Ta và trò chơi của thần với yandere

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

111 183

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

149 162

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

(Đang ra)

Nỗi Đau Của Kẻ Yếu Thế: Câu Chuyện Romcom Phát Triển Chóng Mặt Sau Khi Trái Tim Tan Vỡ ~

Zoisite

(Tluc: Không có NTR, không có cay cú, rất đáng để đọc.)

144 2958

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

(Đang ra)

Tokkyuu Guild e Youkoso! Kanban Musume no Aisare Elf wa Minna no Kokoro wo Nagomaseru

Ai Riia

Cuộc hành trình chữa lành dị giới, nay chính thức bắt đầu!

8 39

Tanaka the Wizard

(Đang ra)

Tanaka the Wizard

Buncololi

Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Ngay khi vừa ra đường, y đã bị lính gác coi là đáng ngờ và tống vào tù.

85 660

Quyển 14 - Chiến Tranh Mang Đến Tin Tốt - Chương 115 - Gây nên vạn năm sau cậu

Chúng ta cuối cùng cả đời, đều đang tìm kiếm hai chuyện:

Một là cảm giác giá trị, hai là lòng trung thành.

Cảm giác giá trị bắt nguồn từ sự chắc chắn, lòng trung thành bắt nguồn từ việc được yêu.

——————

Máy móc sẽ mơ sao?

Tôi không rõ ràng, nhưng trong cái được gọi là “chế độ ngủ đông” này, tôi quả thật đã từng nằm mơ, dù cho cái đó được giải thích là những dữ liệu không bị xóa bỏ còn sót lại, tôi vẫn nguyện ý gọi nó là mơ.

Bởi vì, cái đó khiến tôi không muốn tỉnh lại nữa.

Thần Tịnh Thảo Diệt? Khó đọc quá đi, cô không có biệt danh nào khác sao?”

Trong mơ, người đó sẽ không hề kính nể mà hô to danh hiệu của tôi. Xem như kết tinh của cục quản lý khoa học kỹ thuật cũ, lẽ nào nhân loại thậm chí ngay cả việc chiêm ngưỡng sùng bái một sự tồn tại như tôi cũng không làm được sao? Khiến người ta không khỏi cảm khái, đây là sự bi ai của chủng tộc không khác gì người nguyên thủy.

Sự bi ai của sự ngu dốt.

“Có ý nghĩa gì? Dù sao cô cũng là người sắp chết, mà tôi cũng sẽ bị vứt bỏ như Vũ Trang, cùng cô mai một trong xó xỉnh lịch sử.”

Lạch cạch.

Người đó cũng rất vô lễ mà vuốt ống làm mát của tôi.

“Nếu đều là con rơi, vậy cùng là bụi lịch sử, chúng ta không nên quen thuộc hơn một chút đi? Phải biết càng là loại thời điểm này, những đồng bạn có thể dựa vào lẫn nhau cũng càng quan trọng nha.”

Đồng bạn?

Tôi đối với điều này biểu thị sự khinh bỉ và khinh thường, ít nhất trong kho dữ liệu, những từ ngữ này là như vậy để hình dung cái nhìn của mình bây giờ.

“Cô là chủ nhân tạm thời của tôi, mà tôi cũng chỉ là vũ khí dùng xong liền bị vứt bỏ, xét về tình và lý, giữa chúng ta cũng không có sự cần thiết phải phát triển mối quan hệ tiếp theo.”

Ha ha...

Tên ngốc nữ nhân kia lại cười ngây ngô nói.

“Xin lỗi, tôi sắp bị cô giả vờ đứng đắn làm cười đau bụng rồi, rõ ràng phía trước còn hỏi tôi mùi vị Takoyaki mà...”

“Chỉ là hứng thú cho phép.”

“Thái độ không dứt khoát của cô, trong cách nói của Nhân Tộc thì gọi là ngạo kiều nha?”

Tôi sắp bị cô ấy làm phiền chết mất.

Cuối cùng thực sự không thể nhịn được nữa, tôi liền đồng ý thỉnh cầu của cô ấy, dù sao cũng sắp phải chết, coi như là sự thương hại của tôi đối với sinh vật cấp thấp này vậy.

Tuyệt không phải vì tôi quan tâm cô ấy...

Oishi-san, thế này được không?”

Tôi dùng máy quét tùy tiện tìm một loại thực vật trong bụi hoa gần đó phù hợp với kho dữ liệu để làm biệt danh của mình, dù sao cũng không dùng được mấy lần, cứ qua loa như vậy đi.

Đúng lúc đó Hoa Ngữ của nó vẫn là “Phản bội” và “Cô độc”, có thể hơi làm khó cô ấy một chút sự nhiệt tình không?

“...... Ưm, dài quá đi, nhưng thôi, ít nhất đây là tên cô tự đặt cho mình, tôi sẽ thật tốt trân quý, sau này cũng xin thường xuyên chỉ dạy, Oishi-san.”

Người nữ ngốc đó, hoàn toàn không phát hiện ra tôi đang châm chọc cô ấy sao?

“Làm như vậy để trao đổi, sau này cô cũng có thể xưng hô nhũ danh của tôi nha.”

Lou.

Tên của tôi sau này, gọi tôi Lou là được.

Lou... sao?”

Nhàm chán.

Mặc dù đã bỏ đi thói quen dùng tên côn trùng thô tục để gọi cô ấy, nhưng đột nhiên thân thiết như thế cũng khiến tôi rất khó chịu, quan hệ của chúng ta còn chưa đến mức đó, cho nên tôi từ chối.

“Ài? Tại sao lại như vậy ~”

Nũng nịu cũng vô dụng, cô gái ngốc này.

Cuối cùng, tôi lựa chọn dùng tên hoa để gọi cô ấy, ít nhất như vậy nội tâm tôi cũng có thể hơi cân bằng một chút.

Tôi quét nhìn mặt đất gần đó.

Khi tôi lần nữa nhìn thấy khuôn mặt ngu xuẩn của người nữ ngốc đó đối mặt với Tử Vong đang đến gần mà không hề khiếp sợ, tôi lại có chút do dự, ít nhất, ít nhất về tên gọi, thì cho cô ấy một cái hơi phù hợp một chút đi.

Nhân loại, thật sự không sợ chết sao?

Cái này thật có thể xem như, một loại Dũng Khí sao?

Tại sao muốn cười, rõ ràng, chỉ là sự giãy dụa bất lực, vì sao còn phải tiếp tục chứ? Chịu chết, thật là một chuyện rất vui vẻ sao? Cái gọi là người chết, thật có thể trở thành sức mạnh cội nguồn của kẻ kế nhiệm sao?

“...... Hibiscus.”

“Ài?”

“Hoa Hibiscus, đại diện cho sự cứng cỏi, rất hợp với cô.”

Nó còn có một loại Hoa Ngữ...

Là vẻ đẹp vĩnh hằng.

Khi một đóa hoa Hibiscus nở tàn sau, vẫn có thể lần lượt nở ra rất nhiều, tựa như vô cùng vô tận, sinh sôi không ngừng, Vĩnh Viễn không ngừng nghỉ, kéo dài nở hoa, có thể mang đến vẻ đẹp vĩnh hằng, mãi mãi dâng hiến cảnh tượng mỹ lệ cho thế nhân.

Nguyện cô...

Tôi sai rồi.

Vì sao tôi lúc đó, không chọn một biệt danh có ý nghĩa tốt hơn chứ? Vì sao tôi hết lần này tới lần khác lại chọn “Cô độc” là Oishi-san a?

Vì sao hết lần này tới lần khác...

Cuối cùng lại là tôi, một cỗ máy không chút nhân tính nào, lại sống tiếp được a? Rõ ràng chỉ cần có tài liệu, tài chính, cùng với nhân lực vật lực, liền có thể tạo ra vô số những cái tôi giá rẻ a!

A, nói cho tôi biết đi, Lou...

Nói cho tôi biết, cô tại sao muốn lựa chọn một kết cục cô độc như thế chứ? Để tôi giúp cô a, tại sao muốn tự mình đối mặt a, tại sao muốn tại cuối cùng, nói với tôi câu nói kia a?

Đi giúp tôi, chứng kiến Thế Giới sau này a.

Nhân loại có lẽ còn không cách nào tránh thoát thân phận làm nô lệ, dù là tôi xem như anh hùng vô danh cứu vớt Thế Giới, cuối cùng cũng vẫn sẽ bị bọn họ từ trong lịch sử xóa đi, nhân loại vẫn như cũ không cách nào thu được tôn trọng cùng tự do, nhưng tôi tin tưởng, một ngày nào đó, sẽ có một vị anh hùng nhân loại có thể kiêu ngạo mà đứng trong sử sách xuất hiện, anh ấy sẽ mang đến hy vọng cho Thế Giới này.

Đi giúp tôi chứng kiến a, tiếp đó, tại mấy trăm năm, mấy ngàn năm sau, mấy vạn năm sau Thế Giới, thay thế tôi, giao phó anh ấy tiếp tục đi tới Dũng Khí, đi giúp anh ấy tiếp tục đi tới đích, đồng thời thay thế tôi hướng anh ấy, biểu đạt kính ý.

Thần Tịnh Thảo Diệt...

Quả nhiên cái tên này, vẫn là như vậy khó đọc a.

Nhưng mà, cô cũng không phải vũ khí, mà là người đồng cam cộng khổ, đồng bạn đáng tin nhất của tôi.

Gặp lại...

Từ sau đó, tôi bị format dữ liệu, cất kín tại nơi sâu nhất trong kho Vũ Trang, không muốn thức tỉnh, lại càng không nguyện ý bị tỉnh lại, bởi vì tôi không tin trên Thế Giới này còn sẽ có người thứ hai giống cô ấy, một sự tồn tại lấp lánh như cô ấy.

Cho đến, những ký ức không trọn vẹn này được tỉnh lại.

Lou.

“Ân? Cô gọi tôi?”

Đang bị chuyện này làm cho vội vàng sứt đầu mẻ trán, Kilou bị Thần Tịnh gọi tên sau đột nhiên chấn động, dù sao có rất ít người có thể xưng hô mình như vậy, huống chi là một trí tuệ nhân tạo cao cấp như Thần Tịnh Thảo Diệt.

Chất vấn, con ruồi thế mà cũng biết ảo thính sao?

Ân, vẫn là mùi vị đó, cái bọc thép xấu bụng ác miệng này, thật muốn phá hủy nó...

“Cho nên, Vera kia không may thúc giục lũ hùng hài tử tung tin đồn nhảm nói cô ấy có con của tôi?”

Kilou vừa xử lý xong chuyện Sakay, kết quả bên này Vera lại bắt đầu làm điều xấu, anh ấy thực sự là bó tay toàn tập.

“Cho nên, các cậu thật sự không có làm?”

Linh hồn bát quái của Fitzine chẳng biết tại sao lại bắt đầu cháy hừng hực.

“Làm cái đầu của cậu a, tôi đâu có rảnh đẩy ngã công chúa nhà người ta làm gì, cậu là muốn thấy tôi bị đám fan cuồng Thú Nhân Tộc băm thành khoai tây chiên sao?”

Hội fan hâm mộ của Vera thế nhưng là nổi tiếng có bệnh nặng, từng người giống như phê thuốc kích thích.

“Vậy cậu lần sau muốn làm chuyện gì thì báo trước cho tôi một tiếng, tôi chỗ này có thuốc đặc hiệu bí truyền độc môn của hoàng thất, tôi đã sớm nhìn con cá thối đó khó chịu rồi, cậu bôi cái thứ này ở phía dưới, đảm bảo cô ấy không có 10 ngày nửa tháng đều không tới được phòng học.”

Fitzine một mặt ướt át mà cười tà móc ra một bình nhỏ bí dược, nghe nói hắn và Merlin chính là dựa vào cái thứ này mới tới được đây.

Kilou mặt không đổi sắc nắm lấy bình thuốc đó, trực tiếp đổ hết xuống đất.

!!!

“Tôi ***, cậu *** làm cái lông gì a? Nói đùa cái gì a Chaos, làm thịt cậu nha!”

Fitzine nắm chặt cổ áo Kilou nổi giận nói.

“Lời này lẽ ra tôi phải nói mới đúng chứ!?”

Kilou cũng đem trán tựa vào trán Fitzine, trên mặt nổi gân xanh.

“Tôi quả nhiên không nhìn lầm cậu, thủ đoạn hạ cấp như vậy cũng dám dùng a? Hơn nữa cậu là tên khốn kiếp tuyệt đối không có ý tốt a? Cái thứ này đối với tôi không có tổn thương sao?!”

“A! Tất nhiên bị phơi bày vậy thì không có biện pháp, cũng không đại sự gì, chính là phía dưới món đồ kia của cậu sau đó sẽ không ngừng chảy máu, làm không tốt còn có thể tinh tẫn nhân vong a!”

Hay lắm, cái “không đại sự” của cậu!

Hỗn đản a, trả lại sự xúc động trước đó của chúng ta đi, quả nhiên tính cách xấu của cậu chính là thối nát tận xương a! Ba không thể tôi chết cậu trước là sao?

“Cậu thỏa mãn đi, công chúa cũng là như loại dân đen như cậu muốn lên là lên sao? Với thân phận của cậu có thể ngủ một lần cũng là trong nhà tích tám đời đức thắp hương cầu nguyện, huống chi còn không hết, đơn giản chính là mồ tổ nưng tung a! Chết trên giường công chúa đối với cậu chính là kết cục tốt nhất! Huống chi tôi thế nhưng là suy nghĩ cho cậu, cậu bây giờ không cần, sớm muộn cũng phải bị người khác dùng, không nói trước nắm giữ quyền chủ động sao được a!?”

“Cậu cái tà đạo!”

KilouFitzine rất nhanh liền xé rách đánh nhau ở cùng một chỗ, YaibaUryuu Ishi thì tiến lên khuyên can, nhưng nhìn qua càng giống là đang kéo và đỡ cho Kilou, còn đám tạp ngư ma vật thì càng xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn hô to thú vị tiếp tục.

Còn về Manman...

Hắn nhưng là vụng trộm cất dược tàng vừa móc ra, xem ra để cho Kilou ca làm anh rể mình chuyện này còn chưa thể gấp gáp được.

“......”

Nhìn xem cảnh tượng mỗi Thần Tộc đang đùa giỡn lẫn nhau trước mắt, Thần Tịnh nhưng là rơi vào trầm mặc, không chỉ là Ma Lực Nguyên của mình - Fitzine cắt đứt kết nối, nó phải tiết kiệm một chút nguồn năng lượng dùng, mà còn bởi vì nó giống như đã gặp được một cố nhân nào đó.

Từ trên thân Kilou...

Lou.

Tôi chưa bao giờ tin tưởng trùng hợp, bởi vì xác suất học không giải thích được, tôi không cách nào hiểu được.

Thế nhưng là, tôi không thể không thừa nhận.

Tôi giống như, thật sự tìm được cô.

Tại mấy vạn năm sau hôm nay, người kế nhiệm của cô, không, anh ấy không phải là người kế nhiệm của bất kỳ ai, đây là câu chuyện do chính anh ấy sáng tạo ra.

Tôi cuối cùng... Tìm được anh ấy.

Mặc dù tôi đã mất đi đa số dữ liệu liên quan đến cô, thế nhưng là tôi rất xác định, Lou, giấc mơ của cô, giống như thật sự có thể sẽ thực hiện a, lần này, tôi không có đưa ra lựa chọn sai lầm.

Quá tốt rồi, Lou...

Oanh!

Và cùng lúc đó, từ cuối đường chân trời một nơi nào đó, xảy ra nổ tung to lớn.

Điều này khiến cho mọi người đều dừng lại những chuyện đang làm, thậm chí là Hilde và những người khác đang chiến đấu trên bầu trời.

Đúng vậy.

Đó cũng không phải là họ làm.

Nhưng nếu như không phải là họ, vậy thì là ai?

Hơn nữa, hướng đó là...

Là nơi các Ma Thần đang ở!?