Tearmoon Empire

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3346

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1241

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 273

Vol 2 - Chương 15: Tiến lên với tốc độ tối đa – Cơ mà là ảo tưởng của Ludwig

Trans&Edit: BiHT

----------------------------

“Đã rõ. Thần sẽ đảm bảo mọi chuyện diễn ra theo ý người thưa Công chúa điện hạ.”

“Vậy ta sẽ để mọi việc lại cho anh, Ludwig. Nếu mà Tiona thấy– Không, thật ra thì để ta đích thân đi gặp cô ấy thì hơn. Vậy hãy chuẩn bị để ta khởi hành nữa.”

Ludwig cúi đầu rời đi. Vài giây sau, anh nghe thấy tiếng bước chân theo sau mình. Anh quay lại thì thấy Anne đang chạy về phía mình.

“Anh Ludwig, anh có chút thời gian không?”

“Hửm? Có chứ. Chuyện gì vậy?” Ludwig nhướng mày vì có hơi ngạc nhiên. Anne hiếm khi nói chuyện trực tiếp với anh.

“Ừm, đây có lẽ là một câu hỏi ngu ngốc nhưng…anh nghĩ thế nào về, ừm, những điều Công chúa vừa nói?”

“À, thì….Nói một cách đơn giản thì Công chúa điện hạ không bao giờ ngừng khiến tôi phải kinh ngạc.”

Câu trả lời của anh nhận lại một tiếng thở phào nhẹ nhõm của Anne.

“Ôi, thật tốt quá. Nếu anh đồng tình với ngài ấy thì hẳn những gì người đang làm không phải sai lầm đúng không?”

“Sai lầm ư? Ý cô là gì?”

“Ừm, ý của tôi là…”

Cô giải thích nổi lo của mình cho Ludwig đang hiếu kì.

“À….Tôi hiểu mối lo ngại của cô.”

“Nhưng nó ổn mà đúng không? Công chúa điện hạ… Ngài ấy đang làm điều đúng đắn mà phải không?”

“Tôi không dám chắc điều này là đúng hay sai. Tôi không biết liệu mọi việc có thành ra như mong đợi của ngài ấy không, và tôi cũng không tự phụ tới mức cho rằng mình hiểu được toàn bộ ý định của người. Tuy vậy, tôi nghĩ rằng làm thế này là hợp lý.”

“Làm thế là hợp lý ư?” Anne lúng túng lặp lại lời anh.

“À, giờ tôi hiểu rồi.” Ludwig gật đầu. “Cô có xuất thân là thường dân đúng không? Nếu vậy thì tôi có thể thấy tại sao chuyện này lại không hợp lí cho lắm trong mắt cô. Cô thấy đấy, Tiểu thư Tiona và em trai mình Cyril là những đứa con duy nhất của Ngoại bá tước Rudolvon.”

“Ừm. Và? Điều đó thì sao?”

“Các quý tộc vô cùng xem trọng những người thừa kế của mình. Rất có khả năng ngài Ngoại bá tước không muốn viễn cảnh gửi cả hai người thừa kế quý giá của mình tới ngôi trường ở một vùng xa xăm xảy ra cho lắm.”

Lỡ như Belluga nổ ra một cuộc đảo chính? Hay hứng chịu một cuộc xâm lăng từ vương quốc khác? Hay thậm chí là một thứ tầm thường nhưng không kém phần tan thương – một vụ hỏa hoạn tại ngôi trường tước đi mạng sống của một vài học viên thì sao?

“Nếu có chuyện gì như thế xảy ra, Rudolvon có thể mất cả hai đứa con của mình, cả hai người thừa kế cùng một lúc. Không quý tộc nào lại muốn mạo hiểm chuyện này cả. Bên cạnh đó, trường học không phải là tất cả. Tôi đoán ông ấy cũng muốn chúng học về lãnh địa của mình nữa.”

Chúng cần phải học rất nhiều nếu muốn một ngày nào đó đứng lên trị vì. Chúng cần phải biết những kiểu người nào sống ở đó, các thị trấn và ngôi làng trông như thế nào, có các ngành công nghiệp nào… và cách để cai trị tất cả trong khi giữ cho mọi thứ hoạt động trơn tru. Với quý tộc, con đường học hỏi rất dài; không có lối tắt nào để đạt được lượng kiến thức mà họ cần cả.

“Đó là lí do nếu có cách để con trai ông ta nhận được sự giáo dục có cùng chất lượng ở trong đế quốc thì chắc hẳn ông sẽ ưu tiên lựa chọn đó hơn.”

“Tôi hiểu rồi….Tôi chưa bao giờ biết là lại có nhiều điều cần phải cân nhắc như vậy cả.”

“Hơn nữa, một người bạn cùng lớp của Công chúa điện hạ lại tình cờ là con gái của nhà Forkroad. Xét việc công ti của họ có can thiệp vào việc phân phối sách thì tôi không quá ngạc nhiên nếu ngài ấy định kêu gọi sự giúp đỡ của người bạn này để thu thập các tài liệu cần thiết, từ đó cho phép người xây dựng nên một kho tri thức sánh tầm Belluga. Theo ngài ấy đã lâu, tôi tin người sẽ để mắt tới sự bận tâm của Rudolvon và đảm bảo con trai ông nhận được chất lượng giáo dục cao nhất mà đế quốc có thể cung cấp.”

Mà, dù đúng là Mia định nhờ Chloe kiếm cho cô thật nhiều sách nhưng đó dĩ nhiên không phải vì cô để tâm tới nỗi lo của Rudolvon. Cô muốn một và chỉ một thứ mà thôi: lúa mì chịu lạnh. Cô không hề chu đáo để tâm mấy cái nhu cầu tinh tế của người khác. Quyết định của cô là một nước đi đã được tính toán vì lợi ích của chính bản thân cô. Dĩ nhiên, Ludwig đã thành công xoay chuyển nó thành một hành động thiên tài khác nhờ kĩ năng lí giải sai hướng đỉnh cao của mình, khiến Dịch vụ tốc hành Mia tiến ngày càng xa trên đường ray của sự ảo tưởng.

Có khả năng, Ludwig lặng lẽ nói thêm, đây cũng là để cân bằng mọi thứ.

Người chịu thiệt nhất trong vụ việc rừng Sealence chính là Ngoại bá tước Rudolvon. Tử tước Berman thì được sự vinh quang. Bộ lạc Lulu thì có được con đường dẫn tới sự thịnh vượng kinh tế. Trong khi đó thì Ngoại bá tước Rudolvon lại chẳng được gì cả. Không chỉ vậy, ông còn phải từ bỏ một phần lãnh thổ của mình. “Không nổ ra xung đột bạo lực ngay trước cửa nhà mình” khó mà coi là một phần thưởng tương xứng. Mặc dù mối quan hệ thân hữu với bộ lạc Lulu cho thấy rằng ông đã chính thức xác nhận mình rất vui khi thấy xung đột đã được giải quyết một cách hòa bình thì ông cũng khó mà hoàn toàn thỏa mãn khi mọi chuyện kết thúc như thế này. Nếu vậy, lời đề nghị này của Mia có lẽ là một hình thức bồi thường.

Điều đó một lần nữa thể hiện sự chính trực của Công chúa điện hạ, bởi điều đó cho thấy ngài không phải loại người lấy lòng trắc ẩn để bao biện cho sự yếu kém.

Mia vừa dịu dàng vừa từ bi….và còn đặc biệt thông thái nữa. Dù được ca ngợi như một vị thánh – và đúng vậy thật, bởi ngài rất quý trọng những người bạn và chăm lo cho các thuộc hạ của mình – nỗi lo của cô dành cho người của mình không được thể hiện bằng việc tiêu xài hoang phí và lòng trung thành với những người bạn của mình không được bày tỏ với sự ưu ái thân hữu. Thay vào đó, cô dũng cảm bước đi trên con đường bấp bênh giữa cá nhân và chính trị, cân bằng giữa nghĩa vụ bản thân với bạn bè và trách nhiệm của một bậc trị vì. Một vị thánh nhân từ. Vị Đại hiền giả của Đế quốc. Cô không phải là cái trước cũng chẳng phải cái sau mà là cả hai.

Mình chỉ có thể biết được tới đó thôi…nhưng mình tự hỏi liệu có còn gì nữa không. Còn điều gì mà ngài ấy có thể đang theo đuổi đây?

Nhiều năm sau, Ludwig sẽ sốc tới tận óc khi Cyril Rudolvon phát triển giống lúa mì chịu lạnh đặc trưng của mình, nhưng một lần nữa, đó là câu chuyện của lúc khác.