Solo: Loli666
===============================
Là người đứng ngoài hạng 100 trên ngai vàng, giá trị của Wallace chỉ mập mờ ở mức là thành viên hoàng tộc.
Khả năng của cậu thấp hơn mức trung bình. Chúng chỉ được đánh giá vào khoảng 40/100 điểm, không xuất sắc nhưng cũng chẳng đến mức thất bại.
“Huu—Vậy Liam, cậu muốn tôi mở tiệc mỗi ngày? Thế để tôi nói thẳng luôn nhé, đó là chuyện bất khả thi.
Khi Wallace tuyên bố như thế thì lãnh ngay một đòn từ Liam.
“Cái quái gì thế!? Đau đấy!”
“Nghe rõ đây, Wallace. Ta đang cực kỳ bận. Vì thời cơ này, ta còn phải triệu tập cả một người chỉ chơi bời suốt ngày như Eulisia đấy.”
“Thời cơ? Cậu có đang nhầm lẫn với từ ‘tai họa’ không thế?”
“Không, nó chính là thời cơ. Ta có Nữ thần may mắn ban phước cho mà.”
Cậu ta đang nói cái gì vậy?
Dù vô cùng hoài nghi, Wallace vẫn không dám chống lại lệnh từ người hỗ trợ của cậu.
“Liam, cậu nên tự mình tổ chức đi.”
“Có rất nhiều việc đang xảy ra. Cứ nghe ta và chuẩn bị tiệc đi. Mà sẽ nhàn chán nếu chúng cứ lặp lại nên cố mà nghĩ ra thứ gì đó thú vị nhé.”
Yêu cầu vô lý của Liam khiến Wallace đau đầu.
“Cậu bắt tôi nghĩ ra ý tưởng hay ho cho bữa tiệc diễn ra mỗi ngày? Hãy cứ lẳng lặng làm qua loa thôi.”
“—Wallace, ta có tiêu chuẩn riêng khi dự tiệc. Đốt cháy giai đoạn là không thể chấp nhận. Ta sẽ cho cậu nhân lực và tiền nên cứ làm đi.”
Tên này đúng là tệ không ai bằng.
Wallace nghĩ vậy nhưng quyết định không nói ra.
Quả thực Liam đang bận rộn.
Ở một mức nào đấy, Wallace ấn tượng trước việc Liam vẫn muốn mở tiệc dù bù đầu như thế.
“Ừ thì, tôi sẽ cố hết sức nhưng đừng kỳ vọng quá. Mà tại sao cậu lại không tự làm?”
“Nếu làm hết thì còn gì vui khi tham dự nữa.”
Về cơ bản, Liam đang nói rằng sẽ chẳng còn bất ngờ nếu là người chuẩn bị.
Wallace cũng sẽ phải lo xem những người khác có trải nghiệm tốt hay không.
Suy nghĩ ích kỷ quá đấy, Wallce thầm nghĩ.
(Mình muốn được nhàn rỗi hơn nhưng đành chịu vậy—Chọc tức người hỗ trợ không phải là quyết định khôn ngoan. Mình chỉ sẽ bỏ ra công sức vừa đủ để có gì sau này viện cớ.)
***
Những hành động của Liam đang gây náo động phòng họp của Phe Calvin.
“Hắn sẽ không tham gia lực lượng chiến đấu!?”
“Chạy trốn ư?”
“Không phải, hắn đã điều động những hiệp sĩ được cho là cánh tay phải. Dường như, Hoàng tử Cleo cũng được bảo vệ bởi các tinh anh của hắn. Từ những gì tôi nhớ—người đó tên Klaus, một hiệp sĩ đã hộ tống Liam suốt phần lớn thời gian ở Thủ đô.”
“Anh ta hẳn là thuộc hạ thân cận của Liam?”
“Bởi Liam đã điều động cả thân cận, tôi không nghĩ hắn sẽ bỏ rơi Phe Cleo. Nhưng—”
Tuy Cleo sẽ lãnh vị trí Tổng tư lệnh nhưng mọi người tin rằng Liam mới là người thực sự cầm quyền.
Tuy nhiên, mới đây lại có thông báo rằng Liam sẽ ở lại Thủ đô.
Calvin cười tự mãn.
“—Chúng ta thắng rồi.”
“Điện hạ?”
“Tin đồn về việc Liam hèn hạ rút lui sẽ lan rộng. À không, nên nói là ta sẽ làm nó lan rộng. Kể cả trận chiến có giành thắng lợi thì danh tiếng của Liam cũng sẽ tan tành.”
Quý tộc Phe Calvin cũng đồng tình nhưng họ vẫn còn lo lắng về vấn đề khác.
“Đại hoàng tử điện hạ, lẽ nào Liam không có tính toán gì khi ở lại Thủ đô? Sau khi tuyên bố danh sách tham chiến, hắn liên tục tổ chức tiệc tùng ngày qua ngày mà mặc kệ tất cả.”
Calvin cũng bận tâm về việc này, nhưng lại chẳng tìm thấy khả năng nào để Liam lật ngược được tình thế.
Liam đã tự đi sai đường.
“Ta cũng bận tâm về chuyện đó, nhưng sự thật thì cậu ta đã quyết định sai lầm. Không cần biết có làm gì tiếp, danh tiếng của Liam-kun sẽ bị tổn hại. Sau cùng, mọi người sẽ nghĩ cậu ta đã bỏ chạy mà không chiến đấu. Thật đáng tiếc, cậu ta đã đánh mất cơ hội để ra tay.”
Ở lại Thủ đô trong khi thuộc hạ phải lao đầu ra chiến trường.
Liệu người khác sẽ nghĩ ra sao?
—‘Liam đã cúp đuôi khỏi trận chiến.’
Bao công sức mà Liam bỏ ra giờ đã chẳng còn ý nghĩa.
Dù có mặt ngoài đó là không cần thiết nhưng mọi người sẽ nghĩ Liam là tên hèn hạ.
Tuy Calvin cũng chối bỏ trách nhiệm giống thế nhưng đó là trước khi danh tính của Tổng tư lệnh được công bố.
Anh ta có thể đưa ra đủ lý do cần thiết, đồng thời phe phái cũng đã hỗ trợ bằng cách chuyển hướng dư luận sang Liam.
“—Chúng ta đã bỏ nhiều công sức như vậy. Thật là một kết thúc đáng thất vọng.”
“Vẫn chưa xong đâu nên đừng hạ thấp cảnh giác. Cơ hội của Liam-kun có lẽ đã hết nhưng việc cậu ta còn sống vẫn là vấn đề.”
Kể cả có mất đi danh tiếng, sự tồn tại của Liam vẫn là một mối quan ngại.
Dạo gần đây, Liam đã đi thực tập tại một vùng quê hẻo lánh bị dính tham nhũng. Cậu đã tích cực thanh lọc và xóa bỏ những viên chức suy đồi trong thời gian ở đó.
Không chỉ tài giỏi, Liam còn là người có tinh thần quý tộc mạnh mẽ—vì vậy, Calvin chắc rằng cậu sẽ còn là chướng ngại trong tương lai.
“—Chúng ta sẽ nghiền nát cậu ta bằng những thứ đã được chuẩn bị.”
Calvin tự tin vào chiến thắng. Nhưng bởi Liam là người đã đánh bại Linus nên anh ta muốn tiêu diệt cậu ngay khi có thể.
Mù quáng bởi điều đó, Calvin đã trở nên bất cẩn.
***
-Tại nơi tổ chức tiệc-
Những quý tộc tham gia hoàn toàn bị ấn tượng.
Tranh nghệ thuật, tượng đá được mang ra. Đây là một bữa tiệc buffet đứng, đồng thời là một cơ hội cho các nghệ sĩ triển vọng trưng bày tác phẩm mới của mình.
“Ôi chao, thật là tuyệt vời.”
“Tôi rất muốn có được nó đấy.”
“Tôi đã đặt trước cái ở đằng kia. Đã một thời gian rồi tôi chưa dự tiệc, quả là thú vị. Những bữa tiệc trước đây quá kỳ quái để tôi có thể tận hưởng.”
Phòng tiệc nhộn nhịp với sự phấn khích.
Nếu nhìn vào thì không có vẻ gì tôi là người tổ chức, nhưng ai cũng biết rằng tôi có liên quan.
Như một cơ hội để thể hiện sức mạnh tài chính của mình, tôi còn gọi vài quý tộc tương lai tới.
Nói cách khác, hầu hết người tham gia đều là quý tộc thuộc phe Cleo hoặc có quan hệ thân thiết với họ.
Khi đang trò chuyện với Rosetta và quý tộc gần đó, tôi nhìn thấy Kurt trong bộ quân phục đến dự tiệc thay cho Nam tước Exner.
Kurt vẫy tay về phía tôi.
Nhận ra điều đó, quý tộc ở quanh chủ động xin phép rời đi.
“Liam!”
Kế bên cạnh cậu ấy là Công chúa Cecilia, chị của Cleo, nay đã đính hôn với Kurt.
Rosetta bắt đầu nói chuyện với công chúa ngay khi Kurt tiến lại gần.
Đồng thời, tôi với cậu ấy cũng lên tiếng.
“Chúng ta cuối cùng cũng gặp lại. Tình hình bên quân đội sao rồi?”
Kurt đã cao hơn một chút và cũng trưởng thành phần nào.
“Thật lòng thì khá khó khăn nhưng tớ đoán cũng không đến nỗi? Lối sống nghiêm khắc hợp với tớ hơn là làm viên chức tại Thủ đô.”
“Cậu được bổ nhiệm vào lực lượng phòng vệ tại Thủ đô, đúng chứ?”
“Tớ nghĩ mình sẽ được chuyển sang bộ phận hậu cần sớm thôi. Tiếp đến là đội tuần tra, tớ nghĩ thế?”
“Nếu muốn vào hạm đội chính quy thì cậu có muốn ta giới thiệu cho không? Cedric đã thăng lên Trung tướng, hạm đội của anh ta sẽ dễ dàng sai khiến hơn.”
Nhờ được tôi chống lưng, Cedric đã thăng chức. Tôi đã khiến anh ta phải làm việc không ngừng nghỉ để được mọi người công nhận nên thành tích của Cedric còn hơn cả đủ.
Trông cũng tội mà thôi cũng kệ.
“Có vẻ Liam chẳng thay đổi gì nhỉ. Nếu vậy thì tớ có thể chấp nhận lời đề nghị đó chứ?”
“Cứ để cho ta.”
Nhìn Kurt mỉm cười hạnh phúc, có thể dễ dàng bảo rằng cậu là hậu duệ của chúa tể độc ác.
Quả đúng là con trai của Nam tước Exner.
Người đứng đằng sau Rosetta, Ciel thì hoàn toàn ngược lại.
Cô nhìn vào người anh của mình với ánh mắt chán ghét. Và để trêu chọc, tôi nhắc đến Ciel ngay trong cuộc nói chuyện với Kurt.
“Kurt, có vẻ Ciel muốn có điều muốn nói với cậu kìa.”
“Oh, vậy sao? Ciel, trông em vẫn đang làm tốt nhỉ.”
Thấy nụ cười của anh trai, Ciel trưng ra một biểu cảm thất vọng. Tuy vậy, cô nhanh chóng nặn lên một nụ cười và lịch sự đáp lại.
“Vâng. Bá tước và Tiểu thư Rosetta đối xử với em rất tốt.”
“Thật mừng khi nghe vậy. Huh? Liam mua cho em bộ đồ đó sao?”
Kurt để ý tới trang phục mới của cô em gái.
Tôi sẽ khoe khoang nó với cậu ấy để khiến Ciel khó chịu hơn nữa.
Tôi biết rõ rằng cô ta không hề thích việc đó.
“Phải, ta đã thuê nhiều nhà thiết kế tài năng ở Thủ đô để làm chúng. Tổng cổng là—khoảng 60 bộ nếu ta nhớ không nhầm.”
Miễn là chuỗi tiệc tùng này còn tiếp diễn, cô ta sẽ phải mặc bộ váy mới mỗi ngày.
Hơn nữa, không bộ nào sẽ được mặc đến lần thứ hai.
Quả là một cách lãng phí nhuốm đầy sự ác ma.
“Liam quả là tuyệt vời.”
Rosetta, người đang nói chuyện riêng với Công chúa Cecilia, nhảy xía miệng vào.
“Darling phung phí quá. Thật lòng, em muốn được giữ lại những bộ mà mình thấy thích.”
—Bởi lớn lên trong một gia đình nghèo khó, Rosetta đã hình thành thói quen xấu là luôn bảo quản giữ gìn quá mức.
Quý trọng đồ đạc?
Cô không nhận ra bản thân đang là hôn thê của một chúa tể độc ác sao?
“Ta có thể yêu cầu bao nhiêu bộ mà cô muốn.”
“Darling, sao không giữ lại một vài chiếc đi?”
Giữa chừng cuộc nói chuyện, vài đứa trẻ quý tộc bước tới chỗ chúng tôi.
Trong số những người tham gia đều có mối quan hệ với giới quý tộc thuộc phe Cleo.
Nó giống như đang nói với kẻ thù của chúng tôi rằng, ‘Bọn ta ở đây nè!’
Đồng thời, việc này cũng giúp an ủi những quý tộc phải ra chiến trường.
Tôi thể hiện rằng gia đình của họ đang được chăm sóc tốt.
“Tiểu thư Rosetta, bộ váy của người trông rực rỡ quá ạ.”
Những cô gái tiến tới đều đang mặc những chiếc váy mang tính chất gặp gỡ xã giao.
Tất nhiên, vài người không hứng thú với chủ đề này.
“Ara, cảm ơn em.”
“Em có thể hỏi người mua chúng ở đâu được không?”
“Nó được đặt làm riêng.”
“V-vậy ạ?”
Những người ở gần đó quay sang nhìn đứa trẻ đã lên tiếng hỏi.
“Chẳng phải chúng phải được đặt làm riêng sao?”
“Con bé đó từ vùng quê mới lên à?”
“—Mấy bộ váy được bày bán chẳng hợp mốt gì cả. Có một nhà thiết kế riêng là điều cần thiết.”
—Con gái thật đáng sợ, kể cả khi vẫn còn trẻ.
Rosetta dịu dàng nói với đứa trẻ đang chán nản.
“Không cần quá bận lòng tới lời nói của họ đâu.”
Nhận thấy cô bé sắp bật khóc, một người quen từ gia đình đứa trẻ vội bước tới.
Anh ta trông có chút hoảng loạn.
“X-xin thứ lỗi, Liam-dono —nào các em, quay lại chỗ gia đình mình đi.”
“““Vâng~”””
Sau khi những đứa trẻ còn lại rời đi, anh ở lại và liên tục xin lỗi.
Ừ thì, tôi vốn đến từ vùng biên giới còn Rosetta trước kia thì quá nghèo để đặt may trang phục. Có vẻ anh ta nghĩ rằng những lời nói ngây thơ của đứa trẻ đã xúc phạm chúng tôi.
“Không sao.”
Nhắc lại lần nữa, những người ở đây đều thuộc về Phe Cleo.
Tôi nên giải quyết chuyện này với sự chu đáo.
Và rồi, tôi nói với đứa trẻ đang khóc kia.
“Không cần phải khóc như thế. Nếu muốn, ta sẽ đặt cho em một bộ. Em có sẵn lòng mặc nó và tham gia vào những bữa tiệc trong tương lai của ta chứ?”
Đứa trẻ vui sướng đồng ý.
Tuyệt! Giờ thì cô bé sẽ không thể từ chối dự tiệc vì bị tổn thương được nữa.
Người thân của đứa trẻ bày tỏ sự biết ơn và rời đi cùng nhau.
Nhìn cảnh tượng vừa rồi, Kurt mỉm cười và nói với công chúa Cecilia.
“Liam lúc nào cũng tốt bụng với người khác.”
“Quả thực là vậy.”
Anh chàng này—cậu ấy đang vô cùng xuất sắc vẽ ra hình tượng tốt về tôi với Công chúa.
Đúng như tôi nghĩ, Kurt vô cùng xứng làm một chúa tể độc ác.
Tôi mỉm cười về phía Ciel, người đang nhìn tôi đầy ngờ vực khiến cô ta phải vội quay đi.
Thật là một cô gái thú vị.
Tôi nhất định sẽ tiếp tục trêu chọc cô ta trong tương lai.
Bỗng, Rosetta cảm ơn tôi.
“Cảm ơn anh, Darling.”
“Ta không làm gì để đáng được cảm ơn cả.”
Vì sao cô lại làm thế?
Tôi chẳng làm gì cho cô đâu, biết chứ?
Tuy nhiên, chúng tôi sẽ tiếp tục tiệc tùng không ngưng nghỉ—giờ tôi hiểu rằng Wallace có tài năng đáng kinh ngạc trong việc tổ chức sự kiện. Dù đã tham gia mọi bữa tiệc nhưng tôi vẫn chưa hề cảm thấy mệt tí nào.
***
Bên ngoài phòng tiệc, Kukuri và cấp dưới triệt hạ một nhóm vũ trang đã đột kích bất thành.
Những cái xác đổ gục xuống tại một con hẻm và dần chìm xuống đất mà biến mất mãi mãi.
Kukuri cười thầm.
“—Các người cuối cùng cũng chịu xuất hiện.”
Một chiếc shuriken phóng về phía Kukuri. Khi anh đánh bật nó đi, thứ ám khí bốc cháy rồi biến mất.
Cấp dưới của anh cũng lần lượt xuất hiện với chiếc áo choàng đen và mặt nạ.
Đáp lại, hắc hỏa xuất hiện và biến thành những Ninja.
Bọn họ đã thủ sẵn vũ khí trên tay.
“—Giết.”
Với tiếng thì thầm từ một người, tất cả lao tới.
Trận chiến nổ ra bên trong một cái ngõ chật hẹp.
Hai Ninja tiến hành phục kích Kukuri nhưng lại dễ dàng bị cắt hạ.
Họ hóa thành ngọn lửa và định biến mất.
Song, Kukuri bình tĩnh đưa tay tới nắm lấy phần lõi ẩn bên trong ngọn lửa rồi nghiền nát nó. Đám ninja còn lại thấy vậy đều sửng sốt. Họ tỏ ra lo lắng và đề phòng Kukuri, người đã nhìn thấu bí mật của họ.
“Thật hoài niệm làm sao. Tổ chức các ngươi đã khiến bọn ta gặp rắc rối trong quá khứ. Nhưng cũng đừng nên bất ngờ như thế. Người tiền nhiệm của ngươi sẽ không bao giờ làm vậy nếu chỉ ở mức độ này thôi đâu.”
“—Ngươi là ai?”
“Hân hạnh gặp mặt—và cũng lâu rồi nhỉ. Bọn ta từng được biết tới là ‘Ảnh Hội’ phục vụ cho Đế Quốc trong bóng tối. À mà, đó chỉ là cái tên do những kẻ khác gọi bọn ta thôi.”
Nghe vậy, các ninja quyết định rút lui vì thấy bản thân đang gặp bất lợi.
Kukuri phóng ra những chiếc đinh từ cái bóng, phá hủy lõi của đối phương mà không cho chúng chạy thoát.
Sau đấy, cấp dưới của anh dần chìm xuống mặt đất.
Chỉ còn Kukuri ở lại và tuyên bố với kẻ đang lẩn trốn để quan sát.
“Hai nghìn năm. Bọn ta đã đợi chừng đó thời gian vì thời khắc này. Bọn ta ở đây để báo thù. Nói lại với chủ nhân của ngươi— nếu muốn trách thì đi mà hận những kẻ tiền nhiệm vì việc chúng đã làm.”
Nói rồi, Kukuri cũng biến mất vào trong bóng tối.
***
“Wallace!”
“Liam, —tôi—tôi thấy sợ hãi trước tài năng của chính mình!”
Mang bộ vét dự tiệc có phần luộm thuộm, Liam tới chỗ Wallace để khen ngợi vì đã hoàn thành xuất sắc công việc.
Mới rời khỏi bữa tiệc, Rosetta trông có hơi mệt mỏi nên Ciel đã đi chuẩn bị đồ uống cho cô. Khi làm thế, Ciel đánh mắt tới để nghe ngóng cuộc nói chuyện giữa Liam và Wallace.
“Ta cứ tưởng cậu chỉ là một con đĩa thừa hãi, nhưng lần này quả là bất ngờ đấy! Những bữa tiệc thực sự rất sôi động!”
“Tổn thương đấy nhé. Mà dù sao cũng cảm ơn. Tôi không biết bản thân lại có tài trong khoản này.”
Wallace đã lên kế hoạch cho bữa tiệc mỗi ngày và chúng được đón nhận một cách nồng nhiệt.
Đây là một khám phá bất ngờ.
(Thông thường, đó sẽ được coi là một tài năng vô dụng.)
Họ đã bỏ ra một số tiền lớn để mở tiệc liên tục. Ngược lại, Liam đã có một khoảng thời gian vui vẻ.
Rosetta thì cảm thấy kiệt sức khi luôn phải lo lắng đến những chuyện khác trong lúc dự tiệc.
“Tiểu thư Rosetta, người có muốn nghỉ vào ngày mai không?”
Khi Ciel lo lắng hỏi thì cô chỉ lắc đầu.
“Ciel, chúng ta không thể làm thế. Một trong những lý do khiến Darling gọi mọi người lại và tổ chức tiệc là để bảo vệ gia đình của các quý tộc đang ở ngoài chiến trường.”
(Chị ấy nói không sai, nhưng nhìn Liam mà xem…)
Tuy Ciel còn nghi ngờ về mục đích của cậu nhưng quả thực, Liam đang gián tiếp bảo vệ cho các gia đình quý tộc.
Cậu thậm chí còn gọi cả những ai đang sống gần biên giới.
Với những quý tộc đang tham chiến, gia đình của họ đang được bảo vệ bởi một người có thể đánh bại cả Kiếm thánh.
“—Chẳng phải cứ để Bá tước tham chiến sẽ tốt hơn sao?”
“Em nói phải. Thông thường, người thân quý tộc sẽ được gửi tới Lãnh địa Banfield để được bảo vệ. Nhưng tiếc thay, ở đó đang diễn ra biểu tình.”
“Một cuộc biểu tình vì ‘phần dưới’ của lãnh chúa…nó còn tệ hơn cả những gì lãnh địa Exner đã trải qua.”
Dù quy mô biểu tình cực kỳ lớn, nhưng chưa đến một phần mười là vì muốn dân chủ hóa bộ máy cai trị. Nhóm đó chỉ chiếm thiểu số.
Phần lớn sự náo loạn đến từ việc Liam vẫn chưa có con để kế nhiệm gia tộc.
Tóm lại, họ đang đòi có người để nối dõi Liam.
(Cha mình cũng nổi tiếng đến mức người dân bạo loạn chỉ vì ảnh khỏa thân của ông được tung ra. Nhưng thế này còn tệ hơn cả thế.)
Đơn kiến nghị được viết bởi các hầu nữ đang làm việc trong dinh thự. Liam chưa từng ngủ với ai nên giống như họ đang nói rằng: “Chúng em sẵn sàng bất cứ khi nào người muốn! Hãy đến đây đi nào~~!”
Về cơ bản, họ đang bật đèn xanh cho Liam.
(Chẳng có gì tốt đẹp khi làm quý tộc. Ừ thì, mình có thể nói vậy bởi bản thân cũng là một trong số đó. Bởi người dân chỉ đang làm ầm lên vì một thứ nhỏ nhặt nên mình đoán nó cũng tương đối yên bình?)
Còn Liam và Wallace thì đang vui vẻ.
“Ta sẽ mong chờ vào bữa tiệc tiếp theo!”
“Phải đó! Tôi cũng rất tự tin vào nó đấy!”
“Tuyệt vời! À mà, ta muốn cậu tổ chức một bữa ‘Tiệc xô’ như một cú hạ màn hoành tráng!”
“—Xin lỗi, cái đó thì quá sức với tôi rồi.”
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
Nghe quen không :)))