Sáng hôm sau.
Zirconia dẫn Kazura và một đội đến trang trại bỏ hoang với chiếc xe đẩy chở đầy vật liệu và thợ thủ công.
Trang trại đang trong tình trạng hư hỏng với việc cỏ mọc khắp nơi. Nhưng khu vực này bằng phẳng và thích hợp để đào một cái ao băng.
Toàn bộ đá trên đất đã được loại bỏ cho nên việc đào trở nên dễ dàng.
“Con đường dẫn tới sông khá bằng phẳng vậy nên việc sử dụng bánh xe nước để dẫn nước rất dễ dàng. Chúng tôi chỉ cần đào một con mương dẫn nước dốc, vì vậy đây có lẽ là nơi tốt nhất làm ao băng.”
“Đây là một nơi tốt, nơi này được cây cối bao bọc xung quanh, nếu chúng ta làm hàng rào thì có thể ngăn chặn việc lá cây rụng vào.”
Trong khi trả lời, Kazura liếc nhìn gương mặt Zirconia. Zirconia trông vẫn như thường lệ, cô ấy không có chút gì là đặc biệt u ám cả.
Tối qua, sau khi thêm 30 phút chờ đợi thì Zirconia cuối cùng cũng quay lại.
Sau đó, cô ấy ngay lập tức vào lều và ăn tối trong đấy.
Kazura và Liese sợ rằng cô ấy sẽ trở nên trầm cảm hay đại loại vậy, tuy nhiên có lẽ lo lắng của họ là vô căn cứ.
“Vậy thì chúng ta bắt đầu kêu họ làm việc thôi?”
Sau lời nói đó, Kazura bắt đầu giải thích quy trình làm việc cho những người thợ thủ công đang theo sau anh.
Đầu tiên là cách làm vữa.
Anh ấy đã trình diễn cho họ xem cách làm vữa và tiếp tục giải thích các công đoạn trong khi lịch sự trả lời từng câu hỏi của thợ thủ công.
“Sử dụng cái bay, cẩn thận trát vữa và san phẳng lớp vữa vừa hoàn thiện. Vôi rất độc nếu hít phải vậy nên hãy dùng vải quấn quanh miệng và mũi trước khi làm việc.”
“Không phải vôi là thứ dùng để đuổi côn trùng sao?”
“Không, nếu mọi người người trộn vôi với đất cát rồi nhào với nước sẽ tạo ra vữa và nó sẽ cứng lại theo thời gian.”
“Nếu trời mưa thì nó chẳng phải bị chảy ra và không cứng lại sao?”
“Vữa này là loại vữa đặc biệt có khả năng đông cứng tốt ngay cả trong nước. Bằng cách trộn thêm mảnh gốm bạn có thể tạo ra vữa thuỷ lực. Nhưng nếu trời mưa như trút nước, vữa sẽ bị vón cục bởi các hạt mưa. Nếu điều này xảy ra, xin hãy dừng công việc lại. Nếu chỉ là cơn mưa nhỏ thì mọi người vẫn có thể tiếp tục làm việc.”
Đây là cách tôi hoàn thành việc giải thích vữa.
Kazura giải thích rằng khi những mảnh gốm được trộn lẫn vào nhau, vữa thuỷ lực sẽ được tạo ra. Điều này là do tác dụng của thứ được gọi là pozzolans nhân tạo.
Dillica hoà tan trong đất sét nung phản ứng với calcium hydroxide trong khi vôi trộn với nước, tạo ra phản ứng được gọi là phản ứng pozzolans.
Kết quả là vữa khô được sinh ra, sau khi để khô thì sẽ trở nên cứng lại. Tương tự với vữa thuỷ lực khi để dưới nước sẽ trên nên cứng lại.
Nó tương tự như “bê tông La Mã” được sử dụng ở La Mã cổ đại.
Vữa cũng có thể làm ra bằng cách trộn đá nham thạch, tro núi lửa hoặc đất núi lửa.
Zirconia đã từng nói với tôi vùng núi này hiếm khi tìm ra hắc diện thạch, nên nếu tìm kiếm ta có thể thìm ra đất núi lửa.
Tuy nhiên, có một lượng lớn mảnh gốm rải rác ở ngoại ô nên chúng ta không cần tốn công kiếm chúng trên núi nữa.
“Tiếp theo là hệ thống lọc, tuy nhiên hãy đảm bảo rằng đá và gỗ đã được làm sạch. Nếu vật liệu bị dơ thì sẽ không lọc nước sạch được đâu.”
Hệ thống lọc được sử dụng để loại bỏ các hạt mịn ở nước sông khi được bơm bằng bánh xe nước.
Giai đoạn đầu là 1 thiết bị lọc nhỏ với 1 chiếc rổ nhỏ có thể thảo rời được đặt đầy đá cuội, giai đoạn hai là một thiết bị lọc bằng vữa có kích cỡ bằng bồn tắm.
Ở giai đoạn hai trong thiết bị lọc là những viên đá to, sỏi, cát được đặt theo thứ tự từ dưới lên.
Zirconia và Liese cố gắng lắng nghe lời giải thích kèm khuôn mặt nghiêm túc.
Anh đưa ra hướng dẫn về kích thước ao băng và độ sâu cần đào và hoàn thành việc giải thích.
Ao băng sẽ có độ sâu hơn một mét, đáy và thành ao băng sẽ được làm bằng vữa.
Sẽ cần một khoảng thời gian để làm khô vữa nên công việc này sẽ mất một khoảng thời gian mới hoàn thành.
“Vậy mọi người bắt đầu làm thôi. Mọi người sẽ ở đây trong một khoảng thời gian, nếu ai cần vật dụng nào thì hãy nói cho tôi biết ngay.”
Khi Kazura nói vậy, một người thợ giơ tay.
“Tôi nghe nói có một ngôi làng bỏ hoang phía trước, chúng tôi có thể phá huỷ những căn nhà để làm củi đốt không. Nếu ở đấy còn sót lại bất kỳ công cụ nào như cuốc, chậu hay tương tự thì tôi có thể dùng chúng không.”
“Không, đó là…”
“Tôi không quan tâm, hãy sử dụng nó nếu muốn”
Khi Kazura đang nhẹ nhàng từ chối thì Zirconia người đang đứng cạnh anh cất lời.
“Tuy nhiên ở đó có rất nhiều ngôi mộ, vì thế nên đừng dẫm đạp lên nó. Nếu có thời gian, xin hãy chăm sóc những ngôi mộ.”
“Đã rõ.”
Những người thợ thủ công cúi chào Zirconia và bắt đầu gọi những người công nhân, những người đang đứng chờ ở góc xa kia lại.
Ngay sau đó, công việc đào ao băng bắt đầu.
Tối đấy.
Trên ngọn núi cách khu trại nơi mà Kazura và đồng đội đang nghỉ ngơi. Valetta đang ở đấy.
Valetta đang ngồi trước lò than hình vòm nóng bỏng và nghiêng người lờ đờ.
Bên cạnh cô ấy, người đang nằm trên tấm chiếu với chiếc áo choàng chùm đầu là một cô gái trong làng.
Lò than hình vòm với chiều cao một mét rưỡi, có một ống khói.
Phần trên của lò được phủ một lớp đất dày và miệng lò được làm bằng gạch.
Toàn bộ vật liệu được sử dụng trong lò than đều được Valleta tạo ra cùng với dân làng.
Gạch được sử dụng được làm từ đất sét lấy từ trên núi, được đặt trong khuôn gỗ và phơi nắng cho cứng lại.
Chúng được dùng để làm miệng lò nung, còn bên trong được lót bằng các khúc cây được chặt gần đấy.
Vôi và cát ở làng được trộn thành vữa, sau đó trộn với đất trên núi tạo ra thứ gọi là kamatuchi.
Lò nung được xây dựng nhiều ngày bằng cách lấp đầy kamatsuchi lên các thanh gỗ . Được ấn chặt bằng các khúc cây.
Chúng được hoàn thành cách đây bảy ngày và hiện lửa được thắp bên trong nhằm đẩy nhanh tiến độ làm khô.
Nếu không có mưa và độ ẩm cao thì lò nung sẽ khô khá nhanh.
Để phòng ngừa, các cột trụ đã được dụng lên xung quanh lò nung với phần mái che nhằm bảo vệ lò khỏi mưa.
Gỗ được mang từ làng và chất thành một đống gần đấy, được sử dụng để đốt than khi lò nung khô.
Nhân tiện thì số gỗ này được cắt thành từng khúc củi mà cô ấy chặt từ trước nhằm đóng thuế cho làng.
Cuối cùng, gỗ đã không phải trả thuế cho gia tộc Isterie nên lượng gỗ này đang được dân làng dùng từng chút một.
“…..hm…..”
Valetta, người đang ngủ gật đột nhiên tỉnh giấc.
Cô ấy cảm nhận được có ai đó đang nhìn chằm chằm cô từ phía sau và cô cũng bắt đầu nhìn lại.
Trong một bụi cây tối, Một con thú có hình dạng như sói có kích thước bằng một con bò nhìn chằm chằm vào cô.
“Ah, nó là Uribou”
Ánh mắt con thú nhìn chằm chằm vào cô trong khi đầu óc cô trống rỗng.
Sau vài giây, cô nhận ra bản thân đang phải đối mặt thứ gì, và cảm giác rùng mình chạy khắp toàn thân.
Trước mắt là một con uribou lớn nhất mà cô từng thấy.
Roslou đãn từng cho cô thấy xác một con uribou mà anh ta giết trên núi, tuy nhiên con này chắc chắn ít nhất phải to hơn gấp đôi.
Cô từng được dặn ngọn lửa sẽ giữ Uribou tránh xa chúng ta, tuy nhiên có vẻ ngọn lửa lớn ở lò than dường như không có tác dụng gì.
Valetta nhanh chóng đứng dậy và nắm chặt con dao găm cô cài ở thắt lưng.
Trong khi tay cầm dao găm, cô quan sát chuyển động của Uribou.
Vì đối thủ là một con thú, nên có lẽ chúng sẽ không tấn công mình bằng đòn nhử hoặc những đòn bất thường khác.
Nếu nó lao về phía mình, mình hi vọng sẽ đâm con dao được vào não con uribou chỉ bằng một nhát .
Tuy nhiên, nếu vết đâm quá nông, cô chắc chắc sẽ không tránh khỏi việc giết con thú mà bản thân không bị thương.
Một trận chiến mạo hiểm tính mạng, vì vậy mình mong con thú đấy có thể rời khỏi nơi này.
Tuy nhiên mong muốn của Valetta là vô ích khi con Uribou bắt đầu tiến về phía cô.
Nó không gầm gừ hay gì cả, chỉ nhìn chằm chằm vào cô và từ từ tiến lại.
Quả là một vẻ ngoài hùng vĩ.
Đó là lúc Valetta quyết định rút con dao găm ra và chuẩn bị.
Uribou dừng và ngồi xuống khi khoảng cách là năm mét.
“Ngươi đang làm gì vậy?”
Giọng nói không phải của bản thân vang vọng xung quanh
“…Cái gì cơ?”
Mắt Valetta mở to ra trước việc không thể ngờ đang diễn ra.
Nhìn xung quanh, nhưng ngoại trừ khu rừng tối mịt thì không còn ai.
“Ngươi đang làm gì vậy?”
Một lần nữa, giọng nói đó lại cất lên.
Valetta đông cứng người, nhìn chằm chằm vào con Uribou trước mặt.
Uribou mở miệng ra lần nữa.
“Ngươi đang làm gì vậy?”
“Chúng tôi đang xây lò than.”
Valetta không thể không đáp lại những lời nói rõ ràng phát ra từ miệng Uribou.
Valetta không biết chuyện gì đang diễn ra, nhưng cô cảm thấy bản thân mình cần trả lời.
Ngay lập tức, cơ thể cô đông cứng như thể bị trói vậy.
Đột nhiên mồ hôi tuôn ra khắp cơ thể.
“Lò than này có hình dạng thật kì quặc.”
Uribou cất lời và quay đầu về phía bên phải Valetta.
“Tại sao lại có nhiều lò than vậy?”
Khi Valetta đưa mắt mình về hướng Uribou đang nhìn, có thêm chín lò than đang được làm khô ở đó.
Từ miệng lò than, ánh lửa lập lờ sáng.
“Tôi dự định làm sắt nên cần rất nhiều than để dùng nó.”
“Cần bao nhiêu?”
“Nó sẽ là một số lượng rất lớn.”
Valetta trả lời khi được hỏi.
Cô ấy chưa nhận thức mình nói gì, tuy nhiên miệng cô ấy đã tự chuyển động.
“Đến mức phải chặt hết cây trên núi à?”
“Tôi không biết nhưng tôi chỉ dám chắc rằng sẽ cần rất nhiều cây. Nhưng chúng tôi không có ý định chặt toàn bộ cây trên núi.”
“Chúng đang đốn hạ từng cây mà chúng thấy.”
“…Chúng?”
Valetta hỏi lại khi không hiểu những lời nói đó.”
“Ngươi có định làm điều tương tự với ngọn núi này không?”
Uribou không trả lời mà tiếp tục hỏi câu hỏi khác.
Giọng nói và gương mặt con thú không biểu lộ cảm xúc.
“Chúng tôi không làm những thứ như vậy.”
“Ngươi muốn nói gì cũng được.”
“Chúng tôi sẽ không chặt toàn bộ cây trên núi để biến nó thành đồi trọc. Chúng tôi cũng sẽ trồng lại cây ở nơi cây bị chặt.”
“Nếu ngươi phá huỷ ngọn núi, địa ngục sẽ đổ xuống các ngươi.”
“Ngài đang nói về lũ lụt và lở đất sao?”
khi Valetta hỏi vậy, Uribou nheo mặt lại.
Không phủ nhận hay đồng tình, con thú chập rãi đứng dậy.
“Đừng chặt những cái cây to khoẻ nếu ngươi không muốn trở nên khô héo và chết đi. Ta sẽ trở lại vào lần khác.”
Nói xong, con thú từ từ tiến về khu rừng.
“Chờ đã!”
Ngay Khi Valetta hét lên, cô ấy không nói lên lời trước cảnh tượng trước mắt.
Ở đó chỉ có ngọn lửa phập phùng ở miệng lò than và Uribou, con thú ở trước đó lại không thấy đâu cả.
Bản thân cũng đang ngồi khoanh tay, chiếc dao găm đáng lẽ đang cầm trên tay cũng đang ở thắt lưng.
Khi Valetta nhìn quanh một cảnh hoảng loạn, cô gái bị giật mình bởi tiếng động lớn của Valetta đúng dậy nhìn Valetta.
“C-có chuyện gì vậy? Tự dưng cậu lại hét lên.
“À, không, nãy vừa có Uribou…”
“Sao cơ?”
Ngạc nhiên trước lời nói Valetta, cô gái hốt hoảng cầm lấy chiếc thương ngắn ở bên cạnh và nhìn xung quanh.
Nhưng không có con Uribou nào cả, chỉ có khu rừng tối bao trùm xung quanh.
“Tớ không hề thấy con Uribou…Có chắc là cậu nhìn thấy nó không?”
“…Tớ xin lỗi, tớ vừa ngủ gật. Chắc tớ chỉ đang mơ thôi, tớ còn thấy con Uribou đấy nói chuyện cơ.”
Khi Valetta nói vậy, cô gái trở nên chết lặng.
“Đừng có doạ tớ như thế nữa. Cơn buồn ngủ của tớ cũng bay biến đi rồi.”
“Tớ xin lỗi.”
“Dạo này cậu không ngủ đủ giấc đúng chứ? Có lẽ cậu mệt rồi. Tớ sẽ đảm nhận việc trông lửa và cậu hãy ngủ đến sáng đi>”
“Um vậy cho tớ ba giờ.”
Valetta nhấc chiếc đồng hồ báo thức và đặt bên cạnh và để chuông báo sau ba giờ.
Đó là thứ Kazura đã đưa cho Valetta.
“Có lẽ cậu nên ngủ thêm nữa?”
“Không, tớ ổn, chúng ta sẽ đổi ca sau ba giờ.”
“Um.”
Valetta đổi chỗ với cô gái và nằm lên tấm chiếu.
“(Đó quả là một con uribou lớn…)”
Cô ấy choàng áo choàng như một tấm chăn và nhắm mắt lại.
Lập tức cơn buồn ngủ ập đến.
“(Mình cũng đang cần thêm gân động vật.)”
Valetta chìm vào giấc ngủ, lờ mờ nghĩ về việc sẽ có bao nhiêu gân ở con Uribou xuất hiện trong giấc mơ cô.
Qua tìm hiểu thì gân được sử dụng rộng rãi trong suốt thời kỳ tiền công nghiệp như một loại sợi bền, dai. Một số công dụng cụ thể bao gồm sử dụng gân làm chỉ khâu, gắn lông vũ vào mũi tên (xem fletch), buộc lưỡi dao công cụ vào trục, v.v. Nó cũng được khuyến nghị trong các hướng dẫn sinh tồn như một vật liệu có thể làm dây thừng chắc chắn cho các vật dụng như bẫy hoặc cấu trúc sống.