Stream của Cung thủ thiên tài

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Mùa 1 - Chương 8: Almond là thím nào? (3)

Diễn đàn Kingdom Age (KAF) có lưu lượng truy cập đáng kinh ngạc từ những thành viên vốn đã quen biết lẫn nhau. Số lượng hoạt động ở đây có thể sánh ngang với các trò phổ biến khác cho dù người dùng ở đây có quân số ít hơn.

Hầu hết mấy bài đăng đều là về mấy thứ linh tinh hơn là những thủ thuật hay mẹo chơi game bởi trò này đã có từ lâu rồi. Tuy vậy, điều đó cũng khiến KAF trở nên khá thú vị.

Một streamer có tiếng tên là Acorn Jelly thường vào diễn đàn này vì những bài viết thú vị ấy. Anh vừa cuộn xuống vừa tìm những bài có tên của mình, nhưng tới nay mọi người lại liên tục nhắc tới tên của một người dùng nào đó.

“Almond?”

Cái tên Almond này đã xuất hiện ở khắp mọi nơi.

[Almond thực sự chơi rất giỏi.]

[Almond hay peanuts gì đó cũng được. Cậu ta điên vcl.]

[Cậu ấy đang phát trực tiếp kìa. Vào xem đi.]

Acorn Jelly không thể nào ngờ được một streamer nào đó lại đủ ngáo để đi phát sóng trò Kingdom Age. Anh cũng thích chơi trò này nhưng vẫn phải chuyển qua game khác vì nó không có tiếng chút nào.

Acorn Jelly nhấp chuột vào một trong những bài đăng, xen lẫn với đó là sự phấn khích cũng như đồng cảm. Cái ảnh minh họa cho video là Almond đang cầm một chiếc cung.

“Cung ư? Cậu ta định chơi trò bắn cung à?”

Anh đã cảm thấy rối bời ngay cả khi chưa xem đoạn phim đó.

Hầy. Lại một tên điên khác.”

Nói là vậy nhưng khóe miệng anh vẫn hơi nhếch lên chút. Việc tìm thấy ai đó có nét tương đồng với mình làm anh cảm thấy phấn khích, nhưng nụ cười anh lập tức biến mất sau khi mở video đó lên. Cái cảnh đầu tiên ập tới làm anh bất ngờ như bị truck-kun hôn.

“Cái gì?”

Cái tên người chơi Almond này vừa giết tên trùm xịn Burka tức thì chỉ với một mũi tên ngay khi nhiệm vụ đánh bọn cướp cưỡi ngựa vừa mới bắt đầu.

“C... cái quái gì thế này?”

Cảnh đó xảy ra nhanh đến nỗi AJ phải xem lại lần nữa.

Vút!

Burka không thể làm bất cứ điều gì với cái mũi tên bay thẳng đến đầu hắn ta.

Thục!

Một con trùm siêu khó chết đơn giản như vậy đấy.

“Cái này là bất khả thi.”

Tất nhiên, ai cũng biết bị xuyên táo thì chết ngay lập tức là đúng. Nhưng để làm được điều đó một cách dễ dàng và giết Burka ngay lập tức như Almond thì họ phải đáp ứng một số điều kiện khác, và không phải ai cũng có thể.

Phát bắn đó không chỉ đơn thuần là trúng đầu.

“Có thể nào... nó là phát bắn hoàn mỹ không?”

Cú bắn hoàn hảo có chức năng cao hơn một bậc so với việc bắn trúng đầu thường thấy.

Kingdom Age, bắn vào một số yếu điểm thì sẽ đưa đối phương về với đất mẹ ngay và luôn. Tuy vậy, quái tinh anh và trùm thì không dễ chết như thế, những “điểm” đó của chúng phải được bắn trúng một cách hoàn hảo thì mới giết ngay được. Không có nhiều người biết đến tính năng ẩn này và những người khác cũng không thường nhắc đến nó ngay cả là những người chơi có kinh nghiệm. Acorn Jelly cũng chưa bao giờ nói đến cái này bởi không ai có thể làm được cả.

Điều khó nhất có lẽ là vị trí của nơi cần bắn. Việc nó nằm ở một điểm yếu nghĩa là bản thân nơi đó sẽ vô cùng nhỏ, chưa kể đó phải là điểm mà gây ra cái chết ngay lập tức. Những tiêu chí đó là bất khả thi để có thể hoàn thành.

Tuy nhiên, mấy mũi tên trong video thì đều xuyên thủng đầu của bất cứ tên cướp nào.

Thục!

“Lại nữa..”

Một cú hoàn hảo khác. Mọi phát bắn đều ‘mười phân vẹn mười’.

Điều này thực sự khả thi sao? Một người như vậy có tồn tại à?

“Hack?”

Anh nghĩ đến việc Almond đang can thiệp vào hệ thống trò chơi, nhưng điều đó nghe quá ngớ ngẩn. Thằng ngu nào sẽ mạo hiểm như vậy cho một trò chơi như vậy chứ. Đặc biệt là khi trò này chỉ có thể chơi ngoại tuyến và còn chả gặp bất cứ người chơi nào khác.

“Nếu không phải hack thì cậu ta đạt giải Huy Chương Vàng Olympic hay gì? Thật kinh khủng.”

Acorn Jelly vừa đoán trúng câu trả lời mà không hề hay biết.

“Tên này là ai nhỉ?”

Giờ thì anh lại cảm thấy tò mò về người chơi tên Almond này rồi.

Cậu ta phải có kinh nghiệm như thế nào, luyện tập bao nhiêu lần hay sử dụng phương pháp gì để làm được như vậy chứ?

Anh nhanh chóng tìm kiếm cái tên Almond này trên diễn đàn.

“Không thể nào.”

Kết quả đã khiến anh chết lặng. Cho dù đã nhấn vào bao nhiêu bài viết thì mọi thứ đều chỉ ra một điều giống nhau. Những người xem trực tiếp cũng đã chứng kiến điều đó.

“Đây... là lần đầu tiên cậu ấy chơi ư!?”

Ánh mắt anh ngập tràn sự sợ hãi.

Ghen tỵ ư? Cái đó chỉ áp dụng cho những người có kỹ năng kém nhưng lại may mắn hơn. Còn với một thiên tài có một không ai như vậy thì anh chỉ có thể kinh sợ.

“Vãi thật, không xem không được rồi.”

Lát nữa Acorn Jelly vẫn phải stream, nhưng suy nghĩ đó đã bị gạt phăng đi kể từ lúc anh chứng kiến Burka bị ‘one-shotted’. Đam mê của anh được khơi dậy và tiếp tục tìm kiếm thông tin về Almond trên Treey trong chiếc nang máy của mình.

Anh xem tới một phân cảnh của bọn cướp đang cưỡi ngựa khác, nhưng tình huống lại có vẻ hơi khác biệt.

‘Cái gì đang xảy ra thế?’

Almond không còn chiến đấu với lũ cướp nữa. Không, phải nói là cậu ta đang ‘săn’ chúng.

***

“Đuổi theo! Giết sạch bọn nó đi!” Roman hét lớn và đội lính đánh thuê cũng xông lên.

Raaaa!

“Tiêu diệt chúng!”

Almond cũng đuổi theo bằng ngựa. Cơn gió làm chao đảo tư thế của cậu, nhưng cậu vẫn bình tĩnh giương cung.

“Almond! Cậu định vừa cưỡi ngựa vừa bắn hả?” Roman tiếp cận và mắng nhiếc cậu từ bên cạnh.

Roman đã được chứng kiến kỹ năng tuyệt vời của Almond, nhưng việc bắn cung khi đang cưỡi ngựa thì có vẻ hơi quá. Dùng một cây giáo hay kiếm sẽ có lợi thế hơn vì người cưỡi có thể lợi dụng quán tính để tạo thêm nhiều sát thương hơn.

“Cậu tốt hơn nên dùng giáo hay chùy khi cưỡi ngựa đấy.”

Tuy vậy, Almond vẫn hoàn toàn không có ý định sử dụng vũ khí khác.

“Tôi ổn, thưa ngài.”

Cậu vẫn khăng khăng sử dụng cung như thể bị ám ảnh bởi nó vậy.

‘Xài cung mới vui chứ.’

Việc không thể dùng đến cung trong mười năm vẫn còn ảnh hưởng đến cậu.

Roman thường thì sẽ không chấp nhận câu trả lời không, đặc biệt là từ cấp dưới của ông ấy. Almond chính là ngoại lệ đầu tiên.

“Thôi được rồi, nếu là cậu thì có lẽ sẽ làm được.”

Ông thực sự đã ‘duyệt’ quyết định của Almond.

— Đó thật sự là Roman à?

— Có lẽ chỉ là ai đó cùng tên thôi.

— Chết tiệt, tao vẫn đ thể tin được. Cảm giác cứ vừa như bị gái đá sau đó lại thấy chính con bé đấy đi ve vãn một thằng nhãi nổi tiếng nào đó vậy.

— So sánh kiểu gì đấy LOL

Roman tự nhiên biến thành một gái lăng nhăng trong mắt người xem. Ông ta đã hoàn toàn tin tưởng vào Almond và tiến về phía trước.

— Nhưng mà bắn cung trên lưng ngựa thì khó đấy...

— Ừ chuẩn rồi

— Và cũng chả đáng nữa.

‘Chính xác là như vậy.’

Cả Sang-Hyeon cũng đồng tình với điều đó.

Hiển nhiên là cậu chưa từng cưỡi ngựa trước đây. Thậm chí cậu cũng tự hỏi liệu mình có thể bắn chuẩn xác được không khi cứ nhún nhảy lên xuống như vậy. Dù vậy, với cậu thì điều đó cũng không đáng bận tâm cho lắm.

‘Mình cũng đã bắn được mục tiêu di chuyển trong lần đầu tiên chơi game mà. Kiểu gì chả làm được ngay thôi.’

Trò chơi điện tử thì cũng như thể thao vậy. Mọi thứ đều được thiết kế để trở nên ‘khả thi’ đối với người chơi. Cậu tự trấn an và lắp một mũi tên vào cung.

Cậu ngắm thẳng vào một tên cướp đang chạy trốn ngay khi vừa kéo dây. Tư thế của cậu vẫn hoàn hảo ngay cả khi ngồi trên lưng một con ngựa đang chạy và đôi tay cậu vẫn bất động kể từ lúc thả dây.

Cậu đã mong chờ bàn tay phải của mình có thể làm được như ngày hôm nay bao nhiêu lần trong suốt mười năm qua rồi cơ chứ?

Vút!

Mũi tên bay ra và lao thẳng đến mục tiêu của nó.

Thục!

“Ặc!”

Tên cướp ngã xuống sau khi mũi tên kẹt giữa cổ hắn.

Neigh!

Mấy tên cướp chạy phía sau tiếp tục giẫm đạp lên hắn đến chết.

‘Mình nhắm vào đầu mà lại trúng cổ.’

Cậu phải cảm nhận được nhịp điệu phù hợp cho những mục tiêu đang bập bềnh như vậy.

— Woah!

— Kinh thế!

— Krazy!

— Shieet, cung thủ cưỡi ngựa!

— Nhìn xem lũ phương tây kia! Đây chính là cung thuật của Hàn Quốc!

Những người xem đang hết lòng cổ vũ khi mũi tên trúng mục tiêu vì kiểu gì ‘dân chủ cũng được ban phát’ ngay lập tức bất kể là trúng đầu hay cổ.

‘Thế này chưa ổn.’

Dù vậy, Sang-Hyeon vẫn chưa hài lòng với kết quả đó. Cậu muốn bắn trúng mục tiêu một cách hoàn hảo hơn.

Câu nói ‘thiên tài thường có cái nhìn khác biệt’ đã vô tình mô tả chính Sang-Hyeon. Cậu đã sinh ra như một kẻ săn mồi và luôn thúc đẩy bản thân đến giới hạn. Sang-Hyeon sẽ không chịu nhún nhường bất cứ thứ gì nếu động đến đam mê và chuyên môn của cậu ấy.

Cậu thúc con ngựa để tăng tốc.

‘Hiya!’

Con ngựa hung hãn lao tới, nảy lên nảy xuống liên tục.

‘Mình phải nắm bắt được cái tiết tấu này.’

Sang-Hyeon bắt kịp với con ngựa bằng cách nhún lên xuống. Sau đó cậu hít một hơi và nhìn vào mục tiêu tiếp theo như nhìn vào một con mồi xấu số.

‘Ngay bây giờ!’

Cậu kéo căng dây ngay lập tức và thả ra.

Mũi tên lao thẳng đến tên đang dẫn đầu bọn cướp chạy thoát.

— WOAH!!!

— Phát này còn chuẩn hơn cả trước!

Neigh!

Đội hình của bọn cướp lập tức bị phá vỡ ngay khi tên đầu đoàn bị bắn hạ.

Vút! Vút!

Sang-Hyeon tiếp tục đuổi theo và nã từng thằng một. Từng mũi tên cứ bay thằng đến cùng một vị trí trên đầu bọn chúng, tạo ra một khung cảnh mà từng tên cướp một ngã xuống khỏi lưng ngựa.

“Giết chúng!”

“Tiến lên!”

Vút! Vút!

Đội lính đánh thuê cũng dần bắt kịp và chém hạ bọn cướp bằng kiếm giáo. Cuộc đi săn đã trở thành một màn thảm sát.

“Cậu thực sự là cung thủ được gửi xuống từ thiên đàng!”

Roman nói với Sang-Hyeon và mấy tên lính khác cũng nhảy vào.

“Wow, lần đầu tôi thấy có người làm được như vậy đấy!”

“Cứ như là Robin Hood đã tái sinh vậy!”

.

.

.

“Mắt mình sao thế này.”

Thường thì đám lính đánh thuê thô lỗ đó sẽ đi bắt nạt người mới.

— Wow... Tôi trầm cảm mất.

— Sức nặng tình yêu của Roman dành cho Almond. <(“)

— Woah Woah mấy anh zai, tôi không biết mấy người có mặt này đấy.

Mấy người vỗ tay chúc mừng Sang-Hyeon cứ như đám trẻ vừa được thấy một màn ảo thuật.

— Kinh thật đấy. Không đùa được đâu.

— Một người tầm cỡ như thế đã bước chân vào Kingdom Age. Quá điên.

Kênh trò chuyện thì không khác gì trước đó, nhưng có một thông báo hiện lên làm Sang-Hyeon bất ngờ.

Hửm?

Bíp.

[Acorn Jelly đã tài trợ 100,000 won.]

[Mấy phát bắn vừa rồi... là thật à?]

Sang-Hyeon đã nhận tới 100,000 won trong lần đầu tiên được donate.

— Hả

— Thanh niên này làm gì ở đây?

— Anh ta thật ư? Acorn Jelly đó ư?

— Vãi cít.

— Stream cái coi Jelly ơi!

tiếng ngựa hí tiếng ngựa hí pt.2