Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

87 11324

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

277 6693

Trò Chơi Ngu Ngốc Của Các Vị Thần

(Đang ra)

Trò Chơi Ngu Ngốc Của Các Vị Thần

魑魅魍魉填肚肠

"À, xin lỗi, quên. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình là người cả."

16 12

One shot - Chương 20

“Hay là tụi mình ngủ khỏa thân đi…?” – Giọng Iori run rẩy

Dù cô nàng là người đề nghị nhưng Iori không giấu nổi cảm xúc lo lắng của mình..

“T-Thật ư ? Khỏa thân ? T-Tại sao chứ ?”

Giọng tôi cũng run chẳng kém… Tôi phải cẩn trọng dùng từ ngữ hợp lý để không làm cô ấy cảm thấy khó xử…

“Bởi vì… Nóng quá đi… Và nếu chỉ mình khỏa thân thì kì lắm đúng không ?”

“N-Nếu cậu thấy ổn thì…. Mình cũng không ngại…”

Câu trả lời này cách khá xa tiêu chuẩn “men-lì” theo gu của Iori…. Biết sao được, tôi là một tên đực rựa yếu đuối trước cám dỗ mà…

“Vậy thì…!”

Iori buông tay tôi ra rồi ngồi dậy.. Cô ấy cởi chiếc áo đồng phục rồi gấp nó lại, đặt kế bên... Tất nhiên là cô vẫn để lại quần lót của mình.

Thế thì tốt nhất là mình nên để nguyên quần lót luôn nhỉ…

Tôi nghĩ là nếu tôi cởi luôn quần lót ra, mọi thứ sẽ tệ mất… Thế nên tôi chỉ cởi áo ra mà thôi.

“Giờ thì, chắc là nó sẽ thoải mái hơn nhỉ…”

“Ư-Ừm…”

Tôi nằm xuống, và vẫn như trước đó, Iori lại ôm lấy cánh tay tôi… Giờ thì ngực cô nàng áp vào da trần của tôi.

“N-Nè… Iori…!”

“Hmm?”

“Việc này có hơi…kì…khi mà cậu đang khỏa thân…”

Quá là khó nói cho một tên trai tân cao trung như tôi… Dục vọng của tôi cứ thế mà bộc phát ra mất…

“Nhưng…cậu biết đấy… mình không thể ngủ nếu không ôm…”

“Khó nhỉ…”

Tôi vặn óc để nghĩ ra giải pháp..

“Tay !”

“Hử ?” – Iori hỏi

“Bàn tay ấy !”

“Ý cậu là sao chứ ?”

“Thay vì cậu ôm cánh tay mình, cậu có thể nắm tay mà…”

“Được thôi..!”

Iori tách ra khỏi tôi rồi nắm chặt bàn tay tôi, ngón tay chúng tôi đan vào nhau.

“Như này thì sao ?”

“Khá ổn rồi đấy”

“May quá… Thế thì ngủ thôi nào..”

“Ngủ ngon nhé Masato-kun!”

“Ngủ ngon”

Chúng tôi nói những lời cuối với nhau rồi chìm vào giấc ngủ…

---------------

Ngày tiếp theo…

Việc đầu tiên tôi làm ngay sau khi thức giấc là tôi chạy ra ngoài để rửa mặt. Tôi dùng phần nước tôi đã đặt vào trong một chiếc nồi ở ngoài.

“Mình đã cho nước vào trong đây nên giờ nước khá ấm đấy chứ”

Tôi cứ tưởng là tôi đang tự nói với chính mình, thế nhưng lại có tiếng đáp lại từ phía sau

“Đúng ha”

Iori, người ngồi ngay cạnh tôi cũng đang rửa mặt bằng nước trong nồi…

“Whoa ! Cậu dậy hồi nào thế !”

“Mình chỉ vừa mới dậy thôi đấy ~ Chào buổi sáng nhé Masato-kun!”

“Chào buổi sáng !”

Tôi đứng dậy rồi làm ướt mặt với cái khăn tự làm của chúng tôi…

“Mát hơn hẳn hôm qua nhỉ ?”

“Dù không hẳn là mát, nhưng nó dễ chịu hơn hôm qua nhiều”

Iori cũng lau mặt mình giống tôi..

“Dễ thở hơn quá trời ~”

Cái nóng ngày hôm qua quả thực là không thể chịu nổi, mỗi việc thở thôi cũng khiến chúng tôi mất cả đống sức rồi…

Hôm nay chắc là tụt hẳn 4-5 độ C

“Chuẩn đấy, như thế này đỡ hơn nhiều”

Chúng tôi lại tiến về mạn bắc khu rừng như hôm qua, để thăm dò con đường đi ra biển…

“Sư tử đâu hết rồi nhỉ… ?”

Không giống lần trước, chẳng có một con sư tử nào xuất hiện quanh đây cả

“Có khi là chúng bị đàn sói quét sạch rồi”

“Chắc là thế rồi”

Chúng tôi dễ dàng đi qua phần rừng, đi qua chỗ mà suýt nữa chúng tôi bỏ mạng…

Giờ thì chúng tôi đang tiến vào một lãnh địa chưa từng được khám phá..

“Nè.. cái gì ở đằng kia thế ?”

Tôi chỉ vào chỗ phần bờ biển..

Tầm một trăm mét về phía đông của chỗ chúng tôi

“Ừ đúng rồi kìa ! Có gì đó đang dạt vào bờ!”

Chúng tôi bắt đầu bước đi nhanh hơn với sự hào hứng

“Có khi chúng ta sẽ tận dụng được nó đấy !”

Khi chúng tôi đi đến, đập vào mắt chúng tôi là quần áo…

“Vậy… đây là người ư ?”

Thứ đã dạt vào bờ là hai người…. hay đúng hơn là ….