Tanaka the Wizard

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

111 179

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

149 160

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

144 2940

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

Ai Riia

Cuộc hành trình chữa lành dị giới, nay chính thức bắt đầu!

8 33

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

293 6852

Tập 01 - Chương 02: Hội Mạo hiểm giả (11)

Hội Mạo hiểm giả (11)

Thế là, tôi ôm hai túi da lớn quay về.

Mất gấp đôi thời gian so với lúc đi mới về đến thành, mà nguyên nhân dĩ nhiên là những thứ đang nằm giữa hai tay tôi. Túi da đựng cỏ nên không nặng, chỉ là thể tích lớn rất khó ôm.

Qua cổng thành, tôi đi thẳng đến Hội Mạo hiểm giả.

Kẽo kẹt~ Rầm một tiếng, tôi bước vào.

Không ai hô chào mừng quý khách.

"Xin lỗi, mấy thứ này làm phiền anh rồi."

Tôi đặt hai túi da lên quầy của Hội.

Nhân viên quầy hàng cơ bắp từ phía sau bước ra liền nói:

"...Cái quái gì đây?"

"Chắc là dược thảo hết..."

Tôi mở miệng túi, cho anh ta xem đồ bên trong. Bên trong là từng nắm lớn toàn cỏ.

Chủng loại thật sự rất nhiều, thực ra cái nào là cái nào tôi cũng không phân biệt được. Có thể thấy cỏ Koman mà nhân viên quầy đã nói hôm qua, cùng với những loại cỏ tôi từng thấy trong sách minh họa trước khi khởi hành, rải rác lẫn vào bên trong, còn phần lớn thì tôi đều không biết.

Ít nhất tôi không thể nào phân biệt được.

"Anh hái được nhiều thật đấy..."

"Vì đã xảy ra nhiều chuyện."

Anh chàng cơ bắp nhìn tôi ngớ người.

Nếu là tôi thì cũng vậy thôi.

"Mặc kệ đi. Tôi cần kiểm đếm, anh ngồi đợi một lát."

"Được."

Tôi làm theo chỉ dẫn, ngồi vào vị trí cuối cùng của quầy.

Bây giờ chắc khoảng quá trưa một chút, trong hội quán vẫn còn rất nhiều những người đàn ông vạm vỡ có lẽ là mạo hiểm giả. Dù cũng có thể thấy những thiếu niên, thiếu nữ mười mấy tuổi, nhưng họ chỉ chiếm hai ba phần mười tổng số, chủ yếu là những người đàn ông, phụ nữ cơ bắp ở độ tuổi hai mươi, ba mươi.

"............"

Tôi có thể cảm nhận có người đang nhìn tôi. Dường như tôi đang bị chú ý không ít. Chắc vì tôi là người da vàng. Nếu nhà hàng gần nhà tôi có một người châu Âu hoặc châu Mỹ đến, tôi cũng sẽ lén nhìn. Người da trắng ngầu thật.

"............"

Những ánh mắt đó khiến tôi như ngồi trên đống lửa.

Tôi xin thề ở đây, nếu có thể trở về Nhật Bản, tôi sẽ không bao giờ lén nhìn người châu Âu hoặc châu Mỹ nữa.

Nhưng khó chịu thì khó chịu, tôi cũng không mong họ đều đừng đến nói chuyện với mình.

"...Chán thật."

Tôi nhìn quanh hội quán, tìm thứ gì đó để giết thời gian. Thế nên tôi chú ý đến mấy tấm bảng thông báo treo trên tường.

Trên bảng đóng rất nhiều tờ giấy da dê, ghi rõ từng dòng chữ được viết bằng ngôn ngữ của thế giới này.

"Rốt cuộc đang viết cái gì vậy nhỉ?"

Khi có nghi vấn này, tôi chợt nhớ ra một chuyện.

Lúc này thì phải dựa vào kỹ năng thôi. Kỹ năng!

Có kỹ năng nào về mặt này không nhỉ.

Nhất thời xúc động chi bằng hành động ngay, thực hiện tức thì là đức tính của tôi.

Nhớ là vẫn còn thừa một chút mới đúng.

"Chữ, chữ, chữ, tôi muốn chữ. Tôi muốn kỹ năng đọc viết, kỹ năng chữ. Chữ, chữ, chữ, chữ, chữ, chữ, chữ, cái gì cũng được, chữ đến đây! Chính là cảm giác đó, làm ơn..."

Tôi liên tục lẩm bẩm như tụng kinh.

Rồi một cách kỳ diệu, có một cảm giác lạ lùng khiến lòng tôi rung động.

Đồng thời mang đến sự khẳng định không rõ ràng. Giống như có một chiếc chuông đang leng keng trong đầu tôi vậy.

"...Ồ, có cảm giác lắm."

Không thể sai được.

===

Bị động

Hồi phục Ma lực: LvMAX

Hiệu suất Ma lực: LvMAX

Kiến thức Ngôn ngữ: Lv1

Chủ động

Ma pháp Trị liệu: LvMAX

Ma pháp Lửa: Lv1

Điểm kỹ năng còn lại: 0

===

Thấy chưa, tôi thành công rồi! Khốn nạn!

Sau khi chắc chắn đã có kỹ năng, tôi lại nhìn về phía bảng thông báo trên tường.

"...Ồ hô, tuyệt vời quá. Đọc hiểu như tiếng Nhật vậy!"

Tất cả những thứ lộn xộn được đăng trên bảng tôi đều hiểu hết. Những chuỗi ký tự ban đầu trông như ma vẽ, giờ đều mang ý nghĩa thực tế đi vào đầu tôi, mang lại cho tôi khoái cảm như vừa mới học được cách đạp xe đạp.

Vui quá.

Tiện lợi quá.

Tấm bảng thông báo tôi chú ý tới là bảng tuyển dụng.

Từng hàng đều là các đơn xin tuyển đồng đội.

【Đơn Tuyển Thành Viên】

Nghề nghiệp: Hậu vệ (Trị liệu)

Cấp bậc: B trở lên

Ghi chú: Người có kinh nghiệm ở Thung lũng Cô Độc sẽ được ưu tiên đãi ngộ

Người tuyển dụng: Hắc Dực Long (Đội)

【Đơn Tuyển Thành Viên】

Nghề nghiệp: Hậu vệ (Trị liệu)

Cấp bậc: C trở lên

Ghi chú: Không

Người tuyển dụng: Hiểu Chi Đoàn (Hội)

【Đơn Tuyển Thành Viên】

Nghề nghiệp: Tiền vệ (Kỵ sĩ)

Cấp bậc: B trở lên

Ghi chú: Cần có giáp phòng thủ 3 thuộc tính

Người tuyển dụng: Vô Hạn Chi Mâu (Đội)

【Đơn Tuyển Thành Viên】

Nghề nghiệp: Hậu vệ (Trị liệu)

Cấp bậc: E trở lên

Ghi chú: Đội ngũ trẻ

Người tuyển dụng: White Ran (Đội)

【Đơn Yêu Cầu Lập Đội】

Nghề nghiệp: Tiền vệ (Kiếm sĩ)

Cấp bậc: C

Ghi chú: Có mười năm kinh nghiệm và kiếm thuộc tính

Tên: Rhea

【Đơn Yêu Cầu Lập Đội】

Nghề nghiệp: Tiền vệ (Du hiệp)

Cấp bậc: B

Ghi chú: Có mười lăm năm kinh nghiệm

Tên: John

【Đơn Tuyển Thành Viên】

Nghề nghiệp: Hậu vệ (Pháp sư công kích)

Cấp bậc: C trở lên

Ghi chú: Có thể trị liệu thì càng tốt

Người tuyển dụng: Goblin Kim Loại (Bạch kim)

Và vân vân.

Tổng cộng đóng đến mấy chục tờ.

Thì ra là vậy, đồng đội được tìm kiếm như thế này.

"...Tìm người hồi phục nhiều thật đấy."

Có thể nói một nửa số đơn tuyển đều đang tìm người hồi phục, đồng thời còn có cảm giác tiền vệ bị thừa, tỷ lệ cung cầu không cân bằng.

Cứ theo tình hình này, cơ hội có người cần đến ông chú trung niên như tôi cũng không phải là số không. Tôi không khỏi đặt một kỳ vọng không nhỏ.

Xem ra các đơn yêu cầu lập đội và tuyển thành viên đều được đóng chung với nhau.

Vậy tôi cũng viết một tờ xem sao.

Hai tốt hơn một, ba tốt hơn hai, bạo lực số đông là chân lý tuyệt đối.

Thế là tôi rời chỗ ngồi đi đến bảng thông báo.

Tôi lấy tờ giấy da dê nhỏ và vật giống than củi được đặt sẵn ở bên cạnh, rồi nhanh chóng viết lên đó.

【Đơn Yêu Cầu Lập Đội】

Nghề nghiệp: Hậu vệ (Trị liệu)

Cấp bậc: F

Ghi chú: Người mới

Tên: Tanaka (ngoài ba mươi)

Thế này chắc được rồi.

Rồi đóng tờ giấy lên bảng thông báo là xong việc.

Thế này hẳn không sai đâu. Tuổi tác cũng đã ghi, hẳn sẽ không có vấn đề chọn nhầm người đâu.

"...Quay về thôi."

Tôi quay lại quầy.

Khoảng ba mươi phút chờ đợi tiếp theo, tôi dùng cách nhìn người ra vào Hội để giết thời gian. Ban đầu tôi cứ nghĩ mạo hiểm giả hầu hết là nam giới, nhưng thực ra nữ giới cũng không ít, chiếm khoảng ba phần mười. Chỉ giới hạn ở những người ra vào hội quán mà thôi.

Một lát sau, anh chàng nhân viên quầy cơ bắp gọi tôi.

"Này, đợi lâu chưa."

"À, vâng."

Vừa chuyển sự chú ý về phía quầy, tôi đã thấy anh ta xuất hiện ngay trước mặt mình. Hết hồn luôn.

"Dược thảo rất nhiều và lộn xộn, tổng cộng tính cho anh 105 đồng bạc."

"Gì cơ, thật không?"

"Anh chê ít à?"

"Không, một... một chút cũng không..."

Nếu đổi sang Yên Nhật thì là một triệu không trăm năm mươi ngàn Yên, một khoản tiền lớn thật.

Không ngờ dược thảo lại có giá trị như vậy.

"Tiền ở đây."

"Cảm ơn."

Nhân viên quầy đặt một túi da lên quầy. Mở ra xem, bên trong đầy ắp những đồng bạc. Nặng thật.

"Kiểm đếm rõ ràng ở đây rồi hẵng đi, sau này có quay lại làm phiền tôi cũng không quan tâm đâu."

"Tôi biết rồi."

Tôi ngoan ngoãn đếm tiền theo lời dặn.

Một, hai, ba, bốn...

Số lượng nhiều, đếm rất mệt, nhưng anh chàng đầu trọc cơ bắp nói cũng đúng, sau khi rời đi mà mới phát hiện số tiền không đúng thì sẽ phiền phức lắm. Anh ta còn cố ý không đưa tiền vàng mà lại đưa tiền bạc tiện lợi cho việc chi tiêu, không thể phụ lòng tốt của người ta được.

Ở đây nên thành thật mà đếm. Đếm, đếm, đếm.

Số tiền không sai, tổng cộng một trăm linh năm đồng.

"Kiểm đếm không sai, tôi đã nhận đủ tiền."

"Được, lấy đi."

"Cảm ơn."

"À đúng rồi, túi da đựng dược thảo cũng trả lại anh."

"À, vâng."

Có hai túi da đựng dược thảo.

Hai túi da rỗng, dẹt xếp chồng lên nhau được đặt lên quầy.

Vừa đưa tay lấy, mùi cỏ non đã xộc thẳng vào mũi.

"Được rồi, tiền trao cháo múc, không còn nợ nần gì nữa."

"Cảm ơn anh rất nhiều."

Tôi khẽ cúi chào, rồi rời khỏi Hội Mạo Hiểm Giả.

*

Unlimited Blade Works reference? Điểm đến tiếp theo của ông chú đây Sử dụng tiền mệnh giá lớn để mua sắm có thể làm chủ tiệm khó xử khi không có tiền thừa trả lại, áp dụng với cả phương tiện giao thông công cộng