Tất Cả Người Chơi Nghĩ Rằng Ta Là Ác Thần

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

359 1418

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

255 5155

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

66 610

Hồi II: Giáo Hội Bí Ẩn -Đang Tiến Hành/Đang Chỉnh Sửa- - Chương 98: Thẻ Phong Thần

Ngày qua ngày, phong trào chống phân biệt chủng tộc chẳng những không có dấu hiệu hạ nhiệt mà còn lan tỏa mạnh mẽ hơn.

Nguyên nhân là do lượng người chơi tham gia ngày một đông.

Tuy không biết nhà phát hành tính điểm theo cơ chế nào, nhưng tất cả người chơi tham gia phong trào đều đạt được điểm cống hiến. Điều này chứng tỏ hành động của họ đã giúp tộc Kamui được ở lại Arkham.

Vì vậy, ngay cả những kẻ vốn đứng ngoài hóng hớt cũng bắt đầu nhập cuộc, hỗ trợ hành động của [Thần Ở Nhân Gian] nhằm kiếm điểm. Dĩ nhiên, người chơi không phải lúc nào cũng đoàn kết một lòng. Trong 5.500 người thể nào cũng có vài người suy nghĩ khác biệt. Một số không hài lòng khi thấy [Thần Ở Nhân Gian] chiếm sóng, số khác chỉ muốn gây rối cho vui, tạo ra không ít phiền toái cho [Thần Ở Nhân Gian].

Song mấy phiền phức cỏn con này hoàn toàn không thể cản bước làn sóng tuần hành chống phân biệt đối xử càng lúc càng lan rộng. Suy cho cùng, người chơi chỉ là thiểu số so với toàn bộ dân chúng trong game.

Họ chỉ là một tia lửa châm ngòi. Những đốm lửa rải rác khắp mọi nơi mới chính là thứ tạo nên đám cháy trên khắp cả nước.

Phong trào chống phân biệt đối xử đang dần trở thành một cơn sóng thần càn quét mọi nơi.

[Thần Ở Nhân Gian] cũng dần được tôn lên vị trí của một vị thần trong sự chứng kiến của vô số người chơi trên diễn đàn. Hắn bắt chước vị vĩ nhân nọ, đi diễn thuyết từ thành phố này đến thành phố khác, thu hút được đông đảo người ủng hộ. Tất cả bài diễn thuyết của hắn đều lên top viral trên mọi nền tảng trong game. Đặc biệt là bài phát biểu ở thành phố Arkham cùng cảnh nâng đứa trẻ đầy kinh điển đã đạt hơn 700 triệu lượt xem trên toàn cầu. Những video có lượt xem cao hơn là các video kinh điển đã có từ nhiều năm trước. Và ai cũng tin rằng video này cũng có khả năng đạt tới độ cao đó.

Nói ra cũng thật trớ trêu. Phong trào này vốn dĩ được những người thuộc phe bồ câu âm thầm thúc đẩy. Khá nhiều ứng cử viên của họ đã xuất hiện trên kênh tin tức, chuyên mục lẫn talkshow để huyên thuyên về việc ủng hộ phong trào chống phân biệt đối xử cũng như phản đối tình trạng kỳ thị trong nước. Cuối cùng, chẳng ai ngờ được rằng người hưởng lợi ích lớn nhất lại không phải những kẻ quyền quý này, cũng không phải bất kỳ chính trị gia lão làng nào, mà là một chàng trai tầm thường nghèo kiết xác.

Chỉ với một bài diễn văn kinh điển để đời, chút tình cờ cùng sức ảnh hưởng của Internet, [Thần Ở Nhân Gian] đã vụt sáng. Hắn diễn thuyết đến đâu, đám đông nhanh chóng tập hợp đến đó. Dần dần, hắn trở thành nhân vật chủ chốt của phong trào lần này.

Ở mọi thành phố hắn đã đi qua, hắn luôn được chính quyền địa phương tiếp đãi và quần chúng nhiệt liệt hoan nghênh.

Dù [Thần Ở Nhân Gian] chưa nắm giữ chức vụ chính thức, nhưng mọi người đều tin rằng sớm muộn gì hắn cũng bước vào chính trường, trổ hết tài năng trên vũ đài rộng lớn hơn. Diễn đàn người chơi cũng vì thế mà bàn tán xôn xao.

Tiramisu * Đau Đâu Đè Đấy: Cười chớt mất thôi, tham gia biểu tình còn được hệ thống cho điểm cống hiến.

Bố Mày Đây: Chứng tỏ hệ thống ủng hộ Điêu Dân bọn tau!

Vượn Lông Xoăn: Tôi thấy hợp lý đấy chứ. Có khi hệ thống phán định hành vi diễu hành đã làm tăng sức ảnh hưởng của phong trào chống phân biệt chủng tộc, mà phong trào này vốn là để gây áp lực lên chính phủ, khiến họ không dám đàn áp tộc Kamui đấy thôi? Quá ư là hợp lý luôn!

Quần Bay Phấp Phới: Không ngờ còn có cả cách hoàn thành nhiệm vụ chính kiểu này nữa. He he, game này tự do thái quá rồi.

Vợ Yêu Của Nyarlathotep: Game này vốn nổi tiếng 'tự do' rồi, giờ lại có cả điểm thu hút mới nữa, tất cả nhờ anh [Thần Ở Nhân Gian] đây. Nhà phát triển mau mau lạy anh ấy đi. Ha ha ha.

Cục Kẹo Ngọt Của Lann: Mà này, mọi người có để ý tin tức trong game không? Đường đi nước bước của đại ca [Thần Ở Nhân Gian] càng ngày càng táo bạo. Còn đi diễn thuyết ở mấy thành phố liền.

Thánh Xúc Xắc Phù Hộ: Ngày càng ảo ma rồi đấy anh em ơi, chúng ta thật sự sắp được chứng kiến sự ra đời của vị tổng thống người chơi đầu tiên sao?

Reinhardt: Tổng thống! Tổng thống! (vẫy lightstick.jpg)

Tôi Có Quyền Giữ Im Lặng: Tau cười bể bụng mất, đây là game giả lập chính trị gia hay gì.

Em Gái Ngọt Ngào Thích Lười Biếng: Đỉnh quớ! Lần đầu em thấy ai chơi đến bước này đấy, anh nhất định phải trở thành tổng thống đó!

Vạn Vật Chẳng Bằng Người: Xem trò vui.jpg

Được Thần Xúc Xắc Phù Hộ: Xem trò vui +1 

Xúc Xắc Tỷ Sao Chỉ Đứng Nhìn: Xem trò vui +2

Full Skill Thánh Quang: Cười bể bóng +3

Nỗi Buồn Vui Của Nhân Loại Vốn Không Giống Nhau: Tôi nghĩ đa số "người chơi hệ xem" vào diễn đàn bây giờ đều hóng bầu cử này, chịu thôi, nó hài thật sự.

Tui Thấy Hổng Có Ổn: Chuẩn luôn, tui cũng xem ở nền tảng khác, biết game này có thao tác bá cháy như vậy nên té qua đây hóng luôn.

Chưa Nghĩ Ra Làm Cún Cho Ai: Hề hề, tôi cũng vậy! Sếp [Thần Ở Nhân Gian] mà thành công thì đây là người chơi đầu tiên đắc cử tổng thống trong game đó. Nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi. Hề hề.

Thần Ở Nhân Gian: Làm gì có chuyện ngon ăn thế (dở khóc dở cười).

Phúc Báo Là 996: BOSS xuất hiện rồi! Dùng Master Ball bắt thôi!

Đậu Hũ Mapo Dâu Tây: Ngài dạo này phát triển không tốt à? Em thấy ổn lắm mà, trong game ngài lên biết bao nhiêu chương trình rồi.

Thần Ở Nhân Gian: Phát triển thì vẫn được, nhưng cái ghế tổng thống này không dễ ngồi đâu. Tôi vẫn còn thanh danh là bởi người của hai đảng phái vừa mới tiếp xúc với tôi, bởi tôi đang được săn đón, bởi mối quan hệ giữa tôi và các đảng phái còn trong giai đoạn 'mập mờ'. Nhưng một khi tôi nhận lời mời của bên nào thì bên còn lại sẽ ra tay với tôi ngay. Mấy chiêu hạ bệ, bôi xấu gì đó chắc chắn sẽ được lôi ra dùng hết.

Chào Buổi Sáng Lúc Sáu Giờ: Thực tế phũ phàng thật.

AAA Mua Hộ Ma Dược: Dù biết game này rất chân thực rồi, nhưng không ngờ đến cả các phe phái làm nền, thậm chí còn chưa xuất hiện trong cốt truyện cũng có logic hoàn chỉnh như vậy.

Thần Ở Nhân Gian: Đúng vậy, theo tôi ước tính thì mọi thủ đoạn ngoài đời thực họ đều biết, thậm chí còn chẳng kém cạnh gì đâu. Nói thật, đến tôi cũng có chút hoài nghi tự hỏi đây có phải là thế giới thật hay không rồi.

Thần Ở Nhân Gian: Tôi hiện vẫn chưa chính thức bước vào chính trường, nhưng tôi chắc chắn sẽ phải chọn một phe để gia nhập nếu thực sự muốn trở thành tổng thống. Mà kể cả có chọn phe rồi thì người dân cũng chưa chắc đã tin vào năng lực của tôi. E là tôi sẽ phải bắt đầu từ chức quận trưởng hoặc thị trưởng, từng bước chứng minh năng lực của bản thân, xây dựng đội ngũ cá nhân, chứ không thể một bước lên mây được. Vì ngoài danh tiếng ra thì tôi đâu có gì trong tay. Trong phe còn nhiều người lớn tuổi hơn tôi, đã năm sáu mươi tuổi rồi vẫn phải chờ đợi. Nếu tôi gia nhập, họ ắt sẽ lợi dụng sức ảnh hưởng hiện tại của tôi để kéo phiếu. Với cả đảng nào chẳng có đấu đá nội bộ.

Không Tàn Không Chơi: Thôi, thôi, thôi, đau đầu thế. Tôi vào để chơi game chứ không có vào để nghe mấy thứ phiền phức này. 

Thần Tại Nhân Gian: Đúng thế, tôi cũng nghĩ vậy, làm tổng thống của đất nước này thì thú vị đấy, nhưng xét tới thời gian, công sức với tinh lực phải bỏ ra thì thật không đáng. 

Phúc Báo Là 996: Á, vậy là sếp định bỏ cuộc sao? Tuy em cũng hiểu được, nhưng từ bỏ một cơ hội lớn như vậy thì tiếc quá.

Thần Ở Nhân Gian: Ừm, tôi cũng có suy nghĩ này, hơn nữa còn có rất nhiều người mộ danh tôi mà đến. Vì thế, tôi có một đề nghị.

Thần Ở Nhân Gian: [Dữ liệu thẻ nhân vật.jpg]

Black Cat: Sếp đăng nhầm hả? Sao lại đăng cả dữ liệu thẻ nhân vật vậy?

Người chơi có thể sở hữu nhiều thẻ nhân vật cũng như tham gia phe phái đối lập trong game nên dữ liệu nhân vật thường được giấu kín, và hiếm khi tiết lộ trừ phi là bạn bè thân thiết.

Nhiều người vẫn luôn tò mò về dữ liệu của [Thần Tại Nhân Gian] nhanh chóng nhấn vào xem, không quan tâm hành động đó là vô tình hay cố ý.

Thần RP: Vãi chưởng, 75 điểm uy tín... Đây là mức cao nhất trong game này rồi chứ nhỉ?

The Strongest Man: Thấp hơn tôi nghĩ một chút.

Black Cat: Tôi cũng thấy vậy, giờ chắc cũng có không ít người trên thế giới biết đến ông rồi. Tôi còn tưởng là max luôn chứ.

Thần Ở Nhân Gian: Tôi hỏi nhà phát hành rồi, chỉ số "uy tín" này được đánh giá dựa trên địa vị trong ngành, danh vọng và tài sản của một người. Có thể do tài sản của tôi vẫn chưa đủ, các bài diễn thuyết của tôi đều miễn phí nên điểm bị kéo xuống một chút.

Druid: Thế này đã ghê gớm lắm lắm rồi. Nói cách khác, điểm uy tín của ông hoàn toàn đến từ danh vọng. (Kinh thật)

No One's Truly Sane: Kinh thật.

Ai Biết: Kinh thật.

Thành Công 100%: Kinh thật.

Thần Ở Nhân Gian: Tàm tạm thôi. Thú thật, đạt tới mức này phần nhiều là nhờ may mắn. Thôi, nói ngắn gọn nhé, tôi không đăng nhầm đâu. Sở dĩ tôi đăng thẻ nhân vật 'Norman Kin' này lên là muốn nhờ mọi người một việc.

Thần Ở Nhân Gian: Tôi muốn phá đảo chỉ số thuộc tính của game, tức là max 100 điểm uy tín. Tôi muốn đúc nên một tấm thẻ huyền thoại. Tôi muốn trở thành người chơi đầu tiên đạt được max điểm uy tín trong game.

Thần Ở Nhân Gian: Nhưng với tình trạng này thì danh tiếng của Norman Kin sớm muộn sẽ bị bôi nhọ và suy giảm. Rốt cuộc, càng lên cao càng dễ ngã. Muốn bôi nhọ người như vậy không hề khó. 

Black Cat: Tôi biết ông tính làm gì rồi. Ông chắc không? Phải tôi thì tôi không nỡ đâu.

Thần Ở Nhân Gian: Ừ, dạo này tôi cũng có chút việc ngoài đời, không thể ở trong game mãi được. Mấy chuyện liên quan tới chính đảng trong game khiến tôi hao tâm tổn trí quá. Tôi vẫn đang cù cưa với họ, làm cho họ tưởng tôi sẽ ngả theo phe mình để trì hoãn việc họ tạt nước bẩn lên Norman Kin. 

Thần Ở Nhân Gian: Hơn nữa, nói thật là tôi cũng thấy hơi kiệt sức rồi. Chơi game mà không vui thì chơi làm gì.

Cố Gắng: Đúng thế. Chơi game phải vui vẻ mới được! Đời thực đã lắm chuyện bực mình lắm rồi!

Black Cat: Được rồi. Tôi tôn trọng lựa chọn của ông.

Druid: Mấy ông đang úp úp mở mở cái gì vậy?

Black Cat: Chuyện này thực ra rất đơn giản, chỉ cần để Norman Kin không bao giờ bị bôi nhọ là được. Kết thúc ở đỉnh cao. Hừm, biết đâu tấm thẻ này có thể được ghi vào sách giáo khoa trong game cũng nên!

Thần Ở Nhân Gian: Ừ, tôi cũng nghĩ thế. Tuy không thể trở thành người chơi đầu tiên giữ chức tổng thống, nhưng tôi có thể trở thành người chơi đầu tiên được ghi vào sử sách. Hẳn cái kết như vậy là đủ để đáp lại sự nhiệt tình của mọi người rồi! Vì vậy, tôi muốn nhờ mọi người cùng chứng kiến hồi kết của tấm thẻ này!

Mèo Con May Mắn: A, em cũng biết ngài định làm gì rồi, hu hu hu hu tiếc quá đi mất. Nhưng em tôn trọng lựa chọn của ngài, hãy để Norman Kin được phong thần.

Siêu Thất Bại Xong Team Tạch Cả Lũ Là Tui: Ngài muốn dựng sân khấu cuối cùng ở đâu vậy? Em nhất định sẽ đến ủng hộ!

Thần Ở Nhân Gian: Tôi định bắt đầu từ đâu thì sẽ kết thúc ở đó. Arkham nhé. Dạo này tôi nghe nói Arkham sắp tổ chức một lễ hội hoành tráng được gọi là Ngày Trừ Ma. Chính quyền thành phố Arkham đã gửi lời mời cho tôi rồi. Người chơi nào muốn đóng vai còn lại thì nhắn tôi nhé. Biết đâu chúng ta sẽ cùng nhau ghi danh sử sách trong game đấy (mặt chó cười đểu).

The Strongest Man: Với danh nghĩa tên sát nhân khét tiếng nhất lịch sử à? Ha ha ha, nghe cũng hay đấy, tôi đăng ký!

Thần Ở Nhân Gian: Được, đợi tôi liên lạc với cậu.

...

Tại Nước Trời.

Ngày Trừ Ma... à?

Lann theo dõi cuộc thảo luận sôi nổi về cách giúp Norman Kin bước lên ngai thần trên diễn đàn. Không thể kìm lòng tò mò, cậu bèn hỏi người trước mặt: "Ngươi có biết Ngày Trừ Ma không?"

Cullen đang báo cáo tình hình gần đây cho Lann thoáng giật mình. Gã suy ngẫm một lát rồi đáp: "Ngày Trừ Ma là lễ hội truyền thống của thành phố Arkham, cũng là lễ hội hoành tráng nhất ở đây, nghe nói được tổ chức để kỷ niệm một truyền thuyết từ thời xa xưa."

"Truyền thuyết?"

"Tương truyền vào thời thượng cổ, cái thời thành phố Arkham còn chưa hình thành như ngày nay mà chỉ là một ngôi làng nhỏ nằm giữa núi rừng..." Được sự cho phép từ Lann, Cullen nhặt một nhánh cây lên và vẽ sơ đồ đơn giản. "Khi ấy, dân làng chỉ có thể co rúc trong ngôi làng nhỏ này. Mỗi khi mặt trăng chuyển sang màu đỏ, quái vật sẽ bước ra khỏi khu rừng và tấn công làng. Nên là đêm Trăng Máu nào cũng có rất nhiều người chết. Chuyện đó cứ lặp đi lặp lại cho đến khi thần minh giáng thế."

"Thần minh? Thần minh nào vậy?" Lann tò mò hỏi.

"Không ai có thể nói rõ được. Vị thần đó không để lại bất kỳ ghi chép nào, chỉ biết rằng Ngài đã xua đuổi lũ quái vật và an ủi vong linh của những người đã khuất. Sau đó, hiện tượng Trăng Máu không còn xảy ra nữa." Cullen nói, "Từ đó trở đi, dân Arkham gọi ngày 12 tháng 12 là Ngày Trừ Ma. Bởi những con quái vật không còn xuất hiện sau ngày này nữa. Có thể nói Ngày Trừ Ma được ra đời nhằm tưởng nhớ vị thần đã xua đuổi quái vật cùng những linh hồn đã chết trong đêm Trăng Máu."

"Ra vậy." Lann có vẻ tư lự.

"Thưa Chúa, con có chuyện bẩm Ngài." Cullen nói, "Ngài từng yêu cầu con tìm kiếm Anthony Moses, nên con đã đích thân đến nơi ở của ông ta, nhưng tiếc là không tìm thấy ai. Con thành thật lỗi Ngài về chuyện đó."

Anthony Moses là viện trưởng Viện Nghiên cứu Tri thức Thần thoại. Đây là người mà giáo sư Aldous của trường Miskatonic từng nhờ Lann tìm kiếm, cũng là người duy nhất có thể mở ra viện nghiên cứu ấy.

"Không tìm thấy?"

"Vâng. Theo lời hàng xóm thì Anthony đã biệt tăm từ ba tháng trước hoặc lâu hơn, không ai biết ông ta đi đâu cả."

Lann nhíu mày. Nếu không tìm được người thì đành chịu vậy. Cậu thở dài: "Ta biết rồi, phái người canh chừng ở đó đi. Nếu ông ta trở về thì báo cho ta."

Cullen: "Con đã bố trí người theo dõi rồi ạ."

Cullen lúc nào cũng hành động thỏa đáng. Lann yên tâm, gật đầu ra hiệu cho Cullen rời khỏi đây.

Có điều, chuyện liên quan tới Anthony vẫn nên báo cho Aldous. Nhỡ đâu ông ta lại biết Anthony sẽ đi đâu sau khi rời nhà thì sao.

Ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu Lane, một tiếng động nào đó từ trường Miskatonic đang lơ lửng trên không vọng đến.

...

"Nhanh! Đi gọi người đến giúp đi!"

Giáo viên trực ban sốt ruột đứng ở cửa phòng thí nghiệm hét lên.

Bên trong, Aldous và Alexis đang cố gắng hết sức khống chế thảm họa côn trùng.

Có thể thấy căn phòng đã được cải tạo thành nơi giống như phòng mổ. Nằm vắt ngang trên bàn mổ đặt giữa phòng là một sinh thể từa tựa hình người được cấu thành từ vô số sâu bọ nhúc nha nhúc nhích.

Đám sâu bọ tìm mọi cách để trốn ra ngoài. May mà phòng thí nghiệm được bịt kín, chỉ còn cửa chính là lối thoát duy nhất, nên ba vị giảng viên vẫn miễn cưỡng kiểm soát được tình hình. 

"Chuyện gì xảy ra ở đây thế?" Lann thoắt cái đã hiện ra trước cửa phòng thí nghiệm. Cậu có thể dịch chuyển đến bất cứ đâu trong Nước Trời.

Không cần họ mở miệng, Lann đã thấy thảm họa côn trùng bên trong phòng thí nghiệm. Cậu lập tức nhăn mặt.

Quả thật là... Bất cứ ai sợ lỗ hoặc sợ côn trùng ắt sẽ ngất xỉu trước cảnh tượng này.

"N-Ngài Lann..." Giáo viên trực ban nhận ra Lann. Ông không ngờ mình lại phải đối mặt trực tiếp với thần minh, bèn vội rũ mắt, không dám nhìn thẳng dung nhan ngài, đoạn cúi đầu thưa: "Như ngài đã thấy, chỗ này... gặp chút vấn đề."

"Ai đó nhấn giúp tôi cái nút phun nước kia với!" Alexis đang vật lộn với đám côn trùng gắng thò một cánh tay ra, chỉ về phía bàn thí nghiệm. Lann đã thấy, nhưng cậu không muốn bước vào tổ bọ, bèn ném ra một hạt giống.

Hạt giống đâm chồi và biến thành dây leo trong không khí, nhanh chóng lan tới bàn thí nghiệm, nhấn xuống nút bấm bằng một cành mềm.

Chẳng mấy chốc, hệ thống phun nước trên trần phòng thí nghiệm bắt đầu hoạt động, chất lỏng tỏa ra mùi hương kỳ lạ tràn ngập căn phòng và rơi xuống đống sâu bọ. Chúng nhanh chóng quắp vào như gặp phải thiên địch, vừa co cụm lại vừa bò về bàn phẫu thuật, rồi biến trở lại hình người.

Hình người ấy chính là Job. Ông ta vẫn nhắm nghiền mắt, đôi mày cau chặt.

"Có thể giải thích cho ta chuyện gì đang diễn ra không?" Lane hỏi.

Aldous và Alexis vội vàng bò dậy từ sàn nhà và chỉnh trang lại. Đặc biệt là Aldous. Ông lão này lúc nào cũng chỉnh chu sạch sẽ, có gu ăn mặc khá ổn và ra dáng quý ông cổ điển.

Sau khi sửa soạn cho tươm tất và chắc chắn rằng không có dấu hiệu thất lễ, Aldous mới lên tiếng: "Nghiên cứu của chúng tôi gặp phải chút vấn đề, không gây ảnh hưởng gì đâu ạ."

Alexis cũng gật đầu, nhìn Job bằng ánh mắt vô cùng phức tạp.

Lann tò mò hỏi: "Thế các người nghiên cứu được gì chưa?"

Alexis: "Một chuyện có thể khiến người ta thấy khá bất ngờ..."

"Được rồi, để tôi nói cho." Aldous vỗ vai Alexis rồi tiến lên một bước. "Chúng tôi đã đi đến một kết luận đáng kinh ngạc. Linh hồn đang ở trong cơ thể người này không phải linh hồn gốc của anh ta. Tên thật của anh ta hẳn là Jason Berkeley. Là bạn học thời cấp ba của giáo sư Alexis."

Lann từng đọc qua vô số giả thuyết táo bạo, thậm chí vô căn cứ của người chơi, nên không mấy ngạc nhiên. 

"Vậy anh ta vào cơ thể Job bằng cách nào?" 

"Tôi không biết." Alexis lắc đầu. "Đây chính là điểm khiến chúng tôi ngạc nhiên. Vì trong ký ức của tôi thì Jason Berkeley đã chết rồi."

Ông ngừng lại một lát rồi giải thích tiền căn hậu quả cho Lann: "Jason Berkeley là bạn cùng trường cấp ba với tôi. Chúng tôi từng là những người có chung chí hướng, cực kỳ hứng thú với những sự kiện kỳ quặc hoặc quái vật trên thế giới. Nhưng cuối cùng, chúng tôi đã chọn con đường khác nhau. Tôi đến Đại học Miskatonic để học cao học. Còn Jason thì... thấy bảo đã gia nhập Cục Điều tra."

Lane nhíu mày. Cục Điều tra... Lại là Cục Điều tra.

"Lần cuối cùng tôi gặp cậu ấy là trong một chuyến phiêu lưu. Trong quá trình làm nhiệm vụ, cậu ấy đã phát hiện một quái dị chưa từng gặp nên nhờ tôi giúp đỡ. Tôi rất hứng thú với quái dị mà cậu ấy miêu tả nên đã đi đến đó. Chúng tôi không ngờ tình hình sẽ vượt quá tầm kiểm soát. Cuối cùng, chúng tôi thất bại, Jason cũng chết ở đó, chết ngay trước mắt tôi. Tôi còn là người lo hậu sự cho cậu ấy. Vì vậy tôi có thể khẳng định cậu ấy đã chết."

Alexis nhìn Job nằm trên bàn phẫu thuật với ánh mắt phức tạp: "Qua mấy ngày trò chuyện với cậu ta, tôi đã phát hiện được một vấn đề lạ lùng. Mỗi khi lú lẫn, cậu ta lại nhớ ra những chi tiết hồi chúng tôi còn bên nhau, kể cả những gì xảy ra trước lúc chết. Điều này khiến tôi tin chắc rằng cậu ta thực sự là Jason, ít nhất thì linh hồn đang ẩn giấu trong thân xác này là của Jason."

Lann đột nhiên hỏi: "Ông quen biết anh ta từ trước, hai người từng phiêu lưu cùng nhau, vậy ông có biết năng lực khởi nguyên của Jason là gì không?"

"Tôi biết, là năng lực trị liệu, rất hiếm gặp. Nhờ cậu ta mà hồi đó tôi mới sống sót." 

Trị liệu... Theo thông tin Edmund cung cấp thì năng lực của Job cũng là trị liệu.

Lann đang trầm ngâm suy nghĩ thì chợt có linh cảm.

"... Ông còn nhớ Jason chết thế nào không? Sinh tiền, anh ta từng nói với ông là mình đã đến được tầng mấy trong Khe Hở Của Cõi Mộng không?"

Nghe vậy, Alexis thoáng lộ vẻ hoang mang. Một nỗi sợ hãi dần dâng trào trong ông: "Tầng ba, cậu ấy đã đột phá tầng thứ ba, cậu ấy nói với tôi như vậy."

"Hồi đó... chúng tôi bị quái dị kia dồn vào đường cùng, không còn cách nào xoay xở được nữa. Jason định đột phá tầng thứ tư của Khe Hở Của Cõi Mộng ngay trong đêm đó. Cậu ấy nói các ghi chép của Cục Điều tra về Khe Hở Của Cõi Mộng đều nhắc đến chuyện biến đổi về chất sau khi vọt qua tầng ba. Vì vậy, cách duy nhất để thoát thân là Jason phải đột phá được tầng bốn."

"Nhưng khi Jason tỉnh dậy vào hôm sau, việc đầu tiên cậu ấy làm là dí súng vào thái dương mình. Tôi chưa bao giờ thấy gương mặt nào toát lên cảm xúc tuyệt vọng méo mó đến vậy. Cậu ấy chỉ để lại một câu rồi tự sát."

Aldous hỏi: "Câu gì vậy?"

"Thế giới này hết thuốc chữa rồi." Alexis nói, "Vậy mà chỉ một tiếng sau khi cậu ấy qua đời, đội cứu hộ của Cục Điều tra đã tới. Chúng tôi được cứu, còn cậu ấy... thì mãi mãi ở lại đó."

Alexis không nói thêm gì nữa. Dẫu vậy, những lời kể này đã cho thấy vị giáo sư già nua từng có một thời thanh xuân chứa đầy những cuộc phiêu lưu lẫn... bi kịch. 

Lann cũng không ngờ mình sẽ đạt được thông tin liên quan đến tầng thứ tư trong Khe Hở Của Cõi Mộng ở đây. Chẳng biết đó là phúc hay họa. Chưa kể, tại sao Jason vốn đã chết lại xuât hiện trong cơ thể Job? Cục Điều tra đóng vai trò gì trong chuyện này? Liệu điều này có liên quan gì đến số tầng trong Khe Mộng không? 

Vô số câu hỏi cứ thế vấn vít trong đầu cậu.