Sự Trỗi Dậy của Sĩ Quan Gốc Thường Dân: Đánh Bại Tất Cả Những Cấp Trên Quý Tộc Vô Dụng!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

(Đang ra)

Khoái lạc bạo dâm không thể đảo ngược

野水はた

Cuộc hội ngộ định mệnhTừ ngày kẻ bắt nạt và nạn nhân tái hợp, cuộc sống thường ngày của họ bắt đầu chìm vào hỗn loạn.Đâm, siết cổ, đốt, dìm nước.

26 69

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

22 197

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

(Đang ra)

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Sazane Kei

Cuộc chiến tranh trường kỳ giữa Đế Quốc, Cường quốc khoa học và Nebulis, Thiên đường của phù thủy đã diễn ra từ rất lâu - cho đến khi chàng chiến binh trẻ tuổi nhất, kẻ được trao cho danh hiệu của một

103 10365

Phần ngắt quãng - Chương 01 - Ác mộng của quỷ

Đầu tiên thì xin cảm ơn bạn:

Phạm Duy Minh Quân đã mời coffee hôm qua nhé.

Ngoài ra, thì cũng xin lỗi mọi người vì những Chương trước chất lượng không tốt. Mình sẽ lên lịch đọc lại và chỉnh sửa các lỗi sai từ từ sau. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ, và góp ý khi thấy lỗi sai trong Chương để mình có thể lấy kinh nghiệm mà làm tốt hơn sau này ạ.

***

Trong bóng tối, Helena Dali đứng yên tại chỗ.

Trước mặt cô là một người đàn ông đang quỳ gối trên mặt đất và dập đầu van xin. Tuy nhiên, anh ta không nằm trong tầm mắt của cô, ánh nhìn của cô tập trung vào đồng bạc nhỏ mà cô vừa nhận từ tay người buôn nô lệ.

"Xin hãy cứu tôi... làm ơn... làm ơn..."

"5... 6... 7... chỉ có thế này thôi sao? Với một tên nô lệ khỏe mạnh như vậy mà?"

Cô thốt lên với giọng đầy tức giận, nhưng người đàn ông mặc áo choàng, với khuôn mặt bị ẩn sâu trong bóng tối không nói gì, chỉ cúi đầu xuống. Trong khi đó, người đàn ông đang dập đầu thì van nài cô với đôi mắt đầy nước mắt.

"Tôi đến Đế Đô không phải cho việc này làm ơn. Tôi muốn kiếm tiền từ guild để dành lo cho vợ và các con của tôi..."

"... Điều đó là ý gì hả?"

Helena dẫm lên mặt người đàn ông, nhìn chằm chằm vào anh ta.

"Điều đó... là để chọc tức ta, một người phụ nữ còn đang độc thân phải không? Nói đi. Nói đi. Nói đi."

"Không... không phải ý tôi là như vậy mà."

Cô dùng chân đá mạnh vào phía sau gáy anh ta.

"Ngay từ đầu khi tên khốn nhà ngươi đến guild, ta đã không ưa ngươi rồi. Dù chỉ là một gã nông dân nghèo khó, mà ngươi lại dám khoe khoang hạnh phúc của mình một cách quá lộ liễu như vậy à. Thật sự là không thể chịu nổi. Á, giao dịch vẫn còn chưa xong mà đúng không? Đợi đấy đã!"

Helena nắm lấy vai người buôn nô lệ đang đi khuất và kéo mạnh anh ta quay lại.

Lực kéo làm chiếc áo choàng bị tuột ra.

Khuôn mặt quay lại là...

Một cậu bé với khuôn mặt đẹp đến đáng sợ.

***

"Hi... hiiiiiiiiiiiiii!"

"Helena... Helena! Em có sao không?"

"Hả... hả... hả... ôi chỉ là mơ..."

Trong một ngôi nhà bình dân ở Đế Đô. Helena bật dậy từ cơn ác mộng, kêu lên. Bên cạnh cô, chồng cô là Sandoval với vẻ mặt lo lắng.

"Em có vẻ đã mơ thấy một giấc mơ khủng khiếp à. Để anh pha trà cho em nhé?"

"Ah, cảm ơn anh."

Chăn đã ướt sũng. Có lẽ đó là một cơn ác mộng kinh khủng, nhưng cô không nhớ rõ nó nữa.

Helena ngồi dậy khỏi giường, rửa mặt ở bồn rửa. Trong khi đó, Sandoval đun nước trong ấm, rót trà vào tách và đưa cho cô.

"Hà... thật là hạnh phúc. Cảm ơn anh."

Helena chậm rãi nhấp một ngụm trà và hôn lên má Sandoval. Thật là ấm áp biết bao. Dù chỉ là những ngày tháng bình thường trôi qua mà không có gì đặc biệt xảy ra, nhưng nhờ có anh ở đây, giờ không phải một mà là hai người. Điều này đã làm cô hạnh phúc biết bao, điều mà ba năm trước cô không thể tưởng tượng ra. Nghĩ lại, lúc đó cô đã cố gắng lấp đầy lỗ hổng trong tim mình.

"...?"

"Helena, có chuyện gì vậy em?"

"... Phù, liệu chúng ta có được hạnh phúc như thế này mãi mãi không nhỉ?"

"Hả, đó là kiểu câu hỏi gì vậy chứ. Chắc chắn là được mà."

Sandoval ngồi bên cạnh Helena và ôm lấy vai cô.

"Chúng ta đều đã từng dính líu đến những việc xấu xa, nhưng chúng ta đã vượt qua và sống đúng đắn. Đừng tự trách mình về quá khứ nữa."

"... Anh nói đúng."

Helena dựa mặt vào vai chồng. Đúng rồi. Điều quan trọng là sống trong hiện tại. Cô đã sống một cách trung thực và đúng đắn mỗi ngày.

Không ai có quyền phá vỡ điều đó.

Giữa lúc đó, tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.

"Ai vậy nhỉ. Mới sáng sớm như thế này thôi cơ mà."

Sandoval lẩm bẩm.

"Em sẽ ra cho."

"Không, cứ để anh ra."

"Không, em sẽ ra mà. Hay là anh không muốn người ta thấy em khi chưa trang điểm hả?"

Helena nháy mắt một cách tinh nghịch.

"Em nói gì vậy. Nếu em đi ngoài đường như vậy, ai cũng sẽ quay lại nhìn đấy."

"Ha ha, cảm ơn anh."

Helena và Sandoval lại trao nhau một nụ hôn.

Tiếng gõ cửa lại vang lên.

"Đây đây! Đợi một chút nhé."

Helena trả lời với giọng vui vẻ và mở cửa.

"...!"

Cô chợt nhớ ra.

Khuôn mặt này.

Khuôn mặt của một thanh niên đẹp đẽ quá mức.

Trong cơn ác mộng đó.

Khuôn mặt của ác quỷ.

Khuôn mặt của Hazen Heim.

.

.

.

.

.

.

"Con về rồi đây, mẹ kế à."

---***---

Góc Xin Xỏ:

Nếu bạn đọc thấy thuận tai thì có thể tặng mình li caphe qua

MOMO: Nguyễn Xuân Trình - 079 818 5190

Hoặc VCB: 0531 0025 14 542

Xin cảm ơn ạ!