Trans&Edit: BiHT
------------------------------------
Hai ngày kể từ khi rời khỏi hòn đảo, Ngôi sao Ngọc Lục Bảo tuy trễ nhưng đã an toàn trở lại Đất nước Cảng Ganudos. Đợi ở bến tàu là toàn bộ đoàn tùy tùng nhà Greenmoon cùng với Đội cận vệ Công chúa.
“Aaaa, chúng ta cuối cùng cũng trở về rồi.... Mình nhớ mùi hương của nền văn minh quá đi.”
Nhìn chung thì Ngôi sao Ngọc Lục Bảo có thể cung cấp sự xa hoa và phung phí không giới hạn cho các hành khách của nó, nhưng với Mia, việc không thể đi tắm một cách thoải mái là một vấn đề chí mạng cản trở việc tận hưởng khoảng thời gian trên tàu của cô. Kết quả là ngay khi chiếc thuyền vào cảng, cô nhẹ nhõm thở ra một hơi. Dường như những người bạn của cô cũng cảm thấy sự nhẹ nhõm tương tự, bởi có thể thấy rõ sự căng thẳng tan biến dần khỏi khuôn mặt của hai chàng hoàng tử cùng toàn bộ những người hầu, để lộ sự kiệt quệ mà mọi người đã cố giấu đi. Hóa ra, các hòn đảo hoang có thể khá khắc nghiệt đối với những người không quen dành thời gian ở trên đó. Người duy nhất vẫn có tinh thần phấn khởi là Esmeralda.
“Thưa Công chúa Điện hạ, chúng thần hết sức vui mừng khi thấy người trở về an toàn.”
Ngay khi bước xuống thuyền, Ludwig tới chỗ cô, theo sát sau lưng là Dion và Vanos.
“Vâng, ta cũng rất mừng khi trở lại.... Đó đúng là một trải nghiệm mà ta không mong phải lặp lại sớm đâu.” Cô kìm cái ngáp của mình lại nhưng không thành công mấy rồi đưa đôi mắt mệt mỏi nhìn Ludwig. “Để dành các câu hỏi cho ngày mai đi. Tối nay, ta sẽ tận hưởng chút thời gian thư giản ở chỗ Esmeralda.”
“Thần hiểu rồi....Nếu vậy, thần xin phép được yêu cầu người để Ngài Dion và Ngài Vanos hộ tống với tư cách cận vệ.”
“....Ồ?”
Cô bối rối nhăn mày trong giây lát trước khi cảm nhận được sự căng thẳng phảng phất ẩn sau lời nói của anh, nó giúp cô đánh hơi thấy mùi của nguy hiểm trong không khí.
“....Ta cho rằng đã có vài tiến triển yêu cầu việc gia tăng cảnh giác nhỉ? Được rồi, ta sẽ hỏi Esmeralda xem mình có thể đem thêm cận vệ không...”
Yêu cầu không chỉ được chấp thuận ngay lập tức, Esmeralda thậm chí còn cho phép Ludwig cùng với toàn bộ Đội cận vệ Công chúa ở lại dinh thự của mình. Nếu là vài ngày trước thì mức độ hợp tác cô đang thể hiện đây đơn giản là không tưởng, và chỉ chừng đó manh mối thôi là đã đủ để Ludwig đi đến kết luận.
“Vậy là ngài ấy đã ra tay rồi.... Công chúa Điện hạ cuối cùng cũng đã thể hiện sức mạnh của mình với Tiểu thư Esmeralda và đưa cô ấy về dưới trướng mình.”
Mia và đội hộ tống lên đường tới một biệt thự ở Ganudos thuộc sở hữu của nhà Greenmoon. Điều đặc biệt quan trọng là biệt thự này được trang bị một nhà tắm tuy nhỏ nhưng đầy đủ chức năng, nhằm mục đích sử dụng sau khi tắm biển. Dễ hiểu là Mia đi thẳng tới chỗ đó ngay khi tới và đắm mình trong làn nước ấm xa hoa một lúc. Sau đó cô mặc lên mình một chiếc áo choàng mềm mại và phi thẳng lên giường.
“Oho ho, được quay trở lại với giường êm nệm ấm cảm giác tuyệt quá đi.” Cô nói, hạnh phúc đá chân trong khi nhiệt tình cọ má lên tấm nệm như thể đang cố dùng mặt để đào xuyên qua nó.
Buổi khai quật ga giường của cô bị cắt ngang không lâu sau đó bởi yêu cầu được diện kiến của nhóm Ludwig.
“Ái chà, Ludwig ở đây ư? Hừm.... Điều anh ta đã nói ở chỗ bến tàu đúng là có hơi đáng lo. Được rồi. Cho họ vào đi.”
Ludwig bước vào kéo theo Dion, đôi mắt của anh mở lớn trước khung cảnh Mia đang nằm hoàn toàn trong chế độ thư giản sau khi tắm.
“Thần có thể thấy là ngài hẳn đã rất mệt mỏi. Xin thứ lỗi vì đã làm gián đoạn việc nghỉ ngơi của ngài.”
“Ta không để tâm đâu. Dù sao thì bây giờ cũng có hơi sớm để đi ngủ.”
“Có hơi sớm” còn là nói nhẹ đi đấy, bởi buổi tối chỉ mới vừa bắt đầu thôi, nhưng không ai bình luận gì cả. Dấu hiệu duy nhất của sự buồn cười đến từ Dion, người chỉ im lặng mỉm cười.
“Thần hiểu rồi.” Ludwig nói tiếp. “Lý do cho cuộc gặp vội vàng của thần là bởi có một vài thông tin cấp thiết mà chúng thần đã phát hiện về Ganudos mà thần cảm thấy cần phải báo nó lại cho ngài sớm nhất có thể.”
“Ta cũng có rất nhiều thứ cần nói với anh. Được rồi. Hãy nghe những gì anh cần nói trước.”
Ludwig tiến hành kể lại những phát hiện của mình, cho thấy rằng có một âm mưu đang diễn ra ở Ganudos, nhưng sự tồn tại của nó lại bị làm lu mờ bởi bản chất quá sức rối rắm phức tạp.
Ai mà ngờ rằng có một âm mưu như thế đằng sau cuộc cách mạng nhấn chìm đế quốc chứ...
Cô cảm thấy choáng váng sau khi nghe anh nói xong và phải lấy lại bình tĩnh trước khi kể lại chi tiết những gì cô tìm được trên hòn đảo. Thật ra thì cô vẫn không chắc liệu phiến đá và những gì khi trên đó có phải thật không, thế nên cô gặp chút vấn đề trong việc không biết phải làm gì với mảnh thông tin này sau đó. Cô đã mong rằng Ludwig Người-Giải-Đáp-Mọi-Chuyện có thể chỉ cô về phương hướng chính xác.
“Phiến đá mà ngài nhìn thấy.... Nó rõ ràng đã làm vững chắc thêm giả thuyết tổ tiên của chúng ta đến từ phía bên kia Biển Galilea...” Ludwig thở dài một hơi và nói sau khi Mia kể xong câu chuyện của mình.
Anh bước qua chỗ cái bàn trong phòng và mở một tấm bản đồ ra.
“Điện thờ ngài tìm thấy hẳn nằm trên một trong số những hòn đảo ở đây. Vượt qua nó, nằm bên ngoài phần còn lại của Biển Galilea vẫn còn nhiều vùng đất nữa. Theo như giả thuyết thì nơi nào đó ở đây từng là quê hương của tổ tiên chúng ta. Vì những lý do không rõ nào đó, họ đã vượt biển. Tuy nhiên sau khi xem xét nội dung trên phiến đá, rất có khả năng lý do là bởi đã có một cuộc xung đột xảy ra và họ nằm ở phe thua cuộc.”
Sự thất bại đó có khả năng đi kèm với một sự tổn thất vô cùng lớn về mặt tính mạng. Sau khi mất đi quá nhiều người, họ hẳn đã tìm kiếm một chốn bình an nằm ngoài biển khơi, và rồi họ đến được hòn đảo đó.
“Và thủ lĩnh của những người du hành mệt mỏi này...Người đã truyền cảm hứng cho những con người cơ cực đang đứng bên bờ vực của sự tuyệt vọng để lấy lại dũng khí và tiếp tục cuộc hành trình....chính là vị hoàng đế đầu tiên của chúng ta. Dẫn họ đi xa hơn nữa vượt qua đại dương, nơi cập bến cuối cùng của họ...”
“...Chính là ở đây.” Dion nói, tiếp tục lời giải thích của Ludwig. “Ngay tại Ganudos này. Thì ra là vậy. Ngay từ khi đó, bản phác thảo của âm mưu này đã bắt đầu được hình thành bên trong đầu của vị hoàng đế đầu tiên. Đó là lý do ông ta thiết lập một khế ước với những con người ở đây trước khi tiến tới Bán nguyệt Phì nhiêu. Ông ta cần bảo đảm một nguồn cung ứng lương thực mà ông có thể cắt đứt theo ý mình.”
Ludwig gật đầu đồng tình trước khi im lặng rơi vào trầm tư.
“Hoặc...” anh sau cùng cũng lên tiếng, “vị hoàng đế đầu tiên đã để ai đó lại đây. Ai đó mà ông ta tin tưởng. Đất nước Cảng Ganudos được thành lập bởi các ngư dân địa phương tập hợp lại với nhau, nhưng ngay từ đầu, người đã tập hợp họ hẳn là một trong các họ hàng của ông ta. Thế rồi, vị hoàng đế đầu tiên đã giao phó cho các thuộc hạ trung thành của mình là Công tước nhà Yellowmoon nhiệm vụ hỗ trợ Quốc vương Ganudos vừa mới lên ngôi trong việc đặt nền móng cho toàn bộ âm mưu này.”
“Lâu đời nhất và yếu nhất trong Tứ đại Công tước....” Mia thì thầm. “Nhà Yellowmoon à....”
Cô chợt nhận ra mình không có bất cứ ấn tượng cụ thể nào về Công tước nhà Yellowmoon. Con gái ông ta vốn nhập học vào Học viện Saint-Noel nhưng Mia lại hoàn toàn không biết cô bé trông như thế nào. Cứ như thể cả gia tộc đó đang lẩn trốn khỏi tầm mắt của cô. Hoặc, ít nhất là hành xử theo kiểu tránh gây chú ý.
“Vậy, thế nào ạ, thưa Công chúa? Để làm mọi chuyện đơn giản, hay cứ để tôi đi và, ngài biết rồi đấy...”
Mia ngẩng đầu lên vừa đúng lúc để thấy Dion đang lấy ta ra hiệu cắt cổ. Do nãy giờ mãi tập trung suy nghĩ nên mất một thoáng cô mới nhận ra ý của anh.
“Cái gì? Không! Tuyệt đối không! Thử tưởng tượng sự hỗn loạn mà anh sẽ gây ra đi!”
Dù có âm mưu hay không thì họ cũng đang đối phó với một Etoile. Ám sát một trong bốn trụ cột của giới quý tộc Tearmoon sẽ đem lại cơn sóng rắc rối không hồi kết. Quan trọng hơn là cô có lý do cá nhân cho việc tránh những giải pháp kiểu chém chém giết giết với vấn đề này, nó đến từ một sự tự tin sâu sắc. Cụ thể hơn thì đó là một sự tự tin sâu sắc vào năng lực kẻ thù của cô. Nếu họ giết hắn và hắn lại bằng cách nào đó cũng nhảy xuyên thời gian, cô sẽ chẳng có cơ may chiến thắng khi phải đối đầu với một kẻ có kĩ năng và biết trước nhiều thông tin như thế. Vậy nên cô rất ưu tiên một giải pháp không bao gồm cái chết của ông ta.
“Hơn nữa, đừng quên rằng nạn đói sẽ xảy ra vào năm tới... Khi chuyện đó xảy ra, chúng ta sẽ cần sự trợ giúp của toàn bộ các quý tộc trong đế quốc. Mất Công tước Yellowmoon lúc này sẽ chỉ dấy lên sự hỗn loạn không cần thiết khắp phe phái của ông ta thôi.”
Sẽ rất đơn giản nếu toàn bộ các quý tộc liên kết với nhà Yellowmoon đều là đồng phạm trong âm mưu này, nhưng nếu có một lượng lớn người vô tội trong số đó, việc xóa sổ toàn bộ phe phái của họ sẽ chẳng khác gì nhảy múa trong lòng bàn tay nhà Yellowmoon bởi tác động của việc đó sẽ gây nên sự rối loạn không thể tránh khỏi sau đó.
Lý tưởng nhất là chúng ta sẽ vạch trần toàn bộ những kẻ trong Nhà Yellowmoon có liên kết với Chaos Serpent, gô cổ chúng lại rồi để ai đó khác trong gia tộc kế thừa tước hiệu Công tước. Sẽ thật tuyệt nếu tên Công tước là người duy nhất thật sự làm theo ước nguyện của vị hoàng đế đầu tiên và tham gia vào cái âm mưu này....
Mia thở dài và lắc đầu.
“Chúng ta có thể đặt thêm vài tai mắt quanh Công tước Yellowmoon và người của ông ta không? Và điều tra xem âm mưu này đã đi sâu đến đâu trong phe phái của ông ta?”
Ludwig nghiêm trang nhìn cô trong một thoáng rồi cúi đầu.
“Nếu đó là ước muốn của Công chúa Điện hạ, thì thần nhất định sẽ thực hiện nó, dù có phải hy sinh tính mạng này...”
Và thế là trận chiến đã bắt đầu. Đó là một trận chiến để phá vỡ khế ước của vị hoàng đế đầu tiên và giải phóng Đế quốc Tearmoon khỏi những xiềng xích cổ xưa của ông ta. Kết quả sẽ như thế nào? Ai sẽ là người chiến thắng? Số phận của đế quốc và người dân nơi đây rồi sẽ ra sao? Đáp án của những câu hỏi này vẫn còn là một bí ẩn.
Phần 2: Thiếu nữ của vì sao dẫn lối – Hết
Còn tiếp trong Phần 3: Khế ước mới giữa mặt trăng và những vì sao