Sự Trỗi Dậy của Sĩ Quan Gốc Thường Dân: Đánh Bại Tất Cả Những Cấp Trên Quý Tộc Vô Dụng!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hachinan tte, Sore wa nai Deshou!

(Đang ra)

Hachinan tte, Sore wa nai Deshou!

Y.A

Đây là câu chuyện về cậu, Wendelin von Benno Baumeister người sẽ mở ra lối đi của chính mình trong một thế giới khắc nghiệt.

82 6767

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

Wataru Watari , và nhiều tác giả khác

*Theo tôi hiểu dù không thuộc mạch truyện chính nhưng có thể xem là mở rộng thế giới nhân vật.

26 463

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

102 1391

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

196 3046

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

62 935

Tập 02 - Quan Chức - Chương 70 - Khó khăn

Trước mắt Dagor, cảnh vật bỗng nhiên méo mó, uốn cong một cách kỳ lạ. Dẫu vậy, ông vẫn cố gắng bước đi, loạng choạng tiến qua hành lang.

“Phải có… cách nào khác… một cách khác…”

Đúng rồi. Cleric. Nếu là gã đó….

“Kh-Không, không được. Gã đó là kẻ phản bội. Vậy còn Moldodo thì sao? Không, không, gã đó cũng phản bội ta rồi.”

“…”

Những quan chức đi ngang qua hành lang nhìn Dagor với ánh mắt nghi ngờ. Nhưng ông già kiệt sức chẳng thèm để tâm đến những ánh nhìn ấy, chỉ lẩm bẩm một mình.

“Dù sao đi nữa, vẫn là Bidoru. Bidoru…”

Như chợt nhớ ra điều gì, Dagor mừng rỡ reo lên và bước về phía phòng của Bidoru.

“Bidoru! Ngươi có ở đó không!?”

Ông đập cửa rầm rầm, và thư ký của Bidoru vội vã chạy ra, trông hoảng hốt.

“C-Có chuyện gì vậy ạ?”

“Bidoru đâu rồi!?”

“À, um… hiện tại ngài ấy không có đây.”

“Hắn ở đâu!? Mau gọi hắn ta về ngay!”

“Th-Thật ra… ngài ấy đột nhiên rời đi vài ngày trước, nói là đến thị sát ở thị trấn Athena.”

“C-Cái gã khốn đó…”

Hắn ta trốn mất rồi.

“Thôi được! Khi nào hắn về, bảo hắn hãy nhớ cho kỹ đấy! Nhớ nói lại như vậy!”

Dagor gào lên, rồi đóng sầm cửa lại.

“Còn các bộ phận khác… Đúng rồi, Tổng quản tài chính Nagra….”

Dagor tiếp tục lê bước qua hành lang méo mó, thân hình loạng choạng.

“… Không được.”

Rốt cuộc, ông định giải thích thế nào đây? Chẳng lẽ lại nhờ vả kiểu như: “Một quan nội chính cấp thấp mà tôi không xử lý nổi, xin hãy giúp tôi”? Dagor lắc đầu nguầy nguậy, bước chân nặng nề hướng về phòng làm việc của Hazen.

Không còn sức để gõ cửa, Dagor gần như ngã nhào vào trong phòng.

“Thế nào rồi?” Hazen hỏi.

“Quả nhiên… không thể làm gì được. Ít nhất, nếu chỉ tăng lên 100 lần… không, 200 lần thì….”

“620 lần.”

!?

“C-Cái gì!? Làm sao mà làm thế được!?Tôi đã cố hết sức rồi mà!?”

“Ta đã nói rồi, không phải sao? Tính cấp bách càng cao, thì giá càng tăng.”

“Tôi không làm được nữa! Tôi cũng đã cố hết sức rồi!”

Dagor gào lên như sắp phát điên.

“Tôi! Tôi đã định gánh vác một phần nào đó cái giá đó, và thực tế tôi đã cố giảm xuống dưới mức anh đưa ra, nhưng sao giá vẫn tăng lên, không được!”

“…”

“Haah… Thôi được rồi,” Hazen thở dài.

“Anh hiểu cho tôi sao!? Cảm ơn, thật sự cảm….”

“630 lần.”

!?

“S-Sao!? Sao lại tăng nữa chứ….!”

Dagor khóc lóc, túm lấy vạt áo của Hazen.

“Ta không thích thế này.”

“C-Cái gì…”

“Ngươi đã bao giờ đánh giá ai đó dựa trên điều gì ngoài lợi ích cho bản thân chưa? Ta không nghĩ là ngươi đã từng làm vậy đâu.”

“…”

Khoảnh khắc đó, trong đầu Dagor hiện lên như một cuốn phim tua nhanh. Đã bao nhiêu lần ông hạ thấp đánh giá của cấp dưới chỉ vì những chuyện tương tự?

“Trúng tim đen rồi, phải không? Cái thái độ thối nát chỉ muốn được công nhận sự cố gắng khi tiện lợi cho mình, thật sự khiến ta phát ngán.”

“Nhưng! Tôi cũng đã cố gắng mà!”

“Tổng quản Dagor.”

Hazen túm lấy cổ áo ông già, đôi mắt sắc lạnh xuyên thấu.

“Đối với một tướng lãnh, không có phần thưởng cho nỗ lực đâu.”

“Hic…”

“Mau đi thuyết phục đi. Ngươi vẫn chưa chịu hy sinh đủ đâu. Nỗ lực của ngươi còn thiếu nhiều lắm.”

“Không thể… Không thể… Đúng rồi! Đưa đề nghị của anh đến chỗ Quyền quan tổng đốc Biganuru. Anh tự nói chuyện với ông ta xem sao? Nếu tự nói, ông ta sẽ hiểu!”

“Ta không thích.”

!?

“S-Sao!? Sao lại thế!? Sao sao sao… sao lại thế chứ….!”

Dagor lắc đầu điên cuồng, nhưng Hazen chỉ nghiêng đầu với vẻ khó xử, chẳng màng đến.

“Nghe điều này có thể thấy mâu thuẫn, nhưng ta muốn thấy ngươi cố gắng.”

“…”

Mâu thuẫn ư.

Không, phải nói là hoàn toàn không thể hiểu nổi.

“Nỗ lực chỉ được đánh giá khi có kết quả đi kèm. Để nỗ lực của ngươi được công nhận, dù khó khăn, ta cũng muốn ngươi vượt qua.”

“V-Vượt qua!?”

“Đúng vậy. Giống như cách ngươi đã đặt ta dưới quyền hai nội chính quan khét tiếng nghiêm khắc là Gimoina và Barairo để làm cấp trên của ta vậy. Ta cũng đã cố gắng và được họ công nhận.”

“Đ-Điều đó….”

“À, đây không phải là do ta có ‘ác ý’ gì đâu nhé? Đừng hiểu lầm. Ta chỉ muốn ngươi trưởng thành thôi.”

“…Ha… Khốn kiếp… Ngươi…”

Nhìn Hazen cư xử như thể là cấp trên của mình, Dagor cảm thấy sát ý trào dâng.

“Đ-Đủ rồi!”

Dagor đóng sầm cửa lại, hướng thẳng đến chỗ Biganuru.

.

.

.

“…Ngươi thật sự không hiểu sao?”

“Hic… Hức… Tôi hiểu! Nhưng mà!”

“Nhưng cái gì!”

“…Ư… Tôi sẽ đi thuyết phục lại một lần nữa.”

“Dagor, đừng có coi thường ta quá đấy nhé?”

.

.

.

“640 lần.”

“Haahh… Hức…”

.

.

.

“Ta đã bảo là không trả mà!”

“Dù là 390 lần, 390 lần cũng không được sao ạ…”

“Ngươi cứng đầu quá đấy!”

“Hic…hic...”

.

.

.

“650 lần.”

“Đ-Đừng có quá đáng như vậy chứ!”

.

.

.

“Ngươi… đang giỡn mặt ta à?”

“Hic…”

“Ta đã nói bao nhiêu lần là không trả!? Đồ vô dụng! Chả trách ngay cả một tên cấp thấp cũng khinh thường ngươi!”

“Hic… Hức…”

.

.

.

“700 lần.”

“Xin tha cho tôi….! Tôi… tôi không thể… không thể làm nổi nữa đâu….!”

“Được mà, người làm được mà. Nào nào, đứng dậy. Cố lên nhé.”

.

.

.

Thế giới quay cuồng.

“Ai đó… Ai đó… cứu tôi…”

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

“Có chuyện gì!? Lần này có mang được lệnh trưng thu về….”

“NGƯƠI TỰ ĐI MÀ LÀM ĐI….!”

---***---

Góc Xin Xỏ:

Nếu bạn đọc thấy thuận tai thì có thể tặng mình li caphe qua

MOMO: Nguyễn Xuân Trình - 079 818 5190

Hoặc VCB: 0531 0025 14 542

Xin cảm ơn ạ!