Trans: MasterD
Edit: Kei
_________________________________________________
Hầm ngục tại tòa thành Winston .
Chỉ mới phút trước thôi tôi còn đang bị giam giữ trong một căn phòng biệt lập ở tầng 3 dưới lòng đất , sau đó được cứu bởi Euphemina và giờ đây đang vật vã tìm kiếm tên Huroi kia .
“ Chết tiệt ! Tôi đã tìm kiếm khắp mọi nơi rồi nhưng chẳng được một chút dấu vết nào của tên đó cả. Rốt cuộc thì hắn bị giam ở đâu cơ chứ ?”
“ Tôi không nghĩ là anh ta đang ở tầng này . Có lẽ chúng ta nên xuống sâu hơn ?’’
“Cái gì cơ ? Chẳng phải tầng 3 đã là tầng cuối rồi sao ?”
“ Theo như thông tin mà tôi nhận được thì hầm ngục này có tổng cộng 4 tầng .’’
“ Tôi còn phải xuống tận tầng 4 …. “
Thời hạn giải cứu cho tên Huroi chỉ còn lại 1 tiếng và 10 phút nữa. Tôi càng ngày càng cáu rồi đấy. Nếu mà không cứu được tên dó đúng thời hạn , tôi sẽ phải đón nhận một hình phạt cực kì tồi tệ. Thế nên bằng bất cứ giá nào thì tôi cũng phải tìm và đưa hắn ra khỏi đây càng nhanh càng tốt.
Nhưng cái hầm ngục chết dẫm này thực sự rộng lớn vô cùng với đường lối hành lang ngoặt ngoèo, phức tạp tựa mê cung vậy ; khiến cho việc việc tìm đường trở nên khó khăn thêm. Tôi quyết định làm theo ý kiến của Euphemina, nhưng khổ nỗi là bây giờ đường xuống tầng dưới ở đâu bọn tôi vẫn còn chưa biết .
“Ê , này ! Cô có chắc là nơi này có tầng thứ tư không đấy ? Tầng thứ ba không phải là tận cùng sao ? Biết đâu Huroi lại đang bị giam giữ ở tầng 1 và 2… .’’
“ Tôi đã quét qua toàn bộ hai tầng đó rồi trong khi đang tìm kiếm anh , nhưng rất tiếc là chẳng có một tên tù nhân nào danh Huroi cả . Và hơn thế , tầng thứ tư là thực sự tồn tại . Tôi nhận được tin này từ người rất đáng tin cậy .”
“ Uhh … Biết là thế nhưng nãy giờ tôi chẳng thấy được con đường nào trông giống như là sẽ dẫn ta xuống tầng dưới cả …’’
“ Đừng có rên rỉ nữa. Tôi bực mình đó.”
“… Vâng , xin lỗi .’’
Thời gian vẫn cứ trôi trong khi bọn tôi vẫn lang thang vô định tìm đường. Để rồi trước khi kịp nhận ra, thời gian chỉ còn lại 50 phút nữa thôi. Trong khi đó, toán lính truy đuổi bọn tôi vẫn chưa cho thấy dấu hiệu của việc dừng lại và cả những cạm bẫy được lắp đặt xuyên suốt hành lang .
‘ Nhưng mình mừng là, cái đống cạm bẫy đó lộ liễu đến mức là mình chẳng cần phải lo lắng về việc sẽ vô tình kích hoạt chúng . ‘
Nhà tù này được xây bằng đá . Mặt sàn, bức tường và trần nhà, tất cả đều được làm từ đá hết . Thêm vào đó, vì là ở dưới lòng đất, nên ánh sáng mặt trời được coi là thứ xa xỉ ở nơi đây. Nói theo một cách khác ,đây là nơi mà cây hay cỏ không thể nào mọc được .
Nhưng buồn cười là , tôi lại bắt gặp mẫy chỗ ở đây có cả hoa và cỏ đang mọc nữa cơ chứ . Hơn thế, còn có cả hoa quả và bánh mì treo trên trần nhà. Thậm chí cả những vật phẩm cao cấp mà chỉ nhìn thôi cũng biết là chẳng hợp với không gian ngục tù này cũng đang treo trên tường nốt .
Đây rõ ràng là một cảnh tượng phi tự nhiên .
‘ Tất cả đều là bẫy’
Thậm chí ngay cả người với thứ trí não tiểu học cũng có thể nhận thấy những cái bẫy lố bịch như vậy
“ Tôi nghĩ là anh nên cúi xuống . Nếu không muốn chết.”
“Eh ?”
Nghe thấy giọng nói của Euphemina, tôi vội vàng cúi đầu. Ngay tức lự, những mũi tên sắc nhọn phóng vụt qua lưng tôi. Quay lại thấy bức tường hồi nào nay chằng chịt những mũi tên cắm phập, tôi không còn giữ nổi nét bình tĩnh được nữa .
“ H-Heok ….! C-Cái quái gì mới xảy ra thế ? Tý nữa là tôi bị bắn rồi.’’
Trong khi tôi đang lau mồ hôi và thở phào nhẹ nhõm , Euphemina liền đẩy tôi ra sau . Do đó, tôi mất thăng bằng và ngã phịch xuống , và cũng thật hãi thay , một ngọt giáo đột ngột phóng thẳng xuống nơi mà tôi đang đứng . Nếu như cô nàng kia mà không làm như vậy , có lẽ giờ này tôi đã thành thịt xiên mất rồi .
Toàn thân tôi nổi da gà .
“ Hik! Hiyaaak ! Còn cái quái gì đây ?’’
“ Tôi xin lỗi . Tôi vô tình kích hoạt một cạm bẫy . ‘’
Trong chẳng giống giọng điểu của một kẻ đang hối lỗi tẹo nào , cô ta còn vừa đi vừa cưới khúc khích nữa chứ. Để ý kỹ thì trên tay ả còn đang nắm cả tá loài hoa đầy hương sắc .
… Thế này thì điên thật rồi .
“ Chẳng phải rất là lạ khi hoa lại có thể mọc được ở nơi này hay sao ? Đây rõ ràng là bẫy ! Vậy sao cô lại hái chúng cơ chứ ? Eh ? Làm sao mà cô có thể rơi vào bẫy như vậy được hả con đần này !? Tôi tý thì toang đấy ! Và tại sao mà cô còn có thể ung dung hái hoa thưởng nguyệt trong tình huống này ngay từ đầu ? Chết tiệt ! Đồ vô dụng. Nếu mà tôi phải bỏ mạng vì cô , tôi chắc chắn sẽ bắt cô phải trách nhiệm. Đừng có làm gì khống cần thiết và tập trung vào việc tìm đường đi !”.
…Đó là những gì mà tôi muốn hét thẳng vào mặt con nhỏ chết đẫm kia, nhưng tôi đã không làm thế.
‘ Tĩnh tâm lại, tĩnh tâm lại.’
May sao tôi đã kịp kìm nén cơn thịnh nộ trong mình. Euphemina có những kỹ năng thượng đỉnh mãnh mẽ, trái ngược hoàn toàn với vẻ bề ngoài mong manh dễ vỡ đó . Kỹ năng chiến đấu của cô ta cũng phải tương đương với ả Huyết Phù Thủy Yura. Hơn thế , cô ta còn là một trong 3 người sở hữu chức nghiệp sử thì .Vậy nên tôi có vía mà dám chọc vào một người như vậy .
Nhưng trên hết , sức mạnh của cô là cần thiết để giải cứu Huroi . Nếu chỉ đơn độc một mình , tôi sẽ chẳng thể nào cứu được anh ta. Cho dù cô ta có sai đến đâu thì tôi cũng đành phải cắn răng chịu đựng tăng bốc ả mà thôi .
“ C-Cẩn thận đấy . Nên nhớ là tôi không thể sử dụng những phép thuật phòng thủ như cô .”
“ Rồi ~Rồi~Tôi xin lỗi .’’
Nghe cái giọng xin lỗi giả tạo kia kìa , cơn giận trong tôi lại một lần nữa bung trào .
“ Con tiện nhân kia ! Sao ngươi có thể dám phô ra những hành vi đáng xấu hổ mặc cho đã gần như hại chết một ai đó chứ ? Qùy xuống và xin lỗi ta ngay lập tức !”
… Là những gì tôi muốn nói nhưng tôi chỉ biết cay đắng nuốt trôi đi những câu từ ấy vào người .
“ Tĩnh tâm lại … Kuoh…Huh?”
Linh cảm đang réo lên trong tôi . Trong khi đó , Euphemina thì lại đang đăm đăm tia vào những quả chuối treo trên trần nhà . ( Trans : quỳ ) ( Editor : Quỳ)
‘ Hẳn là cô ta không có đang định nhổ thứ đáng ngờ đó để ăn đấy chứ ? Ah , không thể nào . Cô không phải một con khỉ …’
Ngay thời điểm đó ! Euphemina nhảy bước nhẹ và chộp lấy một quả chuối . ( Trans : Dildo detected )
Không , tại sao chứ ?
Crack !
Ngay khi mà cô nàng tóm được quả chuối thành công … Sàn nhà nơi tôi đang đứng bắt đầu vỡ vụn .
“ Kiaaaack !’’
Chỉ tý nữa thôi là toang thật rồi nếu như thằng này không nhanh trí lăn người sang một bên. Và cuối cùng , con giun xéo lắm cũng quằn , tôi quay thằng mặt hét vào cô ta .
“Cô làm cái quái gì vậy ? Tại sao cô lại có thể nhởn nhơ mà ăn chuối trong tình thế cấp bách này cơ chứ .’’
Euphemina trả lời với quả chuối trong miệng
“Nhoàm, nhoàm, Ực. Tôi muốn ăn một quả chuối vì trước mặt tôi có một quả chuối , thế thôi.”
“Nghe này , nó chỉ là lẽ thường thôi ! Cô không thấy nó kỳ quặc khi chuối lại treo trong cái hầm ngục này à . Rõ ràng nó là bẫy !.’’
“ Chẳng phải việc coi nó là bẫy mới là kỳ lạ sao ? Những quả chuối đó có thể được treo lên để những người lính tuần tra ăn mỗi khi họ đói .’’
Thế rồi cô ta còn dám thở dài.
“ Đúng là tên tôi nghiệp. Hẳn là anh sống bằng cách quan sát thế giới từ cái nhìn tiêu cực của mình. Tôi cá là loại người như anh chắc chẳng có nổi một người bạn để tâm sự .’’
“ …’’
Giờ thì thằng này đã rõ rồi . Thiếu nữ xinh đẹp trước mặt đây rõ ràng đang rất tức giận. Đó là lý do tại sao cô ta mới cố tình kích hoạt các cạm bẫy.
‘ Mình có thể hiểu được .’
Euphemina tới để giải cứu tôi vì một nhiệm vụ có lợi cho cổ. Thế nhưng việc giải cứu Huroi thì lại chẳng có giá trị gì với cô. Những hành vi hiện tại của cô nàng như để phàn nàn rằng cổ chẳng thích thú gì tới việc cứu vớt một người chẳng hề liên quan đến nhiệm vụ của mình chút nào . Đó là lý do tại sao những cạm bẫy từ trước tới nay lại bị kích hoạt một cách vô lý như vậy !
‘ Cô ta hẳn đang bực mình đây …’’
Thật vậy , rất hiếm đế gặp một mỹ nhân mà lại có bản chất tốt . Họ hầu hết đều ẩn sau thứ vẻ ngoài công chúa kiều diễm của mình .
‘Tuy vậy Ahyong lại vừa xinh đẹp, vừa có bản tính tốt .’
Trái tim đầy đau thương này của tôi như được thanh tẩy một lần nữa khi gợi nhớ tới người con gái ấy , tình yêu lý tưởng của tôi – Ahyong .
“ Ahyong … Anh muốn được gặp em ..’’
“ Đằng này ! Bọn chúng đang ở đằng này !”
“… Các ngươi dám làm phiền những suy tư của ta ?”
Tôi còn đang vừa mới tô vẽ nên một bức họa tuyệt đẹp về Ahyong trong đầu thì bỗng có tiếng hô hoán từ hai đầu hành lang, rồi toán lính nhanh chóng ập đến . Nhìn sơ sơ cũng khoảng 50 tên .
Tôi thở dài .
“ Làm thế nào mà bọn chúng có thể tiếp tục kéo tới tựa như vô hạn thế này ? Điều này thật khó chịu .’’
Euphemina khịt mũi
“Này, chẳng phải tôi mới là người duy nhất giải quyết chúng hay sao ? Không phải anh mới là người chỉ biết đứng xem và chạy trốn thôi à ? Anh có bao giờ nghĩ rằng bản thân mới là người đáng trách vì phàn nàn trong khi bản thân thì chưa làm được việc gì ra hồn hay chưa ?Tôi chẳng thế nào hiểu được khi mà anh có thứ vũ khí ấy . Anh cũng nên chiến đấu đi chứ .’’
“ Chiến đấu ư ? Tôi sao ? Tôi không thể làm được .’’
“Tôi có con dao găm hạng độc nhất mà Euphemina đã trả lại . Rõ ràng là , với nó , tôi có thể thể dễ dàng xử lý đám lính trước mặt . Nhưng tôi lại không thể tham gia vào trận chiến . Vì sao à ?
Đơn giản thôi
“ Cô định bảo tôi chiến đấu trong tình trạng người không một mảnh giáp nào hay sao .’’
“…’’
Bộ quần áo tôi đang mặc hoàn toàn không có một chút điểm phòng ngự nào cả . Tôi làm sao có thể đứng lên trực chiến với địch khi mà không có nổi một điểm phòng thủ nào cơ chứ ! Và cuối cùng , may thay là nhờ có Euphemina trợ giúp , tôi mới có thể toàn tâm toàn ý giải cứu Huroi mà không cần chiến đấu .
“ Kể cả khi anh không có giáp , chẳng phải anh có thể dễ dàng xử lý được đám lính đó hay sao ? ‘’
“ Không đâu . Tôi không mạnh như cô nghĩ đâu . Thôi thì … Tôi để lại hết mọi việc cho cô đấy .’’
“Huh ? Thế nghĩa là gì …?’’
Tôi vỗ nhẹ vào lưng cô nàng và rồi quay về phía cái lỗ được tạo thành do cảm bẫy trước đó .
“ Tôi sẽ đi và tìm Huroi . Vậy nên liệu mà kìm giữ được sự chú ý của bọn chúng cho tới lúc ấy đấy ! ‘’
“ N-Này ! ‘’
Một Euphemina đầy bối rối vội vàng cố gằng đế bắt lấy tôi , nhưng rất tiếc là muộn rồi. Ngó lơ cô nàng , tôi nhảy bụp xuống lỗ .
Ku tang tang tang !
“ Wah !”
[ Bạn đã rơi từ nơi cao xuống và nhận 200 điểm thiệt hại ] |
Bỏ lại sau lưng toán lính và một cô gái xinh đẹp , tôi đơn thân nhảy rơi xuống tầng 4 .
“ Cough ! Cough ! Uhh …Thật may mắn là thương tổn mình nhận phải không đáng kể lắm . ‘’
Tôi từ từ nâng cơ thể đầy bụi bặm của mình lên và chuyển ánh mắt lên nhìn một trần nhà cũng đầy bụi chẳng kém . Có vẻ như cuộc chiến giữa Euphemina và đám lính đã bắt đầu rồi , đứng dưới đây cũng có thể thấy những tia sáng chớp nháy và đi kèm theo đó là những tiếng kêu tang thương của kẻ thù .
“ Tốt lắm , Euphemina . Cô đang làm rất tốt đấy ~.’’
Nếu như cô nàng chiến đấu với mức lượng âm thanh càng lớn càng tốt , quân thù sẽ tin rằng tôi và cổ hiện đang ở tầng 3, và sẽ lũ lượt kéo những đội quân phòng thủ lên trên đây . Và rồi để lại một tầng 4 gần như trống rỗng .
“Huhut , mình có thể tìm và giải cứu Huroi trong tình cảnh hỗn loạn này . Lắm lúc mình cũng thông minh phết đấy chứ ?‘’
Nếu như bạn hỏi tôi rằng có cảm thấy tồi tệ khi bỏ lại cuộc chiến cho Euphemina để giải cứu Huroi hay không? Thì đơn giản thôi, không . Lương tâm của tôi vốn đã chẳng tồn tại rồi . Tôi là loại người sẽ đi lợi dụng người khác nêu như việc đó đem lại lợi ích cho tôi .
Tôi có đang lo lắng về việc Euphemina đang độc cô chiến đấu một mình không á ? Tất nhiên là tôi chẳng hơi đâu mà lo bò trắng răng. Cô ta là người chơi hạng sử thi đầu tiên đấy và OP ( Overpower hay bá vl ) đến mức có thể dùng tất cả các loại phép thuật mà không cần ngâm chú trước *. Cô nàng vẫn có thể sống tốt dẫu cho có hàng trăm binh lính và hàng chục hiệp sĩ là đối thủ của mình đi chăng nữa .