Tearmoon Empire

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

11 604

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

HoneyWorks, Mari Kousaka

Chẳng lẽ, chuyện tình của Kotaro lại kết thúc một cách đau đớn như vậy sao?....

6 233

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

309 13669

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

(Đang ra)

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

Kota Nozomi

Hãy cùng khám phá những điều sẽ xảy ra với hai chú chim non đáng yêu này trong bộ truyện tình lãng mạn tuổi teen siêu ngọt ngào và lành mạnh. Chắc chắn sẽ có rất nhiều khoảnh khắc lãng mạn đang chờ đợ

4 13

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

(Đang ra)

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Mishima Yomu

Đây là phần ngoại truyện kể về một nhánh rẽ khác của câu chuyện. Nếu như Leon chủ động hơn khi mới bước vào học viện và quen biết với Marie trước thì sao? Những diễn biến nào sẽ diễn ra khác với cốt t

221 19943

Vol 1 - Chương 47: Chuẩn bị hộp cơm trưa

“Gì cơ? Một trận đấu kiếm thuật á?” Mia hỏi trong khi đang tận hưởng bữa trưa tại một quán cafe với nhóm các cô gái của cô ấy.

“Vâng, những cậu con trai đang nói về một giải đấu. Học viện bên ngoài đang giúp đỡ trong việc tổ chức nó, và họ nói lúc tổ chức nó sẽ là vào tuần cuối trước khi kỳ nghỉ hè bắt đầu hoặc thứ gì đó tương tự…” một cô gái đã trả lời vậy.

“Cậu có nghe đến nó chưa?” Một cô gái khác hỏi.

“Hm… Mình không có nhớ là có nghe về việc gì như thế – Ugh, đau, đầu của mình.”

Mỗi khi đang cố nhớ lại ký ức về sự kiện đó, cô lại vật lộn với cơn đau đầu tồi tệ.

Trận đấu kiếm… ở một mình…

Những từ ngữ báo điềm xấu vụt qua tâm trí cô. Có thứ gì đó về chúng làm cô cảm giác tốt hơn là không nên nhớ về nó…

“Theo như truyền thống, nếu một cô gái có một chàng trai cô ấy thích, cô sẽ mang co cậu ấy một hộp cơm trưa trong ngày đó, nên chúng mình tự hỏi nếu Công chúa đã có nơi nào để gửi gắm …”

“…Hộp cơm trưa!”

Một cảnh tượng từ trong ký ức sinh động hiện lên tức khắc trong đầu cô. Nó là một khoảng thời gian trong dòng thời gian trước, và trong khoảng thời gian đó cô đã háo hức mong chờ một hộp cơm xa xỉ mà cô đã đặt…

“Oh, mình biết rồi ! Mình sẽ đưa nó đến tận tay của cậu ấy, và cậu ấy sẽ ấn tượng về nó ngay sau khi cậu ấy dành chiến thắng, cậu ấy sẽ đến và nói với mình rằng hộp cơm trưa chính là thứ đã thúc đẩy cậu ấy đến chiến thắng !”

Cô đã lên toàn bộ kế hoạch và háo hức để làm nó. Sự nhiệt tình của cô ấy, trái lại, bị rội một gáo nước lạnh không thương tiếc gì khi mà Hoàng tử Sion đã kiên quyết từ chối hộp cơm trưa của cô. Mọi chuyện trở lên tồi tệ hơn khi mà cô không thể tâm sự với bất cứ ai về sự từ chối đó. Đến cuối, cô không có sự lựa chọn nào ngoài việc tự mình ăn nó. Trong phòng của cô ấy. Một mình.

Thật là kinh khủng mà…

Một giọt lệ rơi từ mắt của cô ấy.

“Chuyện gì vâ – Công chúa ! Có chuyện gì xảy ra sao ? T-Tại sao Công chúa lại đột nhiên khóc như vậy ?!”

“A-Ai đó ! Lấy khăn tay lại đây ngay !”

Nhìn thấy Mia lặng lẽ rơi nước mắt làm cho toàn bộ cô gái ở đây hoảng loạn.

“Oh, không, không có gì đâu.” Mia gạt đi giọt nước mắt bằng ngón tay. “Mình rất cảm kích khi mà cậu đã nói cho mình biết về nó.Cảm ơn ,” Cô nói với một nụ cười.

Không như Hoàng tử Sion – Một con người ngu ngôc – Hoàng tử Abel là một quý ông hoàn hảo, nên cậu ấy sẽ ăn hộp cơm của mình. Mình biết là cậu ấy sẽ làm như vậy! Mọi chuyện đã thay đổi từ đó, và cả cô ấy cũng vậy. Đây không phải Mia của quá khứ nữa. Để mọi chuyện chắc chắn, mình trước tiên nên đảm bảo cậu ấy sẽ hứa là sẽ chấp nhận bữa trưa từ mình.

Quả thực, Mia Version 2.0 đã có một update cực kỳ quan trọng – khả năng lập kế hoạch tác chiến trong đầu. Cô bây giờ đã biết được rằng con người có thể ràng buộc bởi nghĩa vụ thực hiện với người đến trước và việc chuẩn bị trước là rất quan trọng. Điều đó có thể xảy ra, lấy ví dụ, cậu ấy mà chuẩn bị bữa trưa cho bản thân vào ngày đó, thì dù Mia có cố gắng đến mức nào thì nó cũng không thể thực hiện được. Đó là lý do tại sao hỏi trước là điều cần thiết để có thể đưa cho cậu ấy đồ ăn trưa.

Mình nên nói chuyện với cậu ấy sớm nhất có thể!

Sau giờ học, Mia đi tìm Abel. Clb cưỡi ngựa hoạt động ngày hôm đó, nên cô đi thẳng một mạch đến đó luôn và tìm thấy cậu ấy ngay tức khắc.

“Hoàng tử Abel.”

“Chào, Công chúa Mia. Đến đây nữa ah? Cậu muốn học cưỡi ngựa nữa sao?” Cậu hỏi trong khi quan sát cô. Cô đã mặc một bộ đồ cưỡi ngựa với chiếc quần dài là phẳng phiu. “Malong nói rằng rất đánh giá cao về cậu đó cậu biết không ? Anh ấy nói lúc đầu còn tưởng rằng cậu đến đây chỉ là ý định bất chợt thôi, nhưng hóa ra cậu lại luyện tập nó rất là chăm chỉ đó.”

Tham gia vào làm thành viên của clb, một cách tự nguyện, không phải bắt buộc. Không nhất thiết phải đến mỗi ngày, và với quý tộc – những người thường làm những gì mình muốn – chiếm phần lớn trong học viên, việc chăm chỉ đến đây đó chưa bao giờ là cao cả. Tần suất Mia đến đây đã thể hiện, bất chấp tất cả, cô là một ngoại lệ. Cô đến đây mỗi ngày, nhưng thực lòng mà nói, cô thà làm vậy còn hơn là cứ tha thẩn trong phòng. Lý do duy nhất để cô đến đây là vì clb cưỡi ngựa là nơi cô có thể thành thạo cách cưỡi ngựa tốt nhất , giúp cô có thể nhanh chóng trốn thoát, nên cô phải học được nó.

“Dù sao thì, đây là con ngựa duy nhất có thể sử dụng bây giờ. Cậu có muốn cùng cưỡi nó với mình không? ” Cậu hỏi, tháo chiếc găng tay ra và đưa tay ra trước cô.

“Thật chứ ? Mình nghĩ mình sẽ thích nó đấy …” Mia đưa tay cô ấy nắm lấy tay của cậu. “My…” “Hm? Có chuyện gì sao?”

“Bàn tay cậu…” cô nói trong khi xoa lấy bàn tay cậu. “Nó có nhiều phần da nổi lên thật.”

Cô trao cho cậu một cái nhìn dịu dàng.

“Uh, mình đoán. Có thể là do, cậu biết đấy, một giải đấu kiếm sắp được diễn ra, và mình đang tập luyện …”

“Mn. Mình có thể thấy rằng cậu đã tập luyện rất chăm chỉ đấy…”

Nó đã hiện lên trên da trong lòng bàn tay của người hiệp sĩ mà cô đã thấy ở quê nhà, nó đơn thuần được gọi là vết chai tay. Cô nhìn cậu trai đang đứng trước mặt cô một lần nữa. Nhìn qua thì cậu ấy vẫn là một đứa trẻ, nhưng từ sâu bên trong ,cậu lại toát ra một vẻ nam tính ,thể hiện qua con đường tăm tối mà cậu ấy phải trải qua. Nó làm cho trái tim của Mia lỡ mất một nhịp.

Cô hồi hộp trên lưng ngựa, phía sau lưng Abel, luôn đảm bảo rằng tay cô luôn vòng quanh ôm lấy Abel, sau đó cô hỏi với giọng nhỏ nhẹ, “Um, Hoàng tử Abel, về trận đấu kiếm …”

“Hm?”

“Cậu đã … có hứa với ai về việc nhận bữa trưa vào hôm đó chưa ?”

“Uh, cũng không hẳn …”

Khi nghe thấy câu trả lời, Mia cảm thấy như bớt được gánh nặng.

“Tốt quá. Trong trường hợp đó, liệu có ổn không khi cậu nhận bữa trưa từ mình ?”

“Huh? Cho mình sao ?”

“Ukm. Mình sẽ cố gắng hết sức để mang đến cho cậu một thứ rất tuyệt vời. Mình cũng hi vọng rằng nó có thể giúp cậu chiến thắng.”

Cô, thực sự, thật không may, cô đã bỏ quên một vấn đề. Sơ suất này bắt nguồn từ sự mất cảnh giác của cô. Cảm thấy an toàn vì biết rằng cô sẽ không phải như hồi trước, phải ăn bữa trưa một mình, đã làm giải đi sự cảnh giác của cô ấy. Xa hơn nữa, tâm trí hiện tại của cô không đủ để cảnh báo cô sự việc sắp tới có thể thất bại. Với hầu hết mọi người, vấn đề hiện tại đang rất hiển nhiên, không cần suy nghĩ nhiều. Với Mia, nó thậm chí còn chưa từng được nghĩ đến nữa cơ.

Hộp cơm trưa muốn có thì cần phải đặt làm. Và cần đặt đúng thời điểm nữa.

Sự sung sướng hạnh phúc hiện tại đã làm lu mờ đi sự thật là tất cả mọi cửa hàng trong thị trấn đều bận túi bụi vào ngày thi đấu và vì thế nên sẽ ngừng nhận thêm đặt hàng, Mia thì cười hạnh phúc với bản thân trong khi đang tưởng tượng quá khứ sẽ không bao giờ lặp lại nữa.

“Oh, thật là tuyệt vời mà. Mình không để đợi được nữa!”

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage