테이밍 마스터 - Thuần Thú Sư

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 385

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1787

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 732

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8156

Chương 41: Một Ngày Của Bbookbbook

Trong một hang động tối tăm sâu thăm thẳm bên dưới [Abyss Lake].Lượn lờ- Lượn lờ-.Một con rùa với cái đầu to bất thường đang bắt đầu bơi ra từ đó.”Bbook- Bbook-.”Nó chính là Abyss Turtle – kẻ bảo vệ [Abyss Lake].Hôm nay con rùa đó quyết định sẽ đi lên [Abyss Island] để có thể ăn một món mà nó rất thích – rêu Abyss.”Mình phải lựa chọn thật kỹ những đám rêu mềm mại, có thể tan trong miệng khi đang nhai, Bbook-!”Con rùa nhớ lại hương vị của đám rêu mà nó đã từng ăn trước đây. Nó vui vẻ bò trên băng sau khi rời khỏi mặt nước.”Ngày hôm mình sẽ đi xa hơn mọi khi để kiếm những đám rêu ngon lành nhất, Bbook-.”Mặc dù bình thường nó rất lười biếng và không thích di chuyển, nhưng hôm nay nó đã quyết định thực hiện một cuộc phiêu lưu để tìm kiếm những món ăn ngon.Nó là một con rùa lạnh lùng, yêu thích những cuộc phiêu lưu!”Bbook- Bbook-.”Khi con rùa bò trên mặt băng, nó tạo ra những âm thanh “Bbookbbook” kỳ lạ.Bỗng nó phát hiện ra ai đó đang tiến về phía mình.”Bbook-? Con người xấu xa, Bbook!”Nó cảm thấy có một chút căng thẳng, vì vậy nó đã quyết định sẽ không dừng lại mà tiếp tục bò đi với tốc độ nhanh hơn.Nó nghĩ rằng không phải kẻ nào cũng có đủ can đảm để dám chiến đấu với một con Abyss Turtle.Tuy nhiên, trái ngược với suy nghĩ của nó, kẻ lạ mặt kia đã bắt đầu tiếp cận và chọc vào mai của nó với cây quyền trượng đang cầm trên tay.”Bbook-! Đồ đáng ghét sao lại dám chạm vào mai của tôi, Bbook-!”Con rùa lườm kẻ lạ mặt và ẩn mình vào bên trong cái mai của nó ngay lập tức.”Nó tính làm gì vậy ta?”Kẻ lạ mặt kia sững sờ trong giây lát và ngây người ra nhìn chằm chằm vào con rùa.Nó lặng lẽ phàn nàn trong mai và ước cho kẻ lạ mặt kia hãy đi thật xa.”Tôi đang trên đường tìm kiếm những đám rêu ngon để ăn, Bbook-! Đừng làm phiền tôi nữa mà hãy mau chóng đi đi, Bbookbbook-!”Nhưng mong ước của con rùa đã không trở thành hiện thực, kẻ lạ mặt kia không những không chịu rời đi, mà thay vào đó lại còn sử dụng một câu thần chú kỳ lạ.”Bắt!”Một ánh sáng trắng phát ra từ tay hắn ta rồi bay đến chạm vào mai của nó.Con rùa không thích cái cảm giác bị tia sáng đó chạm vào cơ thể của mình.Bbook-! Thật là bực mình, Bbook-!”Nó ngay lập từ chối và làm cho tia sáng đó bị phân tán. Kẻ lạ mặt kia rất ngạc nhiên và bắt đầu lẩm bẩm.”Hư cấu…? Điều này chưa bao giờ xảy ra trước đây!”Con rùa mong muốn kẻ lạ mặt kia hãy để cho nó yên.Nhưng mong muốn của nó lại một lần nữa bị từ chối, hắn ta nâng quyền trượng của mình lên và bắt đầu đánh vào mai của nó.Pak-!Dù nó đang liên tục bị đánh vào mai nhưng vẫn không có chuyện gì xảy ra.Kẻ lạ mặt kia trông có vẻ như khá tức giận, rồi hắn ta bắt đầu hét toáng lên.”Đậu xanh…!”Con sói của hắn ta tiến đến gần và nghiêng đầu khó hiểu khi chứng kiến hành động đó của hắn.”Growl-?””Ly, cắn nó!”Con sói tiến lại gần con rùa và cắn vào mai của nó.”Growl-!”Con rùa rất phẫn nộ vì điều này.”Con sói đáng ghét, hàm răng của cậu sẽ làm trầy xước mai của tôi đó, Bbook-! Trời ơi, ai đó hãy đưa những kẻ này đi khỏi đây giùm tôi với, Bbookbbook-!”Nhưng mai con rùa rất cứng. Con sói đau đớn chảy nước mắt rồi bắt đầu rên rỉ, bởi vì răng của nó đã bị tổn thương khi cố sức cắn vào mai con rùa.Sau khi kẻ lạ mặt kia trải qua vô số thất bại, con rùa mừng thầm, nó lại một lần nữa mong muốn hắn ta hãy từ bỏ và mau chóng rời đi.Tuy nhiên, hắn ta lại bất ngờ nằm xuống mặt băng rồi dùng hai tay của mình để chống cằm và nhìn thẳng vào mặt con rùa đang ẩn nấp trong mai.”Tại sao kẻ đáng ghét này vẫn chưa chịu rời đi, Bbook-!”Con rùa đang rất khao khát được nhai đám rêu mềm mại. Nhưng hiện tại nó không thể đi ra khỏi mai của mình chỉ vì kẻ lạ mặt kia. Nó đang cực kỳ tức giận.Đột nhiên kẻ lạ mặt – người vẫn đang nằm suy tư, đột ngột đứng dậy. Sau đó hắn ta lấy một thứ gì đó ra khỏi túi của mình.Ngửi- Ngửi- Ngửi-.Một mùi thơm lượn lờ xung quanh mũi của nó.”Bbook-? Mùi gì thế này, Bbook-?”Nó bắt đầu nhìn ra khỏi cái mai của mình.Đó là một viên thịt tròn mà nó chưa bao giờ nhìn thấy trước đây.”Rùa này, món ăn này rất ngon. Mi sẽ phải hối tiếc rất nhiều nếu không ra bên ngoài!”Kẻ lạ mặt bắt đầu cám dỗ con rùa.Ra hay không ra – đây thực sự là một quyết định khó khăn dành cho nó.”Nó trông thực sự rất ngon, Bbook-! Nó có thể còn ngon hơn cả rêu, Bbook-!”Con rùa cố gắng kiềm chế bản thân, nó quyết định chờ cho kẻ lạ mặt kia đi thật xa, rồi sau đó sẽ ra ngoài để ăn viên thịt.Nhưng mọi thứ đã không đi theo kế hoạch của nó, kẻ lạ mặt kia vẫn tiếp tục ở đó chờ đợi.”Bbook-! Mình muốn ăn nó quá, Bbook-!”Con rùa cảm thấy vô cùng đau khổ.Nó muốn vươn đầu của mình ra và cắn một miếng vào viên thịt đó.Nhưng nó lo lắng kẻ lạ mặt kia có thể sẽ tấn công nếu nó vươn đầu ra.”Bbook-! Thật khó để cưỡng lại mùi thơm của viên thịt, Bbookbbook-!”Mùi thơm của viên thịt cứ thoang thoảng xung quanh.Đó là một mùi thơm mà nó chưa bao giờ ngửi qua trong suốt 20 năm cuộc đời của mình.Đối với một con rùa háu ăn như nó thì đây chẳng khác gì là một sự tra tấn tinh thần.Cuối cùng, nó đã bỏ cuộc và vươn đầu của mình ra ngoài.Nó liếc nhìn hắn ta.Kẻ lạ mặt đó vẫn đứng yên không di chuyển, vì vậy nó dần tự tin hơn một chút, nó bắt đầu mở ra cái miệng nhỏ xíu của mình và nhai viên thịt.Glup-Con rùa đã bị sốc bởi sự thơm ngon của viên thịt.”Cái này… nó thực sự có vị rất tuyệt, Bbook-!”Viên thịt này thậm chí còn mềm hơn cả rêu và mùi vị của nó thì tựa như mùi của thiên đường.Con rùa vội vàng ăn viên thịt.Nó đã quên luôn sự tồn tại con kẻ lạ mặt đang đứng trước mặt mình”A…! Cái này ngon hơn tôm vua rất nhiều, Bbook-!”Con rùa cuối cùng cũng đã ăn xong viên thịt.Nó quay trở lại vào mai của mình và tận hưởng dư vị của viên thịt còn sót lại trong miệng.Nhưng đối với nó chỉ một viên thôi là quá ít.”Nhiều hơn… mình muốn ăn nhiều hơn nữa, Bbook-!”Kẻ lạ mặt kia bắt đầu di chuyển ra xa một chút và đặt một viên thịt khác xuống mặt băng.Ngay khi con rùa nhìn thấy viên thịt khác từ cái mai của mình, nó đã không còn tự chủ được bản thân.”Bbook-!”Con rùa vươn đầu ra.Nó nghe thấy kẻ lạ mặt kia nói chuyện với mình.”Rùa này, mi phải lại đây nếu muốn tiếp tục ăn món này.”Nó vội vã bò đến chỗ viên thịt.”Bbook- Bbook- Bbook-.””Bbook-. Viên thịt thơm ngon, Bbook-.”Con rùa cảm thấy rất hào hứng khi nó sắp được ăn thêm một viên thịt nữa.Tuy nhiên khi nó vừa bò đến bên cạnh viên thịt. Tay của kẻ lạ mặt kia liền giơ ra.Đôi mắt của con rùa mở to lên khi nó chứng kiến viên thịt bị lấy đi ngay trước mắt mình.Nó trừng mắt nhìn kẻ lạ mặt, nhưng hắn ta lại mỉm cười toe toét.”Hãy để cho ta thuần hóa nếu mi muốn tiếp tục ăn món này.”Thật là một kế hoạch trẻ con.Con rùa lắc mai của mình.”Bbook- Bbook-!””Điều này thật là vô nghĩa, Bbook-! Mau trả lại viên thịt cho tôi, Bbook-!”Nó liên tục tạo ra âm thanh để phản đối, tuy nhiên kẻ lạ mặt cũng không phải là một đối thủ dễ dàng.”Rùa này, nếu mi chấp nhận để ta làm chủ nhân. Ta sẽ cho mi ăn rất nhiều món ngon.”Con rùa đã bị cám dỗ một chút.”Bbook-? Anh thật sự có nhiều món ngon sao, Bbook-?”Nhưng nó đã sớm tỉnh táo trở lại, nó ngay lập tức quay đầu đi.Thịt viên tuy ngon, nhưng với niềm tự hào là kẻ bảo vệ [Abyss Lake], nó không thể cho phép mình dễ dàng bị cám dỗ như thế này.Kẻ lạ mặt mỉm cười nhìn nó, rồi hắn ta sử dụng kỹ năng [Bắt].”Bắt!”Ánh sáng trắng lại bay đến con rùa.Bản năng của nó cho biết rằng nếu bây giờ nó chấp nhận thứ ánh sáng đó thì nó sẽ phải đi theo kẻ lạ mặt kia.”Bbook-. Thịt viên thật sự rất ngon, Bbook-.”Trong một giây, con rùa đã nghĩ về việc sẽ chấp nhận, nhưng sau đó nó đã quyết định từ chối tia sáng.Kẻ lạ mặt cố gắng thương lượng lại.”Rùa, mi thật sự không muốn ăn món này sao?”Kẻ lạ mặt nhặt viên thịt lên và lắc lắc nó trong không khí.Mùi hương tỏa ra khiến cho con rùa không thể không quay đầu lại nhìn viên thịt.”Mi có nghĩ rằng mi có thể tìm thấy thứ gì đó ngon hơn những viên thịt trên vùng đất cằn cỗi này không?””Ta còn có thể cung cấp cho mi những món ăn thậm chí còn ngon hơn viên thịt này rất nhiều.””Thậm chí còn ngon hơn những viên thịt sao, Bbook-!”Đôi mắt con rùa khẽ run lên.”Bbook- Bbookbbook-.””Kẻ đáng ghét kia nói cũng rất có lý, mình sẽ không bao giờ tìm thấy được một viên thịt nào giống như vậy nữa nếu mình không đi theo anh ta, Bbook-!”Trong lúc con rùa còn đang phân vân, kẻ lạ mặt đưa tay lên đầu ra dáng như đang suy nghĩ gì đó.”Haiz…!”Okay, ta xin chịu thua.”Kẻ lạ mặt lấy ra thêm hai viên thịt nữa.Bản tính tham ăn của con rùa thúc đẩy đôi mắt của nó mở ra thật to.”Ba viên, nếu mi chấp nhận trở thành thú cưng của ta thì mi sẽ nhận được ba viên thịt này ngay lập tức.”Khoảnh khắc khi con rùa nhìn thấy ba viên thịt, nó liền mất tự chủ. Như thể đôi chân ngắn bò của nó đột nhiên trở nên dài hơn, nó lao về phía kẻ lạ mặt ngay lập tức, rồi ngẩng đầu của mình lên nhìn về phía những viên thịt.”Bbook- Bbookbbook-!””Bbook-! Đưa nó cho tôi, Bbook-! Cho tôi những viên thịt ấy đi, Bbook-!”Kẻ lạ mặt kích hoạt kỹ năng thêm một lần nữa và nở ra một nụ cười tinh nghịch.”Bắt!”Ánh sáng trắng một lần nữa được phát ra từ tay của kẻ lạ mặt và hướng về phía con rùa.Lần này, nó đã quyết định chấp nhận thứ sức mạnh đó.Sau đó, cơ thể của nó liền bị hút vào một không gian nào đó không xác định.