“Này? Chờ một chút!”
Sau khi Kilou đi theo Tik rời khỏi khu vực Fitzine và Nina đang chiến đấu, anh ta đột nhiên nhận ra mình đã bỏ quên ai.
Yaya!
“À a, Kilou đang nói cô ấy sao?” Tik ngược lại không hoảng hốt vội vàng chỉ vào một hướng nào đó nói, “Cô ấy chắc là ở chỗ đó.”?
Hắn làm sao biết được?
Đi theo hướng Tik chỉ, Kilou thế mà thật sự tìm thấy Yaya.
Cô ấy lúc này đang ở một góc hẻo lánh, xách theo một cái túi màu đen đổ rác vào thùng rác.
A! Cô tiểu thư Long Tộc của tôi!
Đã đến lúc nào rồi, chúng ta thế nhưng là đang ở nội địa địch quân nha! Người ta Fitzine cũng đã cùng kẻ thù đánh bể đầu chảy máu, cô sao lại nhàn nhã như vậy nha?
Hơn nữa tôi nhớ Long Tộc cũng không có bệnh thích sạch sẽ như Tinh Linh Tộc a? Sao cô lại còn dọn dẹp vệ sinh tới? Còn rất chu đáo đem rác rưởi cho rửa qua nữa chứ?
Lúc này tâm trạng Yaya hình như rất tốt, đuôi rồng sau lưng vì hưng phấn mà linh động đong đưa qua lại, phảng phất là vì đã loại bỏ được vết bẩn mà vui sướng.
“Ân? Ô oa oa!”
Cô ấy phát hiện Kilou cùng những người khác đang vội vàng chạy tới từ đằng xa, lập tức kinh hoảng tựa như đậy nắp thùng rác lại.
“Công chúa điện hạ, cô sao lại chạy đến nơi này?”
Kilou im lặng đến mức cũng bắt đầu dùng kính ngữ.
“Không, không có gì nha, chỉ là căn phòng quá bừa bộn, tôi liền suy nghĩ......”
Ánh mắt Yaya trốn tránh tựa như dời đi.
Kể cả đổ rác cũng không cần thiết chạy xa như vậy chứ? Chỗ này cách căn phòng của cô cũng tới 10m nha.
“Đi đi, Kilou, bí mật của con gái không thể tùy tiện dò xét a.”
Tik cũng dàn xếp nói.
“Xin lỗi, tôi có chút quá khẩn trương nhạy cảm, đã cô còn an toàn, chuyện này không nên chậm trễ, chúng ta liền tiếp tục......”
Nhưng ngay lúc này, Kilou đột nhiên ngạc nhiên phát hiện, trong đội ngũ của bọn họ còn thiếu một người.
Con Quái Vật siêu cấp không ổn đó!
“Kotetsu sao lại cũng không thấy!?”
Lúc nào? Ở đâu?
Ngay tại khi Kilou đang hoảng hốt thất thần tìm kiếm Kotetsu, Tik và Yaya lại tiến hành một cuộc giao lưu im lặng.
Chỉ dùng ánh mắt.
“Ha ha, công chúa Long Tộc thật đúng là yêu thích sạch sẽ đâu.”
“Có cái gì không tốt sao?”
“Không có rồi, chỉ là...... Nếu như là để tôi tới xử lý loại uế vật này mà nói, tôi hẳn là sẽ trực tiếp đốt thành tro a.”
“Đa tạ lời khuyên, và cậu, tốt nhất cái gì cũng không cần nói linh tinh nha.”
Trong mắt Yaya, đôi đồng tử hoàng kim nóng bỏng kia đang tỏa sáng lấp lánh, thế nhưng ánh mắt của cô ấy cũng đã xuống tới điểm đóng băng.
A, đáng sợ đáng sợ......
Tik nhún vai, hắn còn chưa vô vị đến mức muốn tìm Yaya gây phiền phức, dù sao loại “đồ vật” này, thế nhưng là hàng vượt quy cách.
Nhìn chằm chằm bóng lưng Kilou, Tik hai mắt híp lại, hướng về Yaya hỏi một vấn đề cuối cùng.
“Tha thứ tôi mạo muội, ngài và Kilou rốt cuộc là quan hệ như thế nào đâu?”
Yaya cũng không dùng ánh mắt trả lời.
Vẻn vẹn chỉ là, khẽ nhếch miệng, sau đó lộ ra một nụ cười, hốc mắt bị bóng tối của mái tóc vàng trên trán hơi hơi che lấp, lại giống như chìm vào bóng tối đen như mực không thể nhìn thấy.
Thế nhưng nụ cười đó, lại khiến Tik, người đã lăn lộn hàng chục năm trong thế giới ngầm Ma Tộc, trải qua vô số sinh tử, sau lưng mồ hôi lạnh không ngừng.
Sao lại, như vậy......
Vị công chúa Long Tộc này, vị người thừa kế Long Tộc này......
Thế mà, đã trở thành, một “đồ vật” như thế sao!?
Cái khuôn mặt đó, phần lúm đồng tiền đó.
Tik lần nữa nhìn về phía ánh mắt Yaya, đã hoàn toàn thay đổi.
Phía sau, cái bóng ở dưới chân và sau lưng Yaya giống như đã có được sinh mệnh, đang ngọ nguậy, đang mọc thêm.
Phảng phất biến thành một con quái vật khổng lồ nào đó.
Kỳ âm u sâu thẳm......
Đơn giản giống như là, ngay cả ánh sáng cũng có thể nuốt chửng, đen như mực.
Chính là Ác Chi Hoa đích thực của thế gian này!
Quan hệ của chúng tôi?
Cái này cần trả lời sao?
Yaya a......
Có thể là người yêu của Kilou, có thể là kẻ thù của Kilou.
Có thể là nô lệ của Kilou, có thể là chủ nhân của Kilou.
Có thể là vũ khí của Kilou, có thể là hạnh phúc của Kilou.
Có thể là đạo cụ của Kilou, có thể là nỗi đau của Kilou.
Giống như bùn nhão nước thép chưa thành hình trước khi đổ bê tông.
Chỉ cần Kilou nghĩ......
Yaya có thể trở thành tất cả.
Yaya là tất cả của Kilou.
Giữa chúng tôi, thế nhưng là......
Thuần ái a.
“Này, lại gặp mặt đâu ~”
Kilou đang đau khổ tìm kiếm Kotetsu, bây giờ lại đi tới một căn phòng trống trải.
“Giữa chúng ta thật đúng là hữu duyên a, cậu lúc nào cũng có thể tìm thấy tôi ở đâu.”
Mà đối diện Kotetsu, người ngồi trên ghế kia có chút si mê giống như mà lên tiếng nói.
“Cái này nhất định là, sự tưởng niệm của Doris đối với tôi a? Là nàng chỉ dẫn cậu tới chỗ này.”
Đại hoàng tử Thú Nhân Tộc, Kayle · Sonoeva.
“Đúng nha ~ Chúng ta thật đúng là hữu duyên đâu ~”
Kotetsu cởi cổ áo của mình, lộ ra một vết sẹo chưa lành hẳn trên cổ.
“Mỗi lần chạm đến cái này, tôi chỉ muốn cậu chết đâu ~”
Kayle chậm rãi đứng lên, sau lưng hắn, vị hôn thê Doris mà hắn tâm tâm niệm niệm đang chìm nổi trong cái thùng khổng lồ kia.
Mà trên người Kayle, cũng mặc bộ cơ giáp hoàn toàn khác biệt so với lúc trước.
Nếu là Matera ở đây, cô ấy nhất định sẽ chỉ vào Kayle hoảng sợ nói, a, giống nha.
Đúng vậy, lúc này trên người Kayle cũng mặc một bộ cơ giáp toàn bộ màu đen, có chút giống bộ trên người Fitch, nhưng lại có sự khác biệt rất lớn.
Càng thêm uy nghiêm, cũng càng thêm trầm trọng.
Đây là......
“Đã cậu tới tìm tôi, cũng đã giảm bớt phiền phức, không cần lại nhờ vả baba.”
Kayle đạp những bước chân nặng nề mà chậm rãi đi đến Kotetsu, mà Kotetsu cũng không lùi bước, đồng dạng hướng về Kayle đi đến.
Bọn họ đi rất chậm, rất chậm.
“Tôi nhận được tin tức, cục nghiên cứu đặc biệt ngoài ý muốn là do các cậu làm phải không?”
“Ân, là thị nữ thân cận của tôi a, cô ấy thế nhưng là rất có thể làm được đâu ~”
“A? Cái cô Quỷ Tộc toàn thân cũng là vết sẹo đó, một mình cô ấy sao?” Kayle lắc đầu bất đắc dĩ, mũ giáp cùng giáp vai truyền đến âm thanh ma sát máy móc, “Xem ra Fitch cũng có lúc nhìn nhầm.”
Hai người cách nhau một bước nữa rút ngắn.
“Cái cô Nina đó ~ Là em gái của cậu a?”
“Ân? A, cậu nói cô ấy sao? Đúng vậy a, cô ấy là em gái của tôi, sao vậy?”
“Ân......”
Kotetsu lại đột nhiên dừng bước trầm tư chốc lát nói.
“Không có gì, chỉ là tôi cảm thấy......”
Khóe miệng cô ấy hơi hơi cong lên, nhìn như là đang cười, nhưng trải qua khuôn mặt giống như bị dừng lại kia, liền lộ ra vẻ quỷ dị.
“Cô ấy so với cậu, thành thật hơn nhiều lắm đâu ~”
“......”
Kayle cũng dừng bước.
“Cậu là có ý gì?”
“Ân ~” Kotetsu lại ném ra một vấn đề khác hỏi.
“Cậu đã nói, giọng của tôi và Doris rất giống, đúng không?”
“Đúng a.” Kayle không chút nghĩ ngợi nói.
“Cậu rất yêu nàng?”
“Tôi đã nói rồi a, tôi làm tất cả đều là vì phục sinh nàng, cái này còn không thể chứng minh, tôi yêu nàng nhiều đến mức nào sao?”
Nghe được nơi đây, nụ cười trên mặt Kotetsu càng nồng hậu dày đặc.
“Yêu...... Sao?”
“Cho nên tôi mới có thể nói, cậu không có dứt khoát như em gái cậu đâu.”
Kotetsu chậm rãi rút ra quỷ đao của mình.
“Sát hại nhiều cô gái vô tội như vậy, đem cơ thể các cô ấy khâu lại lên thân thể vị hôn thê mình, phần ‘ái’ của cậu, thế nhưng là rất vặn vẹo, rất quá đáng a ~”
Nghe vậy, Kayle khẽ nhíu mày, nhưng lại thoải mái nở nụ cười.
Hai cánh tay hắn ở dưới Cơ Lạc trong hộp, vài thanh lưỡi đao sắc bén chậm rãi vươn ra.
“Lời nói này thật quá mức nha.”
“Chúng ta thế nhưng là thuần ái a......”
Hai người cuối cùng vẫn rút đao khiêu chiến, điểm này từ đầu đến cuối cũng sẽ không thay đổi.
“Vậy tôi hỏi cậu một vấn đề a, Quỷ Kiếm Cơ.”
“Yêu là vậy yếu ớt sao? Yêu là vậy không chịu nổi sao?”
“Nếu như bị cái gọi là đạo đức thế tục ước thúc, nếu như bị bất luận kẻ nào không hiểu chỗ trách cứ......”
“Phần yêu này, cuối cùng vẫn là không đủ thuần túy, phải không?”
“Cái kia phần yêu này, còn có thể xưng là, thuần ái sao?”
Cái gọi là thuần ái
Kết quả thế nào
Là giống như thủy triều mãnh liệt
Vẫn là giống như hắc ám thâm thúy