“Valetta-san……”(Kazura) Sau khi nghe Valletta yêu cầu đi cùng, Kazura đang định nói gì đó nhưng lại thôi. Bởi vì thực chất Kazura không phải là thần mà là người thường, nên cô rất lo lắng cho anh, nhất là khi Kazura cố gắng không để bất kỳ rắc rối nào xảy ra với dân làng.
Nhưng nếu Valletta đến Isteria cùng anh thì chắc chắn cô sẽ bị những người đứng đầu nhớ mặt, kể cả ông Nelson, vậy nên nếu có thể, anh muốn đi một mình.
“Greysior-sama, nếu Valin-san hoặc Valetta-san cũng đi cùng chúng ta tới Isteria thì sẽ dễ dàng diễn tả được tình hình trong làng cho đến bây giờ. Hơn nữa, nếu như họ đi cùng Greysior-sama thì dân làng sẽ yên tâm hơn……”(Isaac)
Trong khi Kazura đang nghĩ xem nên trả lời Valletta như thế nào, Isaac quỳ xuống đất và đề xuất với anh.
Thực ra,nếu ông Valin và Valleta đi cùng thì cũng sẽ làm ảnh hưởng tới cảm xúc của dân làng một chút.
Nếu Kazura đi một mình thì sẽ giống với truyền thuyết về Greysior và sẽ khiến cho dân làng lo lắng.
“…...Tôi hiểu rồi. Valetta-san và Valin-san sẽ đi cùng tôi.”(Kazura)
Kazura vừa nói xong, Valetta và Valin cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.
Isaac và Havel cũng vậy.
“Vậy thì chúng ta quay trở về chuẩn bị thôi chứ? Trước khi khởi hành, tôi muốn thông báo điều này với dân làng thế nên Valin-san, làm ơn hãy tập hợp mọi người đến trước nhà. Valetta-san và Valin-san cũng phải chuẩn bị đồ đạc đi”(Kazura)
“Phó chỉ huy.”(Isaac)
Isaac đứng dậy và gọi người đang quỳ bên cạnh anh.
“Có.”(Havel)
“Hãy đi cùng ông Valin,và ra lệnh cho những người lính rút khỏi làng”(Isaac)
“Tôi nên trả lời như thế nào nếu như những người lính hỏi về Ngài ấy? “
“Bảo với họ rằng đó là một quý tộc từ đất nước khác đang tị nạn tại đây. Không cần nói với họ là dất nước nào. Và nói với họ rằng phải đối xử đàng hoàng với anh ấy khi hộ tống đến Isteria. “
“Đã rõ. “
Trong khi quan sát Isaac và Havel nói chuyện, Kazura gật đầu và thầm nghĩ “Ổn rồi! “
Đó là cách để ngăn chặn không cho tin đồn lan ra ngoài, sẽ có vấn đề nếu như Isaac nói với những người lính về sự tồn tại của Greysior.
Vì họ chưa thông báo gì về Isteria, nên quyết định này rất hợp lý.
Ngay cả Kazura cũng sẽ găp rắc rối nếu như tin đồn về Greysior lan ra ngoài, vì vậy họ đã đưa ra một quyết định có lợi cho anh.
Kazura hiểu điều đó, Havel đứng dậy và bắt đầu đi về làng.
✦✧✦✧
“Tôi sẽ đi chuẩn bị đây. Isaac-san, hãy đợi một chút. Tôi sẽ quay trở lại ngay”.
“Tôi hiểu rồi. Hãy nói với tôi nếu như tôi có thể giúp gì đó cho Ngài”.
Khi Kazura đi vào trong nhà, anh ra lệnh cho Isaac đợi ở ngoài.
Nhìn thấy Isaac cúi đầu một cách trang trọng như vậy, hai người lính đứng canh ở ngoài rất ngạc nhiên, nhưng sau đó họ cũng làm theo chỉ huy của mình, cúi đầu trước Kazura.
Kazura và Valletta đi vào trong nhà và đi vào phòng của mình sắp xếp hành lý.
“Xem nào, Lipo-D và đồ ăn đóng hộp rất cần thiết, và cả những thứ khác nữa.... Mang theo hết thì sao nhỉ....”
“Ano, Kazura-san?”
Ngay sau khi về phòng, Kazura ngồi xuống trước chiếc túi du lịch và túi đồ phòng thân và xem xét nên mang theo cái gì tới Isteria. Valletta cũng ngồi cạnh anh và ngay lập tức hỏi.
“Kazura-san, anh nói rằng sẽ đến Isteria để nói chuyện với Nelson-sama, nhưng Kazura-san định nói gì vậy?
“Ừm, như những gì tôi nói chuyện với Isaac, tôi sẽ giúp đỡ Isteria với tư cách là Greysior. Đổi lại, Thống đốc phải bảo đảm sự an toàn của ngôi làng và sự tự do của tôi”.
“Giúp đỡ, nghĩa là.... Ý Kazura-san là sẽ cung cấp thức ăn và kiến thức về những công cụ?”
“Phải, mình tôi không thể mang hết tất cả đồ ăn được, nên tôi sẽ giúp họ làm những công cụ như bánh xe nước là chính thôi”.
Valletta cúi gầm xuống và nói.
“Nhưng... Nếu như vậy thì chẳng phải Kazura-san không thể trở về sao? Tôi tin chắc rằng họ sẽ không hài lòng khi chỉ có bánh xe nước và cầu xin để được có thêm những công cụ khác. Nếu như tôi là Thống đốc, tôi cũng sẽ bới ra vài lí do để đưa Kazura-san về phe mình. Và như thế, những công cụ mà tôi cần không chỉ dừng lại ở bánh xe nước nữa....”
“À, không sao đâu. Không cần quan tâm những gì ông ta nói, tôi sẽ trở về làng với tư cách là một vị thần. Tôi là Greysior, Thống đốc không thể nào ngăn cản tôi về làng phải không? Và ông ấy chỉ có thể tìm kiếm lí do để bảo vệ tôi khi trở về làng thôi, điều duy nhất ông ấy có thể làm là theo dõi tôi mà thôi”.
“Và ngay sau đó, tôi sẽ yêu cầu Isaac-san và Havel-san làm việc đó” Kazura nói nhỏ. Nhưng Valletta vẫn phản đối.
“Vậy Kazura-san định làm gì nếu như Nelson-sama không công nhận anh là Greysior-sama? Chỉ có nhóm của Isaac-san tin từ sau khi thấy tôi biến mất, nhưng tôi nghĩ là sẽ rất khó để Nelson-sama....”
Sau khi Valletta nói xong, Kazura suy nghĩ một chút rồi nói.
“Nếu như tôi cho ông ta xem chiếc đèn pin và Lipo-D cùng với cả những lời hỗ trợ của Isaac-san nữa, tôi nghĩ sẽ rất dễ dàng thôi. Tuy nhiên, hai người họ cũng chỉ là những người lính chức vị thấp nên cũng sẽ mất kha khá thời gian để lấy được lòng tin của ông Nelson.... Nhưng mà, theo như những gì mà Valletta-san và Valin-san kể, Nelson dễ thuyết phục, nên tôi nghĩ là sẽ ổn thôi. Nếu như ông ta vẫn không tin, tôi sẽ cho ông ấy xem chiếc máy ảnh kĩ thuật số và ông ta sẽ thừa nhận thôi. Và nếu tình hình xấu hơn nữa, thì không còn cách nào khác là tìm cách có lợi cho ông ta. Chúng ta sẽ suy nghĩ thêm những gì cần nói sau”.
Kazura tự tin trả lời, vì vậy Valletta thở phào nhẹ nhõm, sau đó cô tò mò hỏi.
“Ano, máy ảnh kĩ thuật số là cái dùng để chụp ảnh à? Kazura-san mang nó theo ư?”
“Đúng vậy”.
Kazura lấy ra một chiếc máy ảnh màu bạc bên trong túi du lịch.
Đó là món đồ yêu thích của Kazura, anh đã có nó từ trước khi trúng xổ số. Kiểu dáng này tuy đã cũ nhưng nó cũng là loại máy cao cấp, vì vậy tác dụng của nó rất đáng kể. Vì anh thường để nó lại ở nhà, nên chỉ có một vài hình ảnh chụp trong làng.
Valletta ngắm chiếc máy ảnh và nói.
“Kazura-san, tôi nghĩ rằng chiếc máy ảnh này không nên được lộ ra ngoài. Đặc biệt là các quý tộc, nếu như họ biết cách sử dụng nó họ sẽ tìm mọi cách để có thể sở hữu nó đó”.
“Quý tộc sao?... À, có lẽ vậy. Họ sẽ sử dụng nó với mục đích xấu. Tôi sẽ không cho người khác xem bằng mọi cách có thể”.
Kazura nói “mục đích xấu” vì nó có thể được sử dụng để ám sát những người quan trọng.
Trong thế giới này, cách để có thể biết một rõ một người chỉ là gặp trực tiếp, hoặc là đoán qua bức chân dung. Vậy nên máy ảnh khá là tiện dụng.
Nếu như có người biết về chiếc máy ảnh có thể chụp được những hình ảnh rõ nét thì họ có thể cắt cổ ai đó để có được nó.
Và nếu như có ảnh của mục tiêu ám sát thì có thể giảm thời gian tìm kiếm cho những sát thủ.
Kazura cần phải thận trọng với điều này.
“Nếu như Kazura-san muốn mang hết đồ trong căn phòng này đến Isteria, tôi nghĩ rằng tốt hơn nếu như những thứ không cần thiết sẽ được mang về Nhật Bản. Kể cả nếu như Isaac-san và Havel-san nhìn thấy chúng, nếu chúng ta không để ý họ cũng có thể ăn cắp chúng. Mặc dù tôi không nghĩ rằng họ sẽ làm điều này vì họ tin Kazura-san chính là Greysior-sama”.
“Phải rồi. Mang theo cả đống hành lý thì thật là... Tôi còn chưa biết bên trong chiếc túi này có gì nữa, chúng ta mở nó ra nhé?”.
Kazura nói và mở khóa túi.
“.....Cái quái gì thế này?”
Chiếc túi đã được mở. Kazura thẫn thở nhìn vào chiếc túi, Valletta mang một số đồ ra kiểm tra.
“Ừm, quần áo, sách, kiếm và giày. Găng tay da nữa, và... A, chiếc mũ này được làm bằng kim loại này”.
Khi Kazura nhận chiếc túi từ ông Shinji, ông nói rằng “Nó sẽ có ích cho cuộc sống nông thôn của con đó”. Tuy nhiên, sau khi nhìn thoáng qua, anh còn thấy cái gì đó giống như một khẩu súng và mặt nạ chống hơi độc.
Trông chúng chẳng liên quan gì tới “Đời sống nông thôn” cả.
Kazura lấy ra một cái gì đó giống như áo chống đạn, và anh càu nhàu.
“Cái ông già này, chẳng phải nghĩa là ông ấy biết về căn phòng kết nối tới thế giới này sao...?”
Hai ngày trước, khi Kazura hỏi ông Shinji về căn phòng, ông ấy đã trả lời là “Cha chẳng biết gì về căn phòng đó cả”. Nhưng sau khi nhìn thấy những thứ mà ông Shinji đưa cho Kazura, có vẻ như câu trả lời đó hơi vô lý. Sau này, nếu như anh có cơ hội nói chuyện với ông Shinji, Kazura cần phải hỏi lại ông về chuyện này.
“Ể, Kazura-san không nói với cha mình rằng sẽ đến thế giới này sao?”
Valletta ngạc nhiên hỏi. Kazura gật đầu.
“Phải. Thậm chí tôi còn chẳng nói với ai về cánh cửa dẫn tới thế giới này. Khi tôi quay trở về Nhật Bản hai ngày trước, tôi đã hỏi khéo ông ấy về chuyện này, tuy nhiên ông trả lời là chẳng biết gì cả.... Nhưng mà sau khi nhìn thấy những thứ này, nếu như ông ấy nghĩ tôi chỉ sống ở nông thôn thì cần gì phải chuẩn bị những thứ nguy hiểm như thế chứ”.
“Phải rồi.... Nhật Bản là đất nước có trật tự công cộng tốt....”
Kazura khoanh tay và càu nhàu, Valletta cầm một thanh kiếm được đặt trong chiếc túi, và sau đó rút nó ra khỏi bao kiếm.
Lưỡi kiếm vẫn còn tốt, nhưng nếu như để ý kĩ thì có thể thấy dấu vết rằng nó đã từng được sử dụng.
Nó dài khoảng 80cm, lưỡi kiếm dài 20cm.
Nó không hề được trang trí sao cho bắt mắt, nhưng lại toát lên vẻ mạnh mẽ khiến cho nó rất đẹp. Trông nó giống như kiếm của các hiệp sĩ phương Tây.
“Nó được giữ gìn rất cẩn thận đấy... Nó được làm bằng sắt sao?”
Ngay sau khi nghe thấy Valletta nói, Kazura kiểm tra thanh kiếm. Lưỡi kiếm được làm bằng sắt.
Cũng có thể là thép.
Nó khá là dài. Sức nặng của chiếc kiếm truyền xuống tay anh.
“Phải, cũng có thể là thép. Có dấu vết như nó đã được sử dụng rồi... Có lẽ cha tôi đã sử dụng nó”.
Kazura lẩm bẩm rằng nếu như anh đang ở Nhật Bản thì có thể bị bắt vì vi phạm luật sử dụng vũ khí.
“Vậy thì có nghĩa nó chính là thanh kiếm gia truyền đó. Anh hãy trân trọng nó.... Tôi cũng phải đi chuẩn bị đây”.
Valletta nói và rời khỏi phòng.
✦✧✦✧
Đã 30 phút trôi qua kể từ khi Valletta và Kazura về nhà.
Họ rời khỏi phòng và mang theo hành lý của mình. Trước cửa nhà, tất cả dân làng đã tập hợp đông đủ.
Kazura đeo chiếc túi du lịch bên vai trái và cầm chiếc túi phòng thân bên tay phải.
Valletta thì mang theo một túi bao lớn sau lưng, cô không mang theo chiếc giáo hay vũ khí nào khác.
Trang phục của cô giống như trước, một chiếc áo choàng khoác trên bộ quần áo bình thường.
Không còn một người lính đứng trong làng, ngoại trừ hai người được lệnh của Isaac đứng canh ở lối vào và Isaac nữa.
Dân làng cảm thấy khó chịu và chặn đường ông Valin để hỏi, trông khá là hỗn loạn. Nhưng ngay sau khi thấy Kazura, họ ngay lập tức im lặng. Ánh mắt của mọi người đều hướng vào anh.
Kazura đứng trước mặt họ và bắt đầu nói.
“Thưa bà con, tôi sẽ đến Isteria một chuyến để giúp sức cho vị thống đốc của vùng này”.
Ngay lập tức dân làng lại xì xào bàn tán. Kazura quát lớn.
“Trật tự!”
Và môt lần nữa họ im lặng.
“Tôi mong rằng mọi người sẽ không hiểu nhầm. Chuyến đi tới Isteria lần này không phải là ngoài ý muốn của tôi. Tôi chắc chắn sẽ trở về làng sau vài ngày, vậy nên làm ơn hãy yên tâm. Hơn nữa, Valin-san và Valletta-san cũng đi cùng tôi chuyến này, vậy nên tôi sẽ không chỉ có một mình”.
Sau khi nghe những lời đó, dân làng cũng cảm thấy an tâm hơn. Nhưng một số người vẫn cảm thấy băn khoăn.
Tuy nhiên không có gì là phi lý cả.
Giống như trong truyền thuyết về Greysior đã xảy ra tại làng Grisea, thậm chí nếu như Kazura không bị trói tay và giải đi, thì dân làng vẫn nghĩ đến chuyện đó, nó giống như quân đội đã bắt Greysior đi, vị cứu tinh của họ.
“Kazura-sama, em....”
Sau khi anh trấn tĩnh dân làng, Kazura tiếp tục nói, nhưng đúng lúc đó từ phía trong đám đông, một cậu bé bước đến chỗ anh.
“Colts-kun?”
Nghe thấy Kazura gọi tên mình, nước mắt cậu bé ứa ra và mấp máy môi như muốn nói gì đó, nhưng ngay sau đó cậu bé ngậm miệng lại và cúi gầm mặt xuống đất.
“Sẽ không sao đâu. Anh sẽ quay trở lại làng sau vài ngày nữa, chúng ta sẽ lại được chơi với nhau mà”.
“U-Um, em.....”
“Colts-kun, em không được gây rắc rối cho Greysior-sama đâu nhé”. (Isaac)
Khi Colts định nói gì đó thì bị cắt ngang bởi Isaac. Và ngay sau đó dân làng hướng sang nhìn anh.
Đó không phải vì họ ngạc nhiên, mà là vì họ nghĩ rằng “Kazura không muốn tiết lộ danh tính thực sự của mình là Greysior”.
Dân làng vẫn tưởng rằng họ không được để Kazura nhận ra rằng họ đã biết anh là Greysior.
“Isaac-san”.
Kazura quay sang lườm Isaac như muốn nói đừng cắt ngang cuộc trò chuyện, Isaac ngay lập tức đứng nghiêm rồi cúi đầu xin lỗi.
Nhìn thấy Isaac hành động như vậy, Kazura thở dài, sau đó quay về phía dân làng.
“Tôi chắc chắn sẽ quay trở lại. Vì vậy thưa bà con, khi tôi không có ở đây, xin vui lòng đừng có hành động thiếu suy nghĩ”.
Anh cảnh báo với dân làng.