Chap 2: Các Anh Em của Công chúa Tái sinh
"Đại huynh, em có yêu cầu với anh."
Tôi lần đầu tiên gọi anh ấy, Đại Hoàng Tử Christof mở to đôi mắt xanh băng.
Thật hiếm thấy biểu cảm khác trên khuôn mặt vô cảm của anh, tôi dễ dàng nắm được thiện cảm từ sự ngạc nhiên rõ ràng từ anh. Anh gấp lại cuốn sách dày trên tay, đem trả lại chỗ cũ trên giá, rồi đi tới đối diện trước mặt tôi.
"Thật hiếm khi em tới đây gặp anh đó."
Mặc dù lời anh có mang ý mỉa mai, nhưng tôi có thể nhìn ra từ điệu bộ của anh ấy không có ý như vậy. Thực chất, tôi tiếp cận anh ấy thế này mới là khác thường này.
Tuy là vậy, mọi người hỏi lý do tại sao sự tình đi tới nước này, tôi chỉ có thể trả lời mọi chuyện không còn vãn hồi được nữa. Không phải bởi vì tôi tránh mặt anh ấy vì ghét anh ấy.
Người cùng nửa huyết thống với Christof là em tôi Johan và tôi.
Christof là con của hoàng hậu tiền nhiệm, người đã chết sau khi sinh ra đại huynh. Johan và tôi là con của hoàng hậu đương nhiệm.
Nữ hoàng đương nhiệm, mẫu thân có định kiến sâu sắc với đại huynh vì đại huynh là bằng chứng sống cho tình yêu của hoàng hậu tiền nhiệm và phụ thân.
Hiển nhiên bà sẽ không cho phép chúng tôi tới thân với anh ấy.
Tôi nghĩ mình nên làm việc nên làm, nhưng tôi tự hỏi một trẻ con liệu phải hành xử thế nào cho đúng với lẽ phải.
Mẫu thân cũng không có tình cảm nào với em tôi và tôi. Nếu không có hiện diện của Phụ thân, thì Mẫu thân cũng không có lời nào nói với chúng tôi cả.
"Muội bị mẫu thân la trách sao?"
"Đó không phải là vấn đề."
"Thế sao..."
"Muội đã năm tuổi rồi. Em đã có thể chịu trách nhiệm cho hành động của mình được rồi."
Anh sững sờ, gọi tôi với cái tên thân mật.
"Rosé..."
Anh ấy thực sự là một người tốt. Dù tôi là con gái của người phụ nữ luôn đối sử khinh miệt với anh như vậy, mà anh ấy vẫn quan tâm tới chúng tôi.
"Anh đã hiểu."
Christ im lặng nhìn tôi một lúc, vẻ mặt anh ấy cũng dịu lại.
Mối quan hệ của chúng tôi không phải là gần gũi khăng khít gì, nhưng anh ấy nhìn tôi đầy tôn trọng, giống cái cách mà một người ông đối xử với đứa cháu đã trưởng thành vậy. Đúng là một phẩm cách đáng nể từ một người mới có tám tuổi đó, đại huynh hoàng gia của em.
"Em muốn yêu cầu anh điều gì?"
Anh đi ngay vào trọng điểm, không đào sâu thêm nữa.
"Thực ra, là chuyện về Johan."
"Johan? Có chuyện gì với Johan?"
Không có chuyện gì xảy ra với Johan cả.
"Em mong muốn có một gia sư nghiêm khắc nhất, tài giỏi nhất chỉ bảo dạy dỗ cho em ấy." Tôi nói
Christ cạn ngôn.
Trong UraSeka, Nhị Hoàng Tử của Vương quốc Rebel Johan von Wervard, là một đối tượng công lược và cũng là một siscon chính hiệu.
Người duy nhất mà em ấy yêu là chị của em, Rosemarie. Người duy nhất mà em ấy tin tưởng từ tận đáy lòng là Rosemarie. Cô ấy nói nhảy, em ấy sẽ hỏi "Muốn cao tới mức nào ạ?". Kể cả con quạ nó màu đen, nếu cô ấy nói nó màu trắng, thì em ấy khẳng định chắc nịch nó là màu trắng. Đây là kiểu người trung thành mà em ấy sẽ hướng tới.
Toàn bộ nguyên nhân bao trọn trong cái bối cảnh gia đình đổ vỡ này.
Phụ thân, Hoàng đế, dành toàn bộ thời gian cho vụ sự của quốc gia, không có hề đoái hoài tới gia đình của mình. Mẫu thân thì chỉ quan tâm tới việc nhận được tình yêu từ người chồng thôi.
Chưa hết, để Christof không thể tiếp cận tới con trai mình, Johan được nuôi nấng trong một thế giới khép kín và chật hẹp.
Các cô hầu gái hành sự như thể động tới một tên ngu xuẩn, và luôn níu giữ khoảng cách với em. Vì thế không ai làm hại tới em ấy, mọi gia sư đều dễ mềm mỏng với em.
Trong số tất cả mọi người, người duy nhất nhìn thẳng vào em ấy là Rosemarie.
Johan luôn dựa dẫm vào chị gái của mình cũng là điều không thể tránh khỏi rồi.
Khi gánh nặng này đè lên vai tôi, tôi cuối cùng cũng nhận ra một sự thật---cái gì cũng có cái giới hạn của nó.
Hiện tại em trai tôi mới lên bốn, và đáng yêu vượt ngưỡng sức tưởng tượng!!
Tôi đi tới đâu, em theo tới đó. Em ấy giống như một con gà con đi theo tôi với đôi chân chững biết đi vậy. Em ấy đáng yêu chớt đi được aa!
Nhưng gần đây em ấy rất kỳ lạ.
Nếu tôi rời khỏi mắt em ấy, em ấy sẽ bắt đầu khóc tức tởi ngay. Em ấy cũng không thích những ai tới gần tôi, nhưng khi nhìn em ấy phát ghen lên vậy mà vẫn đáng yêu nhường nào!
Nhưng rồi, em ấy đã quá trớn khi đã đánh cô hầu gái đã đỡ lấy tôi khi tôi sắp bị ngã sấp mặt.
Ý tôi là, đó là cô hầu gái. Một phụ nữ đó. Kể cả sau đó tôi có nói là cô ấy chỉ giúp đỡ tôi thôi, em ấy không ngần ngại đuổi theo đánh cô gái đó. Khi cô ấy nhìn thấy em ấy lấy con dao rọc giấy từ trên bàn, bấy giờ cô ấy mới hét toáng lên.
Tới lúc tôi đứng dang tay chắn trước cô hầu thì mọi việc rồi cũng được giả quyết ổn thỏa.
Không được có bạo lực! Không được thêm một YANDERE nào nữa!
Tôi cần phải làm gì đó với sự hành xử kỳ lạ của em ấy gần đây mới được, tôi quyết định.
"Em không có quyền có được ân huệ từ đại huynh. Nhưng nếu em đi cầu hỏi Phụ thân, em nghĩ ông ấy sẽ không chấp nhận nguyện cầu muốn thay đổi em ấy đâu."
"................"
Hoàng Đế không có sự kỳ vọng nào với đứa con trai út của mình.
Khi ông ấy nói ông ấy không có thì giờ quan tâm tới Nhị Hoàng Tử vì ông đã có một người thừa kế xuất chúng rồi, điều đó tôi cũng hiểu được.....tôi chỉ muốn ông ấy quan tâm tới anh ấy một chút thôi.
Johan đã bị chiều quá hư, và các gia sư đã sơ suất với trọng trách của mình không dạy bảo em ấy một cách nghiêm túc. Việc này có liên quan tới cả mẹ tôi nữa----Tôi mong người cũng phải lựa chọn kỹ lưỡng gia sư dạy cho em ấy với.
"Điều em ấy cần là một người em ấy có thể tin cậy ở bên mình. Nếu chỉ có mình em là người duy nhất chỉ bảo điều em ấy làm là sai, em ấy tất sẽ trở nên hẹp hòi mất."
Thực tình mà nói, triệu chứng siscon đừng có phát triển nghiêm trọng tới mức phiền phức thêm nữa.
Nếu Johan trở thành một yandere, thì cũng quá mức rồi. Tinh thần của tôi không chịu nổi sức ép này đâu.
"Nếu em ấy nhận ra lòng mình có thể tha thứ cho mọi người, trong tương lai, em ấy....Johan sẽ trở thành một người đồng minh đáng để giao hảo. Liệu đại huynh có thể nuôi dưỡng em ấy với kỷ luật hà khắc được không?"
Nếu thay tôi là Chris, với tư cách người thừa kế, đề xướng với Phụ thân thì, sự việc sẽ có thể thay đổi.
Ngoài ra, tôi cũng nghĩ thông suốt rồi, nếu đại huynh nghiêm khắc của tôi người xử lý công văn phê duyệt tuyển chọn, chắn chắn anh ấy sẽ tìm được người giảng dạy tài giỏi. Một mũi tên trúng hai con chim. Nếu tôi may mắn qua được và hai anh em thân thiện với nhau---Johan sẽ chuyển sang một chiếc lá mới. * Đây cũng là điều tôi mong muốn để không lo lắng nữa.
* Chắc ý câu này mang nghĩa trong câu Lá lành đùm lá rác...lá non.... chăng :)
"Muội thấy chuyện như vậy có ổn không?"
"Dĩ nhiên." Tôi trả lời ngay tắc lự.
Trong mắt Chrisof, Johan và tôi luôn dựa dẫm vào nhau. " Nếu em ấy có thể rời khỏi thế giới khép kín của mình, vậy thì người chị sẽ bị bỏ lại một mình phía sau sao?" chắc chắn anh ấy nghĩ như vậy.
Thực sự, anh ấy không cần phải lo lắng.
Nếu Chris dạy dỗ Johan tự lập được, thả tôi tự do hoàn thành mục tiêu của mình, tôi sẽ mãi mãi mang ơn anh ấy.
" Kể cả hai chúng em tách ra, sự thật em là chị của em ấy cũng sẽ không thay đổi."
Em trai thân yêu của tôi. Chị gái của em sẽ mãi theo dõi em từ hàng cỏ rậm-- à không! Từ nơi xa, vậy nên em hãy lớn lên trở thành một người đứng đắn nhé.
"Anh biết rồi." Anh nói lẩm bẩm, thở dài.
Đại huynh bỗng mỉm cười dịu dàng lạ thường.
Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy cười như vậy trước đây, tôi nhanh nhạy nhắm mắt ngay bảo vệ mình. Tôi không thể nhìn!! Đối mặt với nụ cười thuần khiết như thế, đôi mắt cá chết này của tôi sắp bị phá hủy rồi đây này. (Trans: Mắt cá chết sao, cần đi soi gương lại đi em ơi.....)
Sau đó, đại huynh đề xuất ý tưởng này tới Phụ thân, tất cả mọi gia sư cẩu thả của Johan bị đuổi, và Chris bổ nhiệm một gia sư tài ba khác thay cho họ.
Chrisof tự mình can thiệp vào sự học của Johan, anh ấy chắc chắn sẽ dạy dỗ em nghiêm khắc kỷ luật cho coi.
Đứa em trai thân yêu,........ chị khẩn cầu em đó, hãy lớn lên trở thành một người đứng đắn nhé!!!
Lời từ TransViet: Mình có khúc mắc trong việc xưng hô trong phương Tây với phương Đông, cả thời xưa và hiện tại loạn ngôn hết cả lên thì mọi người cũng mong bỏ qua cho mình. Mình nghĩ Cô công chúa chuyển sinh sang một thế giới khác nhưng vẫn đang học làm quen với môi trường mới thì xưng hô có thể lẫn lộn với hiện đại nên mình không thay đổi gì mà để yên đó. Nếu mọi người có bình luận gì thì cứ thoải mái nhé.
Mong các bạn đón đọc truyện mình dịch vui vẻ và góp ý đôi lời để mình có động lực dịch tiếp nhé.
Cám ơn các bạn đã đón đọc.