Tất cả mỹ nhân trong lớp ở ngôi trường mà tôi mới chuyển đến đều đã “qua sử dụng” ~ Này, cậu có biết về『Hội những nạn nhân của Yarisaka-kun』không? ~

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

5 12

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

12 1859

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

246 4594

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

188 534

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

53 325

Phần 1: Dù đã thu hẹp khoảng cách ở lễ hội văn hóa, nhưng tôi vẫn… - Chương 12: Chuyện tình cảm của Kijou và Muse

“Ren-chan này, khi nãy cậu bảo không yêu ai là nói dối có phải không?”

Việc chuẩn bị cho lễ hội văn hóa ngày hôm nay toàn là những cuộc trò chuyện nhảm nhí, nên tiến độ công việc chẳng nhích lên được chút nào cả.

Ono-kun, người đã làm rối tung mọi thứ lên, chẳng đóng góp gì đáng kể, cuối cùng lại cùng với người yêu bỏ về trước.

Shimasato-kun thì đang đi vệ sinh, giờ chỉ còn lại tôi và Seira-chan.

“Eh…!?”

Đúng lúc đó, Seira-chan lại bất ngờ đặt một câu hỏi khiến tôi giật mình, bỗng chốc trở nên luống cuống.

“Vì tớ thấy mà, Ren-chan, cậu cứ dõi theo Shimasato-kun suốt bằng ánh mắt đó.”

“Kh-kh-không, làm gì có chuyện đó đâu! Đồ ngốc!”

Phản ứng của tôi rõ ràng là lạy ông con ở bụi này mà.

(Mình đang bị làm sao thế này?)

Lời nói của Seira-chan khiến cơ thể tôi bỗng nóng bừng lên.

“Ren-chan à, trước giờ cậu đã không giỏi nói dối rồi.”

“Kh-kh-không, không phải thế…”

….Cậu ấy đã phát hiện ra mất rồi…

Thứ cảm xúc không được phép để lộ, không nên tồn tại của tôi, đã bị Seira-chan nhìn thấu rồi.

Tôi cố gắng phủ nhận một cách tuyệt vọng, nhưng Seira-chan chỉ nói.

“Cậu luôn như vậy từ trước đến nay mà, đúng không Ren-chan?”

“Ren-chan trong sáng thật đấy.”

Seira-chan gật gù, vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm như thường ngày. Nhưng không hiểu sao, thái độ đó của cậu ấy lại khiến tôi cảm thấy ấm áp đến lạ lùng.

Nhìn Seira-chan như thế, trong lòng tôi lại nhói lên một nỗi đau.

…Không, không sao. Tốt rồi, thật sự quá tốt rồi.

Vì nếu như cậu ấy nghĩ tôi trong sáng, thì có nghĩa là bí mật kia của tôi vẫn chưa bị lộ ra… Bí mật rằng tôi đã từng có trải nghiệm “chuyện đó” với một gã đàn ông mà tôi không hề thích… 

Tôi không hề muốn Seira-chan phát hiện ra chuyện này một chút nào cả… Và nếu như Seira-chan biết được lý do để tôi chịu quan hệ với Yarisaka….

… Thì với tính cách dịu dàng của mình, cậu ấy chắc chắn sẽ tự dằn vặt bản thân mất.

Đó hoàn toàn là hành động ích kỷ của riêng tôi mà thôi.

Tôi không muốn Seira-chan bận tâm đến những chuyện không cần thiết.

“Tớ thích đọc sách lắm, nên cũng biết một chút về những chuyện như thế này đấy.”

“C—Chuyện, chuyện như thế!?”

“Hả?”

…Hỏng bét rồi!

Vì cứ mải nghĩ đến những chuyện không đâu, trong một thoáng chốc tôi đã hiểu lầm lời Seira-chan, cứ ngỡ rằng cậu ấy đang nói về “chuyện đó”. Có vẻ như ý cậu ấy là muốn hỏi liệu tôi có thực sự không biết gì về tình cảm với người khác giới hay không mà thôi.

“Ren-chan, cậu thực sự không biết gì sao?”, Seira-chan nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ.

Đừng mà, đừng như thế mà!

Đừng bắt tớ phải nghĩ về chuyện đó nữa.

Vì… đó là bí mật tuyệt đối không được để lộ ra.

“Ừm… tớ không biết phải làm sao cả”, để che giấu đi lời nói dối, tôi bèn đan xen thêm một chút sự thật để trả lời cậu ấy.

Tôi không biết phải làm sao, điều đó là sự thật.

Vì đây là mối tình đầu của tôi.

Chắc hẳn không ai ngờ được rằng trước mối tình đầu này, tôi đã để thân thể và tâm hồn mình bị vấy bẩn.

“Nếu kiến thức từ những quyển sách mà tớ đã đọc có thể giúp ích gì được… thì để tớ tư vấn cho cậu nhé.”

Tuy nhiên, không biết Seira-chan nghĩ gì trước câu trả lời của tôi, mà đôi mắt vốn lạnh lùng bỗng trở nên lấp lánh lạ thường, giống như gương mặt của một Seira-chan mà tôi từng yêu mến, từ trước những ngày tháng bị bắt nạt ở trường mẫu giáo …

“Liệu… Liệu có được không…?”, tôi không thể kìm được mà gật đầu theo phản xạ… Dẫu cho mối tình đầu này là thứ không hề được phép đơm hoa kết trái.

Seira-chan, chẳng hề hay biết gì, mỉm cười vui vẻ, chắc hẳn là cậu ấy thật lòng muốn giúp đỡ tôi.

Nhưng, nhìn cậu ấy như vậy lại càng khiến trái tim tôi thêm đau đớn.

Chính Seira-chan mới là người trong sáng hơn tôi rất nhiều…

Vì tôi….

Tôi chạm tay lên bụng qua lớp áo đồng phục, không phải là trên cơ thể tôi còn dấu vết của những cuộc truy hoan đó đâu … Chính những gì đã khắc sâu trong tâm hồn mới là thứ sẽ mãi không bao giờ có thể gột rửa được.

Ahh…. Tôi thật sự ghen tị với Seira-chan

(Biết đâu …. ngay cả người như mình cũng được phép yêu một ai đó …?)

Seira-chan đã khiến tôi có ý nghĩ như vậy.

(Nhưng so với mình, có lẽ Seira-chan mới là người xứng đáng hơn với Shimasato-kun…)

—Với tôi, thứ ánh sáng tỏa ra từ Seira-chan, người có thể mỉm cười chân thành từ tận đáy lòng khi giúp đỡ người khác, thực sự quá rực rỡ.

Rõ ràng là chương trước thằng Ono hỏi Muse mà nhỉ <(") một chín một tái cả thôi <(")