Sau khi chuyển sinh, tôi ngã vật ra trên bãi cỏ bên bờ sông, không biết trời đất đây là đâu.
Toàn thân tôi nằm sấp.
Không rõ sao mình lại ngã ở đây, đầu mũi và những chỗ khác vẫn đau khủng khiếp. Khi đứng dậy, không ít cát đất ào ào rơi ra khỏi người. Dùng tay sờ thử, đầu ngón tay cảm nhận được làn da lồi lõm, hình như đã nằm đây rất lâu rồi.
Tôi vỗ nhẹ thêm vài cái vào lớp bụi bám trên người.
Sau khi đứng thẳng người và cảm thấy như hồn đã trở về, tôi nhớ đến lời hứa của Thần.
Thế là vội vàng chạy đến bên sông, dùng mặt nước soi gương.
"Ô hô..."
Nguyên cái bản mặt xấu đau xấu đớn.
"Thật sự hết thuốc chữa rồi."
Xem ra tôi thật sự không biến thành một anh chàng đẹp trai. Cái tên "loser" trung niên hơn ba mươi tuổi này chính là bức tranh thảm hại về tôi trong xã hội. Sao tôi lại xấu đến mức này? Tại cái bản mặt này mà tôi méo có bạn gái. Tại cái bản mặt này mà cuộc đời tôi như đang ở Hardcore Mode mãi.
Thuộc tính của tôi trông thế nào đây nhỉ?
================
【BẢNG THUỘC TÍNH】
Tên: Tanaka
Giới tính: Nam
Chủng tộc: Con người
Cấp độ: 1
Nghề nghiệp: Không
HP: 9/9
MP: 87500000/87500000
STR: 3
VIT: 2
DEX: 6
AGI: 1
INT: 5402000
LUC: 1
================
Ồ, MP cao quá. Chắc thế này mới đủ để dùng phép trị liệu nhỉ.
Có những kỹ năng nào nhỉ?
================
【BẢNG KỸ NĂNG】
Bị động
Hồi phục Ma lực: Lv.Max
Hiệu suất Ma lực: Lv.Max
Chủ động
Phép trị liệu: Lv.Max
================
Đúng như tôi yêu cầu.
Phải mà cái bản mặt đẹp trai hơn chút nữa là hết cái để chê luôn.
"............"
Mà đây là đâu thế nhỉ? Xung quanh mọc đầy cây, nhìn trái nhìn phải đâu đâu cũng là cây, hoàn toàn là một khu rừng rậm, có thể cảm nhận được tràn đầy năng lượng ion âm. Đứng yên ở đây cũng chẳng được tích sự gì, tôi tạm thời cứ men theo bờ sông mà đi.
Từng bước từng bước chậm rãi đi.
Chẳng mấy phút, tôi đã đến một con đường. Rộng vài mét, giữa đường mọc cỏ, hai bên là đất trần, đó là kiểu đường làng thường thấy trông như mào gà, hoàn toàn không có cảm giác của đường nhựa.
"A, có xe ngựa đến kìa. Xe ngựa đấy."
Xe ngựa từ một đầu đường tiến lại gần.
Hai con ngựa kéo một sàn hàng, vậy là hai mã lực. Trên sàn hàng được phủ một tấm vải dày tạo thành mái vòm, giống hệt những chiếc xe ngựa có mui trong phim miền Viễn Tây. Về cơ bản, nó được làm bằng gỗ, chỉ có bánh xe là kim loại.
"Ê~~~ Ê~~~"
Tôi vẫy tay thử chặn lại xem sao.
Nhưng xe ngựa không hề dừng lại.
Cộc cộc cộc.
Suốt đường phát ra âm thanh vui tai, từ từ đi xa.
"............"
Tôi lại nhìn theo nó đợi một lát, cũng không thấy nó dừng lại.
Cứ thế nó đi càng lúc càng xa, càng lúc càng nhỏ dần.
Đi nhờ xe thất bại.
"...Thôi, đi bộ vậy."
Hết cách, đành phải đi theo nó vậy.
Tuy nhiên, tốc độ của ngựa nhanh hơn tôi tưởng nhiều, rất nhanh đã không theo kịp nữa.