“Reng…!”
“Được rồi hôm nay chúng ta tạm thời dừng lại tại đây.”
[Hiểu biết về thực tế ảo] – môn học vừa kết thúc là một trong những môn học bắt buộc dành cho sinh viên thuộc Khoa Công nghệ thực tế ảo và cũng là tiết học đầu tiên của Jinsung ngày hôm nay.
Mặc dù đây là một tiết học vô cùng sinh động và hữu ích, giúp cho sinh viên có thể dễ dàng làm quen với công nghệ thực tế ảo vốn đang ngày càng phổ biến hơn trong thời đại mới – kỷ nguyên của công nghệ. Nhưng Jinsung – một trong những sinh viên “trụ cột” thuộc Khoa Công nghệ thực tế ảo lại chẳng hề có một chút hứng thú nào với tiết học này cả. Cậu ta hiện đang cảm thấy vô cùng chán nản và mệt mỏi bởi lịch học vô cùng dày đặc của mình.
Lý do duy nhất khiến cho Jinsung vẫn còn có thể cố gắng trụ lại trong lớp học cho đến thời điểm hiện tại là vì cậu ta đã không còn sự lựa chọn nào khác. Tuy vậy, vẫn còn ba giờ nữa cho đến khi tiết học kế tiếp được bắt đầu, do đó, cậu ta đành phải lấy ra chiếc điện thoại để giết thời gian trong lúc chờ đợi tiết học thứ hai.
“Haiz…!”
“Tại sao thời gian biểu của mình lại chật kín như thế này cơ chứ?”
“Đó là do cậu đã đăng ký các tiết học cho mình mà không cần suy nghĩ.”
Khi nhìn thấy cậu bạn thân ngồi phía trên cứ than ngắn thở dài – Han Yuhyeon, người học cùng chuyên ngành và là bạn thân nhất của Jinsung đã không tự chủ được bèn buộc miệng mắng lên từ phía sau cậu ta.
“Tsk…! Hôm nay tớ chả còn tí sức lực nào để mà tranh luận với cậu.”
“Ha ha…! Có phải duy nhất mình cậu đâu, tớ cũng đang trong tình trạng tương tự như vậy đây này.”
Cũng giống như Jinsung, Yuhyeon hiện cũng đang khá chán nản vì phải chờ đợi tiết học tiếp theo, do đó, cậu ta bắt đầu mở laptop của mình lên để kiểm tra một số thông tin mới nhất trên trang chủ LBsoft nhằm giết thời gian trong lúc rảnh rỗi.
“Hmm…! Cái gì đây?”
Bỗng giọng nói đầy phấn khích của Yuhyeon lại một lần nữa vang lên phá tan đi không gian yên tĩnh trong phòng học – bởi hai người họ hiện đang là những người duy nhất nơi đây.
“Ê này…! Jinsung dậy mau! Đừng có ngã ghế ra phía sau lưng mà ngủ gật nữa.”
“Gì nữa vậy? Cậu đừng có mà làm phiền hoài như thế, tớ hiện tại đang rất buồn ngủ.”
“Hê hê…!”
“Chắc chưa đó, cậu sẽ phải hối tiếc cho mà xem. Đang có thông tin mới nhất về bản cập nhật quy mô lớn của Kailan trên trang chủ của LBsoft đây này, cậu thực sự không muốn xem sao?”
“Thât không vậy? Thông tin này chính xác chứ?”
Bằng một điều kỳ diệu nào đó, bản năng game thủ đã ngay lập tức thúc đẩy Jinsung thoát khỏi cơn buồn ngủ, rồi cậu ta bắt đầu nhanh chóng tiến đến bên cạnh Yuhyeon và ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh như một chú mèo con.
“Ừm…! Dĩ nhiên, nó là lý do tại sao dạo gần đây tớ hay thường xuyên theo dõi các tin tức mới nhất trên trang chủ.”
Sau đó, cả hai bắt đầu đọc về bản cập nhật, họ tập trung cao độ và say sưa đến nỗi gần như có thể bị hút vào trong màn hình bất cứ lúc nào mà không hề hay biết.
“Này, Jinsung! Tuyệt vời, có ba Chức nghiệp mới sẽ được thêm vào bản cập nhật.”
“Yeah, ngon lành cành đào! Không chỉ thế các khu vực mới cũng sẽ được mở ra.”
“Nhìn này, nhìn này Jinsung, theo cậu thấy thì Chức nghiệp [Sát thủ] trông như thế nào, rất ngầu đúng không? Wow…! Chức nghiệp [Phù thủy bóng tối] cũng tuyệt không kém! Ê, ê… [Triệu hồi sư] có khi nào có thể lấy rồng để làm thú cưng không?”
“Tsk… tsk…! Bỏ cuộc đi bạn của tôi ơi, những Chức nghiệp mới được thêm vào không phải dành cho chúng ta đâu. Nó chỉ dành cho những tân thủ vừa bắt đầu chơi game kể từ bây giờ thôi. Tớ hiện tại đã hơn Lv. 90, còn cậu cũng đã hơn Lv. 80 rồi, không lẽ cậu dự định thiết lập lại nhân vật của mình để thay đổi Chức nghiệp?” – Jinsung không khỏi mỉm cười và lắc đầu khi nhìn thấy tâm trạng đầy phấn khích của Yuhyeon.
Trong trò chơi thực tế ảo Kailan không có cách nào để có thể nào tạo thêm được một nhân vật thứ hai. Một khi đã thiết lập nhân vật với quét mống mắt, thì đây cũng là nhân vật sẽ gắn bó với họ xuyên suốt trò chơi. Ngoài ra, cũng không thể thay đổi Chức nghiệp mà mình đã chọn. Vì lẽ đó, thiết lập nhân vật lại từ đầu chính là biện pháp duy nhất để thay đổi Chức nghiệp hiện tại.
“Hmm…! Phải rồi nhở, tớ quên mất điều đó. Mà chúng ta nên đi săn ở các khu vực mới ngay sau khi bản bảo trì cập nhật phiên bản kết thúc chứ? Nếu may mắn nhặt được một số trang bị cao cấp trong phiên bản mới này thì có lẽ sẽ bán được với giá cao, thậm chí đủ để trang trải học phí cho toàn bộ học kỳ.”
“Ha ha… Nhìn sự phấn khích bây giờ của cậu mà xem.”
***
“Tsk…! Cái môn [Lý thuyết cơ bản của trò chơi] này thật là phiền nhiễu, nó làm cho mình phải dành ra tận ba giờ mỗi thứ Sáu chỉ để nghiên cứu về nó.”
Jinsung lẩm bẩm một cách vô cùng khó chịu. Cậu ta cho rằng môn học [Lý thuyết cơ bản của trò chơi] này là một môn học thực sự vô dụng, chính vì vậy, việc phải dành ra thời gian để nghiên cứu về nó mỗi tuần đã làm lãng phí đi thời gian chơi game quý báu của cậu ta rất nhiều.
Tuy nhiên sau đó, một ý tưởng đột ngột lóe lên trong đầu Jinsung, đôi mắt của cậu ta bỗng trở nên lấp lánh cùng với một biểu hiện phấn chấn trên khuôn mặt khi nghĩ về điều này. Cậu ta quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Yuhyeon, người vẫn đang ngồi chăm chú đọc những thông tin mới nhất trên bản cập nhật.
“Ê này, Yuhyeon.”
“Yeah?”
“Tại sao chúng ta không cúp tiết thứ hai, [Lý thuyết cơ bản của trò chơi]?”
Đôi mắt của Yuheon khẽ run lên khi nghe thấy lời đề nghị bất ngờ từ Jinsung.
“Gì?!”
“Cậu sao thế? Chẳng phải điều này đã được chúng ta làm vài lần trước đây!”
“Cậu còn hỏi tớ tại sao à? Chúng ta sẽ bị rớt môn này nếu cúp thêm một lần nữa đó cha nội. Chẳng phải đã cúp hai lần rồi còn gì.”
Mặc dù nhìn thấy phản ứng khá gay gắt từ cậu bạn thân sau lời đề nghị vừa rồi. Tuy nhiên, không thèm để ý đến biểu hiện ấy của Yuhyeon, đôi môi của Jinsung khẽ cong lên và tung ra một đòn quyết định.
“Yuhyeon, nhìn vào màn hình theo ngón tay tớ chỉ đây này, xem nó nói gì.”
“Ngày cập nhật phiên bản. Có gì hot?”
“Yeah! Ngày 20 tháng 6, cậu thấy không?
“Ừm.”
“Khi nào thì làm bài kiểm tra [Lý thuyết cơ bản của trò chơi]?”
Yuhyeon bối rối, gãi đầu.
“Hi hi… Khi nào vậy?”
“Ngày 23 tháng 6.”
“Chúng ta sẽ phải làm bài kiểm tra [Lý thuyết cơ bản của trò chơi] ngay trong kỳ nghỉ hè. Còn bản cập nhật thì sẽ được tiến hành vào tuần sau trước bài kiểm tra này ba ngày, hay nói một cách khác là đúng một tuần nữa kể từ ngày hôm nay. Well…! Đằng nào thì môn đó cũng không có nhiều hy vọng cho lắm, vậy theo cậu… với tư cách là một người đàn ông chân chính thì chúng ta nên làm gì với bản cập nhật và môn [Lý thuyết cơ bản của trò chơi] vào thời điểm này?”
Yuhyeon bắt đầu nghiêm túc xem xét lời nói của Jinsung một cách sâu sắc. Sau một hồi tranh luận dữ dội trong nội tâm, khi đi đến kết luận cuối cùng, đôi mắt và giọng nói cậu ta khẽ run lên như không dám tin vào suy nghĩ của mình.
“C…c…cúp.”
Đôi mắt vốn đang nhìn thẳng vào Yuhyeon của Jinsung bỗng lóe sáng lên như thể đang chờ đợi câu trả lời mà mình mong muốn được nghe thấy nhất từ miệng của cậu bạn thân. Một nụ cười nham hiểm bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt Jinsung và sau đó là hình ảnh của một ngón tay cái xuất hiện dành cho Yuhyeon.
“Perfect! “Đúng là con trai của ta” cậu luôn hiểu chuyện một cách nhanh chóng, hẹn gặp lại tại Kailan.”
Yuhyeon lắc đầu một cách bất lực khi nhìn thấy hành động đắc chí của Jinsung. Nhưng không còn cách nào khác, bởi cậu ta cũng đang mau chóng thu dọn đồ đạc của mình và cố gắng biện minh cho quyết định ấy trong nội tâm thêm một lần nữa.
“Well…! Đời là mấy khi, đây mới chỉ là học kỳ một trong năm học đầu tiên mà thôi. Nếu không làm điều này bây giờ thì khi nào mình mới có thể làm.”
Trong khi Yuhyeon vẫn còn đang loay hoay cố gắng an ủi bản thân thì hình bóng của Jinsung đã biến mất khỏi lớp học tự lúc nào. Rồi sau đó, âm thanh từ giọng nói của Jinsung bỗng vang lên khi đang chạy thẳng một mạch ra khỏi khuôn viên trường. Hình bóng ấy của cậu ta lúc này giống như thể đang bị truy đuổi bởi một con quái vật cực kỳ đáng sợ nào đó.
“Đừng tìm tớ hôm nay! Tớ sẽ đến núi Clik và chơi solo!”
“He… he…!”
“Cúp tiết quả là một quyết định tuyệt vời nhất, đáng lẽ mình nên làm điều đó sớm hơn mới phải.”
Jinsung sẽ không ra ngoài trong ít nhất mười giờ nếu như đã ngồi vào viên Capsule. Vì vậy, mặc dù đang muốn lập tức chơi game ngay khi vừa về đến nhà, nhưng ngay cả một người nghiện game như Jinsung cũng không muốn chui vào một không gian kín mít trong mùa hè ướt đẫm mồ hôi như thế này.
“Mình phải nhanh chóng đi tắm.”
***
Bố mẹ của Jinsung đã chuyển về sống ở một vùng quê nông thôn, sau khi đưa cho cậu ta 5.000.000 won tiền học phí cùng với một căn phòng thuê tồi tàn, thứ duy nhất còn lại mà cậu ta nhận được từ họ chính là hai câu nói đầy “yêu thương” trước khi về quê.
“Hãy sống tự lập! Sẽ không có thêm 1 xu nào nữa kể từ bây giờ!”
Vì thế, vào lúc nhận được 5.000.000 won từ bố mẹ, Jinsung đã quyết định không sử dụng số tiền này để mau chóng chi trả cho học phí của mình. Mà thay vào đó, cậu ta đã ký gửi số tiền vào tài khoản ngân hàng và vay một khoản nợ dành cho sinh viên để chi trả học phí, rồi cậu ta bắt đầu làm thêm các công việc bán thời gian trong một nhà máy kể từ tháng Giêng. Tất cả những điều đó nhằm mục đích để mua một viên Capsule Kailan trị giá 10.000.000 won.
Yuhyeon, người đã theo dõi toàn bộ quá trình của Jinsung trong hai tháng – kể từ lúc Kailan ra mắt, đã gọi nỗ lực này là “Chiến thắng của nhân loại” khi nhìn thấy Jinsung cuối cùng cũng đã có thể mua được một viên Capsule Kailan cho riêng bản thân mình.
Có thể nói, hiện nay Kailan đã gần như độc quyền toàn bộ thị trường trò chơi, số lượng game thủ mà nó sở hữu bây giờ đã vượt quá mười triệu.
Mặc dù bắt đầu chơi Kailan muộn hơn hai tháng so với phần lớn game thủ khác – nhưng niềm đam mê và tài năng của Jinsung dành riêng cho nó là nổi bật.
Yuhyeon người bắt đầu chơi ngay khi Kailan vừa ra mắt – tương đương với bốn tháng chơi game, đã bị Jinsung đuổi kịp cấp độ chỉ trong vòng hai tháng.
Việc Jinsung kiếm được hàng chục triệu won từ Kailan, chỉ sau bốn tháng – kể từ ngày bắt đầu chơi, cũng đã đủ để thể hiện khả năng chơi game tuyệt vời của mình.
Cậu ta đã sử dụng số tiền mình kiếm được trong Kailan và sống một mình trong một Studio sang trọng gần cổng sau của trường đại học. Ngoài ra, Hàn Quốc là một quốc gia nổi tiếng vì có những game thủ tuyệt vời, do đó, việc cậu ta có mặt trong top 1000 gamer trên bảng xếp hạng hàng đầu dù xuất phát muộn hơn mọi người hai tháng là một thành tích đáng để tự hào.
Sau khi đã tắm rửa xong xuôi, Jinsung bắt đầu ngồi vào Capsule.
– Quét Iris hoàn tất – Ian – chào mừng đến với thế giới Kailan.
Cùng với tin nhắn hệ thống vang lên, đôi mắt của Jinsung cũng đã từ từ nhắm lại.