“Chào buổi sáng ... A, ngài đã đến rồi sao? Xin lỗi vì đã làm phiền ngaf.”
Sáng hôm sau, Kiriko bước vào phòng điều khiển, cô hoảng sợ khi thấy Seto ở đó.
“Hôm nay cô nên đến hỗ trợ Seina-dono, mọi việc điều khiển và tổ chức sẽ do nhân viên của Racepshi thực hiện.”
“... nhưng…”
“Hãy đi nếu cô muốn. Chúng ta đã có đủ người rồi, ta sẽ ở đây để theo dõi diễn biến sự kiện.”
“Mặc dù vậy, vẫn còn khá nhiều thời gian trước khi bắt đầu, tôi có nên ra ngoài đó trước không?”
Địa điểm trên màn hình đã chật kín đám đông.
“Đang có một đám đông khổng lồ đang chờ để vào. Ta sẽ phải thực hiện biện pháp giảm thiểu tắc nghẽn chỉ để đưa cô vào.”
“Ồ, tôi hiểu rồi. Vậy là tất cả những người đó đang đợi để vào sao...?”
Trên màn hình bên ngoài, nó cho thấy nhiều người đang cố gắng vào địa điểm.
“Cái đó… Ý tôi là, tối qua tôi đã thấy rất nhiều lều lớn trước khi đi ngủ nhưng…”
Nhìn nhcậu khung cảnh trên màn hình, có vẻ như một số lượng lớn các lễ hội mùa hè lớn đã được tổ chức. được tổ chức ở một nơi, rất nhiều lều bạt và cửa hàng lưu động được trải rộng trên một khu vực rộng lớn.
“Chờ một chút… sao lại có nhiều người vậy?”
Seto chuyển sang hình ảnh nhìn từ ngoài không gian, Kiriko trở nên lo lắng. Nhìn qua thì chỉ có phần nhỏ người đến xem buổi biểu diễn. Nhưng khi đưa camera ra xa thì đám đông có quy mô bằng một thành phố.
“Một lượng lớn khách du lịch đã tụ tập, và cộng thêm việc đưa tin nên càng có nhiều người tụ tập hơn.”
“... Học viện đã bắt đầu sự kiện cá cược thế kỷ.”
“Hẳn là mọi người chỉ muốn làm dịu đi tâm trạng sau cái chết của Mikumo-dono. Thế hệ trẻ không nhận ra điều đó nhưng đó là một mất mát rất lớn.”
“... Chà, ông ấy đã tồn tại trong một khoảng thời gian lịch sử lâu dài như vậy mà……”
20.000 năm khiến Mikumo cảm thấy mình giống một huyền thoại hơn là lịch sử.
“Ho ho ho, cha tôi thích sự tươi sáng và náo nhiệt của học viện. Tôi nghĩ ông ấy sẽ rất vui.” Mikami xen vào.
“Này Kiriko-chan, Seina-dono thế nào rồi?”
“Em ấy bình tĩnh lại sau khi được thông báo về loại vũ khí nào sẽ được sử dụng trong bữa sáng.”
“Trong tình huống như thế này, điều đó không thực sự quan trọng…”
“Chà, hãy để mọi việc cho Seina-dono giải quyết. Ta hy vọng cô sẽ đi lang thang xung qucậu cho đến khi họ bắt đầu trận chiến. Ta nghĩ việc xem xét sự hợp tác kinh docậu với Racepshi là một ý tưởng hay.”
"Tôi hiểu rồi."
“Được rồi, ta sẽ đưa cô đến khu vực chỗ ngồi.”
Seto đi thẳng tới thang máy phía sau phòng điều khiển và Kiriko rời khỏi phòng điều khiển sau đó.
---------------
“Chết tiệt! Tôi thấy khó chịu khi tưởng tượng việc Seina thua tên ngốc đó.”
Dọc lối đi, Amane có vẻ đã bị xúc phạm và cô ấy đấm hai tay vào nhau của mình.
“… Nếu cậu ấy đã quyết định thì cũng đành chịu thôi, đừng can thiệp. Đây là cuộc đấu tay đôi, hãy chấp nhận kết quả một cách nghiêm túc.”
“Tội nghiệp Seina-oniichan... Em sẽ phải an ủi cậu khi cậu trở lại.”
“Agh!?” Kiriko nhìn Neiju với ánh mắt nguy hiểm.
“...Nếu cô muốn thì được thôi.”
Bốn người bắt đầu nhắm mắt chìm đắm trong ảo tưởng và mơ mộng riêng của mỗi người.
--------------
“Alan vẫn chưa quay lại sao…”
Ở lối vào phòng vệ sinh trên Racepshi, Barry và Cohen đang đợi Alan, người lẽ ra phải ở đó đợi cho đến sáng.
“Huh… Tôi không biết có chuyện gì xảy ra không nhỉ……” Barry nhìn qucậu.
“Không có dấu vết vật lộn, cũng không có dấu hiệu cậu ta bị ai tấn công, tôi nghĩ cậu ta có thể đi vào đây an toàn.” Barry vừa nói vừa nhìn ra từ nhà vệ sinh.
"Hai cậu, mọi người liên quan đến con tàu đó phải không?”
Đột nhiên từ lối đi bên cạnh, một người phụ nữ lớn tuổi mặc trang phục da báo, đeo kính râm dày cộm, trang điểm đậm tiến tới.
“Đúng, nhưng… uhm… bà có chuyện gì với nó sao?”
“Tôi ghét phải làm phiền mọi người, nhưng giờ tôi muốn mọi người phải từ bỏ nó.”
Người phụ nữ khởi động một màn hình chứng chỉ chuyển nhượng và đưa cho Barry xem.
“Chuyện này là sao vậy?”
Cohen đã xác nhận chứng chỉ. Barry ở bên cạnh sửng sốt.
"... Điều này là thật sao?"
Cậu ta thì thầm với Barry và Barry nhìn về phía người phụ nữ lớn tuổi để tìm kiếm lời giải thích.
“Đêm qua, Alan-san đã đánh bạc. Cậu ta đã chiến thắng và nói với tôi rằng cậu ta là người chịu trách nhiệm về con tàu này. Lúc đầu, chúng tôi uống rượu sake cho đến khi cạn chai, sau đó cậu ta gọi trứng cá muối. Cậu ta đã gọi rất nhiều cho đến khi hết tiền, sau đó cậu ta lấy mấy món hàng may mắn xuống con tàu đó và bắt đầu đặt cược chúng, nhưng cậu ta cứ thua mãi… ohohohoho!”
“Tên khốn đó!”
Từ đó trở đi không cần giải thích nữa. Họ biết chắc chắn cậu ta đã để mất Unko.
“Vậy Alan đâu rồi!?”
“Tôi thấy tiếc cho cậu ta nên đã đưa cho cậu ta một ít tiền về nhà, rồi cậu ta thì bỏ đi đâu đó, hai người là bạn của cậu ta đúng không?”
Barry và Cohen đã thở dài rất nhiều trước những gì cô ấy nói.
“Và sau cùng tôi cũng đã nhận được giấy tờ về con tàu rồi, hai người hãy mau chóng thu dọn đồ đạc của mình đi.”
“Chờ một chút, chúng tôi không thể rời tàu ... …”
“Cậu ấy nói đúng... Chúng tôi vẫn còn rất nhiều nợ!”
Người phụ nữ lớn tuổi làm ra vẻ mặt việc này thật rắc rối.
“... Nếu đúng như vậy, tôi có thể thuê các cậu. Đây là một biện pháp đảm bảo an toàn thuận tiện khi có những người liên quan đến con tàu bị gán nợ.”
“Ồ, cảm ơn bà!”
Họ lo lắng mình sẽ chết nếu bị bỏ rơi. Họ thở phào nhẹ nhõm.
“Kkekekeke! Vậy số nợ của hai cậu là bao nhiêu…?”
Cả hai người họ chóng truy cập vào tổ chức tài chính liên quan và đưa cho bà ta.
“... Cũng không nhiều lắm nhỉ... Nhưng tôi đoán nó vẫn khá lớn đối với một ngân tặc... Tôi sẽ trả hết ngay lúc này, nhưng hai cậu sẽ phải hoàn lại cho tôi bằng những thứ bản thân có. Tôi sẽ trả cho hai người một mức lương đủ để vừa sống vừa trả nợ, miễn là hai cậu làm việc chăm chỉ, Kekekeke!”
Bà ta mỉm cười khi xóa nợ cho Barry và Cohen.
“Ồ, cảm ơn bà! ... Thưa ngài..."
"... À, trước khi chúng tôi ký bất cứ điều gì, chúng tôi có thể biết tên của ngài không..."
"Ồ quên mất, tôi cũng chưa biết tên hai cậu? Tôi là Kuisu Panta, rất vui được gặp hai người.
[Cho anh em nào quên hoặc không biết thì đây là Mirror Seto.]
-------------
“Seto-sama, trường hợp ví dụ dường như đã được xử lý thành công.” Karen vừa nói vừa bước vào căn phòng Seto đang ngồi.
“Tốt, và đó chính là đòn chốt hạ.” Seto nhìn Airi bên cạnh mình.
“Bây giờ hệ thống lưu trữ đã sẵn sàng, chúng ta có thể bắt đầu phân tích mọi thứ ngay khi họ đến đây, sau đó xử lý các tài liệu còn sót lại trong Big Da Ruma. Phần còn lại không đủ thời gian để kiểm tra nên ngày mai chúng ta sẽ tách chúng ra và đặt chúng sang một bên và những thứ không cần thiết sẽ bỏ đi.”
“Được… Vậy, Karen-chan, tình hình của Fuku-chan thế nào rồi?”
“Lúc đầu có bé có vẻ chán nản, nhưng em ấy có vẻ thích nói chuyện trực tiếp với Mikage-sama, tôi sẽ mở màn hình trực tiếp... Ôi chết tiệt!” Karen bất ngờ nói mà không kịp suy nghĩ.
"Ồ, có chuyện gì xảy ra sao?"
“Tôi xin lỗi, tôi không chú ý ngôn từ… Ah, Mikage-sama ngủ đáng yêu thật.”
Fuku nhìn Mikage ngủ với vẻ thích thú.
“Vậy những cô gái khác thì sao?”
“Mọi người đều ổn, họ đang chăm sóc Fuku-chan và đang chờ chỉ dẫn.”
“Cảm ơn vì đã làm việc chăm chỉ.”
"Vâng! Xin lỗi! Tôi rời phải đi.” Karen cúi chào và nhanh chóng rời khỏi phòng.
-------------
Trong phòng thay đồ của Seina, vòng hoa và những bó hoa đã được mang đến từ nhiều nơi khác nhau, chúng được xếp thành hàng và xếp chồng lên nhau. Mỗi lá thư đều được gửi từ một cá nhân hoặc tổ chức nổi bật. Chỉ nhìn thôi cũng khiến cậu có cảm giác như một người nổi tiếng.
“Cảm ơn hai cậu vì đã đến tận đây.”
Kenneth và Rajau đang ngồi trước Seina trên ghế sofa. Họ vừa nói chuyện vừa ăn đồ ngọt cao cấp và trái cây đắt tiền.
“Không, cảm ơn cậu vì điều này, nhờ có cậu mà bọn mình có được những tấm vé bạch kim siêu hiếm!”
“Mình đã cố đặt chỗ vào ngày đầu tiên, nhưng do đường truyền của bọn mình quá chậm nên chúng đã bán hết rất nhanh.”
“Những người nhận được vé kịp thời đều là những quân nhân quân hàm cao và triết gia. Đối với họ điều này chẳng là gì cả…”
“Nhân viên thậm chí còn khó để đưa bạn bè và gia đình đến nữa mà, ha ha ha!”
“Mình rất vui vì lúc đó có thể lấy được vé cho đồng đội của mình.”
“Đúng, cậu đã làm rất tốt.”
“Ahahahahahahahahahahahaha... Nhân tiện Seina!”
Kenneth và Rajau quay lại và nhìn Seina bằng ánh mắt trừng trừng. Loại ánh mắt mà họ không bao giờ thể hiện ngay cả kẻ thù.
“Mình đã hỏi Gyokuren-san khi cô ấy đến đón bọn mình... Người phụ nữ đó và những người khác không phải là nhà nghiên cứu đúng không? Họ làm việc cho Seto-sama và họ là cấp dưới của cậu! Cả bốn người họ!”
“Vậy Kiriko-sensei, Amane-sensei và cả Erma-san cũng vậy đúng chứ?”
“Không, không… Mặc dù chức danh của mình là Thuyền trưởng nhưng mình chỉ đang sắp xếp lộ trình mà thôi. Seto-sama và Airi-sama đã chỉ định họ ở cạnh mình, mình không có lựa chọn trong vấn đề này. Không phải loại quan hệ mà hai cậu nghĩ đâu.”
Tất nhiên, hơn một nửa trong số họ nghĩ khác... Nhưng cậu cảm thấy tốt hơn hết là nên phủ nhận điều đó.
“Vậy tại sao khi Gyokuren-san nói về cậu, cô ấy lại ngượng ngùng và xấu hổ vậy hả, mắt còn rưng rưng nữa chứ?”
(Gyokuren-san! Seto-sama, sao ngài có thể lựa chọn một người khủng khiếp như vậy để đón họ chứ...)
Gyokuren là một phụ nữ mang vẻ đẹp là liều thuốc độc cực mạnh đối với bất kỳ chàng trai khỏe mạnh nào. Hakuren, Karen, thậm chí cả Suiren còn thích hợp hơn nhiều.
“Bọn mình phải nghĩ gì khi một người phụ nữ xinh đẹp lại có bầu không khí như vậy khi nói về cậu đây?”
“Chỉ cần nhớ lại nó thôi là đã thấy choáng váng rồi!”
Kenneth đỏ bừng mặt và giữ chặt háng mình.
“Vậy là cậu sẽ đá vào mông Seiryo-sensei hả?...... A!”
Cơ thể Kenneth run rẩy, cậu ta hoảng hốt chạy vào phòng tắm riêng trong phòng thay đồ.
“……….”
Thật khó xử khi nghe được tiếng cậu ta khóc từ trong phòng tắm, nhưng Seina hiểu rõ cảm giác đó. Đối với Gyokuren thì đó không có gì đáng nói. Tuy nhiên đối với một thanh niên lịch sự, bầu không khí quyến rũ của cô ấy là vượt quá khả năng! Sự kích thích quá mạnh mẽ. May mắn thay là Rajau dường như có thể chịu đựng được.
“...Nói như vậy thì có hơi quá.”
“... Ha ha ha, thì cũng có phần đúng mà.”
Nếu bạn bè của Seina phát hiện ra cậu đến Imuim mà không mời họ thì có thể họ sẽ lấy đầu cậu. Hakuren và Fuku gõ cửa mang một bó hoa khác vào.
“Mia!”
“Fuku!”
Seina muốn bỏ chạy nhưng giờ Fuku đang vui vẻ lao vào đến nên cậu không thể rời đi. Thấy Seina buồn, Fuku cũng thấy khó chịu, tuy không biết chuyện gì nhưng cô bé cũng rất bối rối. Rồi sau đó cậu bất ngờ bị bao vây bởi cả nhóm Hakuren.
“Hãy cố gắng hết sức nhưng đừng để bản thân quá sức.”
“Nếu bị thương, chúng tôi sẽ chăm sóc cậu cẩn thận.”
“Đừng nói những từ đó theo cách như vậy, Gyokuren!”
“Cứ để mọi thứ cho chúng tôi ♡.”
“……Chúc may mắn.”
“Mia!”
Seina nhanh chóng bị bốn cô gái và một con vật đẩy xuống và bị bóp nghẹt.
“............”
Rajau và Kenneth ngơ ngác nhìn khung cảnh đó từ bóng cửa phòng tắm. Họ run lên vì tức giận.
“Seina, đồ phản bội!!”
Kenneth và Rajau khóc lóc chạy ra khỏi phòng.
“Kenneth! Rajau!”
Cậu cố gắng đuổi theo họ nhưng các cô gái không để cậu đi. Seina bị giữ nguyên tại chỗ trong khi nghe tiếng bước chân của họ ngày càng nhỏ đi.
------------
“Chết tiệt. Tại sao Seina lại may mắn vậy! Chúng ta không phải là đồng đội sao?”
“Mình ghen tị với Seina-kun quá!”
“Chhhh!”
Kenneth vừa khóc vừa chạy đã va vào ai đó khi cậu ấy rẽ ở góc đường. Cả hai đều ngã ngửa.
"Xin lỗi !"
“Để ý mà đi chứ ... Này, đó có phải là… Kenneth ?”
Người phụ nữ mà cậu ấy đụng phải là Miranda, đồng đội của Miki Steinbeck và Caliche ở bên cạnh giúp cô ấy đứng dậy.
“Miranda-senpai, Caliche-senpai?” Kenneth và Rajau trở nên im lặng vì cuộc gặp gỡ bất ngờ.
“Này, lần sau để ý mà đi nhé!”
Miranda nói có phần cáu kỉnh, nhưng cô phủi bụi và nở một nụ cười.
“Đã lâu rồi chúng tôi không gặp hai người nhỉ… Này, hai người đang khóc đấy à?” Miranda nhướn mày.
-------------
"Họ muốn tôi thực hiện trận chiến thiêng liêng với thứ này sao!?"
Nhìn cây dùi sốc điện trong tay, Seiryo cảm thấy phẫn nộ.
Phòng của Seiryo cũng chứa đầy bó hoa. Những bó hoa được gửi kèm theo những lá thư căm thù lăng mạ từ nhiều người ghét Seiryo, một số trong đó kèm theo những lời chửi bới. Những loại hoa anh ta nhận được không phải là thứ dùng để tặng trong dịp đặc biệt mà chỉ là những thứ mang ý nghĩ điềm gở. Tuy nhiên, trong trường hợp của Seiryo thì điều này là không thành vấn đề. Điều nghiêm trọng hơn đối với Seiryo là anh ta phải đấu tay đôi với một chiếc dùi cui sốc trông giống như một món đồ chơi.
“Anh có mong đợi họ sẽ cho phép anh chém cậu bé đó sao?”
“Đừng có đùa, đây là cuộc đấu tay đôi với Yamada Seina, tất nhiên là tôi đã làm vậy!”
“Vậy thì việc họ đưa một cây dùi cui sốc là đúng rồi, ít nhất thì cậu bé sẽ không chết.”
“... Có lẽ thế, vậy thì tôi sẽ phải đánh hắn bầm dập!”
"Cái gì?"
“... Hahahahaha ... Chuẩn bị tinh thần đi Yamada Seina!"
Komachi cảm thấy mệt mỏi.
------------
”A ha ha! Ra vậy, giờ tôi hiểu tại sao mấy cậu lại khóc rồi!”
Nghe câu chuyện của Kenneth, Miranda an ủi cậu như một người mẹ an ủi đứa con đang ở độ tuổi mẫu giáo của mình. Quả thực, cả Miranda và Caliche đều có bầu không khí trưởng thành hơn trước rất nhiều. Tất nhiên điều này một phần là do cách trang điểm và đường nét cơ thể của họ khi mặc đồng phục chính thức của GP, nhưng cũng phần lớn là do sự trưởng thành về mặt tinh thần khi vượt qua sự cố của Miki.
“Nhưng tại sao cậu lại ghen tị đến vậy chứ?”
"Eh?"
“Các đồng nghiệp và tiền bối của chúng tôi nói rằng hầu hết họ đều thích Seina. Nhưng với tư cách là thành viên phi hành đoàn GP trên tàu của Seina, họ phải giữ mọi thứ thật chuyên nghiệp và khi nói về các mối quan hệ riêng tư của cậu ấy cũng vậy. Cậu ấy có sai lệch xác suất bất thường, thu hút ngân tặc, tội phạm và thảm họa. Tuy là người đặc biệt nhưng cuộc sống riêng tư của cậu ấy phải được giữ kín vô cùng chặt chẽ, vì vậy để đến với Seina đòi hỏi phải vượt qua điều đó và rất ít người sẵn sàng làm điều đó. Theo những gì chúng tôi biết, chỉ có một số ít người sẵn sàng ở bên cậu ấy…”
“... Nhưng liệu chị có sẵn sàng đánh đổi tất cả những điều đó để lấy một người phụ nữ tốt không?”
“Không, chắc chắn rồi… có thể là một hoặc hai người nếu tôi biết họ là những người phụ nữ tử tế, không phải vì ngoại hình mà là một người phụ nữ mà cậu có thể tin cậy ấy.” Miranda tỏ ra nghiêm túc trước câu hỏi của Kenneth.
“Giờ thì em hiểu hơn rồi, một số người chỉ theo đuổi Seina vì uy tín và thu nhập của cậu ấy… “
“... Miranda-senpai... Caliche-senpai ... chị đã gặp họ chưa?”
“Chưa, có nên không nhỉ?”
“... Có cần không?” Miranda và Caliche nhìn nhau.
“Xin lỗi... Em xin lỗi vì đã quá tập trung vào nó." Kenneth nhận ra mình thiếu tế nhị nên nhanh chóng xin lỗi.
“Về Seina thì chúng tôi chỉ ủng hộ Miki mà thôi. Nhưng giờ cậu nhắc đến chuyện đó, tôi muốn xem đối thủ của cô ấy là loại phụ nữ xinh đẹp nào.”
“Nếu hai người quan tâm thì cứ đi gặp Seina mà không có bọn em.”
"Eh!?"
“Em chưa tha thứ cho cậu ta nhanh như vậy đâu. Bọn em sẽ đợi ở ngoài này.”
“Nhưng…”
“Em cũng không thể đứng và nhìn tên phản đồ đó được. Em sẽ ở đây chờ.”
Hai người rời đi, Miranda và Caliche đi đến phòng thay đồ của Seina.
----------------
"Wow!?"
Miranda và Caliche bấm chuông và bước vào phòng thay đồ của Seina. Họ không nói nên lời khi nhìn thấy những người phụ nữ ở đó.
“............”
Mặc dù đã mong đợi rất nhiều qua lời Kenneth, những gì họ thấy thậm chí còn tệ hơn khi Kiriko và nhóm của cô ấy cũng đang ở đó. Họ cảm thấy như mình bị lạc và cuối cùng phải vào phòng thay đồ dành cho các siêu mẫu tại một buổi trình diễn thời trang.
“Ồ Miranda-senpai! Caliche-Senpai! Cảm ơn hai người rất nhiều vì đã đến.”
Seina nhìn thấy hai người họ liền chạy tới chỗ họ như một con thỏ. Cậu ấy có vẻ hài lòng vì họ đã đến nhưng…
“Seina, cậu ổn chứ…”
“Vâng!”
“Giờ thì tôi hiểu tại sao Kenneth-kun lại khóc rồi.”
“Lúc này thì tôi lại hơi muốn cổ vũ Seiryo-sensei rồi…” Miranda nói nửa cười nhưng ánh mắt lại nghiêm túc.
"Huh! ... ồ chuyện đó ... hai người có gặp Kenneth không ạ?”
“Họ đang đợi chúng ta ở bên ngoài vậy nên hãy ra ngoài đó và làm lành với họ nhé.”
Miranda đánh vào lưng Seina và đẩy cậu về phía hành lang. Seina rời khỏi phòng.
“Cảm ơn, Seina-chan trông hơi chán nản.”
Kiriko đang im lặng quan sát tình hình tiến lại gần Miranda.
"Không có gì đâu. Kiriko-sensei, em có thể hỏi cô một câu được không?”
“Chắc chắn rồi, có vấn đề gì sao?”
“Mối quan hệ giữa mọi người với Seina là gì?”
"Ah!?"
Đáng ngạc nhiên là không ai trong nhóm Kiriko có thể trả lời được ngay câu hỏi đó. Mặc dù họ chỉ cần nói bản thân là phi hành đoàn trên tàu của Seina nhưng họ vẫn bối rối trong giây lát.
“À... em xin lỗi, đó là một câu hỏi lạ, đừng bận tâm về nó, bọn em phải quay lại chỗ ngồi của mình rồi.”
Miranda và Caliche thấy mọi thứ trở nên khó xử, họ hành lễ kiểu GP và rời khỏi phòng thay đồ. Seina ở bên ngoài và xác nhận tình hình khi họ bước ra, họ rời đi cùng Kenneth và Rajau. Seina trở lại phòng chờ với tâm trạng vui vẻ.
"... Chuyện gì đã xảy ra sao?"
Seina hỏi Kiriko, người có vẻ đang quá xấu hổ để trả lời. Tất cả các thành viên trong nhóm của Kiriko bắt đầu chớp mắt đồng loạt và cùng quay đi khi họ nhận ra điều đã khiến Kenneth và Rajau nổi giận với Seina.
"Huh?"
“Seina-dono, đến lúc lên sân khấu rồi.”
Màn hình của Seto xuất hiện với thời gian chính xác trước mặt Seina. Có cảm giác như bà ấy đang theo dõi mọi chuyện cho đến thời điểm đó. Seto mỉm cười rồi nhận ra Kiriko đang nhìn chằm chằm vào mình. Tất nhiên, Seina không nhận thấy điều gì.
"Vâng tôi sẽ đến ngay."
Seina tiến về phía cổng dịch chuyển với khuôn mặt tự tin.
Sau khi Seina rời đi, căn phòng trở lại im lặng cho đến khi Amane phá vỡ nó. Tất nhiên, những người khác vẫn còn ngơ ngác trước câu hỏi đó.
“Tôi yêu Seina.”
Và có vẻ như Miranda biết rất rõ điều đó. Tất nhiên, có một điểm yếu khi nói điều đó thành tiếng. Với những người có cảm xúc mạnh mẽ như Kiriko và Gyokuren, họ vẫn đang chuẩn bị tinh thần để nói ra điều đó. Nhưng khi họ nhận thức được suy nghĩ đó thì không thể quay đầu lại được.
“Vậy, còn các cô thì sao?”
“Đừng nghĩ cô có thể nói điều đó dễ dàng nên chúng tôi cũng có thể như vậy!”
Rất dễ để Seina có thể kết hôn với nhiều phụ nữ. Xét về độ tuổi trong không gian, không có nhiều người có thể chịu đựng được việc chỉ có một người bạn đời duy nhất trong suốt quãng đời còn lại. Miễn là mối quan hệ giữa gia đình họ được vẫn bền chặt trong suốt cuộc đời lâu dài của cặp đôi thì việc lựa chọn bạn đời khác không phải là hiếm. Kết quả là cả nam và nữ thường có nhiều bạn tình. Tuy nhiên, không phải các mối quan hệ có được mối liên kết bền chặt ngay từ đầu. Thông thường, nhiều nhất là một đến ba người.
“… Seina-sama vẫn còn là trẻ vị thành niên và không cần phải đưa ra kết luận vào thời điểm này.”
“Trong trường hợp của tôi, tôi chỉ mới thoát được cố định tuổi thôi, sẽ phải mất 10 năm để nghĩ đến điều đó, và Fuku-chan vẫn còn là một đứa bé mà.”
“Mia!”
“… Liệu Fuku-chan có mặt trong bức tranh đó không nhỉ?” Mọi người đều nhìn Fuku.
“A, Fuku-chan đã là bạn đời của Seina-oniichan từ đầu rồi. Em ấy đã được định như vậy từ khi mới sinh ra mà.”
“Mia!” Fuku tự hào nói.
“... Fuku-chan. Em có hiểu ý nghĩa lời nói của Neiju-sama không vậy?”
“...... Miau?" Fuku suy nghĩ một lúc rồi nhìn Neiju với ánh mắt kỳ lạ.
“Ahahahaha!”
Kiriko bất ngờ và căn phòng nhanh chóng tràn ngập tiếng cười.
--------------
Trên chiến trường, màn khai mạc đã bắt đầu từ vài giờ trước. Các nhóm ca sĩ, pháo hoa và vũ công tràn ngập. Thông tin của Seina và Seiryo đã được giới thiệu bằng một đoạn video hào nhoáng nhằm thu hút sự chú ý của đám đông. Cảnh chiến đấu của Kamidake đã qua chỉnh sửa cũng được chiếu lên. Chỉ là một đoạn nhỏ của trận chiến với Big Da Ruma, các cảnh chứa Cánh Ánh Sáng đều đã được chỉnh sửa. Nhưng đó vẫn là một cảnh tượng ngoạn mục kết hợp với phần biên tập và nhạc nền ấn tượng khiến khán giả rất phấn khích.
“Và bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu cuộc đâu! Đến từ Học viện GP, Yamada Seina. Từ Hội Ngân tặc Da Ruma, Seiryo Tennan!”
Thông báo vang lên, con tin Da Ruma từ từ được đưa ra ngoài như một phần thưởng trước một tràng pháo tay vang dội.
“Bây giờ cả hai đối thủ sẽ tiến vào!”
Cánh cổng đóng lại, Seiryo từ từ xuất hiện từ trong bóng tối. Với vẻ mặt thoải mái, anh ta vẫy tay chào đám đông và đi đến sàn đấu. Tuy nhiên, hầu hết khán giả đều la ó. Không phải vì anh ta là ngân tặc mà vì Seiryo là người Tennan.
“Uhuhuhuhuhu!”
Nhưng đối với Seiryo thì mọi việc vẫn diễn ra bình thường. Anh ta bước chậm rãi với nụ cười bất chấp những lời la ó.
Sau đó cánh cổng bên kia mở ra, trái ngược với Seiryo, Seina có chút lúng túng bước ra. Tất nhiên, cậu lại nhận được những lời cổ vũ và động viên từ khán giả. Một số người trong số họ la ó, nhưng đó là vì họ là thành viên fanclub của Kiriko và Amane. Cả hai đối thủ gặp nhau ở trung tâm.
“Bây giờ ngươi không thể thoát khỏi ta được nữa Yamada Seina!”
“A… Seiryo-sensei, đã lâu không gặp.”
"Đúng thế! Lời chào ngu ngốc của ngươi chỉ là vô ích! Ta sẽ hạ gục ngươi và đưa chủ tịch trở lại!”
Seiryo chỉ vào Da Ruma.
“Bắt đầu!”
Màn sân khấu theo đó được mở ra, nhiều thiết bị sân khấu được kéo lên tứ phía, phông nền sân khấu hiện ra ở trung tâm.
"Có phải đây là ...?!" Mặt Seiryo tái nhợt đi.
“... Nhà của... Tenchi-senpai sao?"
Hậu cảnh là hiên nhà được tái tạo chân thực từ ngôi nhà của gia đình Masaki.
"Nhưng tại sao ...?"
Seina bối rối nhìn nó cho đến khi cậu nhận thấy Seiryo đang cười. Đó là một tiếng cười giận dữ.
“Huhufufu... Thật đáng thương, Yamada Seina. Ngươi nghĩ rằng thứ này sẽ giúp mình chiếm ưu thế sao?”
"… Vâng?"
Seina không hiểu ý nghĩ câu nói của Seiryo và cậu nghiêng đầu.
“Ngươi sẽ không thể phá vỡ sự tập trung của ta bằng thứ này... Ta sẽ không thua!”
“Tôi thực sự không hiểu ý anh là gì, nhưng…”
“Im đi! Ta sẽ đánh bại ngươi!"
----------
“Ho ho ho, tôi nghe nói Seiryo-sensei đã đến nhà Masaki ở Trái đất để trở thành hôn thê của Ayeka-san, cậu ta đã bị Tenchi-kun đánh bại nhỉ?”
“Chính xác hơn là cậu ta đã bị Mihoshi-chan đánh bại.”
“Tại sao lại có người muốn Seiryo-sensei trở thành hôn phu của Ayeka-san chứ?”
“Theo một nghĩa nào đó, đây chỉ là một cuộc thử nghiệm mang tính nghi lễ để kiểm tra Tenchi-dono mà thôi, Hoàng đế Azusa có những ứng cử viên khác mà ông ta thích, nhưng ông ta nghĩ rằng tốt hơn nên đưa ra một ứng cử viên dễ dàng trước.”
“Ho ho ho, và nếu Seiryo-sensei thắng thì sao?”
“Mọi thứ ở cậu ta đều rất tốt trừ tính cách của cậu ta.”
“Tôi nghĩ đó là điều quan trọng nhất, ho ho ho.”
----------
“... ... Để vinh danh công chúa Jurai, danh dự của hôn thê sắp cưới của ta, ta đã tới Trái đất cùng với Hoàng đế Jurai, Funaho-sama và Misaki-sama... "
Câu chuyện của Seiryo có cảm giác như nó đã tiếp tục được khoảng 30 phút. Nhưng vì nó chứa đầy những thứ tuyệt mật nên nó bị kiểm duyệt tích cực chỗ này chỗ kia. Tuy nhiên...
(Mình hiểu rồi ... khi mình đến Học viện, Airi-sama đã nói Tenchi-senpai và Seiryo-sensei đã đấu tay đôi... giờ thì mình hiểu rồi.)
Seina cuối cùng cũng hiểu nguồn gốc của sân khấu này.
“Đánh hết mình nhé nhóc!” Komachi hét lên từ phía khán giả.
“A, Komachi-san, rất vui được gặp cô. Đã được một thời gian rồi nhỉ.”
“Tôi biết anh ta đang khó chịu, nhưng chúng tôi phải mất nhiều thời gian mới đến được đây và anh ta được nghỉ ngơi rất ít.”
“Tôi hiểu ... ồ, có vẻ như có rất nhiều người mình biết ở đây.”
Gần Komachi có những chiếc ghế đặc biệt dành riêng cho những người quen của Seina như Kenneth, Rajau, Miranda và Caliche.
“Nghe này… tôi không thể nói bản thân không khó chịu về việc bắt giữ Big Da Ruma.”
"Xin lỗi vì điều đó."
“Nhưng tôi sẽ không giận về điều đó đâu… Tôi biết anh ta đáng ghét nhưng hãy chơi với anh ta một chút.”
“Được, tôi sẽ ghi nhớ điều đó. Cảm ơn cô."
Gần cô ấy là Onnainin. [Là người đã đưa Seina vào vũ trụ ở Tập 1.]
“Seina-kun, đã lâu không gặp.”
“A! Tôi xin lỗi vì sự bất tiện mà tôi đã gây ra với anh trước đây.”
Con tàu của Onnainin đã bị phá hủy khi Seina lần đầu tiên đến GP.
“Không, không, tôi rất vinh dự khi được là người đưa cậu ra ngoài vũ trụ. Đó là một trải nghiệm đặc biệt và nhờ nó mà sự nghiệp của tôi đã phát triển. Tôi đã được phân công vào một hạm đội vận tải hạng phi đội.”
Trải nghiệm với Seina cũng mang lại cho Onnainin sự tự tin rất lớn. Nhớ lại nỗi sợ hãi và bối rối mà anh ta phải đối mặt vào thời điểm đó, lúc này hiếm có điều gì đủ đáng sợ để khiến anh ta hoảng sợ.
"Thật mừng cho anh."
“Hôm nay hãy cố gắng hết sức nhé.”
“Seina-chan, Seina-chan.” Mitoto bước ra từ phía sau Onnainin.
“Seina-chan, cậu cũng đến xem trận đấu sao?”
“... ừm, không, tôi tham gia nó.”
“Ồ ... Thật sao?” Mitoto vẫn như thường lệ.
“Seina-chan.”
Tennyo, Hakuryo, cha của Miki và Raireza đang nắm tay ông cũng đến. Tất nhiên, Kenneth và Rajau, Miranda và Caliche cũng vậy.
Người bán hàng và Nanami, hai người mà cậu gặp ở cửa hàng đồ lót trong sự kiện tháng lương đầu tiên cũng đến. Tatsuki Koyuki, chủ cửa hàng bán ngọc trai cho Seina đang đi cùng một chàng trai trẻ.
“Nếu cậu bị thương thì cứ giao cho chúng tôi.”
Bác sĩ và y tá của bệnh viện nơi cậu nhập viện khi cậu gặp Daedalus cũng ở đó. Cậu vui mừng nhưng có giác hơi kỳ lạ về điều này. Ian Northern và Kururuka Pan Dora cũng ở đó là hai người cậu chưa từng gặp cũng ở đó. (Đây là hai người đã hỗ trợ Kamidake chạy trốn trong tập 7.)
Tất nhiên, Kiriko, Hakuren và những người khác cũng ở đó, bao gồm cả Maya. Seina cảm ơn mọi người đã đến và cúi đầu chào thật sâu.
“... Cho nên có thể nói, nơi này cũng là nơi ta trả thù! Sức mạnh của ta đến từ sự giận dữ đang bùng cháy. Ta sẽ không nương tay! Ahahahahahaha!”
Trong lúc đó lời độc thoại của Seiryo vẫn tiếp tục. Hầu hết mọi người coi đó là cơ hội để đi vệ sinh hoặc giải khát và chả ai thèm để ý câu chuyện của Seiryo.
“...Điều đó chỉ thể hiện một điều thôi! Đó chính là ngươi sẽ phải thua Yamada Seina!”
Seiryo chĩa dùi cui vào Seina và cuối cùng cũng nhận ra Seina và khán giả chả ai quan tâm bài phát biểu của mình.
"Này mấy người! Phải lắng nghe cẩn thận người khác nói chuyện chứ!”
"Oh tôi xin lỗi."
Seina nhanh chóng rời khỏi hàng ghế khán giả và lại đối mặt với Seiryo ở giữa sân khấu. Khán giả cũng trở về chỗ ngồi của mình.
“Được rồi, vì ngươi đã lãng phí thời gian và công sức của ta……”
Ánh đèn sân khấu đột nhiên đổ dồn vào Seiryo.
“Với chiến thắng này, ta sẽ vạch trần bộ mặt xấu xa của ngươi, ta sẽ cắt đứt xiềng xích của cái ác mà số phận đã đặt lên ta!”
Ding Ding.
“Đánh bại Seiryo đi!”
“Chúng tôi đã chờ đợi quá lâu rồi! Cho tên ngốc đó xem ai mới là chủ!”
Cùng với tiếng ding, mọi người ném đồ ăn từ chỗ ngồi. Lon rỗng và rác cũng được ném đi cùng lúc. Chủ yếu là ném về phía Seiryo, thậm chí còn có vỏ chuối và trứng sống ném về phía Seiryo, Seiryo tỏ ra hưng phấn và không quan tâm.
-------
“Chết tiệt... Vở kịch thật thú vị, nhưng tôi hy vọng nó có một kết thúc tốt đẹp.”
Makihi tham gia cùng Seto và cố gắng hết sức để nhịn cười.
“Đó là gia đình Tennan mà… đúng là những người rất thú vị…”
Trái ngược với lời nói của mình, khuôn mặt Seto rất nghiêm túc.
-------
Seiryo chĩa dùi cui vào Seina.
"Ồ!"
Sự căng thẳng tăng lên ngay lập tức. Tuy nhiên, khi Seina chuẩn bị chiến đấu, cậu đã giẫm phải vỏ chuối và bị vấp ngã. Trong một lúc, cậu lo lắng Seiryo đã đánh cậu.
“Yaaaaa!” Seiryo lao như một cơn gió về phía Seina.
“Gaah!” Seina cố gắng đứng dậy thật nhanh.
Seiryo đứng ở đầu cầu thang và chém cậu ta. Khi Seina cố gắng đứng dậy lần nữa, chân cậu bị trượt và cơ thể cậu vặn vẹo.
"Ồ!?"
Hai người chém vào nhau. Và khoảnh khắc tiếp theo, hội trường vốn im lặng đã bao trùm trong một tràng tiếng la hét và tiếng cười.
-------
“Ahahahahaha!”
Vào khoảnh khắc đó, Makihi không quan tâm đến ngoại hình của mình mà cười lớn.
“Uhuhuhuh...Đây đúng là một kiệt tác.”
“Sao tôi lại có cảm giác chuyện như thế này chỉ có thể xảy ra khi đấu với Seina-kun nhỉ?”
“Ho ho, ôi trời. Tôi có nên kết thúc mọi chuyện ở đây không? Hay tôi nên để nó tiếp diễn thêm một thời gian nữa?”
Dùi cui sốc của Seina đã vướng vào quần của Seiryo, động tác vặn xoắn khiến quần của anh ta bị tuột ra để lộ nội y. Thứ duy nhất anh ta mặc dưới quần là một miếng vải.
“Cậu ta mặc một chiếc Fundoshi giống như các đô vật sumo trên trái đất vậy.”
“... Bất kể chuyện gì xảy ra tiếp theo đi nữa thì cậu ta dường như đã thua trận chiến này rồi.”
------
Seiryo cứng đờ. Anh ta không thể chịu đựng được sự xấu hổ khi để lộ nửa thân dưới của mình trước một đám đông lớn không lồ này.
“Uhuhuhuhuhuh Ha ha ha! Ehehehehehe a Ha ha ha ha ha!” Amane bật cười.
Gyokuren đang nhìn thẳng vào cảnh tượng đó, nhưng những người phụ nữ khác lại nhắm mắt lại một cách kinh tởm.
"Đội dọn dẹp! Hãy dọn rác trên sân khấu ngay lập tức!” Người MC hét lên.
Đội dọn dẹp GP lao lên sân khấu, đẩy Seiryo vào một chiếc túi rồi cho vào một thùng bọc thép nhỏ kín dày, rồi nhanh chóng mang đi.
“Chiến thắng thuộc về Yamada Seina!” Seto tuyên bố.
Khán giả đã reo hò rất lớn, những tràng cười, tiếng vỗ tay và trận chiến kết thúc. Màn hình đã phát sóng sự kiện này hiển thị như sau ‘Chúng tôi xin lỗi vì đã phát sóng một sự kiện khó coi này.’’
------------
“Đúng là một trò hề mà!”
Taima chán nản ngồi vào chiếc bàn tròn.
“Tôi biết kiểu gì Công chúa quỷ của Jurai cũng sẽ làm mấy trò hề này mà, nhưng không ngờ lại có cả GP và học viện tham gia…”
Trong khi ông ta phàn nàn, những người điều hành xung quanh ông ta thì lại cười.
“Chà, tôi không thể tin được vấn đề về con tàu may mắn lại được giải quyết cùng một lúc chỉ bởi một học sinh với một món đồ chơi ngớ ngẩn!”
“Hmm, lúc này tôi hiểu tại sao cậu ta lại là một mối đe dọa rồi.”
“Chúng ta cần phải hành động ngay bây giờ! Tình trạng của thứ đó sao rồi?”
“Chúng ta sẽ cần thêm thời gian. Tôi không nghĩ vấn đề với Kamidake lại được giải quyết nhanh đến vậy. Tôi phải đảm bảo rằng Mikami không biết được kế hoạch của chúng ta.”
“Việc tân trang lại Daedalus đã hoàn tất. Công nghệ mà Học viện cung cấp có tính ứng dụng rất cao. Daedalus mới cực kỳ đa dụng và linh hoạt, ngay cả ở dạng cơ bản, nó vẫn có thể giành chiến thắng trong cuộc chiến với Jurai, nếu chúng ta có thể thêm công nghệ của Kamidake vào đó, chúng ta thậm chí không cần phải sợ tàu hoàng gia nữa!”
“Ngay sau khi dự án kết thúc, chúng ta sẽ giới thiệu con tàu nguyên mẫu như một con tàu mới cho quân đội, và sau đó chúng ta sẽ tung ra một hạm đội hủy diệt lớn dựa trên các Hội ngân tặc thù địch còn lại bằng cách sử dụng thông tin do Tarrant cung cấp.”
“Tarrant sau đó có thể tập hợp những tên còn sót lại, tổ chức các bang hội và trở thành mối đe dọa mới cho liên đoàn…”
“Có gì để đảm bảo hắn ta sẽ không sản xuất hàng loạt Kamidake chứ?”
Nakita, người đã im lặng cho đến lúc đó, lên tiếng bày tỏ mối quan tâm của mình.
“Hãy nhìn vào sự thật! Hắn ta đã có kế hoạch cho Daedalus, mặc dù nó được sản xuất hàng loạt nhưng hắn ta chỉ để cho mình một chiếc vì sợ rằng những người khác có thể có sức mạnh tương tự như mình. Kamidake cũng sẽ như vậy.” Taima nói có chút ủ rũ.
“Tôi sẽ chuẩn bị một hạm đội cải trang thành Ngân tặc nếu chúng ta cần tấn công giả.”
Trong kịch bản đã lên kế hoạch, họ sẽ giả vờ rằng quân đội đã bị Ngân tặc trong khi họ vận chuyển Kamidake. Mặc dù nó không bình thường nhưng nó cũng là một kịch bản phổ biến.
"Không, chờ đã! Tôi có một kế hoạch khác để có đoạt lấy Kamidake, chúng ta nên tránh những hành động ảnh hưởng đến danh tiếng quâ đội.”
“Tôi đồng ý… Tuy nhiên……”
“Tôi có nhiều tin tức thú vị từ Tarrant hơn bất cứ ông có.” Taima tự hào đưa lên một màn hình.
“Đây là thư ký của Airi, chắc chắn ông biết cô ta hiện là thành viên phi hành đoàn trên tàu Kamidake nhỉ...…”
“Cô ta là Ryoko Balta!?”
Các giám đốc điều hành rất ngạc nhiên khi họ nhìn vào màn hình. Những gì họ nhìn thấy là Erma đang biến thành Ryoko.
“Ryoko là gián điệp của Hội Da Ruma, người có khả năng biến hình, nhưng cô ta đã đào thoát đến học viện và lấy danh tính này để bảo vệ.”
“… Tôi hiểu rồi, ông nghĩ chúng ta có thể khiến cô ta phản bội Học viện một lần nữa không?”
“Nếu chúng ta tiết lộ một gián điệp đã cố tình trở thành Thư ký của Airi và cô ta cũng chọn người này làm thành viên phi hành đoàn cho Kamidake… Chà, Airi và Mikami sẽ gặp rất nhiều rắc rối đấy uhuhuhuhu.” Taima nở một nụ cười hài lòng trên khuôn mặt.
Ngay cả khi điều đó không chính xác thì cũng dễ dàng đưa ra lời buộc tội vô căn cứ. Khá may mắn là Liên đoàn Thiên hà có nhiều người sẵn sàng tin vào điều như vậy. Nhiều người mong muốn Airi biến mất để có thể giành được quyền lực của cô ấy.
------------
“Ta không chấp nhận, Yamada Seina! Ta sẽ không để ngươi làm nhục ta như thế này được.”
Seiryo đỏ mặt và tức giận, Komachi cố gắng nhịn cười.
“Sao cô có thể ổn với chuyện này chứ!? Còn việc cứu chủ tịch và hồi sinh Hội thì sao?”
“... Tôi đã gặp Da Ruma cách đây không lâu.”
"Cái gì!?"
“Ông ấy không còn muốn xây dựng lại Hội nữa. Sự mất mát của Big Da Ruma là do Da Ruma, ông ấy đã từ bỏ nó và muốn tìm một khởi đầu mới cho mình.”
“Nhưng dù vậy… tôi sẽ không bỏ cuộc.” Seiryo nắm chặt tay và nhìn lên bầu trời.
“...Tạm thời thay quần áo trước đã được không?”
Một chiếc khăn tắm được quấn quanh phần dưới cơ thể Seiryo.
"Đúng! Nếu có điều gì đó ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta ! Tôi vẫn còn Unko mà! Chỉ cần có Unko, tôi, Seiryo Tennan sẽ là đại biểu của Hội Da Ruma!”
Đột nhiên Seiryo nhận được cuộc gọi từ Barry.
"May quá! Cuối cùng tôi cũng liên lạc được với anh. Xin lỗi, hạn chế liên lạc đã khiến tôi không thể liên lạc với anh sớm hơn.”
"Đúng là thời điểm hoàn hảo, tôi cũng vừa nhắc đến Unko. Xin hãy chuẩn bị khởi hành và chờ đợi sự trở lại của tôi!”
“Ừm về chuyện đó……”
“Thế còn chuyện đó thì sao! Này, Alan đâu rồi?”
Komachi nhận Alan đã mất tích.
“Tôi không biết làm thế nào, nhưng Alan đã cởi được còng cổ của mình và thua rất nhiều ở sòng bạc rồi mất tích.”
"Cái gì! Sòng bạc? Chuyện gì đã xảy ra với con tàu!?”
“...Chúng tôi đã phải đăng ký lại quyền sở hữu…”
“Tên ngốc đó!”
“Sao họ lại để chuyện như vậy xảy ra?”
“Bởi vì cậu ta thua ở sòng bạc nên vụ cá cược được chấp nhận là hợp pháp, có giấy tờ chính thức…”
“... Tôi hiểu rồi.”
Ngạc nhiên là Komachi đã lấy lại được thái độ bình tĩnh rất nhanh.
“Nhưng chờ đã, tại sao cậu vẫn ở trên tàu?”
“Người chủ mới đã tiếp quản khoản nợ của chúng tôi và bây giờ chúng tôi đang làm việc cho bà ấy. Bà ấy cũng thuê tất cả những người còn lại trong đoàn.”
“Được rồi… bà ta trả lương cho cậu tốt chứ?”
“Vâng. Chúng tôi có một hợp đồng chính thức... Mặc dù lương của tôi hơi thấp nhưng cũng không tệ khi xét đến các đặc quyền.”
“... Vậy sao... thật tốt khi điều đó.” Vẻ mặt Komachi thoải mái.
“Xin lỗi... giá như chúng tôi chú ý đến cậu ta nhiều hơn……”
“Không sao đâu. Mấy cậu có công việc là tốt rồi. Tôi mong điều may mắn nhất đến với hai người."
"Vâng. Cảm ơn cô vì tất cả mọi thứ!”
Barry và Cohen đã khóc một chút trước lòng trắc ẩn của Komachi và họ dừng liên lạc với lòng biết ơn tột độ.
“Anh nghe rõ rồi chứ?”
Komachi nhìn lại Seiryo, người mặt mũi đã tái xanh.
“... Hết rồi... mọi thứ kết thúc rồi."
Seiryo lẩm bẩm khi ngồi xuống ghế.
----------------------------------------