Trans&Edit: BiHT
-----------------------------------
Trong khi Mia đang miễn cưỡng để mặc cho sự nhiệt tình của vị linh mục trong Quận Trăng non....
“Aaaa, không có Mia ở cạnh cảm giác cứ chán sao ấy....” Rafina thở dài một tiếng trong khi sắp xếp các tài liệu trên bàn trong văn phòng hội học sinh.
“Đúng thật.... À, Tiểu thư Rafina, về ngân sách... Mình nhớ Công chúa Mia có nói rằng cậu ấy muốn tăng lượng tiền được phân phối cho nhà ăn.” Chloe nói trong khi đưa một tờ giấy da viết chi tiết ngân sách.
“Nhà ăn ư?” Rafina hiếu kì nghiêng đầu. “Dịch vụ chỗ đó có vấn đề gì à?”
“À, về chuyện đó....” Tiona lên tiếng. “Bọn mình đã tìm hiểu về nó, và có vẻ học thuyết này cho thấy chúng ta cần phải ăn nhiều loại thức ăn khác nhau để đảm bảo sức khỏe.” Cô đưa một cuốn sách về dưỡng chất mà Chloe tìm được ra. “Bọn mình đoán Mia hẳn đã biết về điều này. Cậu biết chuyện ngài ấy cứ liên tục nói về nấm mà đúng không? Ở trong đây nói rằng nấm thật ra rất tốt cho sức khỏe. Mình đoán rằng ngài ấy đã đọc cuốn sách này.”
Rafina lấy cuốn sách và lật qua nó với một cái nhăn mày tò mò. Trong khi đó, Tiona tiếp tục với một nụ cười trìu mến.
“Mình đã nói chuyện với Keithwood một lần, và anh ấy nói rằng đôi khi, anh nghĩ có lẽ Công chúa Điện hạ có hơi quá thông minh. Cô cứ nghĩ rằng mọi người hiểu mình và chẳng buồn giải thích lý do.”
“Anh ta đã nói vậy ư?” Rafina khúc khích cười. “Mình nghĩ mình đồng tình với suy nghĩ đó đấy.”
Cô thoáng chìm vào dòng suy nghĩ của mình, nhớ lại những kí ức về người bạn thân giờ đã đi xa về nơi quê nhà ở Tearmoon.
“Đặc biệt là trong cuộc bầu cử hội học sinh. Nếu giải thích một chút thì có lẽ đã giúp cậu ấy đạt được nhiều thứ hơn rồi, không phải sao? Vậy mà thay vào đó, cậu ấy lại dùng biện pháp vòng vo nhất có thể tưởng tượng được để truyền tải ý định của mình.” Ba cô gái nhìn nhau và cười.
Trước khi cuộc trò chuyện của họ có thể tiếp tục, một chuỗi tiếng gõ cửa nhẹ vang lên.
“Xin thứ lỗi vì đã làm gián đoạn, Tiểu thư Rafina.”
“Chà, vào đi. Ta không biết là cô đã trở lại đấy.”
Cánh cửa mở ra và cựu đặc vụ Wind Crow, Monica Buendia bước vào.
“Tôi vừa trở về không lâu.”
“Cảm ơn cô đã thông báo kịp thời. Vậy, chuyện thế nào rồi? Cô có tìm được nó không?”
“Vâng, tôi đã định vị được tòa nhà.”
Monica lấy ra một vật hình chữ nhật quấn trong lớp vải và đặt nó lên bàn của Rafina.
“Ta hiểu rồi. Vậy là hệt như những gì Lynsha đã nói.”
“Tiểu thư Rafina? Đó là gì vậy?” Tiona hỏi, thắc mắc vì cuộc trò chuyện của họ.
Rafina trao cô một nụ cười hiểu biết.
“Đây....là văn bản hướng dẫn của lũ Chaos Serpent. Kinh thánh và kinh sách của chúng. Một bản sao của Cuốn sách của những kẻ giày xéo Trái đất.” Cô tháo lớp vải đi, để lộ một cuốn sách cũ với cái bìa thô ráp màu đen. Khuôn mặt cô nhăn nhó vì ghê tởm. “Theo những gì mình biết, cuốn sách này gần như chưa bao giờ xuất hiện trên sân khấu chính của lịch sử. Sự hiện diện của nó luôn bị che dấu đằng sau tấm rèm. Đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy nó.”
Cô lấy một ngón tay vuốt bìa cuốn sách một cách tự nhiên, nhưng rồi ngay lập tức rút tay về. Cứ như thể cô đang chạm vào hiện thân của nỗi kinh hoàng vậy, khoảnh khắc ngón tay tiếp xúc với nó, cô cảm thấy như những con rắn đang trườn bò trên bàn tay mình. Một cảm giác kinh khủng không nói nên lời truyền từ tay lên ngực cô, nơi nó lan ra khắp cơ thể như cảm giác ác cảm cùng cực. Cô thở dốc một hơi, thấy thế, trán Monica nhăn chặt lại.
“Chuyện gì vừa xảy ra vậy ạ?” cô cựu đặc vụ hỏi.
Rafina không đáp. Suốt một lúc, cô chỉ nhìn chằm chằm lòng bàn tay mình với sự ngạc nhiên trống rỗng. Nỗi lo ngày càng tăng, Monica hỏi lại.
“Tiểu thư Rafina? Có chuyện gì không ổn ạ?”
“....Không, ta ổn.” Cô cuối cùng cũng đáp với một nụ cười trấn an rồi nhắc Monica tiếp tục báo cáo của mình. “Dù sao thì, tiếp tục đi. Cô còn phát hiện được điều gì nữa? À, cô có đọc qua nội dung của cuốn sách này chưa?”
“Vâng, tôi đã được trao quyền làm vậy, và tôi đã xem qua nó rồi.”
“Ta hiểu rồi. Vậy? Nó như thế nào?”
“Mà, nói ngắn gọn thì...cuốn sách mô tả quá trình một đất nước bị phá hủy bởi cách mạng.”
“Ý cô là nó đoán trước vụ khởi nghĩa ở Remno ư?”
“Không, không phải thế.”
Rafina nhướn mày.
“Không phải ư? Vậy thì ý chị rốt cuộc là gì?”
“Thứ được viết trong đó không phải một lời tiên tri. Nó....giống kiểu....” Cô cắn môi. “Ác tâm thuần túy. Nếu sự tà ác có thể tồn tại dưới dạng chữ viết thì đây chính là nó.”
Giọng của cô dao động khi nói tới câu cuối cùng.
“Ác tâm....thuần túy ư? Cái đó....với chị thì đây là một lời mô tả khá mơ hồ đấy.”
“Tôi xin lỗi. Tôi cũng nghĩ nó khá mơ hồ, nhưng....” Monica thở dài. Thế rồi cô tiếp tục với tông giọng bình tĩnh được bắt chước một cách không hoàn hảo. “Thứ được viết trong đó....là một cuốn sách hướng dẫn cách phá hủy hệ thống trật tự mà chúng ta gọi là một đất nước. Nó mô tả cách khiến hoàng tộc sa đọa và đưa các vương quốc đến sự suy tàn. Cách sản sinh cái chết bằng cái chết, và vắt cho tới giọt thù hận cuối cùng từ những cái chết đó. Thế rồi cách sử dụng sự thù hận đó để gieo những hạt giống bạo lực, tạo thành nơi sinh trưởng cho cách mạng và chiến tranh. Và cuối cùng, cách thao túng quần chúng để họ nhắm đến sự phá hủy của các chế độ quân chủ, và cùng với chúng, cái trật tự đang cai trị vùng đất đó. Tôi chỉ mới động tới phần nổi, nhưng đó chính là kiểu kiến thức được viết trong cuốn sách này.”
Cô chà tay mình, chuyển động có vẻ do vô thức. “Nó có thứ gì đó. Thứ gì đó tà ác..... Khi tôi đọc nó, cảm giác cứ như ác ý của người viết đang thấm vào người tôi qua từng trang giấy vậy.”
Là một gián điệp đã được huấn luyện, cô cần phải luôn luôn duy trì sự bình tĩnh. Tuy nhiên, trong khoảnh khắc đó, vẻ ngoài điềm tĩnh của cô đã dao động, và có thể thấy được nỗi sợ hiện lên trên khuôn mặt cô trong một thoáng. Rafina không bỏ lỡ dấu hiệu khó thấy đó, cô dành vài giây để im lặng trầm tư rồi lắc đầu.
“Bất kể thế nào, việc phân tích nội dung của cuốn sách có thể sẽ cho chúng ta vài manh mối về cách để lần ra dấu vết của lũ Chaos Serpent. Một lần nữa, tất cả chúng ta đều phải cảm ơn Công chúa Mia.”
Chloe ngạc nhiên nhìn cô.
“Hả? Ý cậu là Công chúa Mia là người đã tìm thấy cuốn sách đó ư?”
“Dĩ nhiên rồi. Cậu ấy đã nhờ Hoàng tử Sion và Hoàng tử Abel tha mạng cho tên Jem đó. Thế rồi, cậu ấy gửi hắn tới chỗ mình. Mình đoán cậu ấy làm vậy bởi nghĩ rằng mình sẽ có thể lấy được từ hắn ta, nếu không phải cuốn sách này, thì cũng là thứ gì đó tương tự.”
“À, nghe hợp lý đấy. Đúng là Công chúa Mia trông rất giống kiểu người sẽ nghĩ trước về chuyện đó.”
“Mình cũng nghĩ vậy. Mình không biết về những người khác, nhưng nếu mình đúng thì...”
Cả Tiona và Chloe đều thể hiện sự đồng tình với kết luận của Rafina. Ngay cả Monica cũng hình thành một cảm giác ngưỡng mộ mới nhú dành cho vị công chúa.
Nếu ngài ấy thật sự đã đoán trước được tất cả những chuyện này.... Cựu Wind Crow nghĩ. Thì vị Công chúa Mia này thật sự là một người không thể xem thường được.
Nguyên cảo: Bản thảo viết ra đầu tiên, bản eng của chương này là: Manuscript - The book of those who slither the Earth, ban đầu định dịch là những kẻ trườn bò trên Trái đất nhưng rồi thấy không hợp lắm nên tạm thời tôi dịch lái chữ slither đi một chút thành giày xéo, sau này nếu rõ hơn sẽ đổi lại sau