Translator: Kouji
✫ ✫ ✫
“Chống phân biệt chủng tộc?”『Evernight』lẩm nhẩm cụm từ vừa xa lạ vừa quen thuộc. Gương mặt hắn dần nhăn lại khi nhớ đến những sự kiện được ghi chép trong sách sử.
Evernight: Giỡn hả trời? Anh tính khơi mào phong trào chống phân biệt chủng tộc trong trò chơi? Anh nghiêm túc à?
Thần Ở Nhân Gian: Tôi đùa với cậu bao giờ?
Evernight: Hừm… Nó chưa chắc đã có hiệu quả. Chuyện đó đâu có dễ?
Từ xưa đến nay, phân biệt chủng tộc vẫn luôn là một vấn đề xã hội nổi cộm chưa bao giờ được giải quyết và dẫn đến vô số cuộc biểu tình chống lại nó. Trong trò chơi này, không ít sự kiện trọng đại và nhiều cuộc biểu tình đã liên tục diễn ra từ thế kỷ hai mươi đến tận bây giờ.
Khơi mào một sự kiện lớn như vậy đâu phải chuyện dễ dàng?
Thần Ở Nhân Gian: Tất nhiên, điều này không hề dễ. Tôi đã nghiên cứu bối cảnh xã hội trong trò chơi và nhận thấy nó có phần khác biệt so với thực tế của chúng ta. Chẳng hạn, quốc gia nơi thành phố Arkham tọa lạc trong thế giới này dường như tích hợp các đặc trưng của nhiều quốc gia phương Tây, bao gồm cả vấn đề nhân chủng. Do cuộc chiến tranh trước đây, nhiều sắc dân đã hòa trộn với nhau, nhưng điều đó chắc chắn sẽ gây ra vô số vấn đề xã hội.
Evernight: Tôi hiểu rồi. Anh muốn biến cách người Arkham đối xử với người Kamui thành công cụ để khơi dậy sự đồng cảm từ các nhóm thiểu số khác? Khiến họ lên tiếng bênh vực người Kamui, từ đó thay đổi tư duy của người dân ở thành phố Arkham? Nhưng nếu ta giả vờ làm đại diện trong khi thực tế lại không phải là người chủng tộc đó thì chẳng phải sẽ rất dễ bị lộ sao?
Thần Ở Nhân Gian: Không, không phải thế. Tôi không có ý định khiến họ thương hại người Kamui rồi thôi thù địch.
Thần Ở Nhân Gian: Đạo đức và lòng trắc ẩn chẳng có chút giá trị nào ở vùng đất này. Duy chỉ có lợi ích, tầm ảnh hưởng cùng pc* mới có thể lay chuyển được dư luận! Kẻ chủ mưu đang điều khiển tiếng nói của giới tinh hoa để thao túng đám đông. Vậy nên tôi phải dùng ngọn cờ có sức ảnh hưởng lớn hơn để điều khiển ngược lại chúng.
Evernight: Chúng tôi phải làm thế nào?
Thần Ở Nhân Gian: Hãy đợi tin tức của tôi. Các cậu sẽ sớm biết thôi.
Trong lúc người chơi ấp ủ kế hoạch gây rối trên diễn đàn thì cộng đồng người Kamui đang lặng lẽ dọn dẹp khu phố của họ.
Đám người biểu tình đã để lại nhiều thứ cho người Kamui, đặc biệt là trứng thối, sơn và đủ thứ thuốc màu, khiến khu phố vốn sạch sẽ và ngăn nắp trở thành một mớ hỗn độn. Những người đàn ông và đàn bà tất bật dọn dẹp với gương mặt hằn rõ nỗi lo âu.
Dẫu người Kamui từng là dân du mục, nhưng chẳng ai thực sự thích cuộc sống nay đây mai đó cả. Khu phố này từng là chốn dung thân hiếm hoi của họ. Giờ đây, trừ phi phép màu xảy ra, họ sẽ lại phải tiếp tục lang thang.
Carmen nhìn thoáng qua những đôi mắt chết lặng trên mặt đồng bào rồi thở dài khe khẽ.
“Tộc trưởng.” Một cô bé ở gần đó vùng khỏi vòng tay mẹ, chạy đến chỗ Carmen, kéo kéo gấu áo ông, “Chúng ta lại phải đi nữa sao?”
“Có lẽ thế.” Carmen dịu dàng nhìn cô bé, cúi xuống và vuốt đầu em. “Lydia không muốn đi sao?”
Cô bé thành thật lắc đầu, “Không muốn đâu. Nếu đi khỏi nơi này thì con sẽ không còn nhà, cũng không thể đến trường được nữa. Con đã hứa với bạn con rằng chúng con sẽ cùng nhau đến trường và về nhà mỗi ngày rồi.”
Carmen lặng thinh. Ông biết trường Lydia đang theo học thực chất là một ngôi trường tiểu học phúc lợi ở gần đây. Những đứa trẻ nghèo khó có thể đến đó học và được cấp sách giáo khoa miễn phí. Tuy chất lượng giáo viên không đồng đều, nhưng đây là cơ hội quý giá giúp những đứa trẻ tầng lớp dưới cải biến số phận của mình.
Một khi họ quay trở lại cuộc sống lang thang, ngay cả cơ hội nhỏ nhoi này cũng sẽ tan biến. Nếu Lydia có năng khiếu trở thành dược sư hoặc bói toán thì cô bé vẫn có thể kiếm sống qua ngày bằng những kỹ năng này. Nếu không, kết cục tốt nhất của em là kết hôn với một chàng trai trong bộ tộc.
Ngay cả bậc thầy ma dược như Carmen cũng không thể một mình thay đổi số phận của cả chủng tộc. Chỉ cần vứt bỏ cái tên Kamui, ông có thể có được cuộc sống tốt, được nhiều tổ chức sẵn đón nhờ tài năng pha chế ma dược của mình.
Thế nhưng, trước ánh mắt luôn chăm chú theo dõi của mỗi người Kamui, ông đã không làm như vậy.
Carmen ngẩng đầu, nhận thấy tất cả những người Kamui đang dọn dẹp đường phố cũng nhìn về phía này, nhìn vào ông, nhìn chăm chú. Dẫu chẳng ai nói một lời, ánh mắt ấy đã thể hiện câu hỏi, “Số phận chúng ta sẽ đi về đâu?”
Carmen cũng không biết số phận Kamui sẽ ra sao. Tuy nhiên với tư cách thủ lĩnh của tộc Kamui, ông sẽ dẫn họ tiến bước.
“Hãy giữ vững niềm tin. Tôi sẽ dẫn dắt mọi người, Đấng Tôn quý mà chúng ta thờ phụng sẽ tiếp tục ban phước cho người Kamui.”
“Liệu Ngài có làm thế không?” Một thanh niên Kamui hỏi.
Carmen đáp ngay, không chút do dự, “Chắc chắn rồi. Hãy tin tưởng điều đó.”
Nếu không có sự can thiệp từ bên ngoài cuộc biểu tình của Lann, những kẻ điên loạn kia chắc chắn đã xông vào khu Kamui và phá hoại tất cả. Mọi chuyện sẽ tồi tệ hơn nhiều so với hiện tại.
Lann đã nói với Carmen rằng Ngài đã sử dụng quá nhiều sức mạnh nên sẽ rơi vào trạng thái ngủ say trong một thời gian. Dù vậy, khi bộ tộc Kamui gặp nạn, Đấng Tôn quý vẫn xuất hiện và giang tay cứu giúp.
Chàng trai trẻ cúi đầu, không nói gì nữa. Những người phụ nữ đứng xung quanh như muốn nói điều gì đó, rồi lại thôi. Cuối cùng, họ lẳng lặng bỏ đi.
Carmen biết họ thực sự muốn nói gì, muốn hỏi điều gì. Họ muốn biết liệu thần linh có bảo vệ họ qua cơn hoạn nạn lần này hay không. Tuy nhiên, ông không thể đưa ra một lời hứa dứt khoát. Ông quá hiểu rằng không thể luôn trông đợi sự cứu rỗi từ thần linh. Nếu không, phước lành sẽ bị coi là điều hiển nhiên.
Hơn nữa, dạo gần đây, Carmen thỉnh thoảng không thể liên lạc được với Lann. Ông biết chủ nhân của mình đang vật lộn với một vấn đề quan trọng hơn.
Người Kamui đã bị các vị thần ruồng bỏ quá lâu. Họ đã phải gánh chịu nỗi đau suốt một thời gian dài chỉ vì những truyền thuyết và thần thoại. Thế nên, thật dễ hiểu khi một số người trong tộc căm ghét cái gọi là thần linh.
Giờ đây, người Kamui đã trở thành những tín đồ cấp cơ sở của Giáo hội Bí ẩn, không phải vì họ thực sự tín ngưỡng vị thần xa lạ ấy, mà vì họ tin tưởng Carmen.
Trải qua quá trình tương tác với người chơi, hai bên vốn xa lạ dần tìm được tiếng nói chung. Dưới ảnh hưởng của người chơi, nhiều Kamui bắt đầu quy phục Giáo hội Bí ẩn, không chỉ đơn thuần vì mệnh lệnh của Carmen nữa. Mọi việc dường như đang tiến triển theo chiều hướng tích cực.
Một khi họ rời khỏi nơi này, mọi thứ hẳn sẽ quay về vạch xuất phát.
Carmen thầm thở dài, đặt tay lên ngực và mặc niệm, “Xin hãy tha thứ cho Carmen con không thể tiếp tục phụng sự Ngài mọi nơi mọi lúc được nữa.”
Vẫn không có phản hồi. Carmen biết rằng Lann đã rơi vào giấc ngủ sâu, và ông cũng không thể làm được gì cả.
“Tộc trưởng à, tôi có thể để lại mấy thứ này được không?” Lúc này, một người phụ nữ Kamui đột nhiên bước ra khỏi nhà. Cô mặc một chiếc váy rách vá nhiều lần, mang theo một chiếc giỏ đan đựng đầy các loại thảo dược.
Carmen liếc qua, có chút kinh ngạc, “Becky, cô định để lại hết mấy loại thảo dược này sao? Chúng có thể bán được với giá khá cao đấy.”
“Không sao đâu, tôi quyết định rồi.” Người phụ nữ tên Becky có vẻ ngoài chừng ba mươi tuổi cùng đôi mắt quyến rũ bất chấp thời gian trả lời. “Chồng tôi mất sớm, tôi không có con cái, cũng có thể tự lo cho mình mà không sợ chết đói. Thế nên tôi muốn để lại mấy thứ này để cảm ơn họ.”
Sau thảm họa Arkham, nhà Becky bị hư hại nặng nhất. Là một người phụ nữ yếu đuối, cô không có đủ sức để tự xây dựng lại. Chính người chơi đã đến và trợ giúp cô.
“Tôi đã trở nên thân thiết với một cô gái trẻ, và tôi định dạy cô ấy cách nhận biết các loại thảo dược. Nhưng giờ, tôi e chẳng còn cơ hội đó nữa rồi.” Becky tiếc nuối nhìn chiếc giỏ trong tay. “Tôi không biết chữ, cũng không thể để lại ghi chú cho cô ấy. Tôi không biết liệu chúng tôi có gặp lại nhau nữa không. Tộc trưởng à, ông có thể đưa thứ này cho cô ấy giúp tôi không?”
“… Được rồi. Tên cô gái đó là gì?”
“Matcha Latte. Nghe lạ nhỉ?” Becky cười khúc khích. “Cô ấy bảo đây là thức uống yêu thích của cô ấy. Tiếc là ở đây không có. Nếu không thì tôi rất muốn thử.”
“Tôi sẽ ghi lại cho cô.” Carmen lấy ra một cuốn sổ tay từ túi áo ngực, chuẩn bị ghi chép thì Becky bỗng nói, “Đợi chút.”
Cô đặt giỏ xuống, đi sang phía bên kia, rồi quay trở lại với một bình chất lỏng lạ, “Cái này là hàng xóm Daro nhờ tôi để lại, đây là mẻ ma dược đầu tiên của anh ta, dù chất lượng không tốt cho lắm. Daro muốn gửi tặng nó cho người có tên là ‘The Strongest Man’, bảo rằng sớm muộn gì anh ấy cũng chế ra được một loại ma dược khiến con người trở nên mạnh hơn nhưng cũng khiến họ bị hói đầu.”
“Được rồi, tôi sẽ ghi lại.”
“Xin hãy đợi một lát, thưa tộc trưởng, cả tôi nữa.”
“À, tộc trưởng ghi hộ giúp tôi được không?”
Cuốn sổ tay nhỏ của Carmen dần được lấp đầy bằng những cái tên và lời cảm ơn được viết tỉ mỉ từng nét một. Một đống quà tặng được đặt dưới chân ông, chủ yếu là thảo dược, thuốc phép hoặc những bùa hộ mệnh kỳ lạ – tất cả đều là những gì tốt nhất mà người Kamui có thể dâng tặng.
Dù sao họ cũng để lại một điều gì đó.
Carmen mím môi, “Mấy người tự nói đi!”
Một thanh niên Kamui gãi đầu, “Tôi không biết phải nói như thế nào, chúng tôi không giỏi nói lời chia tay.”
“Chia tay?”
『Matcha Latte』và những người khác bước đến, trông thấy người Kamui vây quanh Carmen, bèn tò mò hỏi.
Khi ánh mắt dừng lại ở những hành lý đã được đóng gói trước cửa mỗi nhà, sắc mặt cô bỗng biến đổi, “Mấy người định đi đâu vậy?!”
Carmen không ngờ họ sẽ đến đúng lúc này, ông nở nụ cười khổ, “Có lẽ chúng tôi sẽ phải rời khỏi thành phố Arkham.”
“Tại sao?”『Matcha Latte』không thể ngờ rằng NPC lại có thể tự ý bỏ đi như vậy. “À, có phải vì cuộc biểu tình trước đây không? Mọi người đừng lo! Thần Lann... đã ra lệnh rồi. Chúng tôi sẽ giúp mọi người. Tộc Kamui sẽ không bị đuổi khỏi thành phố Arkham đâu!”
Nói vậy thôi chứ thực tế không phải thế. Lann vẫn đang ngủ say. Thế nhưng, người chơi, đặc biệt là những người thuộc phe Giáo hội Bí ẩn, đã tự mình hành động. Thứ mà họ không chỉ nhận được nhiệm vụ chính. Nhìn tình hình này mà xem. Nếu thất bại, những phúc lợi từ người Kamui cũng sẽ biến mất! qwq
Cho đến hiện tại, người chơi chỉ tìm thấy một nơi duy nhất bán ma dược - chính là cửa hàng này. Đây cũng là một trong số ít những NPC có chức năng trong trò chơi. Nếu những thứ này biến mất thì phải làm sao đây?!
Hơn nữa, bản thân tộc Kamui có thể tạo ra nhiều nhiệm vụ. Người chơi tất nhiên không thể chấp nhận việc đột ngột mất đi nguồn nhiệm vụ phong phú như vậy.
Do đó, người chơi phe Giáo hội Bí ẩn hành động rất tích cực. Ngoài việc nghe theo chỉ đạo của Thần Ở Nhân Gian và Black Cat, những người chơi ở băng Black Poker cũng chủ động đến canh gác bên ngoài khu phố Kamui.
Black Poker là băng đảng lớn nhất trong khu vực. Người thường không dám tiếp cận họ. Điều này đảm bảo người chơi sẽ không bị tấn công bởi người chơi khác hoặc bị đánh lén bởi NPC biểu tình trong lúc thực hiện nhiệm vụ chính.
“Cảm ơn sự giúp đỡ của các vị, nhưng… đây không phải chuyện một hai người có thể quyết định được.” Carmen cười chát chúa.
“Không phải một hai người.”『Aaron』bỗng lên tiếng. “Mà là tất cả tín đồ của Giáo hội Bí ẩn.”
“Một khi gia nhập giáo hội, chúng ta sẽ trở thành anh chị em, không ai bỏ rơi ruột thịt của mình.”
Carmen và những người Kamui đứng sau ông xúc động ra mặt.
『Aaron』chân thành nói, “Xin hãy cất hành lý đi. Không ai phải rời bỏ quê hương hay chịu những tội nghiệt không đáng có như vậy. Hãy giao việc này cho chúng tôi. Chúng tôi sẽ minh oan cho các vị.”
“Có điều, trong khoảng thời gian này, xin hãy ở lại trong nhà và đừng ra ngoài, sắp tới có thể có nguy hiểm.”
Người Kamui làm theo.
Có lẽ là bởi chàng trai trẻ thường cư xử không đáng tin cậy này giờ lại tỏa ra một vẻ rực rỡ khác thường.
[Hùng biện: Siêu thành công]
『Matcha Latte』kinh ngạc nhìn『Aaron』, thì thầm hỏi, “Sao anh đột nhiên biết ăn biết nói thế?”
Nhìn độ thiện cảm của NPC không ngừng tăng lên, vẻ mặt nghiêm túc của『Aaron』vỡ òa, hắn lập tức cười ‘khà khà’, “Bình thường thôi, nhờ có sự hỗ trợ từ người xem ấy mà.”
‘Hừ, để tên này đắc ý rồi, ghét thật đấy.’
‘Tau cười vỡ bụng mất. Nếu bọn tau vào được trò chơi này thì không đến lượt Aaron mi thể hiện đâu. Huhu.’
‘MC đầu tiên trong lịch sử được bình luận đưa lên đỉnh cao…’
‘Không quan trọng. Miễn là người Kamui không biến mất là được! Ma dược của tôi, nguồn cung cấp nhiệm vụ của tôi!’
‘Không chỉ vậy đâu, các bạn xem Carmen đang cầm gì trong tay kìa?’
‘Đợi xíu, ta nhìn thấy chữ gì đó, Aaron, ngăn ổng lại rồi hỏi đi!’
『Aaron』làm theo những lời đó. Carmen đi ở cuối hàng có vẻ hơi ngạc nhiên nhưng vẫn đưa cuốn sổ tay cho hắn ta, “Vài chuyện vặt vãnh thôi.”
Nội dung được phóng to trên cuốn sổ nhanh chóng hiện ra trước mặt người xem livestream.
‘…’
‘Tính năng cảm xúc của NPC trong trò chơi này thực sự hoàn hảo.’
‘Lại thêm chi tiết dư thừa rồi.’
‘Thừa là thừa thế nào? Qwq. Tôi vốn không quan tâm lắm đến nhiệm vụ chính. Nhưng giờ thì tôi hiểu tại sao mọi người nói rằng trò chơi này rất chân thực rồi.’
Người chơi hiểu rõ tình hình kinh tế của tộc Kamui hơn ai hết, bởi họ vừa mới giúp xây dựng lại nhà cửa cho tộc này.
Vì thế, họ cũng biết những món quà đặt dưới chân Carmen chính là những thứ tốt nhất mà người Kamui có thể trao tặng.
Ngay cả theo tiêu chuẩn của người chơi, những thảo dược này cũng là loại hàng hóa đẳng cấp cao.
『Aaron』xem kỹ cuốn sổ tay trước khi chụp lại tất cả và tung lên diễn đàn.
Trên diễn đàn người chơi, cuộc thảo luận xoay quanh nhiệm vụ chính đang diễn ra rất sôi nổi.
Đây Không Phải Lão Vương: Có ai thấy nhiệm vụ chính lần này hơi lố không? Nhà phát hành thiên vị Giáo hội Bí ẩn quá rồi, ngay cả người chỉ xem chứ không chơi cũng thấy bất công.
Điện Thoại Bạn Hết Pin Rồi: À thì cũng có một chút, nhưng tôi là fan Lann nên tôi vẫn thấy vui.
Mì Lạnh Xào Đậu Phụ Thối: Nhà phát hành cuối cùng cũng nhận ra đâu mới thực sự là KOL có sức hút người xem khổng lồ rồi (hóng đờ ra ma).
Sao Trên Trời: Ha hả, trò chơi tệ hại này thiên hướng quá rõ ràng, cán cân giữa các phe đang sụp đổ, ngày sập game cuối cùng sẽ tới.
Kiếp Phù Du: Bạn trên là người bên Hội Stargazing hả?
Muốn Ôm Vợ: Khả năng cao đấy. Vận Mệnh Nơi Ta, hãy dùng nick chính của mày để sủa đi.
Sao Trên Trời: Không biết nói gì luôn. Tôi chỉ là người qua đường, đến cả người qua đường như tôi cũng thấy sức mạnh trong game này mất cân bằng đến mức khó tin thì có sao nói vậy thôi.
Long Ngạo Thiên: ‘Người qua đường’ với chả ‘có sao nói vậy’, ví dụ kinh điển phết.
Cá Chiên Giòn: @Black Cat, sếp thấy thế nào?
Black Cat: Đừng lúc nào cũng dùng kiểu 'Nguyên Phương anh thấy sao?' để tag tôi (đen mặt). Tôi dùng mắt để nhìn chứ sao. Tôi không nghĩ là bên phát hành thiên vị, mà nghiêng về việc sự kiện này có thể là một âm mưu nào đó. Các bạn không thấy tiêu đề chính của nhiệm vụ này là gì à?
Mama, Cơm Cơm, Đói Đói: Bóng Tối Bén Rễ Trong Ánh Sáng (mở màn)?
Black Cat: Theo tôi, nhiệm vụ chính lần này có thể chỉ là nhiệm vụ tiền đề của một sự kiện lớn hơn. Tất nhiên chúng ta phải tiến hành nhiệm vụ mới biết được sự thật đằng sau. Tóm lại, hãy đợi nhiệm vụ hoàn thành rồi hẵng đưa ra kết luận.
Aaron: Ảnh_chụp_màn_hình.jpg
Aaron: Hỡi anh em, nếu ai có tên trong này thì có thể đến đây để lấy thảo dược.
Matcha Latte: Đậu má, ai dám nhận!
No One’s Truly Sane: Tên tôi cũng có trong đó à? Ồ, là cô bé tôi từng giúp đỡ. Nó thậm chí còn muốn tặng tôi con gấu bông duy nhất của nó. Đúng là thiên thần nhỏ mà. Huhu.
Matcha Latte: Tôi không lấy đâu, cũng không để Kamui dọn đi, chúng ta nhất định sẽ hoàn thành được nhiệm vụ!
Aaron tag từng người có trong cuốn sổ.
The Strongest Man: Hu hu.
Barbar: Thôi đừng nói gì nữa, tổng thống có đến tận nơi cũng không thể đuổi tộc Kamui đi được, tôi đảm bảo (cười).
ShushuHao: Aaron, mày nhất định phải ngăn họ lại. Đừng để tộc Kamui thực sự rời đi. Nếu không chúng ta sẽ mất thương nhân ma dược đấy!
Aaron: Tao biết mà! Tao đã dẫn các thành viên băng Black Poker đến đây để canh chừng rồi, sẽ không để ai đánh lén tộc Kamui.
Aaron: Mà này, bọn bây định làm gì để xoay chuyển dư luận vậy?
Barbar: Hê hê, mày cứ mở mạng xã hội trong trò chơi ra mà xem. Bọn tao đang làm rồi.
Sự tò mò trong『Aaron』trỗi dậy. Hắn đăng nhập lại vào trò chơi, lấy điện thoại trong game ra, kết nối thành công rồi truy cập mạng.
Trên nền tảng video ngắn phổ biến nhất trong trò chơi, một video đang lan truyền với tốc độ nhanh chóng mặt.
Tiêu đề là “Những Hành Vi Tàn Ác Của Người Phân Biệt Chủng Tộc”.
Khi『Aaron』nhấn vào, hắn không thể kiềm chế được cảm xúc.
『Evernight』có vẻ đã tạo một nhân vật mới là người tộc Kamui, còn『ShushuHao』và『Barbar』thì lập nhân vật người bình thường. Hai người này thi nhau giới thiệu với máy quay rằng tộc Kamui tàn ác thế nào, vừa giới thiệu vừa hành hạ『Evernight』.
『Evernight』diễn rất đạt. Tiếng khóc đau ớn đến xé lòng. Nếu『Aaron』không biết người chơi có thể khóa cảm giác đau thì hắn hẳn sẽ bị lừa.
Như vậy vẫn chưa đủ rùng rợn với『Barbar』và đồng bọn. Sau khi 'thẩm phán' tội ác của『Evernight』trong video, họ trực tiếp thiêu sống nhân vật.
Điều khiến người ta rùng mình hơn là những bình luận trôi qua trên video.
[Đáng chết]
[Quỷ dữ phải bị phán xét]
[Tôi thích video này. Hy vọng tác giả có thể sản xuất thêm]
[Tác giả làm tốt lắm. Tiếp tục phát huy nhé]
[Thiêu sống vẫn còn nhẹ lắm, quá nhẹ với chúng, tốt hơn hết là trói cả lũ con cháu của chúng lên giàn hỏa thiêu luôn.]
Hàng loạt bình luận vô nhân tính lướt qua.『Aaron』vốn đã nhăn mặt khó chịu khi xem, giờ còn suýt nôn cả bữa ăn hôm qua ra. Hắn biết những người biểu tình đã mất lý trí, nhưng không ngờ chúng lại vô nhân tính đến thế.
『Thần Ở Nhân Gian』đã đúng khi nhanh chóng yêu cầu『Aaron』cử người mang vũ khí đến canh chừng khu phố Kamui. Nếu không thì không ai có thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra.
Aaron: Làm thế nào video này qua được kiểm duyệt vậy?
Barbar: Bọn tao định thăm dò phản ứng của người dân Arkham nên chỉ đăng lên mạng nội bộ của thành phố trong trò chơi. Để tao cho mày xem vài bình luận.
[Hy vọng dân Kamui tự sát hết đi, phải biết tự trọng chứ, sao chúng có thể sống sót sau khi nguyền rủa nhiều người như vậy.]
[Chết nhanh lên (cười to)]
[Con cháu quỷ dữ]
[Lũ rệp đó không có tư cách sống ở vùng đất này, chết nhanh lên, chết đẹp vào]
Aaron:… Tao buồn nôn quá.
Evernight: Bọn tao cũng thế, nên không cần khách khí với chúng nó làm gì, hãy lấy độc trị độc!
Aaron: Nhưng bọn mày đã gỡ video đó xuống.
Thần Ở Nhân Gian: Đúng, chúng tôi cố tình đấy, đây chỉ là khai cuộc thôi, chúng tôi đã làm rất nhiều video tương tự (cười).
Aaron: Tôi hiểu anh định làm gì rồi. Thể nào mấy người lại yêu cầu tôi nhắc nhở người Kamui không được ra ngoài.
Ferland Mendy Vạn Tuế: Nói thật nhé, trò chơi này cho mấy người quá nhiều tự do rồi đấy… Nó có thực sự ổn không đấy? Nó có thể tồn tại đến khi mở Open Beta sao? Dám đăng cả những hình ảnh như vậy…
Thần Ở Nhân Gian: Nếu họ không làm thế thì kết quả cuối cùng sẽ không nghiêm trọng như vậy. Bạn muốn cá cược với tôi về bản tính người không? Tôi sẽ thành công hay người Arkham sẽ tự nhìn lại mình? :')
Không Sao Đâu, Tôi Sẽ Tiết Lộ Cho Bạn Hay: Cái kiểu cười mỉm này của sếp thật đáng sợ.
Tình Yêu Thầm Kín Không Phải Là Tình Yêu: Đại ca đừng cười như vậy nữa, em sợ lắm (run lẩy bẩy).
Aaron: Con người vốn có tính đám đông. Tôi không liều đâu (nhát gan).
Đúng như『Aaron』đã nói, con người vốn có tính đám đông.
Khi một video tương tự trở nên viral, nhận được nhiều lượt thích (mặc dù bị xóa), và người trong cuộc không bị trừng phạt nghiêm khắc (do đã hủy thẻ ngay sau khi quay, khiến cảnh sát không thể tìm ra), thì trong bối cảnh mối quan hệ giữa hai bên vốn đã căng thẳng, việc một số công dân từng mất người thân trong thảm họa trở nên cực đoan là điều dễ hiểu.
Thêm vào đó, dưới sự thao túng của thế lực ngầm, dư luận xã hội đã đổ gần như toàn bộ trách nhiệm về thảm họa lên đầu người Kamui. Vì vậy, vô số video được tung lên trên các nền tảng khác nhau tại thành phố Arkham. Dĩ nhiên, nhiều video đã bị gỡ bỏ, nhưng những video đủ lượt thích vẫn tạo ra sức ảnh hưởng lớn. Dần dần, người chơi không còn quay video nữa, song những nội dung tương tự vẫn liên tục xuất hiện. Thậm chí, những người mang thẻ Kamui đi trên đường cũng bị người qua đường tấn công.
Cuối cùng, trên mạng xã hội, một video mới đã bùng nổ đúng như dự đoán.
Chủ đề vẫn là về ẩu đả tập thể, nhưng trong video không có bất kỳ người chơi nào. Những người xuất hiện cũng không phải dân thành phố Arkham, và thậm chí nạn nhân trong video cũng không phải người Kamui. Họ chỉ là những người vô tội, chẳng may gặp họa chỉ vì có màu da tương tự.
Dư luận đã bùng cháy dữ dội.
#Chú thích:
- Political correctness có nghĩa là sự đứng đắn về mặt chính trị. Nó được sử dụng để mô tả ngôn ngữ, chính sách, hoặc các biện pháp nhằm tránh sử dụng ngôn ngữ hoặc hành vi mà có thể bị coi là làm bất lợi hoặc phân biệt đối xử, loại trừ về mặt xã hội các nhóm người được xác định bởi giới tính hoặc chủng tộc. Ví dụ thay vì nói "người da đen" thì người ta sẽ nói là "người Mĩ gốc Phi", hay để gọi "người đồng tính" thì dùng đại từ "they" thay vì "she" "he"… để tránh thái độ phân biệt chủng tộc/giới tính.
- "Nguyên Phương anh thấy sao?" là câu cửa miệng của Địch Nhân Kiệt trong bộ truyền hình Thần Thám Địch Nhân Kiệt (Trung Quốc) chiếu năm 2004.