Ta là một lệ quỷ danh chính ngôn thuận, sao có thể cam chịu khuất phục kẻ khác!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đến Dị Giới Mới Biết Không Có Phép Phản Chứng

(Đang ra)

Đến Dị Giới Mới Biết Không Có Phép Phản Chứng

Ki kuro massugu

Bị ném vào một thế giới nơi lý lẽ của mình trở nên vô nghĩa, liệu Juntarou có thể dùng chính kiến thức toán học độc nhất của bản thân để đánh bại Ma vương và tìm đường trở về?

11 6

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

120 3058

Đã Là Em Gái Thì Sao Làm Người Yêu Được Nhỉ

(Đang ra)

Đã Là Em Gái Thì Sao Làm Người Yêu Được Nhỉ

かがみゆう (Yuu Kagami)

Nhưng rồi một ngày nọ, một biến cố đã xảy ra khiến họ không còn là anh trai và em gái nữa.

5 9

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

524 4501

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

(Đang ra)

VTuber Legend: How I Went Viral after Forgetting to Turn Off My Stream

Nana Nanato

Lượt xem tăng vù vù, ví tiền rủng rỉnh, lần đầu tiên trong đời, công việc của Yuki mới thực sự vui vẻ và đáng sống!

29 228

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

(Đang ra)

Xuyên Vào Trò Chơi Hẹn Hò Rùng Rợn Nơi Mọi Nữ Chính Đều Là Yandere

辣椒爱吃猫

Tóm lại, đây là câu chuyện về cuộc đấu trí và mối quan hệ yêu-ghét với những yandere

32 61

1-100 - Chương 33

Chương 33: Lại nhìn một mắt

“Quả táo?”

Nhìn quả táo trong tay, Tần Liễu có chút kinh ngạc.

Kể từ khi biến thành u linh, Tần Liễu chưa từng ăn bất cứ thứ gì.

Qua không biết bao nhiêu năm, nàng thậm chí còn sắp quên vị giác là gì.

Mà bây giờ, tên nào đó đã tặng mình dây đeo tất chân biến thái lại đưa nửa quả táo vào tay mình.

Tần Liễu kinh ngạc nhìn quả táo trong tay, cuối cùng, nàng cắn thử một miếng.

“Rõ ràng khi còn sống cảm thấy chẳng ngon chút nào…”

Tần Liễu nhai kỹ nuốt chậm thưởng thức, ăn đến cuối cùng, trong tay nàng chỉ còn lại những hạt táo vô cùng sạch sẽ.

Thẳng đến khi ăn hết tất cả, nàng mới lưu luyến liếm liếm ngón tay của mình.

“Có lẽ, hắn thật sự là một người tốt cũng nên?”

Ngồi trên giường, Tần Liễu suy tư.

Sau đó nàng lại nghĩ đến cảnh mình và Lưu Hạo Vũ lần đầu gặp mặt.

Nếu như mình lúc đầu giống như những lệ quỷ khác, nảy sinh sát ý hoặc thể hiện hành vi cực kỳ nguy hiểm với hắn… thì hắn thật sự sẽ ra tay giết chết mình.

Nghĩ tới đây, Tần Liễu trong lòng cũng không khỏi thấy may mắn.

“Nếu không thì thử giao tiếp xem sao.”

Cuối cùng, Tần Liễu lấy hết can đảm.

Khi Lưu Hạo Vũ trở lại nhà ma, đã là sáu giờ sáng.

Nhìn sắc trời tờ mờ sáng bên ngoài, Lưu Hạo Vũ ngáp một cái.

Hắn cũng không có quá nhiều thời gian để nghỉ ngơi, sau khi rửa mặt xong, hắn vẫn như cũ đi tra xem trận pháp phòng ngự bên trong nhà ma có vấn đề gì hay không.

Mặc dù trận pháp vô ích với Tần Liễu, nhưng bất kỳ cô hồn dã quỷ nào đi vào nhà ma này đều phải chạy trối chết, nhưng cẩn thận vẫn hơn.

Chỉ là vừa nằm lên, hắn liền cảm thấy, không hiểu sao, trên giường mình hình như có một mùi hương thoang thoảng.

Mùi này có chút quen thuộc, nhưng Lưu Hạo Vũ mệt mỏi đến cực điểm trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra.

Tuy nhiên hắn cũng không nghĩ nhiều, nhắm mắt lại sau, liền từ từ tiến vào giấc mộng đẹp.

Bốn phía đều là sương mù trắng xóa, căn bản không nhìn rõ xa xa.

Vì sương mù vô cùng dày đặc, nên Lưu Hạo Vũ căn bản không cách nào xác định mình đang ở đâu.

Ngay lúc này, một bóng người màu đỏ từ trong sương mù từ từ đi tới.

Lưu Hạo Vũ không nhìn thấy mặt của nó, chỉ có thể nhìn thấy một hình dạng mơ hồ.

Cũng giống như lần trước, bóng người màu đỏ định dẫn dắt Lưu Hạo Vũ đi đến một nơi nào đó.

Tình huống bình thường, quay đầu bỏ đi mới là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng Lưu Hạo Vũ lần trước cũng không hề sợ, lần này đương nhiên cũng sẽ không sợ.

Thẳng đến khi Lưu Hạo Vũ nhìn thấy, trong màn sương xuất hiện một tòa kiến trúc vô cùng xa hoa.

“Đây là… nhà của mình?”

Lưu Hạo Vũ thần sắc có chút nghi hoặc, tại sao bóng đỏ lại dẫn mình đến đây?

Tuy nhiên nhìn như vậy, cái nhà ma kia trước khi bị bỏ hoang, đúng là một tòa hào trạch.

Nếu như trong thực tế nhà ma cũng là bộ dạng này, đừng nói là năm ngàn, ngay cả có thêm mấy số 0 nữa cũng chưa chắc mua nổi.

Cánh cổng hào trạch từ từ mở ra, bóng người màu đỏ đi vào trong đó.

Để hiểu rõ ý đồ của nàng, Lưu Hạo Vũ cũng cùng đi vào biệt thự.

Chỉ có điều sau khi đi vào, hắn phát hiện trong khu nhà cao cấp, rất nhiều lối đi đều bị sương mù đen kịt bao phủ.

Kỳ dị hơn là, trong làn khói đen dường như có vô số tròng mắt đỏ ngòm, đang chăm chú nhìn mình.

Nhưng mà nhìn kỹ lại, lại phát hiện trong hắc vụ không có gì cả.

Tình huống này quả thật có chút làm người ta sợ hãi, Lưu Hạo Vũ cảnh giác quan sát bốn phía như có gai ở sau lưng, để tránh trong khói đen lao ra quái vật gì, đồng thời men theo con đường bóng đỏ đi qua, một đường hướng phía trước.

Hắn đi lên lầu hai, chỉ có điều nhìn con đường này, Lưu Hạo Vũ cũng cuối cùng đã phản ứng lại.

Đây chẳng phải là đi về hướng phòng ngủ sao?

Để tránh bị đối phương phát hiện, Lưu Hạo Vũ trốn phía sau cánh cửa, nhẹ nhàng mở ra một khe nhỏ, quan sát tình hình bên trong.

Qua khe cửa, hắn nhìn thấy, trong căn phòng tràn ngập màu đỏ rực, thiếu nữ bình tĩnh ngồi trên giường.

Nàng nhẹ nhàng cởi bỏ áo cưới trên người, sau đó chỉ còn lại một bộ đồ lót có hình hoa hồng.

Vì góc nhìn có hạn, Lưu Hạo Vũ chỉ có thể nhìn thấy bàn chân nhỏ của thiếu nữ và đôi đùi trắng nõn như sữa bò.

Nàng chần chờ một chút sau, bắt đầu từ từ, từng chút một kéo những sợi tơ mỏng manh lên đôi chân nhỏ nhắn hoàn hảo kia.

Đó chính là dây đeo tất chân mà hắn đã “tặng” nàng trước đó.

Cho đến khi nàng kéo đến đùi, thiếu nữ liền cài nút dây đeo, kẹp vào tất chân.

Lưu Hạo Vũ ngây người nhìn màn này, không khỏi thầm nghĩ.

Cứ lấy cái này để khảo nghiệm cán bộ sao?

Cán bộ nào chịu được khảo nghiệm như vậy chứ?

Hắn cố gắng không nghĩ gì nữa, nhưng ánh mắt lại cứ dán chặt vào.

Lại nhìn một mắt.