Succubus-san no Isekai Seikatsu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1293

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 3: Những thứ cần được xác nhận

Bây giờ…Xem trạng thái của mình cái nào.

“Aaah~~…aah~~ahh~~”

Tôi đã nhận ra từ lúc nói chuyện lởn quởn với thằng cướp hồi nãy rồi, giọng tôi thực sự trở nên cao hơn hẳn vào lúc này. Tôi cố gắng hạ trầm, khàn giọng tôi đi nhưng nghe kiểu nào thì cũng chẳng khác gì một giọng nữ cao, dễ thương cả.

“Và…tiếp theo thì…”

Sau khi kiểm tra giọng xong, tôi lấy ra một chiếc gương dài cỡ 2m và ngắm nhìn chính mình. Tôi lấy chiếc gương từ đâu ra ư? Đó là một vật thể tôi đã tạo ra bởi giấc mơ của chính tôi, sử dụng kỹ năng của Succubus – [Dream Fabrication] / (Chế tác giấc mơ). Nói đến giấc mơ, loài Succubus được liệt vào danh sách Nightmares/(Ác mộng) và sự tồn tại của năng lực này rất mơ hồ, kiểu nửa thực nửa ảo ấy.

Hơn nữa, cô thiên thần với đôi mắt khinh bỉ ấy bảo từ khi tôi được tái sinh thành Nightmare cấp cao, tôi có thể tạo ra bất cứ thứ gì tôi có thể tưởng tượng. Well, tôi thật sự không thể tạo ra những thứ mà tôi không biết hay những sinh vật sống, bạn biết chứ, nó phức tạp lắm, nên có thể nói rằng điều đó là bất khả thi. Thế nên, những vật có cấu trúc tương đối đơn giản như chiếc gương hồi nãy thì tôi có thể tạo ra một cách dễ dàng. Tôi có thể tạo ra đồ ăn nhưng, bởi vì đó cũng thuộc phần giấc mơ nên…, dù ăn nhiều hay ít thì cũng chẳng có gì trong bụng cả.

Nhìn thế nào thì người được phản chiếu lại trong gương, tôi, trông rất đẹp. Và cho dù tôi hiện đang khỏa thân, một họa sĩ Doujinshi như tôi không đời nào lại cảm thấy xấu hổ khi nhìn thấy nữ giới khỏa thân cả. Nhưng… Con trai mà… Tôi hơi tò mò khi chạm vào đó cảm giác sẽ như thế nào… Và tay tôi trườn dần xuống chỗ đó và…

“Ah, có điều này tôi quên dặn cô.”

“Uhyaaa!?”

Giọng của cô thiên thần phát lên trong đầu tôi. Tôi giật mình và giơ thẳng tay lên cao hơn đầu. T-Tôi không có định làm những chuyện dâm dục đâu đấy!!

“Vậy cô đang tính làm gì thế hử? Well, điều đó cũng không có vấn đề gì đâu, sau tất cả thì đây cũng là cơ thể của cô mà. Tôi quên dặn cô nhưng cô đang sở hữu hình dạng con người. Và đó cũng là một loại phong ấn. Nói thẳng ra, cô vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được cơ thể này nên một đại thảm họa có thể xảy ra nếu không phong ấn lại đấy. Để cô có thể sử dụng cơ thể đó một cách thuần thục thì cô vẫn bị phong ấn.”

“Hả!? Phong ấn ư? Tôi vẫn dùng được các kỹ năng mà…?”

“Mặc dù tôi nói cô bị phong ấn nhưng không phải tất cả đều bị phong ấn. Suy cho cùng, cô sẽ khó có thể điều khiển được cơ thể một cách thuần thục. Chủ yếu là để hạn chế sức mạnh thể chất và sức mạnh ma thuật số lượng lớn.”

Xem ra năng lực đầy đủ của tôi thật sự là một thứ hơn cả gian lận trong thế giới này ấy nhỉ!? Nói sao đây…, nó cũng là một sự cân nhắc hợp lý cho tôi, đúng không nhể? Hơn nữa, bỏ rơi tôi, khỏa thân ở giữa rừng sâu…

“Ah, đó là sở thích của Butagami-sama. Cô có thể hiểu rằng ngài ấy muốn ‘Ở trong rừng, bất tỉnh và không biết khi nào người khác có thể nhìn thấy cơ thể khỏa thân của cô, phủ đầy bởi sự nhục nhã và cuối cùng, không thể chịu được cảm xúc nội tâm, cô cố ý chạm vào bản thân’ hoặc cái gì đó tương tự.”

“Thằng đéo nào lại làm thế chứ !?!?!?”

Xem ra, việc tôi quyết định đấm tên thần Lợn béo ấy là một quyết định hơn cả đúng đắn rồi. Tôi cần tới được nơi đó (Căn phòng trắng) một lần nữa để đấm hắn mới được…

“Tôi sẽ ủng hộ cô trong việc này. Và trong trường hợp đó, tôi khuyên cô nên làm quen với cơ thể đó và giải trừ phong ấn đi.”

“Tiện thể thì… làm quen với cơ thể này bằng cách nào?”

“Chỉ cần sống từng ngày với cái cơ thể đó cũng được nhưng nó có thể sẽ nhanh hơn nếu cô chiến đấu. Ah, đi vào Dungeons cũng tốt đấy. Sau tất cả, chúng đều là thử thách của thần dành cho sinh vật ở nơi đây mà.”

Vậy là nơi đây có các Dungeons nhỉ… Thế giới mới, tái sinh với một giới tính khác, ma thuật và Dungeons… Đúng là Motif mà!

“Well, xem ra việc của tôi đã xong rồi, tôi đi đ..”

“Ah, từ từ đã. Liệu có cách nào để tôi có thể liên lạc với cô không?”

“Nếu cô đã hỏi thì tất nhiên có, nhưng, hừm,…để xem đã… cách nhanh nhất là cầu nguyện trước tượng của thần linh, tôi nghĩ thế!?”

“Ah, vậy là có thể làm như thế huh…”

“Ngoài ra, thỉnh thoảng tôi sẽ ngó thăm cuộc sống riêng tư của cô, cô có thể gọi tôi một cách ngẫu nhiên và dựa vào thời điểm thích hợp, tôi có thể gặp cô từ bên này.”

“Vậy tôi có thể gọi cô ra à? Từ từ đã, quyền riêng tư của tôi thì sao!?”

Bỏ qua tên thần Lợn béo kia, tôi muốn có một mối quan hệ tốt đẹp với cô thiên thần này. Nhưng mà, sống mà bị người khác dòm ngó riêng tư thì có hơi chút… Well, bây giờ tôi cũng là một người con gái nên cho dù cô thiên thần ấy có ngó trộm tôi thì.. chắc cũng không sao đâu nhỉ?

“Tôi chưa bảo cô ngưng đánh giá tôi đi à?…Haa,vậy thì để tôi tự bào chữa.”

“À không sao… xin lỗi vì đã giữ cô lại quá lâu.”

“À còn nữa, mỗi khi tôi quan sát cô, Butagami-sama cũng quan sát cô luôn đấy.”

“Hể!?!?”

Uwa… Tôi thật sự không muốn nghe điều đó…Có lẽ sau khi giọng nói trong đầu tôi biến mất, cô thiên thần ấy chắc đã rời đi rồi chăng? Tôi cần phải nghĩ đến việc bảo vệ sự riêng tư của chính mình… Dù sao thì, điều đầu tiên mình cần làm là làm quen với cơ thể mới này của mình, nhỉ…?

Một lần nữa, tôi ngó lại vào chiếc gương và xác nhận lại hình dáng của tôi. Màu tóc của tôi là màu hồng của hoa anh đào và dài đến tận hông. Hm… kiểu tóc của Lily là half-upswept (Google :v) nhưng vì tôi không biết cột như thế nào nên chắc tý nữa tôi sẽ cột kiểu tóc đuôi ngựa.

Đôi mắt đẹp màu vàng, đôi môi nhỏ nhắn màu hồng nhạt và màu da trắng tự nhiên. Hai quả cam vừa tay trên ngực, lại còn có hình dạng và kết cấu rất đẹp. Chân tay dài, mảnh khảnh, phần hông hơi rộng nhìn hơi mất cân bằng nhưng cách đấy lại thể hiện được sự trưởng thành của một vị thành niên đến tuổi người nhớn, trông cũng khá quyến rũ.

Chiều cao cỡ 150-160cm thì phải? Tôi không có thứ gì dùng để so sánh nên tôi cũng không chắc nhưng, xem ra thì anh bạn đang bị co giật đằng sau tôi nhìn không phải là một người to cho lắm. Un… đây đúng là Lily tôi đã thiết kế nên. Mặt khác, nó trông hoàn hảo đến mức làm tôi cảm thấy đôi chút ghê rợn.

Tôi tống khức chiếc gương bằng cách sử dụng một năng lực khác của dòng Nightmare, [Dream Storage]/(Mộng Kho :v ?), để tống khứ nó lại vào thế giới giấc mơ, và sau đó tôi quay lại phía sau. Hắn ta vẫn đang trong cơn co giật, chắc là vẫn liên tục bị vắt khô trong giấc mơ của hắn ta. Với cường độ thế này, chắc hắn đã tạch rồi, tôi hủy [Lewd Dream] và để hắn ta nằm ở đó. Tất nhiên là tôi sẽ không muốn chạm vào một thằng đầy mùi trung tình rồi. Và nếu may mắn, 3 tiếng nữa hắn ta sẽ tỉnh dậy và tự tay dọn sạch đống đó.

Sau đó, tôi tạo nên một ít đồ để mặc (Tubetop và quần ngắn cùng với một chiếc áo khoác trông vô cùng khêu gợi nhưng vì đó là trạng phục chính của Lily nên phải chịu thôi) và mở cửa đi ra khỏi căn phòng đó.

Vừa mở cửa ra, một đám Bandit đang vui vẻ chơi bài, có một tên răng lưa thưa cùng một thằng đầu trọc và một thằng cao, gầy nên tôi quyết định là sẽ đóng cửa lại.

“Ah… xin phép ạ ~”