Tales of Reincarnation in Maydare

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Quyển 4: Những Ma pháp sư bên kia cánh cửa II - Chương 01: Bài thi cuối kỳ - Ứng viên Học sinh Danh dự (phần 2)

Ngày thi thứ tư, môn Giáo dục Thể chất.

Với tôi thì đây chính là môn khó nhằn nhất.

Mặc dù cũng có một bài thi viết nhưng nó cũng chẳng quá đáng giá mà phần thi thực hành mới là trọng tâm của môn này.

“Các cô cậu đang lo lắng gì vậy hả? Cái đề thi này chẳng có chút gì gọi là khó khăn cả. Nó chỉ đơn giản là một trò chơi để kiểm tra ‘ma pháp phi hành’ và ‘ma pháp tường chắn’ mà các cô cậu đã học ở học kì hai mà thôi.”

Tất cả học sinh hiện tại đang tập trung ở khu thể chất của trường để nghe phổ biến bài thi dưới sự hướng dẫn của Giáo sư Francesca Lila – người đang khoác một chiếc áo vàng chói lóa.

Ở môn Giáo dục Thể chất này, bọn tôi đã được học về sức khỏe thể chất, xây dựng nền tảng cơ thể, sử dụng các ma cụ cơ bản và cả các kỹ thuật chuyển động cơ thể có liên quan khác. Còn ở học kì hai thì mọi người được học mới về “ma pháp trọng lực” cùng với “ma pháp tường chắn” - tên thông dụng của “ma pháp khiên bảo hộ”

Theo như lời của giáo sư thì thứ quan trọng nhất cần được đánh giá ở bài thi cuối học kì 2 chính là sự thành thạo hai loại ma pháp nói trên.

“So với việc dùng ma pháp trọng lực để di chuyển vật thể thì ‘Ma pháp phi hành’ tỏ ra khó nhằn hơn nhiều. Cái tên của nó đã nói lên tất cả khi đây chính là ma pháp để một người có thể bay lượn trên bầu trời như ý muốn. Thường thì các ma pháp sư hay phù thủy có thể sử dụng chổi để bay nhưng ngày nay thì mọi người thường dùng chính bản thân mình để làm việc đó.”

Đúng vậy. Đối với các ma pháp sư thì “phi hành” chính là một loại ma pháp cổ điển và chính thống.

Tuy nhiên, phong cách của nó cũng thay đổi dần theo thời gian. Ở thời đại này thì những câu chú cũng đã được đơn giản hóa, phương thức huấn luyện cũng được công bố rộng rãi thế nên việc sử dụng ma cụ để bay là điều hoàn toàn không cần thiết

Hay nói cách khác thì hình ảnh một ma pháp sư cưỡi chổi giờ chỉ còn là quá khứ mà thôi.

“Ngoài ra, ‘ma pháp tường chắn’ là ma pháp sẽ giúp các cô cậu bảo vệ bản thân khỏi cả công kích ma pháp lẫn vật lý. Nó là thứ cực kì cần thiết với bất cứ ai đang hướng đến việc trở thành một người lính trong tương lai!”

Giáo sư Lila tuyên bố với đám học sinh đang mặc áo đấu thông qua chiếc loa của mình. Bản thân cô ấy cũng là một cựu chiến binh đồng thời cũng là người đã đào tạo ra vô số người lính xuất thân từ Lune Ruschia.

“Vậy nên, tất cả các cô cậu, bay lên. Và cố né tránh những đòn tấn công của ta.”

“Hả?”

Trước khi mọi người kịp hoàn hồn thì đã có hai người máy đứng bên cạnh Giáo sư Lila.

Mục tiêu của bài thi lần này là tránh khỏi “những quả bóng” mà lũ người máy ném ra trong khi liên tục giữ cho cơ thể lơ lững.

Ngoài ra thì mọi người cũng không được phép phá hủy những quả bóng mà chỉ được phép dùng ma pháp tường chắn để phòng thủ.

Về cơ bản thì bài thi này chính là để kiểm tra xem bọn tôi sẽ tự vệ như thế nào trong khi đang bay ở trên bầu trời.

Điểm sẽ trừ dần với mỗi số bóng dính vào cơ thể và số điểm còn lại cũng chính là điểm số cuối cùng. Tuy nhiên, vẫn còn một yếu tố khác.

“Tuy nhiên, các cô cậu có thể kiếm thêm điểm bằng cách thể hiện sự xuất sắc trong cách di chuyển hay sử dụng ma pháp tường chắn. Điểm số cộng thêm sẽ dựa trên phán đoán và đánh giá của cá nhân ta.”

“Eeeeh!?”

“Không thắc mắc gì cả, hoặc là ta sẽ trừ điểm. Giờ thì bắt đầu thi. Một hàng dọc tập hợp!”

Theo tiếng gọi của Giáo sư Lila, tất cả học sinh xếp thành một hàng dọc và chờ đợi cho đến lượt của bản thân.

Nero là người đầu tiên của Nhóm Garnet 9 xuất trận.

“Không biết Nero có ổn không nhỉ. Có vẻ như cậu ấy không thành thạo ma pháp trọng lực lắm.”

“Nhưng ma pháp tường chắn lại là sở trường của cậu ấy.”

Đúng như Lapis nói, “tường chắn” của Nero là thứ có thể được triển khai nhanh hơn mọi thứ.

Nero lúc này chỉ đang lơ lửng trên không trung và chỉ đơn giản là tạo nên một khung cảnh siêu thực khi liên tục đẩy lùi các đợt tấn công bằng vô số bức tường. Thế nhưng có vẻ như điều đó hoàn toàn được chấp nhận.

“Hế… dùng ma pháp phi hành mà không di chuyển chút nào thì có hơi quá đáng thế nhưng ta cũng chẳng thể nào trừ điểm được. Sức mạnh và khả năng triển khai tường ma pháp của cậu cũng rất xuất sắc, có vẻ như cậu đã sẵn sàng để trở thành một người lính phòng thủ rồi đấy…”

Kính râm của Giáo sư Lila sáng lên khi cô ấy nhanh chóng ghi điểm.

Tuy nhiên, tôi sẽ đặt dấu hỏi lớn về việc Nero trở thành một người lính đấy…

Tiếp theo là lượt của Lapis. Cô ấy là người có thể sử dụng ma pháp trọng lực và tường chắn một cách hoàn hảo thế nên cũng chẳng có quả bóng nào chạm được vào người cô ấy giống như Nero cả.

“Wow, tuyệt thật đấy. Quả đúng là Lapis mà!”

“Trông cậu chẳng có vẻ gì là tốn sức nhỉ.”

Đúng như Nero nói, tôi cũng có thể cảm nhận được rằng cô ấy hoàn toàn có thể lấy được điểm cao hơn nhưng có vẻ như cô ấy đang cố gắng kìm lại vì một mục đích nào đó.

Cứ như thể cô ấy không muốn bản thân nổi bật lên khi đây là việc mà mọi người có thể quan sát được vậy…

“Nhân tiện thì Frey nãy giờ có hơi yên lặng quá rồi đấy.”

Thường thì Frey sẽ trêu chọc bọn tôi vào những lúc như thế này, tuy nhiên lần này anh ấy lại tỏ ra ngoan ngoãn đến mức kì lạ trong khi liên tục lẩm bẩm điều gì đó.

“Ôi trời… ôi trời…”

Bởi vì khuyết điểm của một đứa trẻ được [Thổ] ban phước, thế nên Frey cực kì tệ với các ma pháp phi hành. Ngoài ra còn đau đớn hơn nữa khi anh ấy là người duy nhất tệ với nó.

Thậm chí Frey còn đang bám chặt lấy lưng áo tôi suốt từ nãy đến giờ.

Không, dù anh có bám vào như thế thì em cũng chẳng giúp gì được đâu!

“Tiếp theo, Frey Levi! Hãy tiến ra khỏi hàng!”

Cuối cùng Giáo sư Lila cũng đã gọi tên khiến Frey loạng choạng bước lên phía trước.

Anh ấy cũng cố lơ lửng được một chút.

Để rồi ngã uỵch xuống đất vơi khuôn mặt trắng bệch.

Ngay sau đó thì Frey rơi vào trạng thái choáng váng, thật tội nghiệp làm sao…

“Hừm! Cậu sẽ chết ngay khi một cuộc không chiến nổ ra. Nhưng cũng không cần phải tuyệt vọng làm gì, hãy cố gắng trở thành một người lính đánh bộ!”

Đến cả Giáo sư Lila cũng phải vỗ lưng an ủi anh ấy.

Cô ơi, dẫu sao đi chăng nữa thì người này vẫn là một hoàng tử đấy ạ…

Từng cái tên lần lượt được gọi lên để thực hiện bài thi thực hành ngay trước mặt tất cả mọi người.

Beatrice từ Nhóm Garnet 1 vì quá thận trọng nên đã mất thăng bằng ở trên không, kết quả là cậu ta bị 5 quả bóng đánh trúng và bị trừ một số điểm lớn.

Ngoài ra thì cậu quản gia đang phải vật lộn để kéo mấy quả bóng dính đó ra khỏi mái tóc của cậu ta.

“Tiếp theo, Makia O'Drielle!”

Đến lượt của tôi rồi.

Dù trông thế này thôi nhưng tôi khá giỏi ma pháp phi hành đấy.

Mặc dù bản thân không mạnh lắm về khoản tạo khiên chắn nhưng chỉ cần tránh được thì có lẽ cũng chẳng sao cả.

Bíp, tiếng còi vang lên và con người máy bắt đầu ném những quả bóng dính đầy màu sắc về phía tôi.

“!?”

Chờ chút. Nó có hơi nhanh quá rồi đấy!

Nó bay sượt qua người tôi trước khi nổ tung ở mảnh đất phía sau.

“Chờ một chút ạ, thưa Giáo sư! Có phải mấy quả bóng của em bay có hơi nhanh quá rồi không ạ!?”

“Dĩ nhiên là không… chắc vậy.”

Không, không, em dám chắc là mấy quả bóng dính kia bay rất nhanh đấy! Và số lượng còn rất nhiều vì một lý do nào đó nữa chứ!

Chuyện này là sao vậy?

Lẽ nào đây là cách giáo sư trả đũa tôi – người thường xuyên gây rồi trong lớp Giáo dục Thể chất sao?

Nếu như lần này bị điểm thấp thì nó sẽ kéo điểm tổng của tôi xuống mất!

“Haa…haa… nước, nước…”

Rốt cuộc thì số bóng dính đánh trúng người tôi là 3 quả.

Dù chẳng biết bản thân mất bao nhiêu điểm nhưng tôi không thể nào thua được.

“Makia, vẫn ổn chứ?”

Tôi làm một hơi hết cốc nước chanh mà Nero đưa cho mình trong khi ổn định lại hơi thở.

Nhờ những buổi huấn luyện khắc nghiệt của Giám mục Eska mà nền tảng thể lực của tôi khá tốt, nhưng thời gian ở trên không lần này lại có hơi dài nên đã khiến tôi kiệt sức đến mức kiệt quệ.

Ma pháp quả là tiêu hao rất nhiều năng lượng.

“Whooooa, tuyệt thật đấy!”

Và rồi chuyện đó xảy ra.

Trong khi tôi vẫn còn ngồi thở dốc ở góc thì một những tiếng tán dương từ trung tâm sân tập vang lên.

Để rồi trước sự ngạc nhiên của tôi, Dan Holland - nhóm trưởng của nhóm Garnet 3 đang không chỉ lơ lửng mà đang nhảy múa xung quanh những quả bóng dính.

Cậu ta hạ xuống với tốc độ còn nhanh hơn để rồi nhanh chóng giật lấy một chiếc mũ nồi của một người trong nhóm rồi xoay nó bằng ngón tay của mình như thể đang trình diễn một màn nhào lộn vậy.

Thú thực thì… chẳng có học sinh Garnet năm nhất nào có thể thành thạo ma pháp phi hành đến mức đó cả.

“Cuối cùng thì cũng có một tài năng xuất chúng… cậu chắc chắn sẽ trở thành một người lính không quân xuất sắc!”

Giáo sư Lila đang giơ ngón cái lên trong khi khóc nức nở.

Lúc tôi vẫn đang thở hổn hển thì ánh mắt bắt gặp Dan Holland trong một thoáng để rồi phải chứng kiến cậu ta lè lưỡi một cách đắc thắng.

Hẳn cậu ta phải rất tự tin vào bản thân sẽ có điểm cao hơn tôi nhiều.

Điều đó khiến tôi rất thất vọng vì bản thân cũng đã nỗ lực rất nhiều, tuy nhiên dù cho có là đối thủ đi chăng nữa thì tôi vẫn phải thừa nhận rằng những bước di chuyển của Dan Holland thực sự rất ấn tượng.

Chuyện này có thể tạo ra những biến số trong cuộc đua đến với danh hiệu Học sinh Danh dự.

“Haaa~~. Mệt quá đi mất. Còn đói nữa chứ!”

Sau buổi thi Giáo dục Thể chất, nhóm Garnet 9 tụ tập lại ở một nhà hàng trên đảo học viện.

Thường thì bọn tôi sẽ không dùng bữa ở một nơi đắt đỏ chuyên phục vụ quý tộc như thế này.

Lý do mà cả bọn đến đây là bởi vì chúng tôi đã đạt được điểm cao nhất cho bài tập “Bản Báo cáo khoai tây” lúc trước nên đã nhận được phiếu ăn của nhà hàng này như một phần thưởng.

Vậy nên mọi người đã gọi món bít tết chanh nức tiếng của nhà hàng này.

“Chẳng biết cảm giác của việc thưởng thức một miếng bít tết sau buổi thi Giáo dục Thể chất đầy mệt mỏi sẽ ra sao nhỉ… Thường thì anh sẽ ngấu nghiến nó trong hạnh phúc, nhưng… hôm nay thì không muốn ăn chút nào.”

Frey nhìn chằm chằm vào miếng bít tết vẫn còn đang xèo xèo ở trên đĩa sắt bằng một biểu cảm khó tả.

“Đành chịu thôi. Phiếu ăn sẽ hết hạn vào hôm nay. Và nó cũng chỉ giới hạn ở món bít tết chanh nữa.”

Trong khi đó thì tôi lại hoàn toàn trái ngược khi bản thân là kiểu người ăn rất nhiều sau một ngày vận động. Ngoài ra thì cũng khá hiếm khi được ăn bít tết nên tôi cũng sẽ tận dụng.

Bít tết chanh chính là món đặc trưng của nhà hàng này thế nên có rất nhiều người dù không phải là học sinh cũng ghé vào để thưởng thức.

Món ăn gồm một thịt bò ít mỡ thái mỏng được trộn với nước sốt chua ngọt được làm từ nước cốt chanh và đường.

Phía trên miếng thịt là những lát chanh được thái mỏng tạo nên điểm nhấn và khiến nó trông như một món ăn xuất thân từ Miladriede – nơi mà chanh là loại thực phẩm đặc sản vậy.

Ồ, miếng thịt tái vẫn đang còn đang sôi ở trên bộ đồ ăn làm bằng kim loại này…

Tôi bắt đầu thưởng thức ngay lập tức. Món này thực sự rất dễ ăn dù là bít tết khi sự tươi mát của nước sốt chanh đã làm vơi đi sự nặng nề. Đến cả Frey – người vừa mới phàn nàn cũng đã bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Chanh là loại thực phẩm dùng để giảm mệt mỏi rất tốt.

Cơ thể tôi dù vừa mới kiệt quệ sau bài thi nhưng giờ đây cũng đã đắm mình trong hương vị đậm đà của miếng thịt mềm cũng như vị chua của chanh. Có lẽ đây chính là bữa ăn mà tôi đang cần nhất ngay lúc này – một bữa ăn có thể giúp tôi vượt qua cơn đói và sự mệt mỏi cùng một lúc.

Chính giám mục Eska cũng đã bảo tôi ăn ít chất béo lại để tăng sức mạnh cơ bắp thế nên chẳng có gì phải cảm thấy tội lỗi cả.

Về món phụ thì chúng tôi được phục vụ salad, súp và cả bánh ô liu nướng lò.

Bánh mỳ ô liu, đúng như tên gọi thì đây chính là ô liu muối được nhào với bột tạo thành món ăn chính ở Vương quốc Ruschia. Tuy nhiên, với tôi thì lại có phần xa lạ thì khi không được ăn quá nhiều lúc còn ở Deliafield.

Thế nhưng hương vị của nó lại rất ngon. Mỗi lần cắn một miếng thì kết cấu của những quả ô liu thái nhỏ cùng với hương vị đậm đà của ô liu khi thấm vào bột lại tỏa ra.

Nhất là khi chấm vào dầu ô liu ở trên đĩa thì nó càng trở nên tuyệt mỹ hơn.

“Aaah, thế này mới là sống chứ. Đúng là chỉ có đồ ăn ngon mới có thể bồi dưỡng cho cả cơ thể lẫn tâm hồn mà.”

Tở thở dài đấy nuối tiếc sau bữa ăn thịnh soạn trong khi liên tục vỗ bụng.

“Bít tết chanh và bánh mì ô liu đúng là những món ăn truyền thống của Miladriede.”

Lapis lên tiếng trong khi lau miệng một cách thanh lịch. Quả đúng là khi nhắc đến sản vật của Malidriede thì chanh và ô liu sẽ là những thứ hiện ra trước tiên.

Và rồi một chuyện hiện lên trong đầu tôi.

“À nhắc mới nhớ. Tớ không biết nhiều lắm về Đế quốc Frezier nhưng ở đó có món ăn nổi tiếng nào không?”

“Frezier sao? Mà… miền Bắc và miền Nam của nước tớ có khẩu vị rất khác biệt. Ở phía Bắc thì có món hầm với gia vị cùng với mứt, hamburger, xúc xích, thịt xông khói hay cả những món nướng cũng rất phổ biến. Đồ ăn ở quê nhà tớ cũng như vậy đấy. Thường thì thứ gì cũng mang màu nâu nhẹ cả. Trái lại đồ ăn ở phía Nam thì lại khá tương đồng với Vương quốc Ruschia. Cây lương thực ở đó sinh trưởng rất tốt và sản lượng cũng rất dồi dào vì Thánh Địa đang ở đó. Ngoài ra với Frezier nói chung thì khoai tây có thể ăn cùng được với mọi thứ.”

“O-Ồ, khoai tây sao…”

Tôi nuốt nước bọt.

Nero cũng bổ sung cho lời nói của Lapis.

“Ở Frezier, khoai chẳng khác gì món ăn chính cả. Luộc, chiên, nghiền… thể loại món phụ nào cũng có thể làm được cả.”

“...”

Điểm tốt của Bản Báo cáo Khoai tây là nó đã cho chúng tôi được thưởng thức món bít tết chanh tuyệt vời này, thế nhưng bản thân nó thì…

Trong lúc tôi đang suy nghĩ vu vơ thì bồi bàn đã mang đồ uống ra.

“Dạo này thế nào rồi, Makia?”

“Ể, chị Nagi?”

Trước sự ngạc nhiên của tôi thì người bồi bàn vừa xuất hiện chính là học sinh năm 4 đồng thời cũng là trưởng ký túc xá nữ, Nagie Medite.

Nhân tiện thì cô ấy là chị họ của tôi đồng thời cũng là người mà Frey để ý lúc trước.

Chính vì vậy mà anh ấy lúc này đang trong có vẻ khá bồn chồn dù vừa nãy còn tái xanh mặt khi nhắc đến khoai tây.

“Sao chị lại ở đây vậy? Còn ăn mặc như một bồi bàn nữa chứ.”

“À, chị làm việc bán thời gian ở đây mà. Sau khi tốt nghiệp có nhiều chi phí lắm.”

“Nhưng mà tại sao cơ chứ? Chị là con gái của nhà Medite cơ mà.”

“Phương châm của nhà chị là ‘có làm mới có ăn mà’. Nó được thực hiện khắt khe lắm đấy.”

Nhà Medite là một gia tộc danh giá chuyên về độc dược ở Miladriede, thế nhưng khía cạnh ma pháp của họ lại nổi bật hơn nhiều so với việc là quý tộc, ngoài ra thì bọn họ cũng không thích lối sống xa hoa lãng phí. Chính vì thế mà gia tộc mới có thể sản sinh ra những ma pháp sư xuất chúng và có phần biến thái như chú tôi. Thế nhưng chị Nagi cũng là một thành viên của nhà Medite, sẽ sớm thôi cho đến lúc chị ấy tốt nghiệp Học viện Ma pháp Lune Ruschia và bắt đầu sự nghiệp riêng của mình ở hoàng cung.

Nhà Medite chính là nhà ngoại của tôi và có lẽ sự hứng thú với tri thức của tôi cũng bắt đầu từ dòng máu Medite đó. Chính cha tôi cũng đã nói rằng ông ấy không hề thích nghiên cứu ma pháp một chút nào.

“Em có nghe kể rồi. Sau khi tốt nghiệp thì chị sẽ làm pháp sư thực tập ở hoàng cung nhỉ? Còn là Phòng thí nghiệm số 1 nơi các thiên tài tập trung nữa chứ! Chúc mừng nhé, chị Nagi!”

Những thành viên khác trong nhóm cũng nhìn nhau rồi chúc mừng cô ấy.

Có vẻ như chị ấy đang rất cao hứng sau khi nhận được lời chúc từ hậu bối của mình.

“Cảm ơn các em. Mà với tư cách là người thừa kế gia tộc Medite thì có vẻ như nó khá nhàm chán.”

“Không hề đâu ạ. Em dám chắc là ông ngoại cũng sẽ tự hào về chị lắm.”

“Ahahaha! Lão già lú lẫn kia á? Mà nhân tiện thì thỉnh thoảng em cũng nên sang thăm nhà chị đấy. Lão già kia lúc nào cũng lo lắng cho em.”

Đúng là đã rất lâu rồi tôi không gặp lại trưởng bối của nhà Medite.

Mặc dù là cháu gái nhưng từ sau mẹ tôi kết hôn thì có chút bất hòa xảy ra nên mối quan hệ dần trở nên xa cách.

Tôi nghe cậu Medite và chị Nagi bảo rằng ông ấy bây giờ đã không còn bận tâm về việc đó nữa rồi, tuy nhiên…

Có lẽ danh tiếng của nhà O'Drielle không được tốt lắm nhỉ.

“À phải rồi. Tất cả học sinh năm nhất đều trông có vẻ mệt mỏi sau bài thi Giáo dục Thể chất nhưng thứ khó nhằn nhất vẫn còn đang đợi mấy đứa ở ngày mai, đúng chứ?”

“Sao ạ?”

“Bài thi cuối kì hai do Giáo sư Ulysses ra đề cực kì khó đấy, cả viết lẫn thực hành~”

Chị Nagi nhìn vào khuôn mặt tôi với một biểu cảm có phần bí ẩn.

Vì một lý do nào đó mà những nữ sinh đang mang đồ bồi bàn khác cũng đang vây quanh chỗ của bọn tôi.

“Đúng đấy. Bên dưới lớp mặt nạ ngọt ngào của Giáo sư Ulysses là cả một nhà giáo đầy nghiêm khắc đấy.”

“Nhưng đó chính là nét hấp dẫn của thầy ấy mà. Cây gậy và củ cà rốt.”

“Ngài ấy sắp ở rể ở Thánh quốc Vabel rồi, tớ muốn khóc quá đi mất!”

“Tớ nữa!”

Tất cả nữ sinh đều đồng loạt thở dài.

Bị những đàn chị vây quanh như vậy khiến bọn tôi có phần muốn trốn chạy, thế nhưng mọi người cũng đều tò mò rằng Giáo sư Ulysses sẽ ra đề thi gì.

Ma pháp Tinh linh là môn học đặc trưng của Học viện Ma pháp Lune Ruschia. Vô số học sinh đến đây chỉ để được học với Giáo sư Ulysses – người nắm rõ ma pháp tinh linh hơn bất cứ ai trên thế giới này.

Thế mà bài kiểm tra của thầy ấy lúc nào cũng cực kì khó khằn.

Đến cả tôi cũng chưa một lần đạt được điểm tối đa.

Nhưng mà chưa nói đến điểm tuyệt đối, có những lần mà điểm số khiến tôi còn chẳng thể tha thứ cho bản thân…

“Ồ, tớ bắt đầu thấy sợ rồi đấy… Không biết bài thi ngày mai có ổn không nữa. Không thể cứ ngồi đây nhâm nhi tách cà phê như thế này được…”

“Bình tĩnh nào, Makia. Cứ thưởng thức li cà phê của mình và thư giãn đi,” nhưng trái lại với sự hoảng loạn của tôi, cậu đối thủ Nero chỉ bình tĩnh nhấp từng ngụm cà phê. “Nếu là bài thi viết thì còn có lý chứ bài thi thực hành thì chẳng thể nào đoán trước được nên cậu có muốn cũng chẳng làm được gì đâu. Việc cậu cứ ngồi suy nghĩ như vậy còn đáng lo hơn đấy.”

“Nero…cậu điềm tĩnh quá nhỉ…”

Quả đúng là học sinh top đầu của năm nhất.

Cậu ấy là một thiên tài có thể dễ dàng đạt được điểm cao ở tất cả các môn dù chẳng có vẻ gì là muốn danh hiệu Học sinh Danh dự. Mà ngay từ đầu thì cậu ấy cũng đã tự mình phát minh ra một cái nồi cơm điện chỉ từ lời nói của tôi…

Tuy nhiên, vì kì thi này đã diễn ra khá suôn sẻ nên tôi không thể thất bại với môn Ma pháp Tinh linh được.

Tôi không thể bình chân như vại như thế này được.

Bởi vì đối thủ cho vị trí top đầu của tôi là Nero, Beatrice của Nhóm 1 và thậm chí là cả Dan Holland của Nhóm 3.

Ngay khi thưởng thức cà phê xong, tôi trở về kí túc xá và bắt đầu ôn tập lại cho bài thi ngày mai cũng như chuẩn bị tinh thần cho bài thi thực hành.

======================

Natlan cuốn vl ae ?