Đôi mắt cậu bé tràn đầy hy vọng. Seina đứng trước lối vào ký túc xá nam nhưng nó không chỉ là ký túc xá bình thường, nó là ký túc xá của GA.
Tuy nhiên, Seina đã bối rối. Cậu cố gắng tin vào sự thật rằng tòa nhà trước mặt mình đúng là một ký túc xá. Tòa nhà được bao quanh bởi một khu rừng rậm và sâu hun hút. Seina tự hỏi liệu thực sự có người sống ở đây không.
Bản thân tòa nhà đã được bao phủ bởi những cây thường xuân khổng lồ. Trong khi nhiều ký túc và trường học cũ được thông báo là có đủ chất lượng cho học sinh thì vẻ ngoài của chúng không nhất thiết phải quan trọng để xác định chứng minh điều đó, điều quan trọng nhất là kiến thức mà học sinh được học. Nơi này đã sản sinh ra nhiều bộ óc vĩ đại, do đó đây là một môi trường thích hợp để đào tạo nhân tài do đó không có lý do gì phải sửa sang lại ngôi trường trong khi nó vẫn đủ để hoạt động tốt.
Seina bước vào trong và nghe thấy âm thanh như cảnh báo đường sắt. Seina cảm giác được nguy hiểm. Một nhóm lớn sinh vật giống sóc chen chúc lao ra từ khu rừng ký túc xá như một đàn lợn rừng. Seina hét lên khi bị cuốn vào vụ chạy loạn này và bị kéo vào sâu trong rừng.
Chúng là động vật hoang dã đã từng là động vật thí nghiệm ở đây. Điều đó có nghĩa là chúng là động vật được sử dụng làm chuột bạch hoặc là kết quả của các cuộc thí nghiệm. Câu chuyện chi tiết chính xác về những gì đã xảy ra với Seina sau khi cậu bị kéo vào rừng rất dài và phức tạp đến mức nếu tất cả được viết ra thì sẽ phải mất cả một cuốn sách chỉ để kể chi tiết về chúng. Tuy nhiên, ý chính là cậu đã bị chuyển từ loại động vật nguy hiểm này sang loại động vật khác. Seina cuối cùng đã thoát được khỏi khu rừng nguy hiểm. Một người thợ săn đã cứu cậu, nhưng người thợ săn sau đó dùng súng gây mê bắn vào đầu cậu, hóa ra hắn ta là thợ săn trái phép. Động vật ở đây đều bị cấm săn bắn, thịt của chúng có thể được bán với giá cao trên thị trường chợ đen. Người ta nói rằng chúng là ba món ngon nhất của học viện.
Cuối cùng thì Seina cũng thoát khỏi kẻ săn trộm và trở về ký túc xá.
Trong khi những sự việc này đang xảy ra thì ở trái đất, gia đình Seina, trong một căn phòng trên tầng hai của ngôi nhà kiêm cửa hàng nhà Seina.
Tất cả họ đều ngạc nhiên trước một điều gì đó. Nishia, cha Seina lo lắng đi quanh phòng thỉnh thoảng nhìn ra rèm cửa. Mẹ cậu bảo ông bình tĩnh lại. Trước mặt họ là một đống tiền mặt chất cao, nó nhiều hơn những gì ông từng thấy. Nishia cảm thấy nó ở đây phải là vì một mục đích xấu xa và nham hiểm nào đó nhưng nó hoàn toàn chính đáng. Đó là tất cả số tiền họ kiếm được vào ngày mà Seina biến mất.
Seina đi được một tuần và tình trạng của cửa hàng Yamada đang được cải thiện đáng kể.
Doanh số bán hàng của họ tăng lên hàng ngày, thậm chí có lúc tăng gấp đôi. Họ nhận được những đơn đặt hàng lớn, mở rộng cửa hàng bằng cách đặt những hàng hóa bên ngoài mà cửa hàng.
Ban đầu họ chỉ dùng một mái hiên đơn giản để che nhưng hôm nay họ đã lắp thêm hai xe kéo bên ngoài chở đầy thực phẩm và nông sản tươi sống của trang trại. Nhưng sự gia tăng khách hàng không phải là điều duy nhất nên vui. Vài ngày trước họ đã nhận được một khoản tiền khổng lồ mang tên Seina. Cha cậu ngạc nhiên vì Seina đã kiếm được nhiều tiền như vậy chỉ trong vài ngày. Mẹ cậu nói rằng nó là hợp pháp và họ không phải lo lắng vì Kiriko đã xác nhận điều đó với bà ấy qua điện thoại. Cha Seina vẫn lo lắng về vận rủi của con trai mình sẽ ảnh hưởng đến cậu mặc dù Yoshiko đã nói với ông đừng lo lắng về điều đó.
Trước đó, Seto đã hỏi Kiriko về việc phụ trách quản lý tiền thưởng của Seina và Kiriko đã nói có. Seto cười đầy vẻ tôn trọng. Rõ ràng bà ấy có những động cơ thầm kín. Seto đồng ý và Kiriko nhanh chóng mở một tài khoản mới và để Seto gửi tiền vào đó.
Kiriko choáng váng với số tiền được Seto gửi thêm. Seto vẫn bình tĩnh mỉm cười sau màn hình. Kiriko thật sự bị sốc. Seto yêu cầu cô ấy bình tĩnh lại, nhưng bà ấy rõ ràng rất vui khi thấy Kiriko trong tình trạng này. Kiriko hỏi đây có phải là một trò đùa không, số tiền là hàng chục triệu đô la. Seto nói rằng con số đó trông hơi nhỏ và sẽ gửi nhiều hơn. Điều này khiến Kiriko còn bị sốc hơn, cô ấy sững người lại.
Seto nói: "Đây mới chỉ là số nhỏ thôi, kế toán của ta thông báo tất cả sẽ được gửi đến đó sau."
Seto vui mừng vì mình có một lượng vàng dự trữ. Seto không phải kiểu lãng phí tiền bạc, nhưng nếu cần thiết, đó không phải là vấn đề lớn đối với bà ấy và đây là số tiền lớn mà Seto không thể giữ bí mật nên đã nhờ kế toán giải quyết.
Kiriko gần như sắp ngất đến nơi.
"Số tiền này là quá nhiều."
"Đó chỉ là số tiền mà bộ phận thông tin của ta cho là phù hợp với số lượng ngân tặc không gian mà chúng ta nợ Seina-dono, kết hợp với tiền thưởng cho mỗi ngân tặc mà cậu ta bắt được."
Kiriko thở khó khăn. Sau đó, cô ấy làm toán.
"Thấy vẫn hơi ít à? Được rồi, ta sẽ nâng mức khuyến khích trả cho Seina-dono thêm hai chữ số nữa ... không vấn đề gì chứ, Kiriko-dono?"
"............"
Seto chuyển nhiều hơn theo cấp số nhân, Kiriko càng sốc hơn.
"Sau khi xem xét kỹ hơn, chúng ta cũng đã tính toán về số tiền thiệt hại dự kiến gây ra bởi những tên ngân tặc bị bắt, tiền tiết kiệm được từ việc thiếu ảnh hưởng của chúng và thiệt hại mà chúng sẽ gây ra, ngoài ra còn có lợi nhuận giá vì cổ phiếu tăng bởi sự ổn định của nền kinh tế do Seina-dono loại bỏ quá nhiều số lượng ngân tặc cùng một lúc ...... "
── Đó là một con số mức độ thiên văn.
Kiriko nghĩ rằng Seto chắc hẳn cũng đã thu thập các khoản đóng góp từ các quốc gia khác và các công ty lớn. Nó giống như cho một đứa trẻ một khoản trợ cấp bằng với dự trữ của một quốc gia vậy.
"Chà, đối với những ưu đãi do GP và liên đoàn chi trả, chúng sẽ được đưa vào ngân khố của Jurai vào lúc này, nhưng ta đang nghĩ đến việc chuyển tiếp cho cô vào thời gian sau."
Nhưng không ai biết Seto thực sự sẽ làm gì với số tiền đó.
"Seina-chan sẽ không biết phải làm gì với tất cả số tiền này." Kiriko nói
"Đó là lý do tại sao ta yêu cầu cô quản lý nó ... Ta biết cô không thích ý tưởng về việc Seina-dono là một người tầm cỡ của GP, nhưng hãy nhớ rằng đây là giá trị của cậu ấy đối với chúng ta."
Kiriko biết đó là sự thật nhưng cô không muốn thừa nhận, ngay cả khi số tiền lớn, nó không đáng để Seina mạo hiểm tính mạng.
"Chỉ vì Seina-dono đã nhận được số tiền này không có nghĩa là là cậu ấy rằng buộc với GP. Cậu ấy thậm chí không thực sự cần tham gia GP. Đây là dành cho những gì Seina-dono đã đạt được vào lúc này chứ không phụ thuộc vào những gì cậu ấy làm trong tương lai . Ngay cả khi đây là điều duy nhất Seina-dono làm cho GP, điều này cũng là quá đủ để đảm bảo rằng cậu ấy luôn được chăm sóc chu đáo nếu trở về trái đất. Các nhu cầu y tế của cậu ấy sẽ luôn được đáp ứng."
Kiriko nhận ra Seto đã đúng về điều này. Kiriko biết điều gì sẽ xảy ra nếu Seina bị kẻ xấu hoặc một người phụ nữ đào mỏ lợi dụng để lấy tiền của cậu. Cô nhận ra rằng với sự ‘may mắn’ của Seina thì điều đó sẽ rất có thể xảy ra. Vì vậy cô chấp nhận rằng cô không có lựa chọn nào khác ngoài việc quản lý nó một cách hợp lý. Kiriko nghĩ về những thứ lãng mạn giữa Seina và cô như một cặp đôi nhưng cô ấy rũ bỏ những suy nghĩ đó bằng cách nghĩ về cậu như một đứa em trai. Seto thích thú xem Kiriko mâu thuẫn nội tâm như thế nào khi cô ấy đồng ý quản lý nó.
Vài giờ sau đó 1/1000 số tiền thưởng đã được chuyển đến cha mẹ của Seina và Kiriko đã thông báo cho họ về thành công của cậu ấy.
-----------
Seina đã trở lại lối vào. Cậu quan sát xung quanh để đảm bảo rằng mọi thứ đều an toàn. Đồng phục của Seina dính đầy bùn nhưng khi nhìn vào bộ đồng phục của mình thì lại có hiện tượng kỳ lạ xảy ra. Những mảng bùn nhanh chóng khô lại và bong ra, cuối cùng thì bộ đồng phục lại sạch sẽ hoàn toàn.
Một người xuất hiện phía sau Seina và hỏi cậu đang làm gì bằng một giọng cứng ngắc. Ông ấy là một người đàn ông lớn tuổi.
"Cậu là Yamada Seina đúng không?"
"Đúng, là tôi."
Người đàn ông nói với cậu rằng đã khá muộn và hỏi cậu đang làm gì. Seina xin lỗi và nói với ông ta những gì đã xảy ra. Người đàn ông nói với Seian rằng đã nghe nói rằng cậu rất dễ bị những tình huống như vậy.
Ông là quản lý của ký túc xá. Quản lý hướng dẫn Seina về phòng ký túc xá của mình. Người đàn ông cũng là một giáo viên hướng dẫn cuộc sống ở đây. Ông nói với Seina kiểm tra chức năng bộ đồ thực tế bằng cách dừng lại ở giữa khu vực động vật băng qua để giống như tự sát vậy.
"Tôi biết đây là lần đầu tiên cậu đến đây nhưng cậu vẫn nên cảnh giác."
Đây vẫn là một nơi nguy hiểm ngay cả khi Seto có cẩn thận để mắt đến cậu. Seina nhận thấy rằng có vẻ như tất cả những người mà cậu gặp đều đã biết về sự cố đó và vận rủi của cậu. Seina đã cảm thấy xấu hổ vì điều đó. Ngay cả quản lý KTX dường như cũng biết về vụ việc.
"Tôi xin lỗi."
Seina nhìn thấy khung cảnh trong ký túc xá và choáng ngợp vì vẻ đẹp của nó. Những tòa nhà trông có vẻ đổ nát từ lâu dường như vẫn được con người sử dụng. Có một công viên gần ký túc xá với những cây cổ thụ khổng lồ được sắp xếp tinh tế. Nó cũng có những con đường lát đá cuội và rạch nước nhỏ. Seina nghĩ rằng nó hơi khác so với khu dân cư trên Mikagami vốn được sắp xếp một cách tự nhiên. Đây rõ ràng là nhân tạo. Quản lí ký túc xã cũng không phiền nếu Seina chìm đắm vào khung cảnh nơi đây nhưng ông ta cũng không dừng lại để giải thích về những thứ này mà vẫn tiếp tục di chuyển.
Seina đi ngang qua một số người và cảm thấy họ đang nhìn chằm chằm vào mình. Gần đây cậu cảm thấy điều này xảy ra rất nhiều, thường thì cái nhìn của họ có mang cảm giác thù địch.
Các phần bên ngoài của ký túc xá thật sự đã được duy trì tốt bởi bàn tay của con người. Nhiều cây rêu bám rễ trong đá và những bông hoa thơm nhiều màu sắc đang nở rộ. Seina nhận thấy những vết nứt nhỏ nhưng nó lại không có thiệt hại lớn đối với những viên đá tạo nên các bức tường. Cậu thậm chí còn không nhận thấy những thiết bị chiếu sáng, nơi đây hòa hợp với hệ thực vật. Seina thấy chúng thật dễ chịu.
Người quản lý thông báo với Seina rằng họ đã đến phòng của cậu, phòng số 193.
"Nếu có bất kỳ câu hỏi nào, cậu nên hỏi bạn cùng phòng của mình, và hãy nhớ rằng cuộc sống ký túc xá cũng là một phần trong quá trình đào tạo của cậu."
Seina nhìn những con số trên cửa:
"Phòng 193 ...."
Cánh cửa mở, hoa giấy bắn và khói đột ngột xuất hiện. Seina nhảy lùi lại theo phản xạ, cậu tự hỏi liệu có phải một trong những học sinh đã trao cho mình ánh mắt thù địch trước đó tấn công không. Nhưng Seina sớm nhận ra rằng đó chỉ là hoa giấy. Những người bạn cùng phòng là Kenneth mang hình dáng con người và Rajau Wau chào đón cậu. Họ rất vui khi có người bắt giữ ngân tặc huyền thoại làm bạn cùng phòng của họ. Seina choáng váng trước sự chào đón của họ. Cậu nhận thấy những cánh cửa khác trong ký túc xá đang mở và những người trong đó đang nhìn chằm chằm vào mình. Kenneth, một cậu bé giống người Mỹ, hỏi Seina có chuyện gì và nhìn ra phía sau.
"Các cậu đang thập thò cái gì vậy?"
"Đúng vậy! Chúng tôi vẫn còn đang giới thiệu bản thân! Các cậu đang phá hỏng ấn tượng đầu tiên của chúng tôi đó." Tất cả các cửa đóng lại, và những khuôn mặt biến mất.
Cậu ta bảo Seina yên lặng đợi một lát. Đằng sau Seina là một khu vực có hàng rào dẫn đến một vách đá và một lượng lớn con trai đằng sau hàng rào đó.
Kenneth rất ngạc nhiên khi họ đến được đây vì ký túc xá của họ ở tầng năm. Họ đã leo lên vách đá bằng cách sử dụng cây thường xuân mọc trên đó.
Một trong những cậu bé úp mặt vào hàng rào và hỏi Seina có mối quan hệ gì với Amane. Seina cảm thấy sự ghen tị trong ánh mắt của họ. Một người khác nhảy qua hàng rào và đứng lên trước mặt Seina và hỏi về mối quan hệ của cậu với Kiriko. Như cá mập thấy con mồi, họ nhảy hàng rào và vây quanh Seina. Một người khác hỏi về Ryoko. Phe Amane và phe Kiriko bắt đầu chiến đấu và quên mất Seina.
"Hãy thành thật trả lời! Cậu có quan hệ gì với Amane Kaunaq!
Seina hiểu tại sao Amane là một người nổi tiếng nhưng không hiểu tại sao Kiriko cũng nổi tiếng như vậy. Cậu gãi đầu bối rối trước cảnh những cậu bé đang đánh nhau trước mặt vì những Waifu trong tưởng tượng của họ.
Vụ ồn ào đã thu hút sự chú ý của một người quản lý ký túc xá, người đã hét vào mặt họ. Tất cả đều vội vã chạy qua hàng rào và vách đá trở về phòng của mình.
Kenneth và Rajau kéo Seina vào phòng ký túc xá của họ, nơi an toàn nhất bây giờ.
"Haha Cậu đã được cứu quản lí rồi."
"Mình đoán đôi khi ông già đó thực sự có ích cho một việc gì đó."
Seina im lặng một chút khi nghĩ về các fanboy.
"Này, khi bọn họ bỏ chạy, mình nghĩ đã nghe thấy một âm thanh không tích cực và tiếng la hét từ phía sau hàng rào ..." Seina nói
"À, có vẻ như một số người đã bị ngã." Một trong những người bạn cùng phòng nói
"Mình nghiêm túc đấy." Seina nói.
Họ cười mà không lo lắng về những sự thật khủng khiếp.
"Chúng ta đang ở tầng năm mà, mình phải xuống giúp họ!"
Seina cố gắng chạy đi nhưng họ không cho cậu rời đi. Họ bảo cậu đợi một lát, việc của quản lí ký túc xá là phải giải quyết việc này. Ông ta là người duy nhất đủ khả năng để giúp họ.
"Chúng ta không giúp họ có sao không?"
Một trong những người bạn cùng phòng đã hỏi Seina rằng liệu người quản lý có nói với cậu về cuộc sống ký túc xá là một phần của việc đào tạo chưa.
"Ông ấy đã đề cập đến điều đó."
"Ba fanboy đó là bạn cùng phòng và bạn cùng phòng luôn phải hoạt động cùng nhau như một đội.”
"Đúng vậy! Cho dù đó là nhà vệ sinh, bồn tắm hay kể cả bất cứ thứ gì khác mà cậu không thể nói với người khác!"
Nhưng trong trường hợp khẩn cấp mà nhóm không thể giải quyết thì công việc của quản lí là phải bước vào.
"Các đội khác thường là kẻ thù của nhau sao?"
"Nó không cực đoan đến mức như thế đâu."
Bạn cùng phòng của Seina nói rằng ba phe Amane, Kiriko và Ryoko ở trong cùng một đội và cậu nên tự lo cho bản thân.
"Phần lớn, chúng ta nên tự chăm sóc bản thân nếu có thể."
"Ồ đúng rồi, tớ giặt quần của chính mình và có thể tự liếm mông của mình."
"Làm ơn hãy chỉ lau thôi!"
"Được rồi! Mình sẽ không liếm!"
Seina sau đó nghe thấy tiếng chuông điện thoại. Họ đi sâu hơn vào phòng. Cậu nhận được hàng loạt cuộc gọi cùng lúc từ các fan boy hỏi về waifu của họ. Một trong số họ muốn biết về Amane và gọi điện cho giới truyền thông. Seina không biết gì về kiểu truyền hình trực tiếp (live) này cho đến khi đến được đây. Cậu quyết định trả lời câu hỏi của họ và tổ chức một cuộc họp báo nhỏ. Họ hỏi cậu liệu anh ấy có muốn nhận bất kỳ câu hỏi nào từ người xem không. Kenneth nói với họ rằng họ sẽ phải đợi lát nữa rồi cúp máy.
-------------
Seina nhìn quanh phòng lần đầu tiên kể từ khi cậu vào. Đó là một căn phòng hiện đại bình thường, có một tấm chiếu tatami, ba bàn làm việc, giường và một khu vực đặt một cái bàn. Đó là tất cả những gì Seina có thể thấy. Những người bạn cùng phòng nói rằng hành lý của cậu và đơn vị hỗ trợ NB đã đến. Seina cảm ơn họ.
Ở góc là một hộp lớn có logo GP được làm bằng gỗ. Những người bạn cùng phòng của cậu đã rất ngạc nhiên, họ chưa bao giờ nhìn thấy một đơn vị NB nào như vậy trước đây. Rajau vuốt ve chiếc hộp và bị ấn tượng bởi nó. Cậu ta nghĩ nó giống như một món quà xa xỉ. Họ khuyến khích Seina sớm mở nó ra, nhưng cậu muốn biết đơn vị NB là gì trước.
“Nó có tên chính thức là đơn vị nghiên cứu khả năng phán đoán phi não bộ. Hoạt động của GP trải dài khắp các quốc gia thành viên của GF, tuy nhiên luật pháp lại hơi khác nhau tùy thuộc vào các quốc gia và khu vực đấy, các cải cách cũng thường xuyên được thực hiện. Không ai có thể nhớ hết được , vì vậy chúng ta sử dụng các đơn vị trí tuệ nhân tạo như vậy làm trợ lý, trong một số trường hợp, AI này có thể xử lý một thử nghiệm đơn giản."
"Nếu những kiến thức đấy quan trọng như vậy tại sao họ không bắt chúng ta học chúng?" Seina hỏi.
Kenneth mỉa mai trả lời: "Đó là một đơn vị không có não, vì vậy cậu sẽ không cần phải sử dụng não của mình."
Seina mở chiếc hộp ra, những người bạn cùng phòng của cậu trầm trồ thán phục. Họ ngạc nhiên vì không biết cái mà Seina được tặng lại nhỏ như thế. Nó hoàn toàn khác với mô hình tiêu chuẩn được. Viên ngọc hình cầu như quả bóng khiến Seina cảm thấy lạc lõng. Một đơn vị chỉ có AI cơ bản là tốt cho hầu hết mọi người khi họ mới bắt đầu, nhưng khi phạm vi và khó khăn của nhiệm vụ của một nhân viên GP mở rộng, nó có xu hướng đưa ra một số thông tin tốt nhưng cũng có một số thông tin rất không chính xác. Họ nói với Seina rằng sử dụng nó như một trợ lý cá nhân hoặc đơn vị hỗn hợp là hợp lý nhất ...
Kenneth và Rajau đã kiểm tra cẩn thận đơn vị hình cầu. Thiết kế cơ bản của nó không khác lắm nhưng nó có vẻ là một mẫu thử nghiệm được tạo ra bởi một xưởng nhỏ hoặc một sinh viên đại học vì nó không có mã vạch sản xuất.
"Seina đến từ một hành tinh nguyên thủy nên có lẽ họ đã đặt nó theo phong cách riêng."
"Bề mặt sáng bóng như ngọc trai gợi cho mình nhớ đến phần cứng dành cho người lớn mà mình đã đặt hàng dưới tên cậu." Kenneth nói.
Rajau đã rất tức giận khi Kenneth đã làm điều đó. Rajau đã cảm thấy xấu hổ và nói rằng cậu ta sẽ nói chuyện với Kennith về nó sau.
Có một nhà thiết kế nhân vật nổi tiếng (nhà sản xuất búp bê t*nh d*c) tại học viện, người đã tạo ra một dạng kim loại sinh học mới. NB của Seina dường như được làm từ nó. Kennith đang mô tả con búp bê t*nh d*c người máy của mình rất chi tiết.
"Đợi một chút!" Kenneth lấy thứ gì đó ra khỏi giường của mình. Đó là một cặp kính Groucho kỳ lạ. Cậu ta hỏi Seina nghĩ gì về mình khi cậu ta đeo nó. Seina nghĩ rằng cậu ta trông thật kỳ lạ.
"Những chiếc kính này có một bộ lọc sẽ cho chúng ta biết nó có phải là thật hay không."
Họ hỏi Seina có mấy thứ đồ chơi t*nh d*c trên trái đất không. Cậu nói là có do Kai từng mua một lần nhưng là hàng nhái kém chất lượng.
"Mình đoán đó là điều phổ biến ở khắp mọi nơi. Khi máu đi đến phần dưới của cơ thể, sự tỉnh táo sẽ giảm xuống." Rajau nói.
Seina gật đầu. Kenneth nói rằng họ thật thô lỗ và không có chuyện nó là hàng giả. Kennith đã tải xuống phần mềm để đặt bộ lọc trên kính từ nhà phát triển trực tuyến để kiểm tra tính xác thực của nó. Không lâu sau cậu ta đi đến kết luận rằng nó là có thật và vì vậy đơn vị NB không phải là một nguyên mẫu, ít nhất không phải cho mục đích thương mại mà nó có vẻ giống như một mô hình cấp quân sự. Họ tự hỏi tại sao họ lại gửi một thứ được phân loại như vậy đến một nơi như ký túc xá của họ.
Seina hỏi kim loại sinh học là gì. Nó là vật chất khoáng với các chức năng sinh học. Nó có ánh ngọc trai và kết cấu mịn và có thể phát triển. Nó là vật liệu chế tạo lý tưởng cho những người có sở thích đặc biệt để tạo ra mô hình những người phụ nữ. Seina hỏi tại sao họ lại sử dụng nó trên NB của mình. Họ gợi ý rằng có thể đó là do nó có thể tự sửa chữa hoặc có thể nó sẽ biến thành một cô gái dễ thương. Cuộc trò chuyện này đã diễn ra trong một thời gian, rất dài...
Có vẻ như lần phát hành tiếp theo đã bị các nhà khoa học trì hoãn và Seina cũng đã nhận được một cặp kính với đơn vị NB của mình. Vấn đề đã được giải quyết, sau đó họ chuyển sang xem phòng của Seina. Một cái bàn có ngăn kéo. Gầm giường cũng là kho chứa đồ và có trường lực nếu họ muốn tập trung hoặc muốn yên tĩnh khi ngủ.
Kenneth đã chứng minh thử. Seina thử chạm vào đĩa lực
Tuy nhiên, khi Seina chạm vào đĩa, nó bị trục trặc, đột nhiên trường lực được giải phóng và Kenneth bị lộ ra phần dưới của mình. Cậu ta hốt hoảng kéo quần lên, xấu hổ.
Họ chỉ cho Seina phòng vệ sinh. Cậu nhớ đã nhìn thấy nó trên tàu GP. Cậu đã được cho xem vòi hoa sen máy có các máy nano và không có bồn tắm. Seina được thông báo rằng họ có phòng tắm công cộng nếu cậu muốn sử dụng nhưng các máy nano trên quần áo đã có thể làm sạch người cậu nếu muốn. Seina đã vào bên trong nó, bàn tay của cậu lướt qua một bảng điều khiển. Sau đó họ bị khóa và chiếc hộp rung lên một cách kỳ lạ. Nó đã được đặt ở chế độ giặt. Rajau vội tắt nó đi. Bên trong là Seina và Kenneth đang chóng mặt. Dường như chiếc hộp cũng hoạt động như một chiếc máy giặt.
Seina khô gần như ngay lập tức. Họ giải thích rằng nó sử dụng các máy nano làm khô chỉ trong 10 giây. Sau đó Seina đã được cho xem hệ thống xác thực cá nhân của họ, nó đã đăng ký mã di truyền của cậu. Sau đó nó bị vỡ. Họ đã báo cáo với người quản lý, họ đã thay thế cánh cửa nhưng họ phải sử dụng thuốc nổ cấp quân sự để tháo nó ra. Khi họ quay lại ký túc xá, Seina nói với họ rằng tất cả là lỗi của cậu và nói với họ tất cả về sự xui xẻo của bản thân, Seina nói rằng họ nên đổi phòng để tránh vận rủi của cậu. Nhưng bạn cùng phòng của cậu cho rằng đó là một khả năng thú vị và họ đã cười. Họ đã chấp nhận cậu. Seina cảm thấy nhẹ nhõm. Seto nói rằng cậu sẽ được chào đón nhưng Seina đã không tin bà ấy cho đến lúc này.
"May mắn của Seina cũng giống như Kuramitsu, cậu có nghĩ vậy không?"
"Giống như Mitoto-san sao?"
"Cậu biết về cô ấy sao?"
"Cô ấy đã ở trên tàu với mình."
Có vẻ như Mitoto đã bị mang tiếng là mất tích khi cô ấy dọn dẹp và tần suất cô ấy xuất hiện ở những nơi vô lý ngày càng nhiều hơn, nó thậm chí còn xảy ra với những người đã cùng dọn dẹp với cô ấy. Mitoto là nguyên nhân của nhiều câu chuyện ma quái (vì cô ấy xuất hiện dọn dẹp một cách bất ngờ). Seina nhận ra đây thực sự là lý do Onnainin ngăn cản cô ấy dọn dẹp con tàu là anh ta không muốn cô biến mất.
Một sự ‘sai lệch xác suất’ như vậy dường như xuất hiện trong gia đình Kuramitsu. Seina được bảo rằng nên cẩn thận vì có rất nhiều người có sở thích thu thập những người kỳ lạ như vậy trong thiên hà và biến họ thành đối tượng nghiên cứu.
Bây giờ là giờ ăn. Họ nói với Seina có thể chọn bất cứ thứ gì họ muốn ăn ngay bây giờ vì kế hoạch bữa ăn của họ vẫn chưa được tùy chỉnh theo nhu cầu ăn riêng của từng người, nhưng thường thì nó sẽ được tự động hóa.
Những người bạn cùng phòng của câụ đã chứng minh cách gọi món gì đó. Có một dấu môi trên thực đơn và Seina hỏi nó có tác dụng gì. Nó đưa ra một mô phỏng ảo về việc nếm trước món ăn. Seina ấn đã thử và nó đã cho cậu một ít nước sốt. Seina đã nếm thử và thấy nó khá ngon. Mô phỏng ảo tiềm ẩn nguy hiểm nhưng nơi này nó vẫn được phép sử dụng.
Seina băn khoăn không biết tiền thức ăn là bao nhiêu. Không có ghi giá trị trên menu. Seina nhận ra mình không có tiền. Mặc dù vậy, cậu đã được những người bạn cùng phòng nói rằng đồ ăn ở KTX là miễn phí nhưng mọi thứ khác mà cậu sử dụng như điện thoại trả sẽ được tính vào tài khoản GP của bản thân bằng cách quét các chỉ số sinh học của cậu. Seina được cho biết cậu sẽ bắt đầu được trả lương sau khi khóa đào tạo thực hành bắt đầu. Họ yêu cầu Seina đặt tay lên một phần nhất định của màn hình để họ có thể kiểm tra số dư của cậu.
Họ nhìn thấy số tiền khổng lồ trong tài khoản của Seina và cảm thấy lo lắng.
"Cậu xuất thân từ một gia đình giàu có à?"
"Gia đình cậu làm gì để kiếm sống vậy?"
"Um ... họ bán thịt chăng?"
Họ buộc tội Seina đến từ một gia đình săn trộm. Seina hỏi có thể sống bao nhiêu lâu với số tiền đó. Họ nói nếu cậu sống một cuộc sống bình thường, cậu có thể sinh hoạt cả năm với số tiền đó. Seina đã rất ngạc nhiên. Cậu bắt đầu tin rằng họ đã đúng về việc cha mẹ cậu là những kẻ săn trộm.
Các món ăn của họ đã đến. Ba phần xuất và sau đó nó không dừng lại. Họ đã bị ngập trong các món ăn. Họ tự hỏi Seina đã làm điều này như thế nào và làm sao để ăn hết đống thức ăn này.
CHƯƠNG MỘT KẾT THÚC.