Ta...là kẻ chống đối vận mệnh!!!

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Mizuguchi Takafumi

Một câu chuyện lãng mạn, ngọt ngào đầy rung động, bắt đầu từ những chiếc bánh ngọt đã gắn kết chàng trai và cô nàng "thiên sứ tinh nghịch" lại với nhau!

6 5

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

132 601

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

56 629

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

50 417

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

199 3708

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

173 4792

Chương 1 - 01. Ma đạo tái sinh, không ai ngờ đến.

Thiên giới, một thế giới rộng lớn kết nối với vô số phàm giới, là điểm đặt chân của tu sĩ sau khi phi thăng, một nơi đầy rẫy hiểm nguy và cơ duyên, thiên kiêu vô số, quan cảnh đầy hùng vĩ, tráng lệ. Nhưng ngay lúc này, ở cái chốn như trong tranh vẽ ấy lại đầy hoang tàn, chết chóc, gió tanh mưa máu, vạn vật hỗn loạn, nơi này đã trở thành một chiến trường, vô số tu sĩ từ yếu tới mạnh đều ngã xuống, nghiệp lực ngập trời. Ở một khu vực nào đó, một số lượng lớn tu sĩ từ mạnh đến yếu dẫn đầu là sáu cường giả xuất thân từ các gia tộc, môn phái khác nhau, họ đang vây quanh một người, bên trong ánh mắt của các tu sĩ bùng lên ánh lửa của sự giận dữ và thù hận đến thấu xương, họ hận không thể lao lên chém chết kẻ thù ở trước mặt.

- Hừ, Ma đầu!!! Ngươi thân là một cường giả Chuẩn Chí Tôn, đứng trên đỉnh cao của nhân sinh, vậy mà chỉ vì cái mong muốn ít kỷ của mình mà thôi diễn thiên cơ, tàn sát vô số, làm ảnh hưởng đến bố cục của Thiên đạo. Nay, ta và các đạo hữu đã nhận được ý chỉ của Thiên đạo, tập hợp lực lượng đến để tru sát ngươi, đầu hàng đi và ta sẽ cho ngươi một cái chết nhẹ nhàng!!!

Một cường giả dẫn đầu lên tiếng, hắn dáng hình cao gầy, gương mặt bình thường, hắn mặc một bộ thanh bào, tóc được cột thành hình đuôi ngựa, tay phải cầm một cây bút, đó là vũ khí của hắn, tổng thể trông hắn như một thư sinh, phát ngôn đầy hùng hồn và tư thể cầm bút chỉ về phía kẻ thù như thắp lên ngọn lửa bên trong các tu sĩ, ngay khi hắn vừa dứt câu thì đã có vô số tu sĩ hô lên phụ hoạ: - Giết hắn đi!!! | - Ma đầu đáng chết, ma đầu đáng chết!!! | - Tru sát hắn, mang lại sự bình yên cho Thiên giới!!! |

- A di đà phật, thí chủ hãy đầu hàng đi, ta sẽ siêu độ cho ngươi, để ngươi nhận lấy một cái chết ít đau đớn nhất.

Một tên hoà thượng, dáng hình to béo, mặc một bộ trang phục của phật môn, khoác bên ngoài một chiếc áo cà sa được tô điểm bởi những hoa văn hoàng kim, quanh người hắn toả ra vầng hào quang chói lọi, trên tay cầm một cây pháp trượng, là một trong sáu cường giả dẫn đầu, nhìn hắn người ta cứ như nhìn thấy một vị cao tăng đắc đạo không vướng bụi trần, trong giọng điệu của hắn khi lên tiếng có vẻ nhẹ nhàng, nhưng lời nói của hắn lại ẩn chứa sát ý không thể che giấu, nhưng với vầng hào quang kia các tu sĩ cứ u mê như chẳng biết gì.

- Ma đầu, ngươi có bao giờ nghĩ đến ngày hôm nay không? Năm đó, ngươi vì muốn chiếm lấy công pháp của gia tộc ta mà tàn sát hết tất cả tộc nhân của ta, phụ mẫu, phu quân và những người thân yêu của ta đã bị ngươi giết sạch. Nay ta ở nơi này, chính là để báo thù, rửa đi mối hận trong lòng ta!!!

Một nữ tu sĩ lên tiếng lên tiếng với giọng điệu chất vấn, mắt nàng nhíu lại, bên trong đôi mắt đẹp màu đen chứa đựng sự thù hận sâu sắc, nàng mặc một bộ y phục màu tím, tóc được búi gọn lại, trên đầu lại cài một cây trâm màu đen, cộng thêm với gương mặt xinh đẹp làm cho nàng giống như một tiên nữ, vạn người ngước nhìn, nàng cầm trên tay một thanh kiếm, nó đã được rút khỏi vỏ, mũi kiếm chỉ thẳng vào kẻ trước mặt, sẵn sàng lao lên chiến đấu bất kỳ lúc nào.

Về phía kẻ được gọi là Ma đầu kia, bất chấp bản thân đang ở tình thế khó khăn, gương mặt của hắn vẫn trầm lặng như nước, đôi mắt màu đỏ máu của hắn như chứa đựng huyết hải, mái tóc trắng được bung xoã ra, phấp phới theo cơn gió nhẹ, hắn mặc lên người một bộ hắc bào tổng thể hắn trông vô cùng âm u đáng sợ. Nhìn vào các cường giả, hắn chắp tay sau lưng, nhàn nhạt mở miệng nói: - Các ngươi tu tiên, cả đời theo đuổi trường sinh, chính là nghịch thiên mà đi, vậy mà lại để bản thân bị Thiên đạo trói buộc, tùy ý điều khiển, đúng là ngu ngốc.... | Các tu tiên giả xung quanh nghe được lời nói này liền quay quay qua quay lại nhìn nhau, họ không hiểu Ma đầu kia đang nói gì, còn các cường giả nghe thấy lời này của hắn liền nhíu mày: - Hừ, ta sẽ xem đó như là lời trăn trối cuối cùng của ngươi. Các đạo hữu!!! Ma đầu này làm nhiều chuyện đại nghịch bất đạo, thiên địa bất dung, tất cả cùng xông lên, TRU SÁT HẮN!!! | Vị cường giả dáng vẻ thư sinh lớn tiếng nói nhằm hoá giải đi hoang mang của các tu tiên giả, hắn đưa mắt ra hiệu cho các cường giả khác, họ thấy ánh mắt đó ngầm hiểu ý bèn lên tiếng để tiếp thêm sĩ khí cho các tu tiên giả: - Mọi người, để chúng ta có thể đứng ở đây, chúng ta đã bỏ ra cái giá rất lớn mới có được cơ hội vây sát Ma đầu này, đừng bỏ lỡ cơ hội này, tất cả cùng xông lên!!! | Một cường giả mặc bạch bào lớn tiếng nói, hắn gương mặt già nua, râu tóc bạc phơ nhưng phong thái của lão lại cho người ta cảm giác sâu không lường được. Nói rồi lão cùng các cường giả xông lên trước, các tu tiên giả thấy vậy liền lập tức tế ra pháp bảo, kẻ thì xông lên trước, kẻ thì bay lên, từ phía xa sử dụng pháp bảo để tấn công, trên trời dưới đất xuất hiện vô số tia sáng của pháp bảo. Đứng ở giữa vòng vây, Ma đầu thầm thở dài một cái, đưa mắt nhìn lên bầu trời bị che lấp bởi những đám mây đen, ánh mắt hắn loé lên một tia sáng, hắn đột nhiên giơ hai cánh tay ra rồi cười một cách đầy điên dại, vừa cười vừa lên tiếng nói: - Kiếp này ta đã thất bại nhưng...kẻ kế thừa ta, hắn sẽ phá vỡ Thiên đạo gông xiềng, đạt đến điểm cuối của nhân sinh, vĩnh sinh bất tử, chấn động hư không!!! | Vừa nói, trên cơ thể hắn xuất hiện vài vết nứt, bên trong lại toả ra luồng sáng cuồng bạo | Không hay rồi, tất cả nhanh tránh ra, hắn muốn tự bạo, một Chuẩn Chí Tôn tự bạo thì hậu quả không- | Một cường giả dẫn đầu thấy hiện tượng này liền lớn tiếng cảnh báo nhưng đã không kịp nữa, [ ẦM....!!! ] Vụ nổ kinh thiên động địa đến từ sự tư bạo của một Chuẩn Chí Tôn làm cho mặt đất chấn động dữ dội, bầu trời cũng xuất hiện nhiều vết rách không gian, những tu tiên giả lao lên trước đều không kịp tránh né, họ đã bị xoá sổ đến cả tro cũng không còn, những kẻ ở phía xa thì bị sóng xung kích thổi bay nên chỉ bị thương nhẹ, lực lượng chỉ còn lại sáu phần so với ban đầu. Khi vụ nổ kết thúc, nó để lại một cái hố vô cùng sâu, những kẻ sống sót bắt đầu đứng xung quanh miệng hố, kẻ thì cảm thán, kẻ thì mắng mỏ: - Tên này đúng là dứt khoát thật, không muốn bị chúng ta giết chết bèn chọn cách tự bạo sẵn tiện kéo theo người bồi táng cùng, hừ!!! | - Phi, đáng ghét, chết đến nơi rồi mà còn cố kéo chúng ta theo!!! | Các tu sĩ mỗi người một câu khiến cho khu vực này trở nên huyên náo, biểu cảm trên gương mặt họ đa phần đều là tức giận, họ đã bỏ ra cái giá rất lớn để đến được đây vây sát Ma đầu nhưng dù cho hắn đã chết cũng không thể nguôi ngoai đi nỗi oán hận trong lòng họ, vì hắn chết không phải do chính tay họ giết mà là hắn tự bạo mà chết, còn kéo theo vô số người, đến tro cũng không còn. Lúc này, sáu vị cường giả mặc dù lao lên trước nhất, lãnh chịu vụ nổ tự bạo gần nhất nhưng ai cũng có thủ đoạn bảo mệnh nên chỉ bị thương nhẹ, sáu người đứng thành một vòng tròn giữ khoảng cách nhìn nhau, trên gương mặt người nào người nấy đều biểu lộ những biểu cảm phức tạp.

- A di đà phật, thật không ngờ hắn lại dứt khoát như vậy, đúng là không nên dồn người khác vào bước đừng cùng mà, haizzz...

- Thật là hận không thể một kiếm đoạt mạng ngươi, nhưng ngươi cũng thật dứt khoát, tự bạo luôn cả thần hồn của mình, bây giờ ngươi vĩnh viễn không thể luân hồi nữa, haha...

Vị hoà thượng và nữ tử lên tiếng, người thì thở dài, người thì ngửa mặt lên trời vừa cười vừa khóc, biểu cảm trên gương mặt biến đổi liên tục, các cường giả nhìn một màn này cũng không biểu lộ gì quá nhiều, chỉ liếc mắt một cái rồi không quan tâm nữa, nhìn khung cảnh Thiên giới hiện tại, có người tặc lưỡi nói với giọng điệu mệt mỏi: - Chậc chậc, lần đại kiếp này coi như đã kết thúc rồi, nhưng hậu quả để lại quá nhiều, để cải tạo lại một Thiên giới huy hoàng như trước chắc phải tốn kha khá thời gian đấy!!! | Một cường giả mặc lam bào lên tiếng, hắn gương mặt bình thường, dáng hình cao, đôi mắt lúc nào cũng nheo lại, mái tóc đen dài, trên đầu đội một cái quan màu đen, toả ra ánh sáng mập mờ, trên tay phải lơ lửng một pháp bảo có hình lưỡng nghi, bao bọc xung quanh là một viền vàng được khắc nhiều ký tự tối nghĩa khó hiểu trông vô cùng đặc biệt, dáng vẻ của hắn trông như một đạo sĩ nhưng lại toả ra sự áp bức mạnh mẽ. Hắn lên tiếng làm cho các cường giả cũng phải thở dài một hơi, bởi vì Thiên giới hiện tại không khác gì cõi u minh, hoang tàn, đổ nát, gió tanh mưa máu, nghiệp lực ngập trời, đây chính là đại kiếp của Thiên giới, đại kiếp kết thúc, trách nhiệm của họ ngay lúc này chính là cải tạo lại cả cái Thiên giới này, có vẻ sẽ mất hơn vạn năm mới khôi phục lại bình thường, không thể khôi phục lại như thời kỳ đỉnh cao nữa: - Nhưng mà dù sao thì đại kiếp đã kết thúc, chúng ta cũng nhận được lợi ích không nhỏ, chúng ta nên vui mừng mới phải chứ!!! | Vị cường giả cuối cùng lên tiếng, giọng điệu vui vẻ, hắn mặt một bộ giáp khắc hình đầu kì lân ở hai vai, giữa bộ giáp thì đắp lên những chiếc vảy đen bóng, đầu đội một chiếc mũ đen để lộ ra gương mặt, gương mặt của cường giả này giống như một người đàn ông trung niên, râu tóc đen xen lẫn vài sợi bạc trắng, đôi mắt đen nhỏ, trên tay cầm một một thanh đao, phát ra sức mạnh kinh người, dáng vẻ của hắn trông như một vị đại tướng chinh chiến trên sa trường. Nghe hắn nói vậy thần sắc của các cường giả thả lỏng đi không ít, vị cường giả mặc bạch bào nhìn lên trời ngẫm nghĩ: - Ta đã kẹt ở cảnh giới Chuẩn Chí Tôn đã lâu, ngay lúc này tiêu diệt kẻ thù lập được đại công, ta sẽ nhận được công đức vô lượng, chắc chắn có thể đột phá cảnh giới cao hơn!!! | Lão nghĩ vậy cười thầm trong lòng, các cường giả khác không để ý đến biểu hiện của lão mà tập trung suy nghĩ, biểu cảm ai nấy đều vui vẻ, giống như đã quên đi khung cảnh xung quanh: - Các đạo hữu, chúng ta tách nhau tại đây đi, ta có việc bận, xin được phép đi trước. | Cường giả mặc bạch bào lên tiếng, vừa dứt câu liền biến mất ngay tại chỗ: - Được rồi, tất cả chúng ta tách nhau tại đây, cáo từ. | - Cáo từ | - Cáo từ.....| Cứ như vậy các cường giả biến mất ngay tại chỗ.

Phàm giới, ở một khu vực núi non trùng điệp, cây cỏ um tùm, ở một ngọn núi không có gì nổi bật, sâu bên trong lại có một mật động, được thắp sáng bằng vài viên dạ minh châu, dẫn đến một căn phòng rộng lớn, xung quanh căn phòng chất đầy những bộ xương, vết máu đã khô bám đầy tường và sàn, ở giữa căn phòng có một chiếc kén lớn màu trắng liên tục phát ra ánh sáng đỏ chớp tắt liên tục từ bên trong, theo sự chớp tắt từ chiếc kén phát ra âm thanh như tiếng tim đập. Một lúc sau, chiếc kén bị phá đục một lỗ từ bên trong, lộ ra một cánh tay dính đầy máu, cánh tay bên trong vung mạnh một cái, chiếc kén đã bị xé toạc, máu bắn ra khắp nơi, bước ra từ bên trong chính là một cậu bé dáng dấp tầm khoảng 15 tuổi đang khoả thân, trên người cậu bé dính đầy máu trông vô cùng kinh dị. Đột nhiên những dòng máu trên cơ thể cậu bé từ từ chảy xuống, để lộ một cơ thể trắng noãn, mái tóc đen dài, gương mặt anh tuấn, cậu bé từ từ mở mắt ra, đôi mắt cậu bé có một màu đen sâu thẳm như chứa đựng bóng tối bên trong, nhìn vào đôi bàn tay của mình, khoé miệng cậu bé nở một nụ cười, tuy cười nhưng khi nhìn vào đôi mắt đen ấy lại mang cho người ta cảm giác âm u đáng sợ.

 - Sau hơn vạn năm, cuối cùng thì cũng đã tái sinh, ta đã trở lại rồi đây Thiên đạo, ta rất mong chờ khi gặp mặt ngươi trực tiếp đấy, không biết ngươi sẽ có biểu cảm gì....

Cậu bé vừa nhìn lên trần nhà vừa lẩm bẩm, đúng vậy, cậu bé chính là kẻ đã đã thôi diễn thiên cơ, tàn sát vô số, ảnh hưởng đến bố cục của Thiên đạo dẫn đến bị chính đạo liên hợp vây sát buộc phải tự bạo để thoát thân, đôi mắt màu đen vốn đã tối, khi nói xong lời vừa rồi càng trở nên âm u hơn, nhìn xung quanh căn phòng, hắn mặt không biểu hiện chút cảm xúc nào, chỉ nhìn vào một bức tường sạch sẽ đến lạ rồi vừa bước đến vừa suy ngẫm, đến nơi hắn đặt tay lên bức tường, nhấn vào một khối đá, khối đá bị đẩy vào trong, kích hoạt cơ quan mở ra một cánh cửa trên tường, hắn thấy vậy liền bước vào bên trong, bên trong căn phòng chỉ chứa hai thứ, một chiếc nhẫn ngọc và một cái lư cao bằng nửa người của hắn, bên trong chứa đầy máu tươi, hắn bước tới lấy chiếc nhẫn đeo lên tay trái, xong xuôi thì ngồi xếp bằng trước cái lư, đôi mắt nhắm nghiền suy tư: - Ta kiếp trước chỉ là một sinh viên đại học ở Trái Đất, nhờ cơ duyên xảo hợp mới đến được thế giới này, bước vào con đường tu tiên, nhưng tư chất của ta khi đó lại vô cùng thấp, phải mạo hiểm tính mạng để tranh đoạt cơ duyên, nguy cơ trùng trùng, từ đó ta mới có thể phát triển nhanh chóng. Tiến lên Thiên giới, ta biết đến sự tồn tại của những kẻ liên tục có cơ duyên nghịch thiên gọi là thiên mệnh chi tử, cảm nhận được sự nguy hiểm từ chúng, ta tìm đến công pháp của thuật sĩ, những kẻ có thể nhìn thấu, làm giả thiên cơ, chơi đùa với khí vận, nhằm đối phó với chúng, ai ngờ khi nhìn thấy thiên cơ, ta biết được ý định bí mật của Thiên đạo, làm Thiên đạo nổi giận, từ đó ta bị truy sát khắp nơi, biết bản thân khó mà giữ mạng, ta bèn tạo ra một [ Ma thai ], gieo thần hồn của mình vào đó, thiết lập trận pháp che giấu thiên cơ, tránh bị Thiên đạo phát hiện, sau đó ta bố trí thêm nhiều mật động ở khắp nơi chuẩn bị cho sau này, rồi cố tình bại lộ bản thân dẫn đến bị liên minh chính đạo liên hợp vây sát, tự bạo giả chết, chờ đợi hơn vạn năm để tái sinh, bắt đầu từ con số không. | Hắn vừa hồi tưởng quá khứ vừa vận chuyển linh lực bên trong linh mạch của cơ thể: - Bình thường, một người có tư chất tu luyện sẽ mở ra linh mạch vào năm 17 tuổi, bất kể đó là tư chất gì thì điều này là không thể thay đổi, nhưng cái cơ thể này lại đặc biệt hơn cả, nó là [ Ma thai ] do ta tạo ra, linh mạch đã được khai thông sẵn, nuôi dưỡng hơn vạn năm để ta có thể nhập xác tái sinh, đó là lý do tại sao dù cho cơ thể này có dáng dấp của một đứa trẻ 15 tuổi nhưng linh mạch lại được mở ra... | Nghĩ đoạn, hắn tập trung vận chuyển linh lực khắp cơ thể, quanh người hắn liên tục phát ra linh lực màu tím đen, vô cùng quỷ dị, chợt hắn đứng dậy, đưa tay về phía cái lư máu, hắn niệm một chữ: - Nuốt... | Ngay lập tức, máu ở trong lư bị hút vào trong lòng bàn tay hắn, tốc độ vô cùng nhanh, sau một lúc thì cái lư đã cạn khô không soát lại thứ gì, sau khi xong việc hắn lập tức ngồi xuống một lần nữa chuyển hoá dòng máu thành linh lực rót vào trong linh mạch, luồng linh lực màu tím đen dần bao phủ cơ thể hắn rồi bị hút ngược lại vào trong cơ thể hắn.

- [ Ám Dạ ma công ] nhập môn thành công, cảnh giới Nhục Thể nhất tầng!!! | Nhanh chóng, hắn ổn định lại cảnh giới của mình. Vừa xong, hắn nhìn vào lòng bàn tay thầm nghĩ: - [ Ám Dạ ma công ], là ma công do chính ta sáng tạo ra, nó là tổng hợp từ nhiều loại công pháp của nhiều đạo khác nhau, chắt bỏ phần thừa chỉ giữ lại phần tinh túy tổng hợp thành loại ma công này, một trong số những công pháp tạo nên nó chính là [ Hấp Huyết ma công ], hấp thụ máu tươi chuyển hoá thành linh lực, gia tăng cảnh giới một cách nhanh chóng nhưng nhược điểm đó là khiến khí huyết hỗn loạn, ảnh hưởng xấu đến cơ thể, hộc máu liên tục nhưng nhược điểm đó đã bị công pháp khác áp vào loại bỏ đi nhược điểm này. Công pháp này đến từ một ma tông ở thượng giới, tên là Huyết Ma thần giáo, trong một lần bị chính đạo vây công, ta đã nhân cơ hội thâm nhập và cuỗm sạch tàng bảo các của chúng rồi chuồn đi, ha....

Nghĩ đến đó hắn chỉ cười nhạt một tiếng, thu cái lư vào nhẫn ngọc rồi rời khỏi đó. Bước ra căn phòng nơi đặt cái kén, hắn nhìn một lát rồi rời đi, tiện tay ném một ngọn hắc hoả vào trong phòng, đi đến bức tường phía trước, hắn khởi động trận văn ẩn ở đó rồi đột nhiên biến mất không một dấu vết, còn căn phòng thì bị hắc hoả thiêu cháy dữ dội. Ở bên ngoài, hắn đứng dưới chân núi, quần áo không biết đã mặc từ khi nào, bộ quần áo màu đen xám bình thường không có gì nổi bật, hắn vừa bước đi trên lối mòn phía trước vừa ngắm cảnh vật nơi đây, lúc này đang là sáng sớm, sương đọng lại trên những tán lá, cơn gió buốt thổi qua khiến mái tóc màu đen của hắn tung bay, cảnh tượng vô cùng tĩnh lặng và yên bình.