Chương 13: Oan khuất cùng giao dịch
Trong lúc nói chuyện, bóng dáng bạch y nữ quỷ dần dần hiện lên trước mặt Lưu Hạo Vũ.
Nàng vươn bàn tay tái nhợt, sưng vù, từng chút một tiến gần đến khuôn mặt Lưu Hạo Vũ.
Dưới mái tóc rối bời kia, đôi mắt vô lực rũ xuống, rất nhiều sợi tóc bám chặt lấy đùi Lưu Hạo Vũ.
Đồng thời miệng nàng còn không ngừng nhắc đi nhắc lại:
“Giết bọn hắn…”
Có lẽ việc trưng bày cảnh tượng đó cho Lưu Hạo Vũ xem là để giành lấy sự đồng cảm, nhưng rõ ràng, nàng đã tính toán sai.
Lưu Hạo Vũ thoát khỏi sự ràng buộc của đối phương, đồng thời nhanh chóng lùi về phía sau.
“Dù ngươi có trăm ngàn nỗi oan khuất, nhưng đây không phải là lý do để làm tổn thương người vô tội.”
“Ngươi không hiểu! Ngươi căn bản không hiểu!”
Tiếng nguyền rủa thê lương của nữ quỷ vang lên, lập tức lao về phía Lưu Hạo Vũ.
Lưu Hạo Vũ không chút khách khí, dùng chấn lôi phù ném thẳng vào người nàng.
Theo một tiếng kêu thảm sắc nhọn và đau đớn, con nữ quỷ này biến mất trước mặt Lưu Hạo Vũ.
Nàng chạy rồi.
Lưu Hạo Vũ nhìn oán khí màu đỏ nhạt, dần dần tan biến trên không trung, không khỏi thở dài một tiếng.
Có thể thấy oán khí của nàng tích tụ rốt cuộc sâu đến mức nào.
Mà Lưu Hạo Vũ cũng hiểu sự bất đắc dĩ của đối phương.
Là người bị hại, nàng chết trong kho vũ khí này, thi thể cũng bị người tách rời ném vào hồ chứa nước.
Hóa thành lệ quỷ nàng muốn báo thù, cũng chỉ có thể không ngừng tấn công người qua đường, để đổi lấy thực lực mạnh mẽ hơn và oán khí.
“Bất quá… Oán niệm thật mạnh.”
Nhìn từ biểu hiện của con lệ quỷ này, muốn siêu độ hoặc hàng phục nàng, nhất định phải báo thù cho nàng năm đó trước đã.
Hơn nữa vì quỷ quái cũng không phải đồ đần, nàng đã thấy thực lực của mình, đương nhiên sẽ không còn dám xuất hiện trước mặt mình, lần sau muốn tìm được nàng, vô cùng khó khăn.
So sánh mà nói, mấy tên đàn ông đã giết chết người phụ nữ mặc đồ trắng này, càng là cầm thú không bằng.
Cho nên không bằng ra tay từ bọn chúng, giải quyết bọn chúng tại chỗ, có lẽ oán niệm của con lệ quỷ này cũng có thể hóa giải.
Đến lúc đó cũng có thể siêu độ vãng sinh.
Cho nên nghĩ đến tầng diện này, Lưu Hạo Vũ hướng về phía kho hàng u ám nói:
“Cũng được, ngươi có nỗi oan như thế, ta cũng sẽ giúp ngươi một tay.”
Giọng Lưu Hạo Vũ vô cùng thành khẩn, quỷ hồn cũng không phải là mãnh thú hoàn toàn vô ý thức, nó tự nhiên có thể hiểu rõ ý của Lưu Hạo Vũ.
“Ngươi không có cách nào rời khỏi nơi này, nhưng ta có thể, ta có thể giúp ngươi tìm được mấy tên cầm thú đó, đến lúc đó ta sẽ dẫn ngươi đi xử lý bọn hắn.”
Nghe xong lời của Lưu Hạo Vũ, kho hàng hoàn toàn yên tĩnh trở lại, thời gian trôi qua nửa phút sau, cánh cửa lớn đóng chặt chậm rãi mở ra một khe nhỏ.
Đi tới cánh cửa lớn, Lưu Hạo Vũ quay đầu liếc nhìn, con bạch y nữ quỷ liền bình tĩnh đứng trong kho hàng.
Nàng đưa mắt nhìn Lưu Hạo Vũ, còn người sau trước khi rời đi nói với con lệ quỷ này:
“Một tuần nữa, ngươi cứ ở yên đây, không được hại người.”
Nói rồi Lưu Hạo Vũ liền hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt đối phương.
Chờ đến khi tỉnh hồn lại, Lưu Hạo Vũ đã tới trước chiếc xe MiniVan bị rơi vách núi.
Lúc này trong xe, đã không còn loại vết máu dây dưa như trước.
Chỉ còn lại một chút dấu vết giãy giụa.
Nghĩ đến con lệ quỷ kia cũng đã từ bỏ ý định giết người để tăng cường thực lực của chính nó.
Không ai muốn bị một con lệ quỷ để mắt tới, ngay cả Lưu Hạo Vũ cũng không ngoại lệ.
“Trước tiên nghĩ cách trở về đã.”
Dọc theo con đường nhỏ trong rừng núi một đường leo lên, Lưu Hạo Vũ rất nhanh đã đến ven đường.
Chỉ là không biết vì sao, rõ ràng con bạch y nữ quỷ kia đã buông tha mình, nhưng tại sao dọc theo con đường này, sau lưng còn lúc nào cũng lạnh lẽo?
Lưu Hạo Vũ quay đầu nhìn lại, cũng không nhìn thấy bất kỳ vật gì, nhưng vì cây nến đã cháy trong thời gian dài, bây giờ nó cũng đã hoàn toàn cháy hết.
Lưu Hạo Vũ tự nhiên cũng không có cách nào phán đoán rốt cuộc có con lệ quỷ nào đi theo sau lưng mình hay không.
Nhưng nhìn đoạn đường này cũng không có động tĩnh gì, thì có lẽ đây khả năng cao là ảo giác của mình?
Lưu Hạo Vũ lầm bầm trong lòng hai câu, sau đó liền đứng ở lề đường bắt đầu chờ xe.
Tuy nhiên giữa đêm khuya 3 giờ sáng này, Lưu Hạo Vũ cũng không biết liệu có chiếc xe nào đi qua đây hay không.
Nếu không có, vậy cũng chỉ có thể ở đây đợi đến ban ngày, rồi sau đó gọi một chiếc taxi từ nội thành đến đây.
Trong lúc Lưu Hạo Vũ chờ xe, hắn cũng không phát hiện ra, một nữ quỷ mặc áo đỏ đang theo sát phía sau hắn.
Tuy nhiên khác với những con lệ quỷ đáng sợ đầy oán hận kia, lúc này con nữ quỷ này đang run rẩy đi theo sau lưng Lưu Hạo Vũ, chỉ sợ đánh mất dấu người đàn ông này.
Khuôn mặt Tần Liễu vốn trắng nõn, bây giờ lại bị dọa đến một chút huyết sắc cũng không có.
Lần sau còn muốn đi ra ngoài, mình đúng là đồ ngốc!
Thế giới bên ngoài này cũng quá đáng sợ rồi!
Nàng từ trước đến nay vẫn cảm thấy, gan của mình vẫn còn lớn, bây giờ xem ra…
Chung quy là không sánh bằng người đàn ông gan lớn trước mặt mình.
Hắn đã làm thế nào mà mặt không đổi sắc khi giao tiếp với con nữ quỷ kia vậy?
Trong lúc Tần Liễu suy tính, có lẽ là ông trời đã nể mặt Lưu Hạo Vũ một chút.
Vào lúc hơn 3 giờ sáng này, một chiếc xe trắng đi nhờ, từ nơi không xa chậm rãi lái tới.
Hình như hắn đã phát hiện ra ánh đèn pin, cho nên giảm bớt tốc độ một chút.
Rất nhanh, xe liền dừng lại trước mặt Lưu Hạo Vũ.
Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi hạ cửa kính xe xuống, hướng về phía Lưu Hạo Vũ nói:
“Tiểu huynh đệ, giữa đêm hôm này, là đi câu đêm sao?”
“Đúng vậy, bất quá xe máy của tôi bị hỏng rồi.”
Lưu Hạo Vũ chỉ vào chiếc xe máy sắp thành sắt vụn ven đường nói:
“Cho nên anh là tài xế đi nhờ xe sao? Có thể đưa tôi về nhà không? Chỉ mười mấy cây số thôi, tôi trả hai trăm nghìn.”
“Dễ nói, huynh đệ lên xe lên xe.”
Tài xế đi nhờ xe không ngờ rằng, mình chỉ là tranh thủ lúc đêm về nhà, kết quả giữa đêm khuya lại có thể nhận được một đơn hàng lớn hai trăm nghìn đồng.