Ta và trò chơi của thần với yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Hoàn thành)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

90 112

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

15 31

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

159 244

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

254 4535

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1381

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 52

Quyển 8 - Cho dù mặt trời lặn ba lần - Chương 70 - Chịu chết chi tâm, hắc long buông xuống

Kể từ khi các Ma Thần cấp cao kết thành liên minh, Dị Ma Giới đã không còn tồn tại cái gọi là phe trung lập nữa.Hai đại trận doanh, hai thế lực đối đầu—và...Chiến tranh toàn diện.

Ngày thứ hai sau khi chiến tranh bùng nổ.

Hàng chục bóng người nhân lúc đêm tối, bí mật lặng lẽ băng qua rừng sâu.

“Sakay đại nhân, chúng ta đang đi đâu vậy?”

“Gọi ta là tiểu Sa đi ~”

“...Tiểu Sa đại nhân, chúng ta rời khỏi trụ sở giữa đêm khuya như thế này, rốt cuộc là để làm gì?”

Sakay hôm nay hiếm khi ăn mặc chỉnh tề, toàn thân sạch sẽ. Mức độ biến thái của nàng cơ bản sẽ tỷ lệ thuận với độ cao của mặt hồ Salz.

(Chèn một lời nhắc: mặt hồ Salz quanh năm đều trong trạng thái tràn đầy.)

“Nữ Vương đại nhân... đã rời đi rồi.” Sakay có chút uể oải nói.

“Hả!?”

“Rời đi... là có ý gì chứ?”

Trong thời khắc đặc biệt này, Vương lại lựa chọn rời đi? Nàng rốt cuộc muốn đến nơi nào?

Bọn họ cứ thế băng rừng vượt núi, theo sự dẫn dắt của Sakay cuối cùng cũng đến được một nơi.

“Đây là...!?”

Nhìn cảnh tượng trước mắt, đám người không khỏi kinh ngạc.

Do bị rừng cây che khuất, lúc trước bọn họ không thể thấy rõ khung cảnh xung quanh. Nhưng giờ đây, khi đứng giữa vùng đất trống này, tất cả mới hiện rõ trong tầm mắt.

Phóng mắt nhìn về cuối chân trời, nơi đây trải dài những dãy núi dị thường—vừa trơn mịn lại cao vút, như đâm thẳng vào tầng mây.

Toàn bộ Dị Ma Giới, chỉ có duy nhất một nơi tồn tại loại địa hình như vậy...

Lãnh địa của vị Ma Thần cấp năm, thủ lĩnh Bán Long Nhân—Gaia Solomon.

Mùi thơm cơ thể...

Đồng tử đám Ma Thần khẽ co rút, không ai dám tùy tiện hít thở. Chỉ có Sakay, kẻ biến thái, mới có thể nói ra những lời như vậy mà không chút kiêng dè.

Trước mặt bọn họ là một tòa thần điện đen kịt khổng lồ. Bởi vì nơi đây là hình chiếu phản chiếu của thế giới kia, cho nên ở bên kia thế giới cũng tồn tại một tòa thần điện y hệt.

Vương... rốt cuộc vì lý do gì mà liều mình đến nơi này?

Đám Ma Thần theo chân Sakay tiến vào bên trong thần điện, nơi mặt đất đã hoàn toàn sụp đổ. Bên dưới là một khu vực trống rỗng cực lớn.

“Ta có thể cảm nhận được, ngươi đang ở nơi này...”

Giọng nói dịu dàng của Saori vang vọng nhẹ nhàng bên dưới lòng đất.

Dị Ma Giới là hình chiếu của thế giới kia. Tuy thời gian vận hành tương đồng, nhưng không gian lại bị đẩy lệch khỏi nhau. Nếu có người nào cùng lúc nhìn thấy hai không gian này, nhất định sẽ phát hiện—

Giây phút này, Kilou và Saori, chỉ cách nhau một lớp đất mỏng. Bàn chân của họ, đang giao nhau qua hình chiếu như hai cái bóng lẫn nhau.

“Lou Vương!”

Hàng chục bóng ma từ không trung đáp xuống, vây quanh Saori thành một vòng. Ngay cả Sakay cũng quỳ một chân xuống đất, cúi đầu hành lễ.

Không một ai dám nâng đầu cao hơn nàng. Không ai dám hỏi nàng đến đây là vì điều gì...

“Ta muốn trở về một chuyến.”

Đối mặt với các thuộc hạ đã đuổi theo, Saori chỉ lạnh nhạt nói một câu.

Không ai nghi ngờ quyết định của Vương. Khi họ lựa chọn đi theo nàng, cũng đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần để đón nhận bất cứ kết cục nào.

“Bản thể của ta sẽ lưu lại nơi này. Chỉ là một phần truyền tống mà thôi... Các ngươi ở lại đây canh giữ.”

Saori lạnh giọng ra lệnh.

“Ai cũng không được lại gần.”

Chỉ có vài người nhạy bén liếc mắt nhìn về phía Sakay. Chẳng lẽ... nàng đã cố ý dẫn bọn họ đến nơi này?

“Vì cái gì! Vì cái gì! Vì cái gì!”

Ta... vẫn quá yếu sao?

“Là câu hỏi đó sao?”

Ngay lúc ấy, một giọng nói quen thuộc truyền đến bên tai Kilou.

“Không ai vô tư hơn ngươi, Kilou tiểu tiên sinh. Vậy vì sao giờ đây lại mang bộ dạng thảm hại đến thế?”

Ý thức của Kilou lần nữa rơi vào thế giới tinh thần quen thuộc kia.

“Ơ?”

Kilou nhìn thấy thiếu nữ tóc dài màu anh đào xuất hiện trước mặt. Nếu không phải vì đây là linh hồn nên không thể rơi lệ, hắn đã khóc nức nở ngay tại chỗ.

Đúng lúc ta yếu đuối nhất, cũng là lúc tuyệt vọng nhất...

“Saori bạo lực quá mức rồi!”

Tiếc rằng, điều chào đón hắn không phải cái ôm đầy nhiệt tình, càng không phải là lời an ủi dịu dàng—mà là một cú đấm nặng nề vô tình!

Nhưng ngay sau đó, Kilou được Saori ôm chặt vào lòng.

Hắn không vùng vẫy, vì hắn biết, lúc này chẳng cần quan tâm đến xấu hổ hay tự tôn gì nữa. Giờ phút này... hắn đau khổ vô cùng.

“Xin lỗi... ta đến trễ.” Saori nhẹ giọng nói.

“Saori... Saori...” Kilou cũng vòng tay ôm lại nàng. Đây là thứ duy nhất giờ đây có thể sưởi ấm trái tim hắn.

“Mọi người đều đã chết... từng người một...”

“......”

Saori không nói gì.

Và vì thế, nàng cũng không thể xoa dịu nỗi đau trong lòng Kilou.

“Ngươi đã thay đổi rồi. Trước đây ngươi không phải như vậy.” Saori vỗ nhẹ lưng Kilou, cố gắng đóng vai một người mẹ hiền đang an ủi đứa trẻ to xác này.

“Đều tại ta... là lỗi của ta...” Kilou nghẹn ngào. Hắn đã gồng mình chịu đựng rất lâu, nhưng mọi lý do buộc hắn phải kiên cường đều sụp đổ.

Yaya đã chết.Chết ngay trong vòng tay hắn, để bảo vệ hắn mà hy sinh.

“......Ta hiểu.”

“Nhưng giờ đây, ngươi mang ánh mắt báo thù. Nó không còn giống như trước nữa.”

Saori đột nhiên đặt ngón tay lên môi Kilou.

“Đừng nói ra hai chữ đó. Ta hy vọng ngươi có thể tiếp tục sống như một con người... chứ không phải như một tồn tại khác.”

“Chỉ cần vậy là đủ để ta trao cho ngươi vũ khí chống lại thế giới tàn khốc này.”

“......Ta đã hiểu.” Saori nhẹ nhàng đẩy Kilou ra.

“Hãy nhớ kỹ, đây là lựa chọn của chính ngươi.”

“Ta không hối hận.” Trong đôi mắt Kilou giờ đây là sự kiên định... cùng với vô vàn mệt mỏi.

“Saori!!!”

Tiếng hét cuồng loạn vang vọng như gốc rễ của nỗi sợ phá đất trồi lên, xuyên qua không gian thứ nguyên, giáng lâm xuống thế giới này.

“Tỷ tỷ... Đại nhân!?”Bóng đen bên cạnh Nana lộ rõ nét vui mừng điên cuồng — khí tức này, nàng tuyệt đối không thể nhầm lẫn.“Khí tức này không thể sai được! Là nàng, Chaos vẫn còn sống!”

Nhưng rồi, ánh mắt Nana tối lại, vẻ mặt cũng dần trở nên âm hàn.“Ta không tin Chaos sẽ giúp một kẻ nhân loại. Có lẽ... tỷ tỷ ngươi đã bị thứ gì đó đoạt xác rồi cũng nên.”

Nói xong, nàng siết chặt nắm đấm.Kilou lúc này đã cảm nhận được bóng đen sau lưng mình — “vũ khí” mà Saori để lại cho hắn.Nàng vẫn còn để lại lõi năng lượng đang ngủ say trong cơ thể hắn. Nếu muốn sử dụng sức mạnh của Chaos thêm nữa, chỉ có thể dựa vào nguồn bổ sung từ bên ngoài.Và Saori... đã gửi chính một phần bản thân mình xuyên qua không gian tới đây.

Tập kích bất ngờ!

Không Sát Thức!Nana bất ngờ ra tay. Nắm đấm vô hình đập tới — một cú đánh không thể nhìn thấy bằng mắt thường, được cường hóa bởi bóng đen phía sau, càng thêm uy lực, nhắm thẳng đầu Kilou mà lao đến.

Bỗng nhiên, giữa trán Kilou mở ra một con ngươi đỏ sẫm với đường vân tia máu...

“Đây chính là sức mạnh mà ta trao cho ngươi.”

Kilou cúi nhìn lòng bàn tay — một quả cầu đen trôi nổi, bề mặt chuyển động như có sinh mệnh, biến ảo không ngừng.

“Lần đầu tiên ta thấy được sức mạnh thế này…”Kilou thẫn thờ nhìn vào sức mạnh bên trong quả cầu.

“Trước kia, ngươi chỉ mới đồng hóa sơ bộ với ta. Thân thể nhân loại không thể chịu đựng lâu dài. Nhưng giờ đây…”“Khi số lần đồng hóa giữa ngươi và ta tăng lên, thân thể của ngươi... cũng bắt đầu thay đổi.”

“...”

“Ngươi sợ không?” — Saori hỏi.

“Ta… có còn được tính là nhân loại không?”

“...Xin lỗi. Đây là sức mạnh của Đại Giới — thứ vốn không thuộc về ngươi.”Saori cúi mặt, lộ ra chút khó xử.

Kilou khẽ run rẩy.

“Để ta làm.”“Dù chỉ là một phần nhỏ, cũng đủ để đối phó bọn chúng.”Hắn nhìn quả cầu hắc ám trong tay — sức mạnh chẳng lành ấy đang cuộn trào bên trong.“Ngươi có thể sẽ không bao giờ quay lại được nữa.”“Không sao... trái tim ta vẫn ở nơi này. Chỉ cần linh hồn nhân loại của ta còn tồn tại... dù có biến thành Quái Vật —”Kilou ngẩng đầu nhìn Saori, “Chúng ta vẫn là bằng hữu, đúng không?”

Saori sững người, rồi lắc đầu.“Đến lúc đó đừng bắt ta thu nhận ngươi đấy.”

“Ta thà nằm dưới gầm cầu cũng không cần ai bao nuôi!”Nói rồi, cả hai bật cười.

Kilou siết chặt tay — nghiền nát quả cầu đen kia trong lòng bàn tay.Cho dù... có trở thành Quái Vật đi nữa, hắn cũng không tiếc!Vì một lý do duy nhất: giành lại tự do, từ cái Đấu Trường đáng chết này.

Phía sau, Saori lặng lẽ dõi theo tất cả.Khóe môi nàng cuối cùng cũng không kiềm được mà cong lên thành một nụ cười nhỏ.

“Ngươi đang làm gì? Có sức mạnh, tại sao không dùng?”Nana nhìn chằm chằm Kilou, rồi cúi xuống liếc nhìn Hertz — Long Chi Tâm lăn sang bên cạnh Kilou khi thân thể Yaya sụp đổ.

“Duy trì nhân dạng buồn cười đó, ngươi nghĩ không dùng Chaos vẫn có thể thắng được chúng ta sao?”

“...Không.”Kilou lắc đầu, rồi nhặt lấy Hertz dưới chân.

“Ta chỉ muốn xác nhận...”“Khi được Tiêu Thất bảo hộ, nếu ta một lần nữa đối mặt với ngươi bằng thân phận nhân loại, liệu ta có còn bị sát khí của ngươi làm cho run rẩy, quỳ gối như lần trước hay không?”

Nước mắt lại lặng lẽ trượt xuống khóe mắt hắn.

“Ngọn lửa trong tim ta, có vì sợ hãi mà vụt tắt lần nữa không? Ta chỉ muốn biết điều đó thôi... Đồ khốn nhà ngươi!”

“Miệng ngươi cũng thật không biết dạy dỗ. Có sức mạnh Chaos rồi nghĩ mình có thể làm gì cũng được sao?”

Ngay lúc Fitzine và những người khác đang hợp lực phá hủy ngọn núi thịt khổng lồ, thì nó đột nhiên phát điên.

“Đáng chết, chuyện gì thế!?”Fitzine định áp chế nó, nhưng nhận ra không còn hiệu quả — nó bỗng trở nên nhanh nhẹn và mạnh mẽ hơn rất nhiều!

“A a a ~ Nó nổi điên thật rồi!? Công chúa Tinh Linh không có ở đây, tiểu Tịch thì yếu đi... không ổn rồi!” — Vera vừa lười vừa nói.

“Nguy rồi! Ngăn nó lại!”“Không được đâu ~ thân thể này của ta nặng quá rồi ~”

Phốc!

Nana lại ra tay. Kilou vẫn không phản ứng gì.“Không biết điều...”

Nhưng cũng chính lúc đó — quá trình đồng hóa chân chính đã hoàn tất.Ngay tại thời khắc Nana tấn công, từ hông Kilou đột nhiên bật ra hai sợi dây dài, quấn lấy rìa vách đá, kéo mạnh hắn ra xa!

Đòn tấn công của Nana lệch hướng, chỉ đánh trúng mắt cá chân Kilou, làm nó vỡ toạc.Thế nhưng Kilou không màng chữa trị, càng không có ý đánh trả — hắn ôm chặt Long Chi Tâm, dùng thiết bị linh hoạt bên hông nhảy lên chỗ thủng của đại điện.

“Ngươi không ngăn hắn sao?”“Yên tâm đi. Bên ngoài còn có con quái vật thịt kia. Với ba người cùng vây công, ngay cả tỷ tỷ ngươi cũng sẽ phải vất vả.”“Chúng ta chỉ cần thu hồi lại... Ơ!?”

Nana đột nhiên biến sắc.“Không! Không thể nào!”“Không tốt! Ngăn hắn lại!”

Kilou dùng thiết bị "lập thể linh hoạt" tiếp tục bay lên, vượt qua mái đại điện, tiến ra bầu trời đêm.

Nhìn xuống, đại điện ngày càng nhỏ lại — nơi chôn thân của Yaya...

Hắn không muốn phá hủy nơi này.

Kilou nhìn quanh Long Cảnh — gần như không thấy cư dân, nhưng hắn biết... vẫn có những người đang sống lay lắt, đánh cược cả mạng sống chỉ để tồn tại.

Nyny, Yaya, và rất nhiều người khác nữa... tất cả đều liều mạng vì sự sống.Còn bọn chúng — lại tùy tiện tước đoạt tất cả.

Đây chính là Long Cảnh, là thế giới tàn khốc mà hắn đang đứng trong...

Bầu trời đêm dần tĩnh lặng, ánh chiều tà từ đường chân trời lặng lẽ hé lên.Cảnh sắc ấy... chẳng ai còn tâm trí thưởng thức nữa.

Kilou — cánh tay bị mất — giờ nhờ bất tử chi lực mà dần tái tạo.Hắn cúi đầu nhìn Hertz.

“Ta cùng ngươi.”

Phẫn nộ —Gào thét —Chiến đấu!!!

“Hắn định dùng Hertz để hóa thành Chân Long!”Nana kinh hãi hét lên.

“Không thể nào! Hắn không có huyết mạch hoàng tộc!” — bóng đen nói.

“Không! Có đấy... tên tiện chủng kia đã để lại cho hắn...”

“Tội tham lam!”

Ngươi tham lam — thì để ta kế thừa!

Tay Kilou đặt lên Hertz — nơi buồng tim bắt đầu tỏa ra nhiệt lượng nồng đậm.

Dòng điện đen nhánh bùng lên quanh cơ thể hắn.

Kilou ngẩng nhìn trời chiều.

Yaya, đó là cảnh tượng ngươi từng thấy khi biến thân đúng không...?

Màu đen này, nuốt trọn ánh hoàng hôn... chính là — đêm tối.

Một tiếng nổ cực lớn, luồng nhiệt khổng lồ lan tỏa từ Kilou ra xung quanh!

Hơi nước nóng bỏng bốc lên tứ phía.Nana và bóng đen bị hất văng, chỉ kịp chứng kiến cảnh tượng ấy.

Hắn thật sự... đã làm được!

Màu đen thần điện rung chuyển!

Trên đỉnh thần điện, từ màn hơi nước dày đặc, thân hình một sinh vật khổng lồ dần lộ ra.

Đó là... một con Rồng Đen!

Đôi đồng tử vàng ánh đỏ quét qua từng kẻ địch phía dưới — nhất là... khối thịt khổng lồ kia.

Đôi cánh rồng vươn rộng sau lưng hắn, cuốn theo cơn gió dữ thổi tan toàn bộ hơi nước.Cuối cùng, thân hình Rồng Đen lộ ra hoàn toàn.

Nó gầm lên — trong miệng tuôn ra luồng khí nóng làm vặn vẹo cả không gian.

“Graaaaaahhh!!!”

Tiếng rồng gầm phẫn nộ, vang vọng khắp trời đất.

Toàn bộ — cút đi.Tất cả — giết sạch.Một kẻ — cũng không để lại!