Ta và trò chơi của thần với yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

111 184

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

149 166

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

144 2964

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

Ai Riia

Cuộc hành trình chữa lành dị giới, nay chính thức bắt đầu!

8 40

Tanaka the Wizard

(Đang ra)

Tanaka the Wizard

Buncololi

Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Ngay khi vừa ra đường, y đã bị lính gác coi là đáng ngờ và tống vào tù.

85 660

Quyển 16 - Mổ Bụng Chỉ Có Máu Chảy Ra - Chương 48 - Tỏ tình

Mọi thứ đều rất bất thường.

Đây là ấn tượng của Kilou về thế giới vô cùng quen thuộc này...

Rõ ràng là mỗi "bánh răng" đều đang vận hành bình thường, nhưng Kilou vẫn cảnh giác đi tìm mùi vị của sự mục nát han gỉ. Thế giới tưởng chừng bình thường này, lại đầy rẫy sơ hở!

“Hôm nay là sinh nhật của em, anh không định tặng em chút gì sao?”

“Trang sức? Hay quần áo? Chi bằng tặng em vài tên nô lệ đi?”

Một nam một nữ, hai người Tinh Linh tộc bình thường đi ngang qua bên cạnh Kilou, lập tức thu hút ánh mắt của cậu.

“...”

Đặc biệt là cô gái Tinh Linh kia.

Nhưng không phải là vì dáng người uyển chuyển, hay vẻ ngoài lạnh lùng diễm lệ của cô ấy. Điều thực sự thu hút sự chú ý của Kilou, thực ra là những lời thì thầm không rõ từ đâu vang lên bên tai khi ánh mắt cậu rơi vào cô gái đó.

"Anh trai"

"Cô ta cũng đang nhìn anh đấy. Thật kỳ lạ, rõ ràng quyền lợi này chỉ có em mới xứng được hưởng"

"Đôi mắt hay xen vào chuyện của người khác đó, đôi mắt phản chiếu hình bóng của anh trai, em có thể lấy đi được không?"

Kilou đột nhiên quay đầu nhìn khắp xung quanh, nhưng không thấy một ai.

Thế nhưng những lời thì thầm điên cuồng, lại không ngừng vang vọng trong đại não cậu, kéo dài không dứt.

Và điều điên cuồng hơn nữa là...

Thái độ của chính cậu đối với âm thanh đó.

Lại là "Cưng chiều" sao!?

“Ưm!”

Kilou đưa tay ôm trán, cậu rất chắc chắn rằng mình nhất định đã quên đi cái gì đó, giống như thế giới của mình bị một sự tồn tại nào đó xé toạc ra một góc vậy. Những điểm không hợp lý thật sự là quá nhiều!

Hibiscus...”

Tất cả mọi nguyên nhân, đều là do cô ấy mà ra. Có lẽ đi tìm cô ấy sẽ có được đáp án?

—–––––

“Nha, cậu cuối cùng cũng đến rồi.”

Cô gái bị đâm xuyên lồng ngực trở tay cầm lấy lưỡi kiếm sắc bén, mặc cho lưỡi kiếm cắt vào mặt ngón tay mà không hề thay đổi sắc mặt. Cô ấy dùng một sức mạnh phi thường khác hẳn với người thường để dần dần đẩy lùi thanh kiếm của Kilou.

“Vở kịch hay đã mở màn rồi sao?”

Cô ta!

Đây tuyệt đối không phải sức lực của con người...

“Thật quá đáng. Lại muốn lén lút đâm sau lưng một thục nữ. A Lou, tôi không nhớ cậu là một đứa trẻ hư như vậy nhé?”

Trong miệng nói những lời này, nhưng ngữ khí lại không hề có chút tức giận nào. Ngược lại, nó giống với sự bất đắc dĩ và cưng chiều của phụ huynh khi đối xử với một đứa trẻ tinh nghịch. Nhưng đây lại chính là điều khiến Kilou cảm thấy khó chịu nhất.

Tức giận đi, Hibiscus... Làm ơn đấy.

Và trong lúc đâm xuyên qua cơ thể Hibiscus, Kilou cũng tranh thủ cướp lấy Ruri đang hôn mê.

Hibiscus cúi đầu nhìn bàn tay phải trống rỗng...

"Hi hi"

Khuôn mặt hiền hòa như nước kia, lập tức bị ngọn lửa của sự điên cuồng đốt cháy!

“Thật xuất sắc. Mà không hay biết... cậu đã trở nên nằm ngoài dự đoán của tôi rồi~”

Cô ấy vặn cổ, nhìn thẳng vào Kilou.

“Lẽ nào, cậu cũng đã nhớ ra rồi sao?”

“...”

Kilou không trả lời, nhưng cậu biết rõ, việc tra hỏi chỉ là một trong những sở thích của Hibiscus, và cũng là một trong số ít những bản năng có thể chứng minh cô ấy vẫn là một "con người". Và một kẻ toàn tri toàn năng như cô ấy thực ra đã sớm biết đáp án rồi.

Cậu thực ra chẳng nhớ gì cả.

Chỉ là nhìn thấy Ruri bị ức hiếp, nên vô thức liền...

“...Thật tuyệt.”

Thế nhưng, vẻ mặt của Hibiscus lại vô cùng kỳ lạ.

Hai tay cô ấy nhanh chóng bịt kín miệng mũi, giọng nói trở nên nghẹn ngào, trong đôi đồng tử ảm đạm vô quang kia lại còn có lệ quang chớp động. Khoảnh khắc này, cô ấy đơn giản như một cô gái nhân loại bình thường, mềm mại, thậm chí còn sống động và linh hoạt hơn một chút.

Kilou trước đây, rõ ràng ngay cả một con mèo hoang ồn ào bên đường cũng không nỡ ức hiếp. Rõ ràng cậu...”

Vẻ mặt cô ấy khiến ngay cả Kilou cũng cảm thấy có chút đáng thương.

Giống như cảm xúc sẽ lây nhiễm vậy.

Cái này, cũng có thể giả vờ được sao?

Nhưng mà...!!!

Kilou vừa định lên tiếng xin lỗi một chút vì đã đâm cô ấy, thì "thút thít" Hibiscus lại kinh ngạc nhìn đôi tay đang buông thõng xuống. Và vào khoảnh khắc đó, Kilou dường như đã nhìn thấy sự "điên cuồng" tột độ không thể kiềm chế trên thế giới này, ngay lập tức hối hận về sự áy náy vừa rồi của mình.

Cô ấy...

"Lại đang cười."

Nước mắt cô ấy chảy dài, rõ ràng là đôi lông mày nhăn lại một cách vặn vẹo, đôi mắt lấp lánh lệ quang, đều có thể khơi dậy lòng thương hại của mỗi người. Đương nhiên, đó chỉ là khi nhìn vào nửa khuôn mặt phía trên. Còn nửa khuôn mặt phía dưới, lại là một nụ cười nhe răng bệnh hoạn đến tột cùng!

Là vui mừng!

Là kinh ngạc!

Là cuồng hỉ!

Rốt cuộc là người như thế nào...

Có thể thể hiện hai biểu cảm hoàn toàn khác nhau trên cùng một khuôn mặt, và biểu cảm như vậy, lại điên cuồng đến mức nào?

“Tôi quả nhiên không chọn sai. Cậu thật sự tồn tại vô hạn khả năng!”

“Không uổng công tôi phá vỡ quy tắc, không từ thủ đoạn cũng phải ở lại bên cạnh cậu!”

Đây là...

Sự tham lam không thể kiềm chế.

Hibiscus dang hai tay ra, từng bước một đi về phía Kilou, như thể muốn ôm cậu.

“Cậu có biết không? Tôi vẫn luôn nhìn cậu, không có lúc nào là không chú ý đến cậu! Ban đầu tôi không có bất kỳ kỳ vọng nào vào cậu, cho rằng cậu sẽ giống với những sản phẩm lỗi trước đây mà bước vào sự hủy diệt. Thế nhưng, là trực giác sao? Hay là thật sự cảm thấy nhàm chán? Tôi lại tràn đầy kỳ vọng vào cậu lần này!”

Hibiscus vừa khóc, vừa đi đến gần Kilou đang cảnh giác.

“Từ khi cậu còn nhỏ, bất kể là cho bú, hay thay tã, tôi đều vẫn luôn chăm chú nhìn cậu. Đôi cha mẹ nuôi kia của cậu cũng không thương yêu cậu, nhưng tôi là yêu thương cậu đó. Sẽ lén lút trộn đường vào sữa bột, để thời tiết u ám trở nên sáng sủa, để quần áo của cậu lúc còn bé có thể nhanh khô hơn.”

Tôi...

Vẫn luôn ở bên cạnh cậu.

Khi cậu thiếu dinh dưỡng, tôi sẽ để giá cả của cả một quốc gia hạ xuống, để cậu cũng có thể ăn được thịt.

Bởi vì giữa những người cùng loại sẽ nảy sinh ghen tỵ hoặc xung đột, nên tôi chưa bao giờ để những đứa trẻ cùng tuổi xuất hiện bên cạnh cậu. Mặc dù điều này sẽ rất cô đơn, nhưng như vậy cậu chẳng phải sẽ không bị bắt nạt sao? Cũng sẽ không có người khác giới nào tiếp cận cậu, hơn nữa, sau này cậu chẳng phải cũng tình cờ gặp được một Hilde hoàn hảo và tốt hơn sao?

Tuổi thơ của cậu...

Đều là do tôi bảo vệ mà!

Nhưng rõ ràng là những lời bộc bạch chân tình của Hibiscus, thế nhưng sự lạnh lẽo rợn người lại nhanh chóng leo lên sống lưng Kilou.

“Đừng đến đây!”

Kilou lùi lại nửa bước để thể hiện sự phản kháng.

Nhưng Hibiscus đối với điều này chẳng những không hề thất vọng, ngược lại càng cuồng hỉ!?

"Cái này, cũng là một loại tình yêu."

Cái gì...

“Tôi thật là may mắn. Lại được xem là người khác giới đầu tiên bị cậu từ chối, bị cậu kháng cự sao? A~ Ngay cả Vera đã từng mâu thuẫn với cậu cũng không có được đãi ngộ này. Lần đầu tiên này lại có thể bị tôi độc chiếm, quả nhiên, lựa chọn cậu là không sai chút nào.”

Điên rồi!

Mặc dù Kilou biết rõ đây là sự thật, nhưng phải đến khi tận mặt, ở khoảng cách gần cảm nhận được, Kilou mới hiểu ra. Cảm xúc khác người của Hibiscus đã sớm vượt qua ranh giới "cực đoan", bước vào sự điên cuồng thực sự!

“Bất kể là được cậu yêu, hay bị cậu ghét, tôi lại đều độc chiếm sao?”

Đã từng là mối tình đầu của cậu, bây giờ lại là người khác giới bị cậu mâu thuẫn nhất...

Người phụ nữ khiến cậu khắc sâu nhất trong ký ức!

Đây là đặc quyền mà Hilde và các cô gái khác, không, là tất cả phụ nữ trên thế giới này, đều không thể có được. Đây chính là cách cậu tỏ tình với tôi sao? Thật là quá đặc biệt! Tôi thích!

Kilou muốn thoát khỏi vòng tay của Hibiscus, thế nhưng, một con người làm sao có thể từ chối một vị thần?

Cậu vẫn lâm vào trong vòng ôm ấp dịu dàng kia...

“Cậu có biết tôi cao hứng đến mức nào không?”

Hibiscus liếm láp môi mình.

Chiều cao của hai người không chênh lệch nhiều, cho nên cơ thể của Hibiscus có thể dán rất khít vào Kilou.

Giống như bùn nhão...

Để Kilou chìm đắm trong đó.

“Giống như nhìn hạt giống đã gieo trồng trước đây trưởng thành thành một đại thụ. Tôi vẫn luôn nhìn cậu lớn lên, nhìn từng bước đi của cậu đều nằm ngoài dự đoán của tôi. Bám rễ, nảy mầm, nở hoa, kết quả... Tôi đã không thể nhịn được muốn nếm thử cậu, cho nên, tôi mới đến đây.”

Muốn bước vào cuộc sống của cậu.

Muốn có được tất cả của cậu.

Muốn nắm giữ... cảm xúc của cậu!

Thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích, thích!

Cho nên...

"Tôi mới muốn cướp đi."

"Cướp đi thân phận của các nữ chính trong kịch bản này."

"Trở thành... nữ chính duy nhất của một mình cậu."

Đây chính là...

Bi nguyện của tôi với tư cách là "Hibiscus", A Lou, không, Kilou đồng học~

Chấp nhận đi?

Chấp nhận nó đi?

Chấp nhận tôi đi?

Nếu không...

"Cái tôi thực sự"...

Mong muốn, sẽ còn nhiều hơn nữa đấy~