Đối với Kōtekusu xuất hiện lần nữa, Kilou nội tâm thực ra là lộp bộp một chút.
Vị thiếu nữ Quỷ Tộc này ngay từ lần đầu gặp mặt đã cho thấy cảm giác quỷ dị hoàn toàn khác hẳn với người thường, cho người ta cảm giác cũng là cực độ Nguy Hiểm. Trên người cô ấy thậm chí không nhìn ra có những thứ mà một sinh vật hình người nên có.
Cũng chính vì như thế, tất cả những người chạm mặt cô ấy đều sẽ vô ý thức trốn tránh ánh mắt. Một con người như Kōtekusu, tuyệt đối không thể cùng cô ấy trở thành kẻ thù hoặc bị cô ấy "đặc biệt" chú ý.
Nhưng Kilou xui xẻo, anh bị để mắt tới.
Từ chỗ Matera giải phóng ra một bộ phận ý thức khác quay về đến bản thể, Kilou mới hoàn toàn thấy được chỗ kinh khủng của cô gái này.
Vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, đối với cô ấy mà nói chỉ cần có thể Thuần Túy mà trở nên mạnh mẽ, cơ thể của mình cũng là một loại thủ đoạn có thể giao dịch. Không chỉ có như thế, cô thiếu nữ này, người ẩn giấu đại lượng lưỡi dao dưới lớp áo quần, còn là một kẻ cuồng S (Sadist) cực đoan.
Mặc dù từ miệng Quỷ Hoàng Feza biết được Kōtekusu là bởi vì thiếu thốn tình thương của mẹ và cuộc sống hoàng thất trống rỗng mà biến thành như vậy trong thời thơ ấu, nhưng ai ngờ được điều này đã không đơn thuần là tính cách đại biến, mà đã gần như thay đổi thành chủng tộc khác thậm chí loại hình sinh vật khác.
Chính là một con người như thế, cô ấy, đã để mắt tới Kilou.
Chuyện xấu!
Nghĩ đến việc cô thiếu nữ này sẽ nhét lưỡi dao vào miệng anh khi anh từ chối cô ấy, và sử dụng đủ loại thủ đoạn phi nhân đạo để buộc anh phải tuân theo, Kilou liền toàn thân lông tơ dựng đứng.
"Baba, cô ấy thật đáng sợ..."
Cùng Kōtekusu một dạng không mảnh vải che thân, Ruri đang núp ở sau lưng Kilou run lẩy bẩy, giống một con thú nhỏ bị hoảng sợ. Điều đó cũng khó trách, người bình thường đều sẽ bị dáng vẻ của Kōtekusu hù đến.
Kilou cầm lấy một bên khăn tắm trùm lên đầu Ruri, lại cầm lấy một khối khác ném cho Kōtekusu. Cũng chính là hành động này, mới phá vỡ không khí quỷ dị trong phòng.
"Mọi người có chuyện gì thì nói chuyện đàng hoàng, cậu trước tiên mặc quần áo vào đi." Kilou cố hết sức quay đầu, truyền thống tốt đẹp của nhà họ Ki cũng không thể tại chỗ mình mà bị phá hỏng.
Cũng không biết có phải hay không vì trước đó tại trong bụng Saori lúc chỉ thấy qua cơ thể trần truồng của cô ấy, còn có tại Long Tộc gặp được Yaya tắm rửa, thời khắc này Kilou cũng không có sự hoảng hốt và tim đập rộn lên như lúc đó.
Oh my God, chẳng lẽ tôi đã thành thói quen rồi sao!?
Kōtekusu cũng rất thức thời tiếp nhận khăn tắm cho mình quấn lại, nhưng vào lúc này, Matera hùng hục từ ngoài phòng bưng quần áo của Kōtekusu liền chạy đi vào.
"Tiểu thư, xin ngài thay quần áo!"
"Giống ngài dạng này giống như thượng thiên chế tạo hoàn mỹ thân thể, tại sao có thể để cho đám đạo chích kia hạng người tùy ý thưởng thức! Chỉ có tôi Matera một người là đủ rồi! Tại hạ thậm chí nguyện ý là ngài liếm sạch sẽ bám vào ở trên người hết thảy ô uế!"
"Hừ..." Kōtekusu lắc đầu, hướng về phía Matera ngoắc ngoắc ngón trỏ.
"Matera ~"
"Vâng!" Matera đã dự cảm đến chính mình sẽ tiếp nhận "ban thưởng" như thế nào, gương mặt hưng phấn đưa khuôn mặt xẹt tới.
Phốc!
Nhìn xem che mũi ngã xuống đất nhưng lại một mặt Hạnh Phúc Matera, Kilou biết, cũng chỉ có con người biến thái như cô ấy, mới có thể chờ ở bên cạnh Kōtekusu à.
Mình sau này nhưng làm sao bây giờ đây...
"Cho nên, Kōtekusu tiểu thư, cậu theo tới là vì cái gì?"
Buổi sáng nháo kịch chung quy là kết thúc, nguy cơ nhưng còn xa không có tiêu tan.
Kōtekusu mang theo Matera vậy mà lại đi theo Kilou và nhóm người anh cùng một chỗ đi tới trụ sở của anh em Kazeyoi Buraya. Chẳng biết tại sao họ lại bị an bài ở bên ngoài Bạch Lâu Các, nghe nói là bị ai đó nhặt được mang về dưỡng thương.
Vì thế họ đều sống sót, họ và mình khi chia tay đối mặt với kẻ thù cũng không kém, không xảy ra chuyện chính là vạn hạnh.
"Ừm?" Kōtekusu nghiêng đầu một chút, "Cả cái Quỷ Tộc cũng là nhà tôi, tôi muốn đi nơi nào thì đi nơi đó ~"
Kilou suýt nữa quên mất, vị Kōtekusu quỷ dị này vẫn là con gái của Quỷ Hoàng, hơn nữa có lòng phản nghịch rất mãnh liệt. Cảm giác cô ấy và mẹ mình —— Feza, thật sự không hề giống chút nào.
"Thôi, cứ như vậy đi, chúng ta là đi gặp bệnh nhân, đừng quấy rầy đến họ nhé."
Kilou cũng thỏa hiệp, Kōtekusu cái tính cách này đoán chừng nói gì cũng không nghe lọt tai, cũng chỉ có thể mang theo các cô ấy đi gặp Kazeyoi Buraya.
"Được ~" Kōtekusu đáp ứng ngược lại là rất thẳng thắn, ngược lại là Matera...
"A? Con người, cậu có ý tứ gì? Bằng thân phận tiểu thư đi nơi nào cũng... Ngô phốc!"
Lời Matera định khiển trách vừa vặn bị một cú đấm vào bụng của Kōtekusu cắt đứt.
Làm xong cái này hết thảy sau, Kōtekusu quay đầu nhìn về phía Hilde, dường như là đang cho cô ấy một lời giải thích.
Dù sao, từ vừa mới bắt đầu, cô ấy vẫn có thể cảm nhận được cái nhìn chằm chằm u ám kia.
Thật đáng sợ a thật đáng sợ, cái tinh linh này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy ~
Thôi, cái tinh linh đó thế nào cũng được, tôi đối với cô ấy cũng không cảm thấy hứng thú, thật đánh nhau tôi cũng không sợ.
Tôi bây giờ cảm thấy hứng thú nhất, chính là họ.
Kōtekusu nhìn chằm chằm bóng lưng Kilou và Ruri, trong miệng cũng một mực phát ra tiếng cười quái dị nhẹ nhàng.
Cái này khiến Kilou và Ruri cảm giác sau lưng phảng phất có con kiến đang bò, mười phần khó chịu.
"Baba, cô ấy thật sự rất đáng sợ..."
"Không có, không có việc gì, cô ấy là bạn của mẹ con, không dám đối với con làm cái gì đâu." Kilou nói một chút trong lòng đều không đáy.
Ràng buộc loại đồ vật này, thật có thể ngăn chặn sự khác thường của Kōtekusu sao?
Đi tới địa điểm mà Quỷ Hoàng đã sắp xếp, Kilou phát hiện vậy mà vẫn là một tòa biệt thự lớn.
Xem ra người đã nhặt được Kazeyoi Buraya và Kazeyoi Touka, lai lịch không nhỏ à, có thể tại Hoàng Thành đều có một ngôi biệt thự như vậy...
"Tiểu thư, đây là..." Matera dường như nhận ra cái gì.
Kōtekusu cũng không có làm ra phản ứng gì, cô ấy vẫn luôn nhìn Ruri.
Cậu rốt cuộc là ai?
Khi đó trong phòng tắm, cái động tác phản xạ thần kinh vô ý thức kia, không giống như là trùng hợp.
...Thôi, nghĩ nhiều như vậy làm gì?
Kōtekusu nhẹ nhàng nắm chặt lại bàn tay trống rỗng của mình, dường như là đang trở về chỗ xúc cảm khi chạm vào cơ thể Ruri lúc trước.
Ừm ~ Thật là một cơ thể rất tuyệt đó ~
Mặc dù nhìn xem yếu đuối, nhưng mà bắp thịt phân bố lại rất cân đối, chạm vào cảm giác cũng rất thoải mái, so với cơ thể cứng nhắc được rèn luyện của Tsuki tỷ tỷ còn "mỹ vị" gấp mấy lần.
Rất muốn, "nhấm nháp" một chút đó, bất quá trước đó, cái "thức nhắm" con người kia cũng được đó ~
Kilou và Ruri chẳng biết tại sao phía sau lưng lần nữa phát lạnh.
Ngược lại lập tức liền phải rời khỏi Quỷ Tộc trở lại Warren Caesar, phải mau hất ra Kōtekusu tên ôn thần này.
Gõ gõ cửa biệt thự này, bên trong truyền đến đáp lại.
"Tới, tới..."
Mở cửa là một nữ thị vệ Quỷ Tộc, cô ấy nhìn lướt qua đám người, liền triệt để mở rộng đại môn.
"Là bạn của đội trưởng con người à? Là tới thăm hỏi anh ấy sao? Mời vào."
Đội trưởng?
Kilou có chút kỳ lạ, chẳng lẽ tìm nhầm người? Đội trưởng là ai?
Nữ thị vệ nhìn ra Kilou nghi hoặc, lập tức chỉnh lại dáng người tự giới thiệu.
"Xin lỗi, quên đi lễ nghi cơ bản nhất."
"Tôi là phó đội trưởng đội hộ vệ thứ ba của lãnh chúa Hakoi, Takuki Kuwa, đội trưởng của chúng tôi là Kazeyoi Buraya."
Đội hộ vệ Hakoi?
Kilou âm thầm cả kinh, chẳng lẽ người đã nhặt được Kazeyoi Buraya chính là...
"Oa a, là khách đó nha, các cậu tốt lắm."
Nhưng vào lúc này, một vị Quỷ Tộc tóc trắng đồng tử đỏ bước đi nhanh nhẹn từ sau lưng Takuki Kuwa chạy ra.
Lãnh chúa Hakoi!?
Thật là cô ấy...
Cô ấy vậy mà cũng tới đến Hoàng Thành sao?
Kilou đến nay cũng không quên ngày hôm đó cô ấy bằng một người một đao, liền thôi miên cả tòa thành phố hành động vĩ đại. Kilou và nhóm người anh có thể tới ở đây, cũng may nhờ Hakoi giúp đỡ.
Bây giờ lại gần nhìn, Hakoi cũng là một cô gái rất xinh đẹp có chí hướng à...
Đây chính là lãnh chúa Hakoi đã để mắt tới Kazeyoi Buraya sao? Chàng trai đó thật sự có phúc quá, có thể được người xinh đẹp như vậy nhìn trúng.
Hai bên đơn giản giới thiệu lẫn nhau tên và thân phận, Hakoi còn hướng về phía Kilou nửa đùa nửa thật nói.
"Ha ha, xem ra tôi gọi họ vẽ lệnh truy nã quả thật có chút vấn đề đó, trên mặt cậu nào có sẹo mụn gì đâu."
"À, ha ha..." Kilou cười khổ nói.
Hakoi cũng không có nhận ra thân phận của Kōtekusu, những người biết cô ấy là con gái của Quỷ Hoàng và sự tồn tại của cô ấy đều rất ít.
Cứ như vậy, Hakoi mời họ tiến vào biệt thự, Takuki Kuwa thì phụ trách đóng cửa lại.
Nhưng cũng chính là khoảnh khắc này, trên mặt Takuki Kuwa, chậm rãi bao phủ một tầng mây đen.
"Ngô a a! Cậu thật sự làm được đó, Kilou, đây chính là sức mạnh của tình yêu đó! Là tình yêu đã dẫn dắt chúng ta thành công đó!"
Vừa vào phòng khách, Kazeyoi Touka cũng rất có sức sống mà tiến lên trước chào hỏi, hơn nữa lại bắt đầu truyền giáo.
Nhìn cô ấy tinh thần như vậy, Kilou cũng coi như là yên tâm, thế nhưng là...
Cái gã cả ngày bày một bộ mặt nghiêm túc kia đâu rồi?
Hỏi chuyện này, Kazeyoi Touka lại lắc đầu.
"Tôi cũng là hôm qua tỉnh lại, dùng sức mạnh của Quy Nhận để cho mình khôi phục, thế nhưng là Kaze-chan anh ấy..."
Mang theo Kilou và nhóm người anh đi vào trong một gian phòng, Kilou thấy được Kazeyoi Buraya đang nằm ở trên giường rơi vào trạng thái ngủ say.
"Anh ấy đây là..."
Mặc dù bộ ngực còn có chập trùng, hô hấp cũng rất bình thường, nhưng chính là chưa tỉnh lại.
"Là di chứng sau khi cưỡng ép Quy Nhận, chỉ sợ đã thương tới tinh thần và linh hồn của anh ấy, cần tĩnh dưỡng rất lâu."
Lúc này, Hakoi cũng đi đến, sau lưng, đi theo Takuki Kuwa mặt nghiêm túc.
"Anh ấy không sao chứ?" Kilou dò hỏi.
"Không tính quá nghiêm trọng, thì xem lúc nào có thể tỉnh." Kazeyoi Touka vuốt ve tay Kazeyoi Buraya, "Ngắn thì một hai ngày, lâu là... một, hai năm."
Cái này còn không nghiêm trọng sao?
Kilou cũng không biết cái giá của việc cưỡng ép Quy Nhận, Kazeyoi Buraya không chết đã xem như vận may tốt.
"Ai, tên ngốc này, rõ ràng đã nói xong rồi muốn mọi người yên tâm..."
Kilou ngữ khí có chút đau thương.
"Đừng như vậy tự trách, Kilou, Kaze-chan anh ấy là tự mình lựa chọn làm như vậy, anh ấy cũng nhất định sẽ không hối hận, tôi biết tính cách của anh ấy, anh ấy rất hiếu thắng."
Kazeyoi Touka trấn an nói.
"...Ừm."
Kilou đem bội đao của Kazeyoi Buraya mang tới, đặt ở bên giường anh ấy.
"Xin lỗi, tôi đã làm hỏng, không có hỏi cậu câu trả lời mong muốn." Kilou nói.
"Nhưng mà, tôi nghĩ, Tsugaki... công chúa điện hạ cô ấy cũng nhất định, không phải có ý định xua đuổi cậu đi đâu."
Đúng vậy, Kazeyoi Buraya sở dĩ sẽ bị đuổi ra Warren Caesar, bên cạnh Tsugaki, cũng không phải bởi vì anh ấy là công cụ bị lợi dụng xong liền vứt bỏ.
Tsugaki là muốn bảo vệ anh ấy.
Tại lần khảo hạch người hầu đó, Kazeyoi Buraya đã ra tay sát thủ với Kilou, điều này đã gây ra sự thù địch kép từ Hilde và Merlin.
Xem như Quỷ Kiếm Cơ, cô ấy biết sự kinh khủng của hai người này, nhất là bất tử chi lực của Merlin.
Cho nên, cô ấy chỉ có thể ra hạ sách này.
Thân là người hầu, Kazeyoi Buraya không danh không phận, cho dù có "ngoài ý muốn" chết ở Warren Caesar, Quỷ Tộc cũng không cần thiết vạch mặt đi truy cứu.
Đuổi anh ấy đi, là để cho anh ấy còn sống.
Chuyện này, Tsugaki, cũng chưa từng có nói với bất kỳ ai.
Cô ấy cũng một mực, duy trì vẻ ngoài lãnh khốc, làm cho tất cả mọi người đều cho rằng, cô ấy là một con người vô tình vô nghĩa, hèn hạ lợi dụng người khác.
Đúng vậy, cô ấy không nói gì, cũng chưa từng giảng giải.
Thời gian thăm hỏi Kazeyoi Buraya rất nhanh liền trôi qua.
Hakoi rất thân thiết đưa mắt nhìn Kilou và nhóm người anh rời đi, một mực mỉm cười khoát tay, cho đến khi họ triệt để biến mất tại góc đường.
"Tiểu thư, tình huống của người hầu Tsugaki kia, có phải hay không có chút..." Matera đợi Hakoi triệt để biến mất, mới mở miệng đối với Kōtekusu nhỏ giọng nói.
"Matera, nói bao nhiêu lần rồi ~" Kōtekusu hai ngón tay chọc lấy một chút ánh mắt Matera, "Chuyện không liên quan đến chúng ta, cũng không cần quản nhiều."
Các cô ấy thực ra đã nhìn ra manh mối, nhưng cũng không có nói toạc ra.
Dù sao...
Gia tộc Xích Tuyết Quỷ, một trong những gia tộc Quỷ Tộc, tại vài ngày trước đột nhiên bị huyết tẩy.
Đây chính là gia tộc Hakoi, cố thổ của Hakoi.
Nhưng mà vì cái gì, cô ấy một điểm biểu hiện khác thường cũng không có?
Phảng phất, căn bản vốn không biết chuyện này vậy.
Không, có lẽ cô ấy là biết...
Suy nghĩ kỹ càng.
Nhưng Kōtekusu chỉ quan tâm những việc mình để ý, loại "việc vặt" này cứ để tự nó phát triển và giải quyết đi.
"Đi thong thả nhé!"
Hakoi một bên mỉm cười một bên khoát tay tiễn biệt Kilou và nhóm người anh, một mực duy trì cái tư thế kia.
Cho đến khi họ rời đi đủ xa, Hakoi mới hơi hơi giật giật miệng, trên mặt vẫn là bộ nụ cười đó.
"Thật là, xem ra nơi này vẫn còn rất Nguy Hiểm đó, phải mau mang Kaze-chan về nhà thôi."
Bộ nụ cười đó, giống như là mặt nạ bị dán chặt trên mặt của cô ấy.
"Cái Quỷ Kiếm Cơ cản trở kia cũng biến mất rồi, Kaze-chan bây giờ... liền chỉ biết một cách toàn tâm toàn ý chờ ở bên cạnh tôi, thuộc về tôi một mình."
Ở phòng khách dọn dẹp nhà cửa, Takuki Kuwa nhìn xem bóng lưng Hakoi, trên mặt bóng tối càng thêm nồng hậu dày đặc.
Đội trưởng thật sự, là bởi vì di chứng mà không có tỉnh lại sao?
Cô ấy vẫn luôn ôm lấy nghi vấn như vậy.
Dù sao tại vài ngày trước...
Hakoi sau khi cứu trở về anh em Kazeyoi Buraya, liền ra ngoài một chuyến xa nhà, chờ cô ấy trở lại lúc...
Cô ấy máu me khắp người.
Hakoi đi tới bên cạnh Kazeyoi Buraya đang hôn mê, ngay trước mặt Takuki Kuwa, không thêm vào bất luận cái gì che giấu, hôn lấy môi Kazeyoi Buraya.
Cái đó đã không thể dùng tham lam để hình dung...
Giống như là đang cướp đoạt.
Cướp đoạt lấy trái cây mình đã nuôi dưỡng đã lâu vậy, điên cuồng, triệt để, Thuần Túy...
"Dạng này, chướng ngại cuối cùng, liền triệt để biến mất."
Takuki Kuwa không dám hỏi, cũng không dám nghĩ.
Hakoi đã làm gì? Lại muốn làm gì?
Chỉ có câu nói mang ý vị không rõ kia, trở thành mây đen bao phủ trên đỉnh đầu cô ấy.
Mà cái này, cũng phải mấy năm sau, khi Kazeyoi Buraya triệt để thức tỉnh, mới hoàn toàn tiêu tan.