Hai tháng sau sự cố của Miki, khóa đào tạo điều chỉnh Tăng cường sinh học thứ hai của Seina cuối cùng cũng kết thúc, và Seina đã có một ngày yên bình mà không có bất kỳ sự cố lớn nào. Cuộc sống tại nhà của Amane đã có được trật tự và ổn định, mặc dù có một sự căng thẳng kỳ lạ và một số khúc quanh.
Gyokuren đồng ý không quấy rối Seina, các sự cố đến từ Airi giảm bớt, ít có phụ huynh ngẫu nhiên và những vị khách không mong muốn khác đến thăm, NB cũng không có hành động gì lạ.
Vào buổi tối hôm đó, Seina đang ở trong phòng khách xem một tập tài liệu du lịch do NB trình chiếu.
"Em/Cậu đang xem gì vậy?" Amane và Kiriko, và Erma hỏi
"Một tập tài liệu về các hoạt động không gian."
"Nhân tiện Seina-chan, ngày mai em sẽ được huấn luyện thực tế trong không gian."
Trong quá khứ, bộ trang phục mà Amane mặc vào buổi tối hôm đầu tiên Seina đến GP với nhiều đường xẻ quyến rũ có thể đã gây ra một cuộc chiến giữa Kiriko và Amane nhưng họ đã trở nên quen thuộc với nhau hơn nên không có gì xảy ra.
"Em đã sẵn sàng rồi, phải không?"
"Ừm, em chỉ cần đưa NB đi cùng thôi đúng không?"
"Đúng."
"Kiriko, tôi ngạc nhiên là cô lại lạnh lùng để Seina vào không gian một lần nữa đấy."
"Không cần phải lo lắng. Đó là một khu vực không gian không có người ở và không có chi chép về hoạt động của ngân tặc và Amane sẽ ở cùng em ấy."
"Tỷ lệ chạm trán của tôi là bằng không."
"Với cách cô ăn mặc, có vẻ như tỷ lệ chạm trán của cô sẽ lớn hơn không đấy."
Gyokuren nói với chính mình khi cô bước vào bếp.
"Cô vừa nói gì cơ?" Amane hét lên
Karen nhanh chóng kéo Gyokuren vào phòng khác để làm yên tình hình.
"Dù sao thì trong lúc này, chị nghe nói rằng họ sẽ có một tàu hộ tống theo sau em để đề phòng trường hợp."
"Đó là tàu hộ tống hay tàu Hoàng gia?"
"Tôi không chắc vì tôi không có bất kỳ thông tin nào." Kiriko nói
"Tuy nhiên, nó không quan trọng vì việc tập luyện luôn diễn ra rất trôi chảy và nhàm chán."
Những cô gái khác gật đầu đồng ý.
"Ngày mai huấn luyện bắt đầu sớm, vậy nên mau đi tắm và đi ngủ sớm."
"Vâng." Seina ôm lấy NB và trở về phòng của mình.
---------------
Sáng hôm sau, Seina vội vàng hoàn thành bữa sáng và cùng Kiriko đến Học viện GP. Amane, phải đi sớm hai giờ vì cô ấy là thành viên thuộc biên chế.
Kenneth và Rajau chào Seina, đã được một khoảng thời gian họ mới nhìn thấy Seina, họ tiến ra tàu và xếp hàng.
"Ồ! Wow." Kenneth thốt khi các học sinh nữ vượt qua.
Khóa đào tạo có sự tham gia của cả nam và nữ nhưng các lớp học của họ sẽ không cùng phối hợp. Kenneth nắm chặt tay phấn khích vì điều này.
Seina nhìn xung quanh, hầu hết các nam sinh dường như cũng nghĩ như Kenneth và các học sinh nữ cũng có ý thức về các chàng trai. Tuy nhiên, Seina đã bị phân tâm bởi con tàu đang neo đậu trước mặt cậu.
(Ồ nó đang trôi nổi kìa.)
--------------------------
Con tàu huấn luyện dài 400 mét và trông giống như một tòa nhà chọc trời nằm nghiêng. Tất nhiên, Seina đã nhìn thấy những cái như nó vài lần trong ảnh nhưng nhìn trực tiếp thì khác.
"Mọi người chú ý!"
Một giọng nói vang lên, học sinh căn chỉnh theo phản xạ và chào.
"Ah!"
Màn hình lớn lơ lửng phía trên họ hiển thị hình ảnh Seiryo với Amane giận dữ phía sau.
"Anh ta mất tích đã lâu rồi, mình ngạc nhiên là anh ta còn sống."
"Tại sao họ không sa thải anh ta vì đã biến mất lâu như vậy nhỉ?"
"Anh ta nhận được đối xử đặc biệt vì anh ta là Tennan."
"Wow Amane-san thật xinh đẹp, không hiểu sao cô ấy có vẻ đang không vui."
Amane dường như cố gắng kìm chế ý muốn đánh Seiryo. Seina trông có vẻ lo lắng.
"Có chuyện gì sao, Seina?" Kenneth nhìn Seina cười khổ.
"Seina, cậu có nhiều vấn đề với Tennan-sensei phải không?"
"Ha ha, đúng nhưng mình đã trải qua Tăng cường sinh học và không có vấn đề gì với thầy ấy kể từ đó."
"Nếu anh ta vẫn giữ mối hận thù, anh ta có thể để mắt đến chúng ta ..."
"Ngược lại, nếu anh ta tập trung vào chuyến đi lần này, anh ta không thể để mắt đến Seina-kun. Mình nghĩ anh ta có thể bị phân tâm và hoàn toàn phớt lờ chúng ta."
"Đúng... nhưng nếu anh ta làm vậy, chúng ta có thể sử dụng Seina làm mồi nhử."
"Này, Seina, bọn mình biết cậu gặp rất nhiều cô gái kể từ khi cậu sống với Kiriko-san và Amane-san, nhưng hôm nay chúng ta có cơ hội ở đây để xem xét lại độ tuổi của chúng ta."
"Mình hiểu, mình sẽ hợp tác hết mức có thể.” Seina trả lời với một nụ cười cay đắng.
Thành thật mà nói, Seina cũng quan tâm đến các nữ sinh cùng tuổi. Seina thở sâu và bắt đầu tập trung vào thông báo của giáo viên.
---------
Cùng lúc đó, con tàu sẽ theo dõi họ, "Natsuki", thuộc Hạm đội 13 của Seto đang thả neo gần đó.
Ngoài việc được trang bị các cảm biến thu thập thông tin hiện đại, con tàu này, được sử dụng để thu thập thông tin về khu vực của kẻ thù, không chỉ có chức năng tàng hình, mà còn có tính cơ động và sức chiến đấu cao để vượt qua bẫy của kẻ địch địch, nó cũng là một tàu chiến được cho là soái hạm của hạm đội.
Trên cầu Natsuki là Minaho, Hakuren, và một người đàn ông lớn tuổi tên là Takeshima, người chịu trách nhiệm về con tàu.
"Tôi rất vui khi được giao nhiệm vụ giám sát Yamada Seina. Hạm đội thứ 13 của Utsutsumi hiếm khi nhận được lệnh di chuyển, vì vậy về cơ bản, tất cả thời gian tại nơi làm việc của tôi đều là thời gian rảnh... Tôi rất vui vì cuối cùng tôi cũng nhận được yêu cầu."
Khi các tàu thu thập thông tin của hạm đội thiêng liêng được kêu gọi hành động, các maiden của Seto được chỉ định làm thuyền trưởng. Đương nhiên, Hakuren đã lái những con tàu như thế này trong quá trình huấn luyện nhiều lần. Và trong quá khứ khi Gyokuren được bổ nhiệm làm thuyền trưởng...Và nhiều thảm họa cho bộ phận nhân sự đã xảy ra.
Các học sinh lớp 1 đã hoàn thành việc lên tàu huấn luyện.
"A ......!"
Seina nhìn thấy Mikami, Kiriko và Erma đang tiễn mình trên tầng thượng của sân đáp.
"Kiriko-san đã đến... Erma-san cũng vậy."
Cậu thấy họ vẫy tay và mỉm cười với cậu khi con tàu bắt đầu di chuyển.
"Tất cả hành lễ!" Seiryo ra lệnh, tất cả học sinh đều hành lễ.
-----------
Rajau nhìn thấy Erma và vẫy tay chào cô ấy một cách điên cuồng.
"ERMA-SAN!"
Seiryo ngắt lời cậu ta.
"Cám ơn, bây giờ mọi người trở về phòng và đợi hướng dẫn tiếp theo."
Rất nhiều học sinh chạy về phòng của họ, những người chậm chạp bị Seiryo đuổi theo xung quanh với một dùi cui gây sốc.
"Nhanh lên! Nhanh lên! Nhanh lên!"
Các sinh viên di chuyển đến các phòng được phân bổ ở tầng dưới.
"Ngay khi mình vừa tìm thấy được khoảnh khắc của bản thân, anh ta đã phá hỏng nó. Seiryo đúng là một kẻ đáng ghét."
Rajau xác nhận số phòng và mở cửa.
"Mình chưa bao giờ mong đợi anh ta trong số tất cả những người sẽ trở thành người hướng dẫn cho chúng ta về việc này ... Mình tự hỏi liệu chúng ta có thể hội ý với mọi người khi còn ở đây không."
Khi Kenneth bước vào phòng, cậu ta ngay lập tức ngã xuống giường và thở dài một hơi.
"Con tàu này vẫn sử dụng một căn phòng kiểu cũ."
"Vì con tàu huấn luyện được làm bằng các bộ phận đã qua sử dụng từ con tàu thực tế, nên bây giờ chỉ có vậy thôi." NB nói
"Trên thực tế, tất cả các cậu đều được phát pamphlet có hai thẻ ID mà các cậu có thể chia sẻ và các cậu có thể liên hệ với bất kỳ ai có thẻ đó."
"Ai đọc chúng?"
"Mình đã đọc." Seina nói
"Nếu các cậu thích tôi có thể đi xung quanh và quét thẻ ID của người khác"
-------------
"Hãy trở về nhà an toàn, Seina-chan."
Mikami mỉm cười nhìn Kiriko.
"Đừng lo lắng, Seina-kun đang ở trong vùng an toàn."
"Vâng...À ... đợi chút Airi-sama đã đi đâu rồi nh..."
Kiriko nhìn quanh nhưng Airi đã biến mất.
"Ho ho. Cô ấy cố gắng trốn đi trên tàu huấn luyện nên ta đã nhốt ở đây trong cái thùng rác sau lưng mình ..."
"Nhược điểm lớn nhất của Airi-san là hành vi của cô ấy rất dễ đoán, ho ho."
Một vài thư ký của Airi đến.
"Chúng tôi xin lỗi vì đã làm phiền mọi người."
Họ nhấc thùng rác một cách thô bạo và rời đi.
------------------
"Cảm ơn. Tôi là Tennan Seiryo và tôi đã được bổ nhiệm làm thuyền trưởng của con tàu này! ... blah blah blah blah ..." Seiryo bắt đầu nói luyên thuyên với phi hành đoàn
Amane đang đứng đằng sau với vẻ cáu kỉnh.
(Làm thế nào mà tên ngốc này lại trở thành thuyền trưởng được chứ!)
Lý do tại sao 50 giáo viên khác trên tàu không thích ý tưởng được đồng chỉ huy với Seiryo. Tất cả họ đều đã nghe về cách anh ta đối xử với Seina và không muốn liên quan gì đến anh ta. Nhưng anh ta là một Tennan và không thể từ chối anh ta một vị trí trên tàu. Trên thực tế, anh ta đáng lẽ phải bị sa thải vì Amane đã nhấn chìm anh ta xuống đáy của một cái rãnh. Anh ta đã biến mất được một vài tháng mà không có thông báo từ nơi làm việc. Nhưng gia đình của anh ta, tất nhiên, đã quyên góp hào phóng cho học viện và anh ta đã xin lỗi nên họ để anh ta quay trở lại.
------------
Những người điều hành đã cảm thấy mệt mỏi với bài phát biểu dài dòng và khoe khoang của Seiryo nhưng vẫn cố gắng cho đến khi nó kết thúc vì lượt sau là của Amane. Họ chào đón cô bằng những tràng pháo tay.
"Tôi là Amane Kaunaq. Tôi sẽ là thuyền phó trong hôm nay. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe." Cô ấy tự giới thiệu bản thân một cách nhanh chóng và bước ra khỏi bục.
"Thuyền phó, chúng tôi đến đây để chào đón cô."
Những người điều hành ném hoa dưới chân của Amane.
"Cảm ơn, rất hân hạnh được phục vụ mọi người với tư cách là ‘Nữ thần số không’ !"
"Ồ cảm ơn."
Amane cầm lấy một bó hoa và dành một chỗ ngồi được trang trí đặc biệt cho cô ấy.
"Chỗ của tôi ở đâu? Hả? Tôi không khoe khoang về nó ... nhưng cũng tỷ lệ tấn công của tôi cũng rất thấp..."
"Chúng tôi biết, vì vậy chúng tôi đã đặt cho anh một chiếc ghế đặc biệt."
Các nhà điều hành chỉ vào một chiếc ghế gấp. Nó được bao phủ bởi một tấm vải đỏ và trắng được trang trí bằng những bông hoa giả trang nhã, dù vậy nó trông vẫn rất lạ mắt. Và có một biểu ngữ lớn trên đó ghi 'Ghế của thuyền trưởng' ."
"Tuyệt vời!"
Seiryo tự hào đứng lên ngồi xuống ghế.
"Tôi chỉ định đùa một chút thôi." Người điều hành nói với Amane.
"Đừng lo, có những kẻ ngốc đến nỗi hắn ta sẽ không nhận ra đâu." Amane lạnh lùng nói.
Seiryo ngồi xuống ghế đội trưởng.
"Nào, chúng ta đang tiến đến vòng ngoài, mau trở lại làm việc."
Họ bắt đầu kết nối với vòng ngoài và sẵn sàng vượt qua.
------------
Chiếc container lớn được kết nối với tàu huấn luyện thực chất được sử dụng như một trạm chuyển tiếp nhỏ. Hầu hết các thiết bị được lắp đặt trong container đều liên quan đến dịch vụ giao hàng tận nhà, tất cả các quy trình đều được tự động hóa và trên thực tế, phần yêu cầu sự tương tác của con người hầu như không tồn tại vì ngay cả việc giám sát và bảo trì cũng được tự động hóa. Tuy nhiên, do tính chất của tổ chức, GP có phần lớn các hoạt động được thực hiện trong các khu vực sinh sống của Ngân tặc và các khu vực nguy hiểm khác, và khả năng gặp phải trường hợp khẩn cấp như hỏng máy là nhiều hơn việc giao hàng. Vì lý do này, cơ sở này đã được điều chỉnh để đào tạo thủ công, hầu hết các chức năng tự động hóa bị loại bỏ và công việc phải được thực hiện bằng tay.
"Nói cách khác, đó là đào tạo trong trường hợp chúng ta cần chăm sóc hệ thống tự động trong tình huống khẩn cấp." Kenneth nói với Seina.
Tất cả họ đang ở trong phòng ăn rồi Seiryo xuất hiện trên một màn hình lớn.
"Không có thời gian để lãng phí. Mọi người hãy đứng dậy và chạy đến trạm làm việc của mình ngay bây giờ!"
Seina bắt đầu di chuyển nhưng NB bắt đầu di chuyển theo hướng ngược lại.
"Chủ nhân, tôi sẽ đợi trong phòng của cậu, cố gắng lên."
"Tại sao ngươi không đi cùng ta?"
"Cậu bảo tôi đi tìm thẻ ID mà ... Cậu cần tôi sao? Cậu không thể ở một mình sao?"
"Ý ta không phải thế... nhưng ngươi không giúp ta sao? Kiriko-san nói với ta rằng nên đưa ngươi đi cùng..."
"Này Seina-kun, cậu đang làm gì vậy... cậu không cần phải mang NB theo vì mấy cái này cậu đều được biết trước rồi mà." Rajau nói
"Vậy sao?"
"Tôi sẽ liên lạc với cậu nếu có bất cứ điều gì xảy ra." NB nói trong khi đang lơ lửng.
------------
Sau đó, Seina và những người khác làm công việc huấn luyện. Công việc của Seina là kiểm tra địa điểm giao hàng của gói hàng, và đóng dấu nó đã được xác nhận bằng một vật như một cái búa. Các gói hàng đã được kiểm tra nội dung đang đẩy từ trên xuống dưới, chồng lên nhau như một băng chuyền.
"Mình đã mong đợi một điều gì đó khó hơn."
"Nhưng nó dễ dàng không tốt sao?" Rajau vừa nói vừa đóng dấu hành lý.
"Đó là công việc khó khăn cho Kenneth."
Kenneth bị đánh lạc hướng bởi một người hướng dẫn xinh đẹp, nhưng cô ta đeo nhẫn cưới và đã kết hôn, Seina nghĩ thật thú vị khi phong tục đó vẫn hiện diện trong không gian. Kenneth đã bỏ đi mà không quan tâm đến nhiệm vụ.
Một thông báo lỗi xuất hiện.
"Oops!"
----------------
Phòng điều khiển của con tàu huấn luyện là một cấu trúc phân tầng, với ghế của thuyền trưởng và các nhân viên điều hành ở phần trên và các bộ phận đang làm công việc khác ở phần dưới.
Ở phần cuối của nó, các cựu lãnh đạo của fanclub Ryoko Balta đang bận làm việc, gần đây họ đã trốn thoát khỏi những người theo dõi cũ đang tức giận của mình.
"À ... Alan. Cậu có thấy qua danh sách học sinh không?"
"Đúng rồi... Seina đang ở đây..."
"Cậu có nghĩ rằng chúng ta sẽ bị tấn công bởi Ngân tặc không?"
"Dù sao thì.... chúng ta có 'Nữ thần số không' trên tàu mà..." Alan nói khi nhìn lên trên cùng.
"... với Seiryo nữa."
"Được rồi, tôi đoán lúc đó chúng ta sẽ ổn thôi."
"Nhưng một cuộc tấn công của ngân tặc có thể là cơ hội cho chúng ta."
"Ý cậu là gì, Alan?"
"Nếu chúng ta có thể phát hiện ra một idol Ngân tặc để thay thế Ryoko, chúng ta có thể thành lập một fanclub mới và những ngày vinh quang giàu có có thể sẽ quay trở lại với chúng ta một lần nữa!"
"Ồ, nếu chúng ta làm được điều đó thì chúng ta sẽ thoát khỏi cảnh nợ nần chồng chất!"
"Hãy làm nó nào!"
Alan đắm chìm trong tưởng tượng về việc có thể trả hết món nợ mà họ đã phải gánh chịu khi tiêu tiền một cách lãng phí.
---------------
Seina đang làm việc thì Seiryo thông báo tất cả được nghỉ trưa.
---------------
Amane đến trở về từ bữa trưa của riêng cô ấy.
"Được rồi, đã đến giờ. Seiryo hét lên từ đỉnh tháp.
"Tất cả đều xanh. Chúng ta đã liên kết thành công với tàu hộ tống!"
"Bắt đầu nhảy Hyperspace!"
"Năng lượng đầu ra, tăng lên 120, 130, 135, 140... "
Con tàu bắt đầu đi vào Hyperspace khi không gian bị uốn cong quanh nó. Cây cầu rung chuyển với một tiếng nổ, Seiryo rơi xuống tầng thấp hơn.
"Báo cáo tình hình!" Amane hét lên sau khi phán đoán thuyền trưởng Seiryo không thể thực hiện nhiệm vụ của mình... dù sao thì phòng điều khiển cũng không coi Seiryo là thuyền trưởng.
"Công suất của động cơ đột ngột giảm xuống. Lò phản ứng công suất chính đang dừng. Hiện tại chỉ có động cơ phụ đang hoạt động!"
"Đã rơi ra khỏi Hyperspace!"
"Người điều hành bộ phận kỹ thuật! Báo cáo!"
"Khẩn trương điều tra an ninh ! Có một điểm bất thường trong động cơ. Hãy kiểm tra nó!"
Amane ra lệnh.
-------------------------
Ở cầu dưới, bộ ba Alan nói chuyện với nhau.
"Áp suất bên trong động cơ đang không ngừng giảm! Cậu làm gì vậy, Barry!?"
"Không phải tôi! Alan đã không kiểm tra màn hình của mình đúng cách!"
"Chúng ta sắp bị sa thải!"
"Nếu điều đó xảy ra, chúng ta sẽ không thể trả nợ!"
"Bình tĩnh nào, bình..."
Alan đã suy nghĩ về cách đánh lừa những người khác trong tình huống này trong khi xoa dịu Barry và Cohen đang bắt đầu hoảng sợ.
"...... Chờ một chút!" Họ nhìn Seiryo một cách kinh ngạc.
"Hãy đổ lỗi cho anh ta! Mau lên!"
Alan giải thích ngắn gọn về kế hoạch cho hai người khác, họ kéo chiếc Seiryo bất tỉnh đến bàn điều khiển của họ để làm cho trông như thể anh ta đã vấp phải nó.
Và ngay sau đó, một người bảo vệ phòng điều khiển chạy đến bàn của Alan.
-------------------
Một con tàu của Ngân tặc đã xuất hiện trước họ. Chúng gần như nhảy ra ngay trên đầu họ.
"Đó là một con tàu GP..."
Kyo Komachi nhìn vào con tàu huấn luyện từ phòng điều khiển của cô ta.
"Ngài có muốn chúng tôi đánh chìm nó không?"
"Không, khoan đã, chúng ta hãy tìm xem tàu huấn luyện đang làm gì ở khu vực này."
"Hơn nữa, vào ngày hôm trước, gã Tarrant đó đã tự mình tấn công họ, không phải là một ý kiến hay để tiếp thêm sức mạnh cho việc theo đuổi kẻ thù vô nghĩa của hắn ta."
"Được rồi, tôi cũng không muốn được xếp chung nhóm với gã Tarrant đó."
"Tuy nhiên, lộ trình khác với mọi khi... anh có thể điều tra thêm về chúng không ?"
"Công suất động cơ của chúng khá thấp, có vẻ như chúng đang gặp sự cố động cơ."
"Kiếm một số tiền tiêu vặt nghe có vẻ không tệ, hãy tấn công trong lúc chúng dễ bị tổn thương nhất."
Komachi ra hiệu cho người của cô ta bắt đầu chuẩn bị cuộc tấn công.
"Hãy cho chúng thấy hiện thực của GP, nhưng hãy cẩn thận để không làm tổn thương bất kỳ học sinh nào."
------------
"Động cơ của tàu huấn luyện đã hỏng! Liên kết của chúng ta đã bị lỗi!"
Trưởng điều hành của Natsuki báo cáo.
"Chúng ta phải tìm tàu huấn luyện ngay lập tức!" Hakuren ra lệnh.
"Được rồi! Trở lại không gian bình thường." Cùng với đó một vật thể giống như mặt trăng xuất hiện trước mặt họ.
"Chúng ta đang trải qua những đợt sóng rung động mạnh!?"
"Còn tàu huấn luyện thì sao?"
"Vị trí của nó không thể được xác định vì liên lạc đường dài là không thể do rung động không gian, chúng ta thậm chí không thể xác định được tọa độ của mình."
"Vận hành với các số liệu dự đoán! Anh có thể xác định nguồn gốc của sóng rung động không?"
"Con tàu không xác định đang nhanh chóng tiếp cận! Đó là một con tàu quy mô hành tinh!"
"Đó là nguồn phát ra của sóng rung động."
"............"
Hakuren không chắc mình có nên thực hiện một cú nhảy Hyperspace nữa hay không. Cô muốn bắt kịp con tàu huấn luyện càng sớm càng tốt, nhưng ảnh hưởng của những đợt rung động như vậy khiến nó trở nên rủi ro như một cú nhảy ngẫu nhiên. Hơn nữa, trong tình huống mà họ thậm chí còn không biết vị trí xuất phát của mình, điều đó tương đương với một hành động tự sát. Cũng rất nguy hiểm nếu để lại một con tàu khổng lồ vô danh như vậy không xác định được danh tính. Ngay cả khi nó trì hoãn việc tập hợp với con tàu huấn luyện, thì việc quan trọng vẫn là xác nhận danh tính của con tàu khổng lồ trước mặt.
"...... Tốc độ tương đối phù hợp với con tàu không xác định! Đang xác nhận danh tính của nó. Cảnh báo màu vàng!"
"......" những người điều khiển nhìn thấy con tàu và thở hổn hển.
"Đang thu thập thông tin!" Nhưng con tàu bắt đầu tấn công họ.
------------
Trong phòng ăn của tàu huấn luyện, học sinh và giáo viên đang ăn cùng nhau tuy nhiên bữa trưa của họ đã bị phá hỏng khi con tàu bắt đầu rung lắc.
"Các học sinh, đây là thuyền trưởng Seiryo Tennan ~~. Chúng ta hiện đang tiến hành sửa chữa khẩn cấp trong không gian bình thường do sự cố động cơ. Mọi người về phòng của mình ngay lập tức. Đó là tất cả."
"Sự cố động cơ?"
"Sự cố động cơ...."
"Sự cố động cơ?"
Giống như một trận tuyết lở, nó lan truyền trong các học sinh, và tất cả học sinh và giáo viên ở đó quay lại và nhìn Seina.
"Xin lỗi!" Seina cứng người vì xấu hổ
-------------
"Ha... hình như mình đã làm mọi người khó chịu .... Mình tự hỏi liệu mọi thứ liệu có ổn không?"
Seina vừa nói vừa ăn một bữa ăn di động tương tự như một chiếc bánh hamburger, được cung cấp trong phòng của cậu.
"Đó không phải là một vấn đề lớn vì không phải sơ tán."
Kenneth cuối cùng cũng ăn xong bữa ăn xách tay, cậu ta ném rác vào ống hút bụi, rồi nằm dài trên giường. Trời vẫn còn sáng sớm nhưng cậu ta vẫn cảm thấy buồn ngủ.
"Có lẽ cái này là một phần của khóa huấn luyện."
"Có khả năng ... nhưng nếu đó là một cuộc tấn công của ngân tặc thì sao ...?"
Cửa mở và NB bước vào.
"NB! Ngươi đã ở đâu vậy!?"
"Điều đó không quan trọng. Hãy xem cái này!"
NB gạt Seina ra và bắt đầu điều khiển bảng điều khiển trên tường của cabin. Sau đó
"Ooooo!"
Kenneth nhảy ra khỏi giường và đến gần bảng điều khiển. Cậu ta đẩy NB ra khỏi màn hình. Sau đó Rajau lướt tới cạnh Kenneth và ngồi xổm trước màn hình.
"Đây có phải nguồn cấp dữ liệu từ con tàu này không?"
"Tất nhiên, thô và không bị kiểm duyệt." NB nói
"Chà, mình cảm thấy mình giống như một kẻ xấu vậy."
"Chúng ta nên xem cái nào đây?"
"Này NB! Dừng lại!!"
Seina cố gắng ngăn NB, nhưng Kenneth và Rajau đã ngăn cậu lại.
"Seina! Chúng ta là bạn và chúng ta thậm chí không thể nói chuyện với bất kỳ nữ sinh nào trong cả ngày. Mình cần điều này!"
"Đúng vậy Seina-kun. Hãy nghĩ về nhu cầu thay đổi của chúng ta."
Kenneth và Rajau nhấn mạnh với vẻ mặt đầy nước mắt của một chú chó con.
"Ồ ─ ─ ─ ─ !!"
Một trong những màn hình phân tách được phóng to và màn hình chiếu hình ảnh những cô gái mặc đồ lót đang thay đồ được chiếu trên màn hình. Cô gái bắt đầu cởi áo ngực của mình. Kenneth và Rajau bỏ qua Seina và bám vào bảng điều khiển.
Seina nhìn NB một cách kỳ lạ.
"Này NB, ngươi bị sao vậy, bị hỏng ở đâu à?"
"Đừng ngớ ngẩn vậy. Tôi không sao cả."
"Seina nhìn kìa! Cô ấy sắp cởi nó ra rồi!" Kenneth chỉ vào một cô gái bắt đầu cởi áo ngực. Ngay khi cô ta chuẩn bị cởi ra, con tàu rung lên và màn hình bị tắt đi.
"AHHHH !!" Kenneth và Rajau hét lên như thể ngày tận thế đã đến.
------------------
Bên trong phòng điều khiển vang lên báo động khi con tàu rung chuyển. Tuy nhiên, Seiryo, người bị ngã trước đó đã liều lĩnh bám vào một đường ống trên tường.
"Chuyện gì xảy ra vậy! Báo cáo nhanh!"
"Một con tàu đã tấn công chúng ta, nó có vẻ giống như một tàu ngân tặc." Một người điều khiển nói.
Bộ ba của Alan tự nói chuyện với nhau.
"Có vẻ như có sự xuất hiện của 'nữ thần số không' cũng không có tác dụng rồi..."
"Vận rủi của Seina vẫn mạnh hơn ...."
"Nhưng có thể đó là tàu của Ryoko-sama."
" Ồ !! "
Cả ba quay lại nhìn chằm chằm vào nhân viên thông tin.
"Dữ liệu về tàu của kẻ thù nói rằng nó thuộc về hội Da Luma, đó là tàu khu trục của Komachi Kyo!"
"Cái gì..."
"Tệ thật! Khẩu pháo của chúng ta đã dừng hoạt động! ", Amane nói
"Bắn đại bác! Tiêu diệt bọn chúng!" Seiryo ra lệnh
"Thuyền trưởng, đại bác của chúng ta đã dừng hoạt động. Chúng ta không thể bắn cho đến khi các động cơ được sửa chữa." Người điều khiển báo cáo.
"Khai hỏa. Xé chúng thành từng mảnh." Seiryo ra lệnh phớt lờ anh ta.
"Thưa ngài chúng đang bắn vào chúng ta. Tôi đã kích hoạt khiên lên nhưng chúng không có hiệu quả."
"Khai hỏa!"
"Thuyền trưởng, lá chắn của chúng ta đã bị thủng. Chúng đang gửi đi những lũ biệt kích theo đuôi chúng ta."
"Khai hỏa! Thổi tung tất cả bọn chúng! Bắn bắn bắn ahahaaha!"
Seiryo phấn khích khi nhìn thấy Ngân tặc đã hoàn toàn quên mất sự cố động cơ. Cơn thịnh nộ của Amane bắt đầu sôi sục.
---------------
"Mấy bức ảnh đi đâu mất rồi!"
Kenneth và Rajau bị sốc khi hình ảnh biến mất. NB đã lăn đi và va vào một bức tường. Seina cảm thấy nhẹ nhõm vì nó đã dừng lại. Cậu nhìn NB và tự hỏi tại sao nó lại hành động như một ông già biến thái.
(Không biết đây có phải là một phần của phần mềm mà Airi-san đã đưa vào đó không.)
Seina đang nghĩ thì đột nhiên NB đứng dậy và hình ảnh hiện lại
"Ồ, nhìn kìa, nó đã quay lại!"
"Cái gì!"
Kenneth và Rajau quay lại màn hình video.
----
Bên ngoài, các tàu biệt kích có hình dạng giống như một con dao lao qua tấm lá chắn và lần lượt đâm vào các thành bên của container vận chuyển.
----
"Những kẻ đó không biết rằng chúng đang đối phó với ai đâu! BẮN!" Seiryo hét lên
Amane dùng tay đấm vào đầu anh ta.
"Làm gì còn pháo mà bắn hả đồ đần!"
----
"Này, NB của Seina! Không còn cô gái nào trong phòng thay đồ nữa, chuyển sang phòng tắm đi!"
NB chuyển hình ảnh màn hình từ phòng thay đồ sang nguồn cấp dữ liệu của phòng tắm. Tuy nhiên, do có hơi nước dày đặc nên chỉ nghe được âm thanh.
"Mình không thể nhìn thấy một thứ!"
Kenneth và Rajau bắt đầu thở hồng hộc về phía màn hình.
"Hai cậu đang làm gì vậy?" Seina hỏi
"Có lẽ nếu chúng ta thổi trên màn hình thì sương mù sẽ tan!"
Seina hơi thất vọng với hai người bạn cùng phòng của mình.
"Hai người có muốn tôi điều chỉnh chương trình thông gió không?" NB hỏi
"Đúng rồi... hơi nước đã tan và trời trở rõ hơn...!"
Một nữ sinh bắt đầu ra khỏi bồn tắm. Kenneth và Rajau nuốt nước bọt. Seina quay mặt khỏi màn hình với vẻ mặt khó hiểu.
"Đúng thế!" Ngay lúc nữ sinh đứng dậy, Seiryo hiển thị trên màn hình.
"Ahhhhhhh !!" Kenneth và Rajau giật mình.
"Các học sinh! Con tàu này đang bị tấn công bởi Ngân tặc! Hãy ở yên trong phòng của mình và đừng ra ngoài. Hết!"
Sau khi cuộc giao tiếp của Seiryo kết thúc, bức ảnh lại chuyển sang bồn tắm.
"Oh ~ ~ ~ ~"
Nhưng thân tàu nhanh chóng rung chuyển và tất cả hình ảnh trên bảng điều khiển biến mất.
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!"
------------
"Đúng thế! Tất cả các thành viên chuẩn bị chiến đấu! Đi theo tôi! Ha ~ ~ ~ Ha ha ha!"
Seiryo nhanh chóng nâng kiếm và chạy ra khỏi phòng điều khiển.
"Kẻ thù đã phá vỡ khối 32 và 36!"
"Đóng các khối 40 đến 48!"
"Một làn sóng thứ hai của tàu địch nhỏ đang đến gần!"
"Cố gắng ổn định các lá chắn!"
---
"Chủ nhân, hình như cậu bị chảy máu mũi rồi kìa."
NB đưa tay ra lấy khăn giấy lau mũi.
"Chuyện gì đang xảy vậy!" Kenneth bực bội đập vào bảng điều khiển.
"Vấn đề này chắc tệ lắm... tất cả các đường dây liên lạc đều bị ngắt." NB rút phích cắm mà nó đã cắm vào thiết bị của bảng điều khiển và nó đi về phía cửa.
"Ngươi định đi đâu vậy?"
"Tôi ra ngoài để tìm kiếm đường dây còn hoạt động."
"Được rồi! Hãy đi với nó!"
Kenneth tiến ra cửa theo sau NB. Rajau cũng đứng dậy theo sau.
"Nhưng Kenneth, còn Ngân tặc ..."
"Không sao đâu, đây là luyện tập thôi! Nó chỉ là huấn luyện nếu chúng ta bị tấn công bởi Ngân tặc thôi. Không có thật đâu."
"Ừ, đây chắc là một sự kiện được dàn dựng." Họ theo NB ra ngoài hành lang.
"Này!"
Seina chạy đến ngăn họ lại nhưng họ đã đi lên cầu thang để đến trung tâm con tàu.
"Mình đoán là không còn cách nào khác."
Seina nghĩ đến việc quay trở lại phòng đợi một lúc, nhưng cậu quyết định kiểm tra tình hình bên ngoài. Cậu leo lên cầu thang và đi ra lối đi bên ngoài. Nhưng không có một trận chiến chớp nhoáng như Seina nghĩ sẽ xảy ra.
"Rajau... Kenneth...."
Seina không thể tìm thấy họ. Đột nhiên Seina cảm thấy có thứ gì đó đằng sau mình và theo bản năng, cậu nhảy ra khỏi đường để tránh nó.
"!"
Cậu nghe thấy tiếng gầm rú như người ta nghe thấy khi chập điện và ngửi thấy mùi khét của kim loại. Seiryo đứng với một thanh kiếm ánh sáng đâm ngay cạnh Seina.
"Cũng tránh được sao Ngân tặc!"
"Ngân tặc? Seiryo-sensei. Là em! Yamada Seina đây!"
"Có cố gắng đấy, nhưng tất cả học sinh ở trường bọn ta đang đợi trong phòng của mình rồi!"
"À, vâng, đúng là vậy, nhưng..."
Seina liếc nhìn cây cột ánh sáng phát ra từ thanh kiếm. Kim loại bên cạnh cậu, thứ kim loại tiếp xúc đã bị đốt cháy và đổi màu.
"Seiryo-sensei, thanh kiếm đó... Nó có vẻ khá nguy hiểm."
"Đừng lo lắng, ngươi sẽ ổn miễn là nó không đâm vào đầu."
"Nhưng không phải thầy đang nhắm vào đầu em sao?"
"Đừng hỏi những câu vô nghĩa ngân tặc cặn bã!"
Khi Seiryo vung kiếm ánh sáng một lần nữa. Seina bỏ chạy.
-----
Trong một lối đi không có ánh sáng NB đang truy cập một thiết bị từ một bảng điều khiển. Tuy nhiên, chỉ có những đoạn không người trên màn hình.
"Ngươi đang làm gì vậy, không có cô gái nào trên máy quay này cả."
Kenneth đánh NB một cách bực bội.
"Ồ, hình như có ai đó."
Rajau chỉ. Có một bóng người nhỏ trên màn hình
"Tối quá ... Mình không thể nhìn rõ được... Ồ, là Seina! Tại sao cậu ấy lại đang chạy vậy?"
"Có vẻ như chủ nhân đang bị theo đuôi."
"Ồ, ngươi nói đúng! Nhưng bởi ai..."
"Đó ... có phải là... Seiryo-sensei?"
"Có vẻ như là thế."
"Anh ta đang đuổi theo Seina bằng một thanh kiếm?"
"Hình như vậy."
"Cậu ấy đã làm gì vậy?"
----------
"Thuyền phó Amane! Thuyền trưởng Seiryo đang đuổi theo ai đó..."
Người điều hành đang theo dõi con tàu bối rối khi đưa cho Amane xem nguồn cấp dữ liệu.
"Ha ha ha! HẮN TA ĐANG THỬ CHỐNG LẠI TẤT CẢ BỌN CHÚNG MỘT MÌNH, hắn ta sẽ đi được bao xa đây?"
Màn hình chiếu cảnh Seina đang bị truy đuổi.
"Seiryo đần độn! Hắn ta nghĩ mình đang làm cái gì vậy hả..."
Amane có vẻ tức giận vung tay đấm vào màn hình.
Mặc dù đúng là có ngân tặc xâm lược, nhưng không cần thiết phải truy đuổi chúng.
"Chúng tôi hiểu rồi, làm ơn hãy cẩn thận! Chúng tôi sẽ liên hệ với cô nếu cần lệnh."
Amane bật dậy và chạy khỏi phòng điều khiển.
------------
"Đã nhận được một báo cáo từ Daruma! Big Daruma và tàu Jurai đã chạm trán nhau." Một thủy thủ trên tàu của Komachi thông báo.
"Tàu của Jurai!? Là tàu hoàng gia sao?"
"Không, đó là một con tàu bình thường. Có khả năng cao đó là tàu hộ tống. Có lẽ nó đang theo sau con tàu huấn luyện này, tôi tự hỏi nếu động cơ của chúng bị hỏng và chúng bị mắc cạn ..."
".... vậy không phải Tàu chiến Jurai."
Komachi đã xác nhận rằng đó không phải là một con tàu hoàng gia, thở phào nhẹ nhõm.
"Chúng ta có nên phá hủy con tàu này và đi giúp Daruma không?"
"Nó đến khá nhanh... thật khó để tìm thấy vị trí gửi thông tin mà họ đang gửi cho chúng ta."
"Oh!?... đây là lần đầu tiên tôi từng thấy một thứ như vậy... đây có lẽ là một con tàu trinh sát của Jurai."
"Nó khó đối phó gần bằng một con tàu hoàng gia."
"Bình tĩnh! Cho dù có phiền toái thì cũng không có cách nào có thể hạ gục được Big Daruma."
"Được rồi! Đừng để tín hiệu SOS của tàu huấn luyện truyền tới tàu Jurai."
"Ngài có chắc không? Điều gì sẽ xảy ra nếu nó phá hủy Big Daruma."
"Đồ ngốc! Ta đã nói với anh rằng con tàu Jurai đó chỉ là một con tàu trinh sát! Nó chỉ có công dụng là thu thập thông tin, không có lý do gì để nó có thể làm được điều đó! Nhanh lên và gửi tin đển Big Daruma để chúng ta có thể bảo họ thay đổi hướng đi."
Tàu của họ rung chuyển khi đâm xuyên qua tấm chắn của tàu huấn luyện.
-----------
"Hakuren-sama! Đã nhận được tín hiệu cấp cứu từ tàu huấn luyện!"
"Chuyện gì đang xảy ra vậy !?"
"Tôi không thể chắc chắn, tìn hiệu đang bị nhiễu. Nó đang bị chặn, chúng phải muốn chúng ta tách khỏi họ."
Họ nhận ra những tên ngân tặc đang lên kế hoạch phá hủy con tàu huấn luyện sau khi cướp nó.
"Nhiệm vụ của chúng ta là hộ tống tàu huấn luyện."
"Nhưng quy mô tiểu hành tinh đó có lẽ là... "
Thuyền trưởng nhận ra quy mô tiểu hành tinh là Big Daruma. Nếu họ để nó khuất tầm mắt thì sẽ khó truy bắt được nữa.
"Anh muốn bỏ qua cơ hội cứu sống những học sinh đó sao?"
Đó là vấn đề mà họ phải đối mặt.
"Đừng lo lắng về con tàu đó, rất có thể với khả năng của Yamada Seina, chúng ta sẽ gặp nó một lần nữa! Khẩn trương lên, chúng ta hãy cứu con tàu huấn luyện!"
"Cô nói đúng! Người điều khiển, chuẩn bị nhảy đến đến tín hiệu cứu nạn và gửi tin nhắn cho Mikagami!" Chỉ huy ra lệnh.
-------
Seina bị Seiryo đuổi vào một căn phòng chứa đầy thùng thép
"Ha ha ha! Chuẩn bị chết đi!"
"Aaaah!"
Seina chạy. Cậu nhìn lại và thấy Seiryo đang chuẩn bị tấn công bằng kiếm của mình.
"Hehe... với tư cách là một giáo viên, tôi rất vui khi biết cậu có thể đối phó với việc bị tấn công bằng kiếm."
"Nếu thầy đã nhận ra em nhưng tại sao vẫn đuổi theo..."
"Vốn dĩ, tôi là người thực hiện Tăng cường Sinh học của cậu, tôi có nhiệm vụ xác nhận kết quả."
Seiryo băng xuống nhưng hụt. Anh ta ngừng tấn công.
"Haha. Tôi chỉ đang hơi nhiệt tình với nhiệm vụ của mình... nhưng tôi nghĩ rằng tôi đã xác nhận đủ rồi... Ngân tặc đang tấn công con tàu, phải không?"
"À.... vâng... có âm thanh gì đó..."
Với một âm thanh gầm rú khủng khiếp, một chiếc tàu đổ bộ xuyên thủng bức tường.
--------
"Tại sao tất cả lại trở về phòng của mình chứ?"
Kenneth và Rajau nhìn chằm chằm vào màn hình cùng với NB. Tất cả các nữ sinh dường như đã trở về phòng riêng của họ, và không có bất ai trên camera.
"Không có camera giám sát trong phòng sao?"
"Thật vô nghĩa, họ thậm chí có thể đang làm gì trong căn phòng đó mà chúng ta không được xem?"
"Cậu nói đúng, mình nghĩ chúng ta nên trở lại phòng và làm theo lệnh..."
Một thứ gì đó giống như một ống kim loại cứng đột nhiên ấn vào sau đầu Rajau.
"Sao thế?" Kenneth nhận ra Rajau không phản hòi nên quay lưng khỏi màn hình để kiểm tra.
"Đứng im!"
Trước khi họ nhận ra, Kenneth và Rajau ở đó đã bị hai tên Ngân tặc dùng súng chặn lại.
"Chờ đã ... đây chỉ là những học sinh."
"Ở một nơi như thế này sao? Chúng đang làm gì ở đây?"
"Đúng! Các ngươi đang làm gì ở đây?"
Ngân tặc quay súng của chúng sang Kenneth và Rajau.
"Chúng tôi chỉ sử dụng NB của chúng tôi để nhìn trộm bằng camera thôi ...."
"Ta chưa bao giờ nghe nói về việc một học sinh có NB."
"Hả!"
Hai tên ngân tặc cố gắng bóp cò súng nhưng cơ thể chúng bất ngờ bị ném sang một bên một cách thô bạo.
"Hai người không sao chứ?"
"......Hở?"
Kenneth nhìn về hướng phát ra giọng nói và nhận ra Amane đang đứng trong một tấm khiên hộ vệ.
"Sensei!" Kenneth và Rajau đã khóc, họ lao vào ôm lấy Amane.
Đúng là cả hai rất vui khi không còn bị chĩa súng vào mặt. Nhưng họ cũng thực sự chỉ muốn có cớ để chạm vào ngực của Amane nhưng hộ vệ của cô ấy đã đẩy lùi họ.
"Bây giờ các cậu đã hiểu tại sao nên làm theo lệnh chưa?"
"... Vâng."
"Được rồi... Tôi sẽ đi cứu Seina, quay về khu an toàn nhanh lên!"
Các bức tường bắn ra các vòi bắn ra gel ngăn chặn, chúng bao bọc những tên ngân tặc. Kenneth và Rajau bắt đầu quay trở lại phòng.
"Tất cả là lỗi của NB."
"Chờ đã ... NB đâu rồi."
"Cái gì !!... Nó đã đi đâu? Tên khốn đó thậm chí còn không cố gắng bảo vệ chúng ta!"
"Không có thời gian đi tìm nó, nhanh chóng trở lại phòng an toàn là quan trọng nhất."
"Yeah, cậu nói đúng."
Kenneth liếc nhìn lớp gel ngăn chặn trước khi bắt đầu chạy hết tốc lực về phía khu sinh hoạt.
------
"Chuyện gì đang xảy ra vậy!?"
Seina bối rối trước rung động của con tàu, cậu ngã vào tường.
Seiryo đã bị ném vào tường và Seina lao vào giúp anh ta.
"Seiryo-sensei ... Thầy có sao không?"
Con tàu đổ bộ phình lên và mở ra.
"Chúng ta phải làm gì? Chúng ta phải ra khỏi đây .... Aaah!"
Đột nhiên Seina ngã về phía sau.
"Cút đi, đồ Ngân tặc cặn bã!"
Seiryo lao đến chiếc tàu đổ bộ và hướng thanh kiếm ánh sáng của mình về phía cửa ra vào. Anh ta nghe thấy tiếng bước chân và bước ra là một người phụ nữ to lớn, đó là Komachi Kyo.
"Hả! Cái gì! Một người phụ nữ?"
Komachi nghe thấy giọng điệu không biết gì của Seiryo và nhìn anh ta từ trên xuống dưới với ánh mắt kỳ lạ
"Cô đang làm gì ở đây? Cô là ai?"
Seiryo nhìn Komachi một cách kỳ lạ. Tuy nhiên, không phải là cùng với lý do của Komachi. Anh ta bị chảy máu mũi.
Đó là một cảnh tượng kỳ lạ với Komachi. Tất nhiên, điều này là do Komachi, là một người phụ nữ to lớn và trông rất nam tính, cô biết rằng mình không phải là kiểu phụ nữ thường khiến đàn ông thích thú. Đó là lý do tại sao cô ta nhìn Seiryo rất lạ. Nhưng từ quần áo của anh ta và vệt trên tường, cô nhanh chóng hiểu được tình hình đang diễn ra trước khi cô đến.
"Tên ta là Komachi Kyo. Ngươi tên gì?"
Cô rút tay cầm thanh kiếm ánh sáng ra từ ngực.
"Ta sẽ không bao giờ lãng phí tên tuổi của mình cho một Ngân tặc xa lạ như ngươi, có lẽ bác sĩ của ngươi sẽ nói cho ngươi biết khi ta gửi ngươi cho hắn."
"Kẻ kỳ lạ chính là ngươi thì có! Còn ngươi thì sao không lau cái mũi chảy máu của mình đi."
"Cái gì? Á!"
Seiryo vội vàng lau máu mũi và nhanh chóng chuẩn bị cho bản thân trước khi mang kiếm ánh sáng của mình ra.
(Mình hiểu rồi... Đó là một tên ngốc đến từ gia đình Tennan, phán đoán của mình không thể nhầm lẫn được…Hừm!)
Không khí giữa hai người thay đổi hoàn toàn và họ bắt đầu đối đầu.
"Cái gì!"
"Ồ!" Koichi và Seiryo chạm kiếm.
Thời điểm hai thanh kiếm ánh sáng chạm vào nhau, tia điện tăng lên và phần lưỡi kiếm trở nên rõ ràng. Cảm biến đã hiểu nhầm sự gia tăng sức mạnh của thanh kiếm ánh sáng là một vụ hỏa hoạn hoặc tai nạn rò rỉ năng lượng nên nó mở ra một vòi tương tự như một con rắn phóng ra một loại gel bong bóng dùng để cách nhiệt vào hai thanh kiếm ánh sáng.
"A!"
Mặc dù bị thổi bay thô ráp bởi tác động của gel bong bóng, Seiryo và Komachi nhanh chóng tiếp tục đối đầu.
"Cái gì đây ...? .......... tay của ta!?"
Bàn tay của cả hai được niêm phong với nhau trong gel với thanh kiếm ánh sáng của họ. Komachi và Seiryo bắt đầu tuyệt vọng tránh lớp gel bong bóng vẫn đang phun vào họ. Một thành viên GP và một Ngân tặc. Dù là kẻ thù của nhau, nhưng cả hai đã tránh được lớp gel bong bóng bằng sự hợp tác ăn ý.
"Tại sao... A! Nó phản ứng với năng lượng của thanh kiếm ánh sáng!"
Vì Seiryo và Komachi biết cảm biến đang nhắm tới đâu, nên việc tránh được tương đối dễ dàng. Nhưng đối với Seina thì không.
"Aaaaaah!"
Một số gel đã bỏ qua Seiryo và gần như chạm vào Seina.
"Ha ha ha! Cậu sẽ cần phải nhanh hơn nếu muốn được vào GP!"
"Cậu ta chỉ là một học sinh, đừng ngu ngốc thế!”
Trong một khoảnh khắc, sự hợp tác giữa hai người đã bị xáo trộn, Seiryo đã dính đòn trực tiếp từ gel. Với khả năng di chuyển của Seiryo bị suy giảm thì khả năng di chuyển của Komachi cũng vậy. Ngay sau đó Komachi đã bị dính chặt vào sàn. Seiryo và Komachi cố gắng vùng vẫy để thoát ra, nhưng lớp gel cao su có khả năng chống lại bất kỳ lực tác động nào của con người.
Seiryo đã lấy ra một con dao laze.
"Đồ ngốc!"
Nhưng trước khi Komachi có thể nói thêm ...
Pew pew!
Seiryo bị khóa bởi gel và anh ta chỉ có thể cử động khuôn mặt của mình.
"Ngươi biết thứ đó sẽ phản ứng với cái gì không! Đồ ngu!
"Ý ngươi là gì? Ta không ngu, ngươi thì có!"
Một bộ cảm biến mới bắt đầu phản hồi, một cửa xả lớn được mở trên trần nhà và một lượng lớn gel phòng chống thảm họa bắt đầu được bắn ra. Nó có nghĩa là để bảo vệ lô hàng bằng cách lấp đầy nhà kho trong trường hợp mất cắp hoặc tai nạn. Chất gel chảy ra đều đặn.
"Cái, cái gì đây?"
"Im lặng đi!"
Komachi ngậm miệng Seiryo và liên lạc với phòng điều khiển tàu của mình.
"Này, gel sửa chữa đang bị trục trặc. Anh có thể kiểm soát nó từ đằng kia không?"
"Vui lòng chờ một chút..."
"AAIEEEEEE!" Và sau đó một tiếng hét nhỏ vang lên từ phòng điều khiển.
"Này, làm sao vậy !?"
"Không có gì to tát cả! Có vẻ như có thể quyền kiểm soát từ đây, nhưng có thứ gì đó đã kiểm soát nó... Tôi sẽ làm điều gì đó với nó, vui lòng đợi một lúc."
"Anh đang bị chiếm lại quyền kiểm soát sao?"
Trong một đoạn đường phía trước Komachi vài dãy bức tường, NB đã sử dụng hệ thống của tàu huấn luyện để gây rối với hệ thống của tàu Ngân tặc.
------------------
"Mình đã thành công trong việc tiếp cận tàu Hải tặc không gian, và đã thành công trong việc tìm thấy nhiều phụ nữ..."
Một số màn hình được khởi động và có một người phụ nữ đang thay đồ trên tàu của Komachi. Và lần lượt hiện lên nhà vệ sinh nữ và phòng thay đồ.
Bất ngờ một bàn tay đặt lên trên người NB, người đang bị phân tâm bởi nguồn cấp dữ liệu. Nó đã bị nhấc lên một cách thô bạo.
"Ahhh đừng có phá tôi nữa ~ ~"
"Ngươi đang làm gì ở đây!?" Amane trừng mắt nhìn NB, mạch máu của cô ấy đập mạnh mẽ ở thái dương.
"Ah ...... Amane-san! Tôi chỉ đang điều tra ngân tặc..."
"Seina đang ở đâu?"
"Uhm... Tôi đã mất dấu cậu ấy ..."
"Tìm cậu ấy đi!"
-----
Lượng gel tiết ra tăng lên và nó đã lên đến cổ của Seiryo.
"Nếu điều này không dừng lại, chúng ta sẽ chết ngạt."
"Còn đội cứu hộ của ngươi thì sao?"
"Họ chưa thể làm gì với nó!"
Đột nhiên cô ta nhận được một tin nhắn.
"Tàu Jurai đã đến!”
"Nó đến rồi sao? Nhanh vậy... chúng ta cần rời đi."
"Ngươi đang nói về cái gì vậy!”
Komachi dùng tay bịt miệng Seiryo.
"Chúng ta không đủ thời gian để tiếp tục cố gắng hack hệ thống, đã cử một đội cứu hộ!"
"Được rồi! Nhanh lên! Cầu xin anh."
Komachi cắt liên lạc và thở dài khi cô mở miệng của Seiryo.
Seiryo, người không thở được đã ngất đi.
"A suýt quên, còn ai đó trong đây với chúng ta?"
Komachi nhìn quanh và phát hiện Seina bị mắc kẹt vào tường. Cô ta nhận thấy quần áo của cậu là một học sinh.
"Này, Này! Ngươi đó! Ngươi có nghe không?"
Komachi hét lên khi cô đánh vào đầu đang bất tỉnh của Seiryo
"Im đi! Đừng đánh ta nữa!"
"Này, cậu bé đó ... cậu ta là học sinh à?"
"Hmmpf ...... đúng, một trong những vấn đề tuyển dụng của bọn ta, cậu ta bị ảo tưởng nghĩ rằng cậu ta sẽ trở thành một thành viên GP tầm cỡ của ta."
Komachi nghe Seiryo nói thì tái mặt.
"Ngươi... đồ đần!... Tại sao lại lôi học sinh vào trận chiến chứ!?"
Cả hai lao vào một cuộc tranh cãi. Seina, người bị dính chặt vào tường đã lấy ra một con dao bỏ túi bằng tay còn lại của mình. Cậu dùng dao đâm vào gel và cắt gel.
Komachi nhận thấy Seina thoát ra khỏi gel.
"Wow!? Đúng là một tân binh thông minh."
"Chủ nhân, cậu có nghe thấy tôi nói không?"
"NB? Ngươi đang ở đâu? "
Seina nói chuyện với NB trên màn hình, nhưng Amane đã đá nó.
"Seina, cậu đang ở đâu? Cậu không sao chứ?"
"Ah, Amane-sensei ... Tôi không sao, nhưng thứ gel lạ này đang lấp đầy phòng."
"Tôi biết. NB không thể dừng nó lại từ đây nhưng cậu có thể. Nhanh lên NB, giải thích đi!"
"Chủ nhân, có một cái thang gần đó. Có một bảng điều khiển ở đó, cậu có thể tiếp cận bằng cách leo lên thang."
Seina di chuyển theo hướng dẫn của NB. Cậu mở bảng.
"Vui lòng nhập vào nó dãy số này."
"Được rồi!"
"Tốt! Bây giờ nó được đặt thành thủ công, có một cái tuốc nơ vít như tay quay để điều khiển gel."
Seina bắt đầu xoay nó. Cứ mỗi lượt chảy của gel lại yếu đi cho đến khi dừng hẳn.
"Được rồi! Nó đã dừng lại."
"Thật ngạc nhiên khi một tân binh thông minh như vậy đã được đào tạo bởi tên ngốc này."
Komachi đánh vào đầu Seiryo khiến anh ta bất tỉnh.
"Khá lắm tân bình, làm rất tốt."
"Ồ, ờ ... cảm ơn."
GAGON!
Một trong những tàu đổ bộ của Komachi lại xuyên thủng bức tường, 14 tên ngân tặc lao ra khỏi nó.
"Komachi-sama, ngài không sao chứ?"
Những tên ngân tặc chạy đến Komachi và bắt đầu điều tra chất gel.
Seina đã đi trốn nhưng một lượng lớn nguồn cấp dữ liệu từ camera quay lén xuất hiện xung quanh cậu do NB.
"Không, NB không có ở đây!"
"Có một kẻ thù đằng sau thùng chứa đó!"
Một tên ngân tặc gian lao ra trước mặt Komachi, hắn ta bắt đầu bắn vào thùng chứa Seina đang nấp.
"Dừng lại mấy tên ngốc!"
Gel ngăn chặn tội phạm đã ngừng hoạt động, nhưng công cụ khởi chạy gel bong bóng hạn chế Seina vẫn hoạt động. Gel bong bóng được phóng về phía súng của Ngân tặc.
"Aah!" Ngay lập tức, Gel bắn trúng hai khẩu súng.
"Bỏ súng đi!"
Komachi ra lệnh, bọn vội vã vất súng. Những khẩu súng ném ra được bao bọc trong một khối gel trong nháy mắt.
"Nó phản ứng quá mức với năng lượng phát ra, đừng sử dụng kiếm năng lượng để cắt gel!"
"Vâng, thưa ngài!"
Những tên cướp biển nhìn chằm chằm vào Seina
"Cậu ta chỉ là một học sinh, ngươi có thể không cần để tâm đến cậu ta! Dùng rìu khẩn cấp đưa chúng ta ra khỏi đây!"
"Vâng, chờ một chút!"
Những tên cướp biển để lại một người bảo vệ và chạy đến con tàu tấn công.
----
"Hãy nói cho ta biết cậu ấy đang ở đâu, chúng ta phải đến chỗ với cậu ấy." Amane nói và đánh NB liên tục như đấm vào túi.
"Dừng lại! Cô làm tôi vỡ mất!"
"Ta sẽ sửa cho ngươi khi chúng ta về nhà! Chỉ hướng đi!"
Amane đột nhiên nhận được cuộc gọi từ nhân viên.
"Thuyền phó Amane. Tàu hộ tống đã đến, Ngân tặc đang rời đi."
"Được!"
------
"Chết tiệt ~ ~ Sao cái gel này khó cắt thế!"
Những tên ngân tặc càu nhàu trong khi cố gắng cắt Komachi ra khỏi gel Seina đã trốn khỏi những tên ngân tặc từ phía sau thùng chứa.
"Chất gel đó, ngươi phải cắt qua nó một cách từ từ."
"Cái gì? ... Ồ, nó có tác dụng."
Khi hắn từ từ kéo lưỡi rìu xuyên qua nó, lưỡi rìu dễ dàng cắt xuyên qua lớp gel.
"Được rồi! Nhanh lên ... nhưng chậm thôi thôi."
"Thế còn tên đó?"
"Chúng ta không còn thời gian. Hãy mang hắn ta theo luôn."
Một ngọn đuốc năng lượng của đội cứu hộ GP bắt đầu cắt qua vách ngăn trên lối vào phòng. Nhưng nó đã sớm được niêm phong trong gel.
" Ha ha ha ha ha ha, có vẻ như chúng ta vẫn có đủ thời gian để trốn thoát. "
Tuy nhiên, sau vài phút, việc cắt lại tiếp tục bằng một phương pháp khác mà không kích hoạt gel.
"Cậu là một học sinh thông minh. Tên cậu là gì? "
Komachi hét vào mặt Seina.
" Ồ, uhm, là Seina... Yamada Seina."
Komachi ngạc nhiên.
"Ồ, vậy cậu chính là Seina khét tiếng sao... "
"Vâng, đó là tôi..."
"Yamada Seina. Ta biết ơn vì cậu đã cứu mạng ta. Như một lời cảm ơn, ta cho cậu một lời khuyên. Hãy cẩn thận với tên cướp biển không gian tên là Tarrant Shank."
Sau đó, chúng cắt một khối chứa Komachi và Seiryo ra khỏi gel rồi lên tàu và rời đi.
"Tarrant? ...hả?"
Khoảnh khắc con tàu kéo ra khỏi bức tường, Gel đi đến niêm phong nó.
Vài giây sau, Amane xuyên qua bức tường và bước vào.
"Seina, cậu có bị thương không?"
"Amane-sensei, Tennan-sensei đã bị bắt."
Seina chỉ vào cái lỗ nơi con tàu đổ bộ đã mở ra.
"Wow! Thật không? Tuyệt vời!"
Amane hài lòng cho đến khi cô nhận thấy vẻ bối rối của Seina.
"Oh ~ ~ ~ uh ý tôi là ... oh không ... quá tệ là chúng ta không thể làm gì với nó ! Những tên ngân tặc khủng khiếp đó."
--------------------------