Story of evil

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

5 11

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

12 1857

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

246 4594

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

188 518

Ngoại thần cần sự ấm áp

(Đang ra)

Ngoại thần cần sự ấm áp

keopihyang14 (커피향14)

Đây là câu chuyện về cách mà tôi trở thành một ngoại thần.

53 317

Daughter of Evil - Clôture of Yellow - Cảnh 5: Allen ~Cung điện Lucifenia "Phòng của Người hầu"~

Khi trở về cung điện, tôi tìm thấy Riliane và Ney đang nói chuyện trong Phòng của Người hầu.

"Về những điều thần đã nói... làm ơn hãy giữ nó bí mật."

"A... Làm tốt lắm. Tên đó ít hữu dụng hơn."

Tôi hầu như chưa bao giờ thấy Riliane vui như thế này. Tôi tự hỏi họ đang nói về điều gì?

"Riliane, Công chúa, người đang làm gì ở đây vậy? Vì sao người lại ở trong phòng dành cho những người hầu?"

Tôi hỏi lớn. Nghe điều này, Ney nói với biểu hiện cứng ngắc:

"Thần... Thần nghĩ thần sẽ rời khỏi. Tạm biệt."

Sau đó, cô ấy đi ra khỏi phòng.

"Allen... Hãy, ngồi xuống."

Giọng của Riliane giận dữ rõ ràng.

"Allen, ngươi đã ở đâu?"

"Chúng ta đã hết hành lá, vì vậy thần ra ngoài và mua thêm."

"Ồ, hành lá à? Loại hành lá gì thế? Hành lá vẫn còn sống, phải không?"

Một giọt mồ hôi lạnh trượt trên trán tôi.

"Thần không hiểu ý của người?"

"Vậy để ta nói lại cho ngươi dễ hiểu. "Cô gái Màu Lục" vẫn còn sống, phải không?"

Hơi thở của tôi đột nhiên đình trệ.

"Cô gái Màu Lục... tên là Michaela, phải không? Đây là lần đầu tiên ta nghe đến cô ta. Allen... thật tội nghiệp, ta chưa bao giờ mong đợi rằng ngươi sẽ phản bội ta."

Riliane lấy ra một mảnh giấy da và viết gì đó lên trên cùng.

"Tuy nhiên, ta là một người tốt bụng. Sẽ... không có việc ta sẽ ghét ngươi. Vì vậy, ta sẽ cho ngươi một cơ hội khác."

Chị ấy bỏ mảnh giấy da vào một chai thủy tinh nhỏ và đưa nó cho tôi.

"Nhìn vào những gì bên trong."

Kể cả tôi cũng biết chính xác điều gì được viết.

--Giết Michaela--

Rời khỏi phòng, tôi nhìn thấy Ney với khuôn mặt hối lỗi ở bên ngoài.

"Ô... Ôi, Allen, tôi xin lỗi... nhưng... tôi không thể giữ im lặng."

"Không sao đâu, Ney. Tôi biết cậu không có sự lựa chọn. Nó sẽ được biết đến bởi Nữ hoàng bất kỳ cách nào. Nếu tôi là cậu, tôi cũng sẽ làm điều tương tự."

"Vậy... bây giờ cậu sẽ làm gì... ? Cậu có định theo Nữ hoàng... và giết... 'Cô gái Màu Lục'."

"Tôi... tôi không biết. Có lẽ... gặp lại cậu sau..."

"Allen..."

Ngày hôm đó, tôi kết thúc mà không có câu trả lời.

Tuy nhiên, Riliane sẽ không đợi quá lâu.

Nữ hoàng đã ra lệnh cho tôi trừ khử Michaela; tôi phải đáp ứng. Và tôi đã thề, miễn là để bảo vệ Riliane, tôi sẽ trở thành hiện thân của ác ma. Nhưng...

Một đêm không ngủ cuối cùng cũng xuất hiện ánh bình minh.