“Con ả đó dặn chúng ta phải cẩn thận, nhưng cứ đà này thì chị cô ta chưa xuất hiện chúng ta đã tan xác hết rồi!”
Saki hét lên một cách khó chịu chỉ vài phút sau khi Valentina rời đi. Như mọi khi, hoả lực của địch không quá mạnh nhưng nếu tiếp tục giữ vững cường độ này, phe của Saki sẽ dần kiệt sức.
“Nhưng chúng ta tuyệt đối không được phép rút lui ở đây.”
Schleer nói xong liền khai hoả khẩu súng máy của mình. Cô đã tạm lui về sau để nạp lại đạn nhưng vẫn phải nhanh chóng quay trở lại chiến trường mà không được nghỉ ngơi. Sau cùng thì, việc chống cự với số lượng địch lớn như vậy chỉ với hai chiếc striker không phải là một việc dễ dàng gì.
“Chúng ta có thể cầm cự được vì chúng ta đang điều khiển Zenith. Nhưng nếu để một làn sóng lớn như vậy tiến sâu thêm… Tôi chẳng muốn tưởng tượng hậu quả nữa.”
“Kẻ địch của chúng ta vẫn chỉ là quân dự bị thôi. Bọn chúng hẳn đang giấu quân chủ lực ở đâu đó. Cứ bị chúng thao túng kiểu này thì thật là tồi tệ cho chúng ta.”
Kisei hét lên. Kẻ địch mà họ đang đối đầu đích thị chỉ là một trò đánh lạc hướng. Không bao giờ có chuyện những tư lệnh bên Nored cho rằng từng này quân là đủ để đánh bại họ. Ngoài ra, dù cho Valentina không hề ưa chị của mình, cô ấy vẫn phải thừa nhận năng lực của chị ta. Không có chuyện tổng tư lệnh bên địch chỉ là một kẻ tầm thường được.
“Chính xác. Trong lúc đám mồi nhử này cầm chân chúng ta, chủ lực của địch hẳn đã di chuyển đi đâu đó rồi. Thật lòng mà nói, nếu như chủ lực của chúng đối đầu với chúng ta, thì khó mà lực lượng bên ta chiến thắng nổi.”
Việc Kisei, vũ khí quan trọng nhất của họ đang bị cầm chân ở một mặt trận ít quan trọng cho thấy tình hình hiện tại đã đi chệch khỏi kế hoạch ban đầu ra sao. Hiện giờ thì, chiến thắng đang dần nghiêng về phía địch.
Schleer nhìn vào bản đồ chiến thuật trên màn hình phụ của mình. Đơn vị địch đang tấn công họ tương đối nhỏ. Như vậy thì chiến thuật du kích sẽ không thể phát huy hiệu quả được. Hơn nữa, nếu không thể triển khai một đội do thám, họ sẽ không thể biết được quân chủ lực của địch nằm ở đâu. Nói cách khác, họ chẳng thể làm gì cả.
“... chúng ta cần tìm ra cách thắng trận chiến này.”
Schleer lẩm bẩm mà nén nỗi giận vào trong.
“Kiểu gì cũng sẽ có cách thôi. Không sao hết.”
Kisei nói với một giọng tươi rói. Né được đòn tấn công của địch, Kisei áp sát striker của đối thủ với vận tốc tối đa rồi xiên thủng nó bằng chiếc pile bunker của mình.
“Bây giờ thì trận chiến đang diễn ra theo ý của kẻ thù rồi! Vậy nên sẽ không sao hết. Chúng ta chỉ phải đợi thời cơ để tổng phản công thôi!”
“.....ý cậu là sao/”
Sau khi giấu chiếc striker của mình vào sau một tảng đá, Schleer mới cất tiếng hỏi. Thật sự có cách lật kèo kẻ địch khi mà họ đang rã rời thế này sao?
“Có vẻ kẻ địch đánh giá rất cao chúng ta đấy. Đó là lý do chúng không muốn chúng ta ở gần quân chủ lực của chúng để chúng có thể tự do phá hủy hạm đội chính của chúng ta.”
“Đúng… thật.”
Schleer gật đầu nhưng cho rằng kẻ chúng đánh giá cao là Kisei chứ có phải họ đâu.
“Nói cách khác, rất có khả năng chúng sẽ gửi một thứ gì đó mạnh mẽ để cầm chân chúng ta khi thời cơ đến. Đó sẽ là tín hiệu để chúng ta phản công.”
“Ra vậy, quyền phản công hoàn toàn thuộc về chúng ta ha?”
Saki mỉm cười. Kế hoạch đó thú vị hơn nhiều so với việc chỉ ngồi im chịu trận.
“Ngay khoảnh khắc kẻ địch tấn công vào hạm đội chính của chúng ta, tôi sẽ xông tới để can thiệp. Nhưng việc rút lui sẽ rất khó khăn đây.”
“Ý cậu là cậu có khả năng chiến thắng sao?”
“Đương nhiên! Tôi sẽ cho cô thấy. Dù gì thì tôi cũng là Hokuto Kisei mà.”
Nói xong, Kisei cười lớn. Mất một hồi nghĩ ngợi thì Schleer mới chấp nhận kế hoạch mà cậu ta đề ra. Dù sao cô cũng chưa bao giờ thấy một Zenith đơn độc có thể xoay chuyển tình thế của cả cuộc chiến bao giờ nên cô cũng chẳng có kế hoạch nào khác.
“Được rồi, triển khai kế hoạch đó thôi.”
Kisei nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm. Cậu nắm chặt chiếc tay cầm hơn nữa.
“Chuyện này sẽ tệ lắm đây. Nhưng đây là việc mà mày phải làm, Hokuto Kisei.”
Kisei tự lẩm bẩm để khích lệ bản thân. Cậu nhìn về phía bầu trời phía xa xa. Một nhóm striker đang tiến về phía họ với tốc độ khủng khiếp. Từ sự hiện diện mà cậu cảm nhận được, rõ ràng đẳng cấp của chúng cao hơn hẳn những kẻ địch mà cậu chiến đấu với nãy giờ.
“Có vẻ thời cơ của chúng ta đến rồi. Mau tiến lên.”
Giọng cậu đầy nhiệt huyết, Kisei điều khiển chiếc striker nhảy lên cao. Sau đó cậu đẩy động cơ lên mức tối đa và phóng về phía kẻ địch.
“Ê, này! Cậu đang đi đâu vậy?!”
Thấy cậu ta phóng đi như vậy, Saki hét lên từ phía sau. Nhìn về phía đơn vị địch đang tiến lại gần, có thể thấy rõ rằng loại striker của chúng tân tiến hơn nhiều so với loại [Jetta]. Tốc độ phóng đi của chúng cũng nhanh hơn.
“Tín hiệu này… Là [Lenion]! Bọn chúng là Kỵ Binh Đế Quốc sao?!”
“Oi, oi, oi. Đám Nored này bắt đầu nghiêm túc rồi. Cậu ta lại vừa lao đến chỗ chúng nữa chứ.”
Dù cho hai người kia bị bất ngờ, Kisei vẫn tiếp tục tăng tốc. Như mọi khi, kẻ địch nã xối xả vào cậu nhưng cậu đã khéo léo né hết.
Khoảng cách giữa Kisei và đơn vị của địch được rút ngắn đến mức cậu thấy được chúng hiện lên trên radar của mình. Một đơn vị toàn những chiếc striker đen thùi lùi. [Lenion] là mẫu striker mà chỉ Kỵ Binh Đế Quốc nhận lệnh trực tiếp từ Nữ hoàng của Đế quốc Nored mới được phép sử dụng. Có lẽ chúng muốn tấn công chớp nhoáng nên mới sử dụng ride booster như vậy.
“Kia rồi, kẻ địch từ cáo báo của quân ta.”
“Tất cả đề phòng, đó không phải một kẻ địch tầm thường đâu.”
Liên lạc bên Nored nhanh chóng trở nên ồn ào. Ngay lúc đó, Kisei chĩa khẩu blaster vào kẻ địch rồi bóp cò. Đám [Lenion] né phát bắn của cậu với tốc độ phản ứng phi thường, tuy nhiên vẫn có một chiếc [Lenion] bị trúng đạn vào vai sau phát bắn thứ hai của cậu. Vì được trang bị giáp trụ kiên cố, chiếc [Lenion] vẫn đứng vững nhưng đến phát bắn thứ ba vào đúng vị trí cũ thì nó đành phải ngã gục.
“Xin nhé!”
Né những đòn tấn công liên tiếp của địch, Kisei nhảy lên rồi trưng dụng luôn chiếc ride booster vừa mất chủ. Cậu sau đó quay vòng 180 độ rồi đẩy tốc độ lên mức cao nhất. Có vẻ như chiếc ride booster này là loại được thiết kế riêng cho các Kỵ Binh Đế Quốc, bởi vì lực G đang đè lên người cậu từ việc tăng tốc là mạnh hơn thường thấy.
“Hự….!”
Kisei vừa nghiến răng vừa cố chịu đựng cái mùi rỉ sét đang bốc lên từ ngực cậu.
Mục tiêu của cậu, hạm đội chính của Calencia.