếu gia, có một lá thư từ cung điện đến."

"Vậy đây rồi."

Dường như họ đã không chờ đến hai, ba ngày để thuyết phục tôi, nhưng có vẻ họ không đợi thêm được nữa.

Đúng như mình nghĩ, mình vẫn chưa thể tin tưởng Đệ nhất Vương Phi, nhưng cứ thử tạm tin bà ta xem sao.

"Gil... có khi nào..."

“Đúng vậy, đó là lời mời từ cung điện hoàng gia… Bệ hạ muốn gặp Shia và tôi bằng mọi giá.”

Nói rồi tôi phất phơ lá thư.

Nhưng… Quả nhiên là thế, đó đúng là một ý kiến hay

Việc Hoàng Thái tử ra lệnh đơn giản đến thăm hoàng cung thì đó là một điều ngu xuẩn, nhưng bản thân Bệ hạ đích thân đến thăm gia đình của một công tước là cấp dưới của mình thì đó là điều mà tôi không thể tưởng tượng được.

Vậy thì, chúng ta có nên chấp nhận lời mời, đồng thời giữ được thể diện cho nhau không?

"Được rồi, ta phải cho Bệ hạ nhìn thấy diện mạo xinh đẹp nhất của Shia."

"Fu a, thật ạ? E-em á?" - Shia bất ngờ hỏi.

"Đúng vậy."

...Vâng, tôi chỉ muốn khoe với mọi người rằng, đây là hôn thê đáng yêu của tôi thôi. Phải cho họ thấy cô ấy tuyệt vời, tốt bụng và tràn đầy tình cảm như thế nào.

"Nếu vậy, Anne, ta giao phó Shia cho em."

"Được rồi, em sẽ lo cho tiểu thư."

Anne ngay lập tức dẫn Shia đang ngơ ngác và đưa về phòng thay đồ.

"Gi, Gil... có gì lạ không ạ...?"

Ngay bây giờ, trước mặt tôi là nàng hôn thê của tôi, mặc trên mình bộ váy đẹp nhất mà Nam tước Phu nhân Evelyn tạo ra, cùng với “Giọt lệ của Nữ thần' nằm trên ngực và đôi bông tai sapphire trên tai— quả thực là một nữ thần thực sự theo mọi nghĩa.

Tôi không thể nói nên lời trước sự xinh đẹp của cô ấy.

"Gil...?"

"Ừm? À, à, vâng... vì Shia quá đẹp đến mức ta không thể nói nên lời nữa..."

"Fuaaaaaaa...!? Mồ... nếu Gil thích nó, thì em... em cũng rất vui..."

...Trước sự xinh đẹp của Shia, tôi không thể ngăn được việc giữ chặt lấy trái tim mình.

Không, điều này không công bằng chút nào. Tôi phải đập tan lòng tham của mình bằng cách nào đây...

"...Thiếu gia, đến lúc chúng ta phải đi rồi."

"Ha...! Ừ, đúng vậy..."

Bị lời nhắc của Maurice đánh thức, tôi khuỵu xuống trước vẻ đẹp tuyệt sắc của Shia.

"Shia... hãy đưa tay em cho ta..."

"Dạ... vâng..."

Shia nhẹ nhàng đặt tay lên tay phải của tôi trong khi má cô ửng hồng.

Và...

"Vậy thì chúng ta đi đây."

"Chúc một chuyến đi an lành."

Được tiễn đưa bởi Maurice và những người khác, tôi và Shia lên xe ngựa và hướng về cung điện.

Trên đường đi...

"À, à... Gil?"

"Có chuyện gì không?"

"Cái đó... nếu ngài cứ nhìn em như thế... thì... thật xấu hổ..."

Shia nói như vậy và cúi đầu.

Tuy nhiên, nếu trước mặt tôi là một vị hôn thê đẹp hơn cả nữ thần, việc mà tôi không thể rời mắt khỏi cô ấy là điều đương nhiên.

"Vì thế, ta xin lỗi Shia, nhưng không còn cách nào khác ngoài việc em phải quen dần với nó."

"A... mồ... em... em cũng... không thể quen được đâu... khi bị Gil, người mà ngầu nhất thế giới này, ngắm nhìn... Cả đời này cũng không đủ để em quen được điều đó...!"

"Ugh!"

Những lời của Shia khiến tôi hạnh phúc đến mức không thốt nên lời.

Kuuh... Shia chính xác là biết cách chạm đến điểm yếu (hoặc là phần thưởng) của tôi...

"Nhưng, ta cũng vậy... Ta chắc chắn cũng sẽ bị cuốn hút bởi Shia đáng yêu và tuyệt vời mãi mãi..."

"Fu a...!?"

Lần này Shia cũng không thốt nên lời trước những lời nói của tôi.

Và khi chúng tôi đang trao những lời yêu thương cho nhau...

"Ha... Ha... Có... Có vẻ như chúng ta đã đến cung điện rồi..."

"Ha... Phew... Đúng vậy..."

Tôi và Shia đỏ mặt, bước xuống từ chiếc xe ngựa đã đỗ sẵn ở lối vào cung điện hoàng gia.

Và...

"Đợi mọi người đã lâu rồi, Tiểu Công tước-dono và Felicia-san..."

Đệ nhất Vương Phi chào đón chúng tôi với một nụ cười thân thiện.