Trans:TanTanTian
-----------------------------------------------------------------------------------------------
“Được, tớ làm.”
Yoo Sang Hoon lập tức gật đầu.
Yoo Sang Hee và Jang Namuk nhìn cậu ta với vẻ mặt kinh ngạc.
“Này Yoo Sang Hoon!”
Yoo Sang Hee lột bỏ hoàn toàn lớp mặt nạ dịu dàng của mình và hét lên.
Jang Namuk từ ngạc nhiên nhìn Yoo Sang Hoon chuyển sang nhìn Yoo Sang Hee.
“Em sẽ làm theo lời Jo Uisin nói.”
“Không, đồ ngốc này, em đâu có dễ bị thuyết phục như vậy. Em quên mình trải qua cái gì rồi hả?”
Mặc dù Yoo Sang Hee liên tục đổ xuống những lời nói gay gắt, nhưng Yoo Sang Hoon chỉ nhìn tôi và nói thêm.
“Giải thích sao cho người khác hiểu được đi Jo Uisin.”
Mọi ánh nhìn trong phòng đổ dồn vào tôi.
Tôi không biết Yoo Sang Hoon biết tôi nghĩ gì hay cậu ta tin tưởng tôi vô điều kiện, nhưng tôi quyết định nói ra những gì tôi nghĩ.
“Son Mingi hiện đang được đối xử như một vị anh hùng. Còn chúng ta đang bị xem như những kẻ yếu đuối sống sót được nhờ vào sự hi sinh của cậu ta. Hiện giờ thì điều đó không sai.”
Son Mingi bị mất tay và chân phải do vật phẩm mà tôi ném.
Cậu ta thậm chí còn trả lời phỏng vấn rằng đã dẫn đầu cả đội và hy sinh bản thân cho bạn mình.
Giờ thì Son Mingi sẽ giống như nhân vật chính trong một bộ truyện thiếu niên về siêu anh hùng.
“Những người còn tứ chi lành lặn như chúng ta mà đi làm chứng thì chỉ bị coi là do ghen tị với độ nổi tiếng của cậu ta thôi. Trong trường hợp đó, chúng ta phải đảm bảo tính khách quan với sự giúp đỡ từ Quỹ Hoàng Lệnh hoặc Hiệp Hội Người Chơi, nhưng hiện tại thì không có bên nào ra mặt cả.”
Mục đích của Hiệp Hội Người Chơi tập trung vào ‘Trấn áp Kẻ Địch’ và ‘An toàn của Người Chơi’.
Họ không có quyền hoặc nghĩa vụ phải hỗ trợ những học sinh cấp 2 chưa đăng ký vào Hiệp Hội và cũng chưa là Người Chơi chính thức.
Lý do Hong Gyubin đến gặp tôi ngày hôm đó là vì những học sinh chưa làm Người Chơi chính thức lại tham gia tiêu diệt Kẻ Địch đang bị truy nã.
‘Quỹ Hoàng Lệnh cũng đang trong tình thế khó khăn.’
Vấn đề thu hút được nhiều sự chú ý tương tự chủ đề của Son Mingi là vấn đề an ninh của trường Ngân Quang do Quỹ Hoàng Lệnh điều hành.
Chỉ có những Người Chơi và một số ít người hiểu biết về thời sự mới đưa ra đánh giá: ‘Thật không thể tin nổi khi có Chân Tộc can thiệp vào cuộc thi mà nó lại kết thúc chỉ với số ít thương tích.’.
Nhưng còn trong mắt quần chúng nhân dân thì chỉ còn lại vấn đề những học sinh cấp 2 tham gia kỳ thi tuyển sinh vào trường trung học danh giá nhất Hàn Quốc lại suýt chết.
“Giả sử chúng ta may mắn có được lệnh bắt giữ, cuộc điều tra diễn ra tốt đẹp và hồ sơ liên quan đến kỳ thi thực hành sẽ được bảo mật. Nhưng Son Mingi hiện tại vẫn là một học sinh cấp 2. Một học sinh cấp 2 trở nên luống cuống trước Chân Tộc? Chỉ cần cậu ta ở trước tòa giả bộ như đã hối lỗi thì dù có phạm tội giết người thì vẫn sẽ được hưởng án theo thôi.”
Dù Va Chạm Với Thế Giới Khác có xảy ra, Hàn Quốc vẫn là Hàn Quốc.
Quyền lợi của thanh thiếu niên lại tập trung vào hung thủ nhiều hơn là nạn nhân.
Điều này đã trở nên rất là phổ biến, khi sự ưu tiên dành cho hung thủ dưới danh nghĩa là cải tạo con người tha hóa và bảo vệ nhân quyền, lại hơn hẳn mong muốn thực thi công lý.
Đặc biệt trong trường hợp thanh thiếu niên, thủ phạm có thể dễ dàng lợi dụng tuổi tác làm lá chắn để nhận được nhiều sự đồng cảm hơn.
Nếu hung thủ là một người giàu có, hắn ta sẽ dễ dàng thao túng dư luận bằng các phương tiện truyền thông.
Một số người còn tự cảm động chính họ khi dành lòng thương xót cho hung thủ.
“Son Mingi đã đăng nhiều bài báo trên các phương tiện truyền thông chỉ trong một ngày. Có lẽ cậu ta có mối quan hệ với giới truyền thông. Nếu muốn đấu một cách công bằng thì chúng ta sẽ gặp rất nhiều bất lợi và mất rất nhiều thời gian. Đây là một cuộc chiến với tỷ lệ thắng rất thấp, và ngay cả khi chúng ta thắng thì phải trả cái giá rất lớn.”
Cổ họng tôi đau rát khi nói chuyện một lúc lâu.
Ngay cả trong trận đấu với Rhinoseron thì tôi cũng không nói nhiều như thế này.
Để làm dịu cơn khát, tôi uống hết cốc trà mận đã nguội.
Vị đắng nhẹ hòa cùng với hơi ấm còn sót lại.
Đã vài chục giây trôi qua kể từ khi tôi dừng nói nhưng căn phòng vẫn yên tĩnh.
Tôi quyết định hoàn thành nốt cuộc trò chuyện.
“Đầu tiên, chúng ta sẽ đồng ý với thỏa thuận. Và...”
***
Bên phía Son Mingi lập tức đồng ý thỏa thuận.
Son Mingi, người đột nhiên trở thành ngôi sao nổi tiếng.
Một tinh thần hy sinh đầy quả cảm đã đưa hai chi của bản thân cho quái vật vì bạn của mình.
Người sắp trở thành học sinh của trường Ngân Quang.
Ngoại hình trên mức trung bình.
Bởi vì những điều kiện đó, nhiều công ty giải trí đã mời chào Son Mingi.
Chắc nghĩ Son Mingi sẽ sớm trở thành một ngôi sao nổi tiếng nên bên phía Son Mingi chả nghĩ ngợi gì mấy về việc chi hàng trăm triệu chỉ để dàn xếp mọi việc êm xui.
‘Đúng hơn thì họ nghĩ rằng sau khi thành công sẽ bị kéo chân nếu hiện giờ không cắt đuôi mấy thứ trong quá khứ là chúng tôi đây.’
Họ còn gây áp lực lên chúng tôi là phải im lặng tuyệt đối bằng cách tăng tiền thỏa thuận lên.
Khi đề nghị rằng tôi và Jang Namuk sẽ không tiết lộ bất cứ thứ gì nếu như số tiền được tăng cao hơn nữa, nghe vậy thì họ đồng ý ngay lập tức.
Thay vào đó, bên phía Son Mingi đã đề xuất trước việc số tiền phạt sẽ tăng lên gấp 3 lần nếu vi phạm thỏa thuận.
Kết quả, thỏa thuận chỉ được ký kết sau khi phía Son Mingi đã đưa một số tiền rất chát, dù là họ đang điều hành một số doanh nghiệp thì cũng khó có thể chịu được.
“Đúng là lũ khốn nạn tham lam.”
Son Mingi không hề kiềm chế ngay cả khi luật sư và người giám hộ cậu ta đang ở đó.
Son Mingi xuất hiện trên xe lăn và không nói gì cả, chỉ ngay khi thỏa thuận được ký thì cậu ta mới bộc lộ bản chất thật.
Sau khi đạt được thỏa thuận thì sẽ không thể thay đổi được nữa, trừ khi có những điều khoản đặc biệt trong điều kiện.
‘Mình đoán cậu ta biết rõ điều đó và đợi cho đến khi hợp đồng được ký xong.’
Jang Namuk ngồi kế cạnh tôi và định nói gì đó trong cơn tức giận, nhưng tôi đấm một phát vào mạng sườn để khiến cậu ta im lặng.
Nếu ở đây mà có thêm Yoo Sang Hee thì tình hình sẽ trở nên vô cùng bạo lực.
“Cậu có thực sự ổn không đó Yoo Sang Hoon?”
Jang Namuk nói chuyện với Yoo Sang Hoon, người đang có vẻ lơ đãng.
Yoo Sang Hoon bình tĩnh trả lời.
“Ừ. Biểu cảm của Jo Uisin đang giống như lúc đang giải thích chiến lược ấy.”
Tôi đang thể hiện kiểu biểu cảm gì vậy?
Tôi kiểm tra hình phản chiếu của mình trên cửa sổ, nhưng khuôn mặt tôi không khác gì lúc bình thường.
***
Hiện tại tôi đang ở trường Ngân Quang và có cuộc hẹn với chủ tịch Quỹ Hoàng Lệnh.
Đó không phải là người mà một học sinh muốn là có thể gặp, nhưng khi tôi đã đưa yên cầu thông qua Jegal Jaegeol thì được cho phép ngay lập tức.
“Chủ tịch cũng nói là muốn gặp riêng để nói chuyện.”
Jegal Jaegeol với tư cách là giáo viên trưởng sẽ có nhiều cơ hội tiếp xúc nhất với ban giám đốc hội đồng quản trị nếu loại trừ hiệu trưởng và phó hiệu trưởng ra.
Tôi may mắn có được thông tin liên lạc của Jegal Jaegeol vào hôm trước.
Còn trong trường hợp xấu nhất thì sẽ phải liên hệ với Hong Gyubin.
“Em cảm ơn thầy rất nhiều vì đã cho em cơ hội này.”
“Thầy chỉ có mỗi việc gọi điện thoại thôi nên cũng không phải gì quá đặc biệt đâu.”
Khoảng một phút sau, tôi đã đến trường với Jegal Jaegeol trên phương tiện đưa đón trên không.
Có lẽ vì đi theo tuyến đường của khách tham quan nên tôi khó có thể nhìn thấy bất kỳ tòa nhà hay cơ sở vật chất nào của trường học.
Chỉ có lác đác một số người trên ván bay và xe bay lướt ngang qua.
Thật đáng thất vọng khi đây là cơ hội được tận mắt nhìn thấy những cảnh trong game.
Tôi đã quá đắm chìm trong các suy nghĩ sau khi vượt qua kì thi.
‘Nhưng không sao cả, mình có thể nhìn thấy những khung cảnh này đến phát ngát khi mình được nhập học mà.’
Trong khi tôi đang suy nghĩ về điều đó, xe bay dừng lại trước ‘Ngân Quang Quán', toà nhà chính của trường trung học Ngân Quang.
Trên những cây cột vàng ánh lấp lánh là một tòa nhà màu trắng, vẽ nên một đường cong duyên dáng trên bầu trời.
‘Nó giống như đồ hoạ CG trong game vậy.’
Tôi thầm cảm thán khi đi qua hàng lang được lát đá cẩm thạch tự nhiên, và chúng tôi dừng lại khi thấy cánh cửa có khắc hình con hổ và để bảng ‘Phòng Chủ tịch’.
“Thầy sẽ ở phòng làm việc, khi nào em nói chuyện xong thì gọi thầy.”
Mặc dù hôm nay có việc bận nhưng anh ấy vẫn định đi đưa đón người học sinh chỉ mới gặp một lần thôi sao?
Tôi cố gắng nói lời cảm ơn thêm lần nữa nhưng Jegal Jaegeol đã quay người bỏ đi.
Chủ tịch đang vắng mặt vì cuộc họp với Hiệp Hội Người Chơi kéo dài hơn dự kiến.
“Tôi xin lỗi. Ngài chủ tịch hiện giờ đang vắng mắt.”
Cô thư ký khuyên tôi ngồi đợi rồi mang cà phê ra.
Một bộ bàn ghế sofa được làm bằng gỗ Xà cừ Tây Ấn sơn lên một lớp bột vàng, một chiếc tách cà phê bằng sứ xương với kỹ thuật tráng men thu hút ánh nhìn.
Từ không gian đến các tác phẩm nghệ thuật đều toát lên một vẻ ngột ngạt.
‘Đây cũng có thể là một phần trong bài kiểm tra của chủ tịch.’
Chủ tịch Quỹ Hoàng Lệnh, Hwang Myeong Ho là một người lập dị thích quan sát và thử thách mọi người.
Nếu tôi bị đáng giá là không đáng chú ý, kế hoạch và cuộc sống học đường trong tương lai của tôi sẽ trở nên khó khăn.
“Cảm ơn ạ.”
Tôi cảm ơn một cách ngắn gọn và ngồi xuống ghế sofa trong tư thế thoải mái.
Cô thư ký mỉm cười rạng rỡ, nhưng tôi không thể đoán được cô ấy đang nghĩ gì.
“Dự kiến chủ tịch sẽ đến sau 10 phút nữa.”
Khi nhìn thấy nụ cười đó, tôi chợt nghĩ ra.
Ngay cả trong game, cô ấy cũng cười như thế khi đứng đằng sau chủ tịch.
Nếu cô ấy cũng xuất hiện trong game thì tôi có thể kiểm tra thông tin của cô ấy không?
Nhưng...
<Nhân vật này chưa được đăng ký trong cơ sở dữ liệu. Thông tin cá nhân không thể xem.>
Cũng như học sinh và giáo viên tôi gặp ở trường cấp hai, thông tin cá nhân đều không xem được.
‘Mặc dù thư ký của Hwang Myeong Ho không nói lời nào trong trò chơi nhưng chắc chắn cô ấy đã từng xuất hiện. Nhưng thông tin của cô ấy lại chưa được đăng ký.’
Thư ký của Hwang Myeong Ho không có trong sổ tay thông tin.
Người ta chỉ đề cập rằng chủ tịch Hwang Myeong Ho có một người thư ký.
Có thể nếu người đó trong tương lai mà Vũ Trụ Siêu Việt quan sát được không có vai trò quá lớn, thì thông tin cá nhân của họ sẽ không xem được.
Cùng với suy đoán này, một dự đoán hơi kỳ lạ cũng nảy ra sau.
‘Nếu tương lai bắt đầu thay đổi khi nhiều người đáng lẽ ra phải chết được cứu sống. Vậy một ngày nào đó, sẽ có một kẻ thù xuất hiện mà thông tin của chúng không thể nào xác nhận được.’
Điều đó không có nghĩa là tôi nên dừng những việc đang làm trong hiện tại.
Nếu tôi bỏ cuộc vì sợ hãi hiệu ứng cánh bướm, rồi để Jang Namuk, Yoo Sang Hoon và những người tương tự chết đi?
Tôi không thể làm được điều đó.
“Học sinh Jo Uisin.”
Khi tôi nhìn lên thì đã thấy chủ tịch Hwang Myeong Ho đang đứng trước mặt tôi.
Với mái tóc bạc và một số dấu hiệu tuổi tác, lưng ông vẫn thẳng đến mức khó có thể tin rằng ông đã ở độ tuổi 60.
Không, ông ấy không ở trong độ tuổi 60.
‘Bởi vì chủ tịch Hwang Myeong Ho là một thành viên của Chân Tộc.’
Ông ấy cũng thuộc tộc Hổ thần thoại, người đã sống 5000 năm, kể cả trước khi thần thoại lập quốc được ghi nhận.
-----
<Xem thông tin nhân vật ‘Hwang Myeong Ho’>
[Tên] Hwang Ho
[Danh hiệu] Chủ tịch của Quỹ Hoàng Lệnh, thành viên của tộc Hổ loại Thần Thoại, Hoàng Hổ của thần thoại Gaecheon, Người Bảo Hộ của Linh Vực
[Chúc phúc] ‘Thiên Đế sẵn lòng ban điều ước’
[Gwangrim] (Không hoạt động)
[Trạng thái] Bình thường
[Chỉ số toàn diện] Lv.??
[Kỹ năng]
Nhảy Lv.??
Quang Nhãn Lv.??
Gầm Lv.??
(Tải không thành công)
[Mô tả]
Hoàng Hổ xuất hiện trong thần thoại Gaecheon.
Nhận được quyền năng ‘tồn tại ở bất cứ đâu’ từ Thiên Đế.
Chỉ cần ở trên vùng đất mà các Thiên Đế có thể chạm tới, anh ấy có thể tồn tại ở bất kỳ nơi nào anh ấy muốn.
Anh ấy tình nguyện bảo hộ Linh Vực, nơi đang giam cầm Bạch Hổ, và Thiên Đế đã chấp thuận điều đó.
(Tải không thành công.)
-----
Trong sổ tay thông tin, hầu hết các Chân Tộc đều được đánh dấu là (không xác định) và đúng như dự đoán, điều đó vẫn được áp dụng trong thế giới này.
Tôi đoán là vì hầu hết các Chân Tộc điều không phải là nhân vật có thể điều khiển được trong game nên nó không có thông tin chi tiết.
‘Vũ Trụ Siêu Việt không thể hoàn thành việc phân tích có lẽ là do sức mạnh của Chân Tộc.’
Hwang Ho là một cá thể khá độc đáo trong Chân Tộc vì quyền năng hắn ta nhận được từ Thiên Đế.
“Xin chào ngài.”
“Được rồi, chúng ta cùng ngồi xuống nào.”
Tôi đứng lên từ vị trí ngồi và cuối đầu tôn trọng.
Hwang Myeong Ho ngồi xuống đối diện tôi và mỉm cười bảo tôi ngồi xuống lần nữa.
“Tôi rất ấn tượng khi xem màn trình diễn của học sinh Uisin. Khả năng phân tích tình huống, hành động dựa trên phân tích và khả năng ứng biến trước những sự cố bất ngờ đều rất xuất sắc. Tôi rất vui khi có thể chào đón một học sinh xuất sắc như Uisin vào trường chúng tôi.”
Những nếp nhăn nhẹ nhành điểm tô cho nụ cười trên khuôn mặt.
Nếu không biết thân phận thật thì sẽ nhầm hắn ta là một lão già có địa vị cao nhưng tốt bụng.
Trong lúc tôi nghĩ làm sao để mở đầu cuộc nói chuyện thì Hwang Myeong Ho đã dẫn trước.
“Có phải em đến đây vì muốn hỏi về trường hợp của Son Mingi không?”
Hwang Myeong Ho vẫn giữ nụ cười thân thiện.
Trong trò chơi, tôi đã không thể hiểu được suy nghĩ của Hwang Myeong Ho.
Hwang Myeong Ho không có nhiều động thái dù bi kịch có đang xảy ra hay không.
Tất cả những gì hắn ta có thể làm là sử dụng sức mạng của mình và quan sát mọi thứ.
“Tất cả nội dung thi thực hành của học sinh vẫn ở dạng bản ghi video, nhưng chúng tôi không có kế hoạch công khai trừ khi có lệnh.”
Cho dù màu trắng tinh khiết của Ngân Quang Quán có bị nhuộm đỏ bởi máu.
Cho dù đồng tộc mà hắn ta gắn bó thân thiết 5000 năm, Baek Ho đang hấp hối, Hwang Ho cũng không xuất hiện.
‘Thực ra, một trong những plot twist mà tôi mong đợi ở chương cuối là Hwang Ho bỗng nhiên xuất hiện và giải cứu Baek Ho.’
Có những đoạn thời gian mà hắn ta chả xuất hiện một tí nào, thậm chí ngay ở chương cuối, không thấy bản mặt của hắn ta đâu hết...
“Hội đồng đang tìm cách chấm dứt tranh cãi càng nhanh càng tốt.”
Tôi không hiểu được con người Hwang Ho, nhưng tôi chắc chắn biết một nguyên tắc cho mọi hành động của hắn ta.
Hứng thú.
Nếu không thì không đời nào một học sinh cấp 2 có thể gặp mặt trực tiếp chủ tịch của Quỹ Hoàng Lệnh được.
“Em không đến để yêu cầu điều đó.”
Nếu bạn cho Hwang Myeong Ho thấy một thứ gì đó thú vị mà hắn ta không ngờ đến, hắn ta sẽ đáp lại.
“Em đến để yêu cầu ngài không trả bất kỳ chi phí y tế nào cho Son Mingi.”
Mắt hắn ta sáng lên một chút.
“...Chỉ vậy thôi à?”
“Vâng. Ngoài ra, chúng em sẽ tuân theo quyết định của hội đồng quản trị.”
Các thành viên trong ban giám đốc biết danh tính thật của Hwang Myeong Ho.
Nếu Hwang Myeong Ho nói sẽ làm điều đó, các giám đốc sẽ không bao giờ phản đối trừ khi việc đó phải mạo hiểm mạng sống của chính họ.
Hwang Myeong Ho có vẻ thích thú với những gì tôi nói.
Các nếp nhăn ở mắt của Hwang Myeong Ho ngày càng sâu hơn.
“Vậy thì có một điều kiện.”
Điều kiện?
“Em sẽ phải học ở lớp 0.”
Lớp 0.
Lớp 0 được gọi là lớp đặc biệt. Đó là nơi tập trung những học sinh nổi tiếng là những đứa có vấn đề hoặc cần giáo viên quan tâm đặc biệt với lý do ‘học sinh có tiềm năng cao’.
‘Dù vế sau đúng là sự thật, nhưng rắc rối là ở chỗ những đứa có vấn đề.’
Vào được trường trung học danh tiếng nhất Hàn Quốc dù gây ra nhiều rắc rối đồng nghĩa với việc bọn họ có đủ kỹ năng để che đậy những vấn đề đó.
Bước vào lớp 0 giống như ôm những quả bom hẹn giờ có thể nổ bất kỳ lúc nào.
Tuy nhiên, câu trả lời của tôi chỉ có một.
***
Ba ngày sau khi thỏa thuận với Hwang Myeong Ho hoàn tất.
Chủ đề ‘những anh hùng nhỏ’ vốn đang lắng xuống một chút thì lại bùng lên.
‘Hwang Myeong Ho đã hành động.’
Tôi mở rộng hình ảnh ba chiều đến từ thiết bị loại bông tai mua được từ tiền thưởng.
Thiết bị đeo trên tai có thể phun các hạt vào không khí để tạo ra màn hình giống ảnh ba chiều, để làm quen với thao tác thì tôi đồng thời mở rộng các phần tin tức trên trang chính của nhiều cổng thông tin khác nhau và đọc chúng.
[Quỹ Hoàng Lệnh từ trường Ngân Quang đã từ chối trả tiền viện phí cho ‘Anh hùng nhỏ’ Son Mingi.]
[ ‘Anh hùng nhỏ’ Son Mingi vẫn chưa có bảo hiểm Người Chơi...Dự kiến hóa đơn tiền viện phí sẽ vượt quá 2 tỷ won.]
[Bi kịch của một ‘Anh hùng nhỏ’ là bị phá sản khi cố gắng cứu bạn mình]
[Bộ mặt thật của trường trung học danh tiếng nhất Hàn Quốc, lật mặt chỉ sau một tuần]
[Quỹ Hoàng Lệnh đã thay đổi phát ngôn, ‘Chúng tôi đang điều tra sự thật’]
Trong khi nhiều bài báo được đăng tải thì bố mẹ Son Mingi cũng xuất hiện trên đài truyền hình và trả lời phỏng vấn.
-Họ đã thay đổi lời hứa hẹn chỉ trong một đêm. Khi nhân viên của tổ chức đến gặp chúng tôi là nói rằng không cần lo lắng về bất kỳ khoảng chi phí y tế nào, mà con tôi chỉ nên nghĩ đến việc sử dụng các vật phẩm phục hồi và nhanh chóng khỏe lại. Họ nói họ rất xin lỗi vì đã không thể đảm bảo an ninh trường học một cách chu đáo, nhưng giờ thì chúng tôi không thể điều trị thêm hay xuất viện được nữa vì không có đủ tiền cho bệnh viện. Người ta nói rằng việc tái tạo lại tay chân sẽ tốn mất hàng tỷ đô la.
Tôi cũng xem bình luận về các bài viết liên quan.
[Cả Hàn Quốc đều biết Quỹ Hoàng Lệnh giàu có đến mức nào. Nhưng nhìn xem những tên khốn này còn có thể tài năng hơn thế nữa.]
[Trường Ngân Quang cũng có bảo hiểm trường học, nên mọi thương tích xảy ra trong khuôn viên trường đều sẽ được công ty bảo hiểm thanh toán chi phí y tế. Vậy mà họ lại nói rằng không thể chi trả được.]
[Đó là lý do tại sao tôi không muốn vào học tại cái trường rẻ rách đó.]
[↑ không muốn X / không thể ✓]
[Tôi không thể tin được trường trung học danh giá nhất Hàn Quốc lại hàng động như thế này. Thật đáng buồn. Tôi xấu hổ quá đi mất!]
Trong các bài viết liên quan đến chí phí y tế cũng có ý kiến cho rằng nên quyên góp cho Son Mingi.
[Chúng tôi đang tìm kiếm thêm người quyên góp cho Son Mingi, người anh hùng bên trong một học sinh trung học đã bị tàn tật khi chiến đấu chống lại quái vật vì bạn của mình.]
[Học sinh Son Mingi, dù tôi chỉ quyên góp một số tiền nhỏ nhưng hãy vui lên nhé.]
[Đã tài trợ.]
[Anh bạn ơi~~~!!! Son Mingi, tôi đến để hỗ trợ bạn đây. Cố lên nhé anh bạn!!!]
[Chúng tôi đang lên kế hoạch biểu tình trước trường Ngân Quang...Nếu ai có ý định biểu tình thì chúng ta có thể đi theo nhóm.]
Hai ngày sau khi bài báo được đăng tải.
Thời gian trôi qua và Quỹ Hoàng Lệnh vẫn không đưa ra quan điểm của mình.
Khi sự chú ý của giới truyền thông lên đến đỉnh điểm và người dân đã tập hợp một nhóm đưa bảng biểu tình trước trường Ngân Quang.
Một đoạn video có nền là phòng tập thể dục tối tăm đã được đăng tải trên các kênh truyền hình công cộng.
----------------------------------------------------------------------------------------------
TN: Truyện này đọc lần đầu đau, lần thứ hai đau còn thấm hơn nữa haha...
Và mấy cái tên như gỗ Xà cừ Tây Ấn hay sứ xương đều là có thật, và mấy tên này thường được viết ra thì có một nguyên nhân là Jo Uisin cũng biết mấy thứ này và phân biệt được.
은휘관 (銀輝館) : hai chữ đầu giống như trường Ngân Quang, chữ cuối là quán, nơi ở, làm việc hoặc tiếp khác,...ví dụ như Đại Sứ Quán, Đồ Thư Quán,Lữ Quán,... Hoàng Hổ này có khá nhiều tên vì một lý do đặc biệt, nhưng tên dùng lâu nhất và nhiều nhất là Hwang Ho = Hoàng + Hổ Hwang Myeong Ho là Hoàng + Lệnh + Hổ, đây như tên làm việc, hoàng lệnh là lệnh của hoàng đế, vì tộc Hổ có liên quan mật thiết tới Thiên Đế nên khá phù hợp Hình ảnh xuất hiện ở phân cảnh đặc biệt, được minh họa chi tiết để tái hiện sự kiện trong phân cảnh đó.