Soul Eater of the Rebellion

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5324

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9143

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10040

Vol 2 - Chương 52: Gia đình Công tước Dragunault

solo: Spikie

~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ 

Vương quốc Canaria là một đất nước nhỏ nằm ở phía đông, có diện tích chưa tới một phần ba diện tích của Đế quốc Ad-Astera.

Vì địa phận của vương quốc Canaria bao gồm cả rừng Tifis, Núi Skim, và sa mạc Kataran, đều là môi trường sống của lũ quỷ thú, nên vương quốc lúc nào cũng chịu sự đe dọa luôn chực chờ từ chúng.

Tuy nhiên-

Vẫn có rất nhiều người đi tới Horus, thủ đô của vương quốc này, và nơi đây con người vẫn rất nhộn nhịp.

Dĩ nhiên, chuyện gì cũng có lí do của nó.

Mặc dù lũ quỷ thú gây ra rất nhiều vấn đề, nhưng chúng chỉ xuất hiện nhiều nơi tiền tuyến mà thôi. Cũng như Ishka hay Belka, sự có mặt của chúng tại đây được giữ ở mức tối thiểu. Miễn là sống bên trong bức tường thành, người dân có thể sống hết đời mình mà không bao giờ phải lo đến việc chạm mặt bất kì một con quỷ thú nào.

Thậm chí đến cả những thương nhân di chuyển giữa các thành phố cũng thế, họ biết rằng họ sẽ không gặp bất kì một mối nguy hiểm nào miễn là họ di chuyển trên những tuyến đường được chỉ định.

Vì phía nam của Vương quốc Canaria giáp với biển và phía tây là một vùng sa mạc rộng lớn, thế nên chỉ có Đế quốc Ad-Astera ở phía đông và phía nam là Thánh quốc Karitas có thể coi là những đất nước láng giềng của họ. Vương quốc Canaria đã giữ một mối quan hệ hòa hảo với cả hai quốc gia trong những năm gần đây, nên người dân cũng không phải lo lắng về việc bị những nước khác xâm lược.

Đó là lí do tại sao mà tại sao nơi đây lại hưng thịnh đến vậy.

Nhưng ánh sáng càng mạnh mẽ nhường nào, thì bóng tối càng u ám nhường nấy. Chốn vương đô phồn vinh này cũng có những góc khuất, nơi bị màn đêm phủ lấp.

Và một trong những bóng đêm nằm tại chính dinh thư của Công tước Dragunaut, được đặt tại trung tâm của vương đô này.

Gia tộc của Công tước Dragunault là một gia đình danh giá đã có từ thời mới lập quốc. Họ là quý tộc lớn nhất vương quốc Canaria cũng như là gia tộc bảo vệ Hoàng tộc.

Không một ai ở vương quốc Canaria là không biết đến cái tên Dragunault cả.

Đặc biệt là người đứng đầu gia tộc hiện tại, Pascal. Là người dẫn dắt Long Kị binh , cái biệt danh『Thunder』(Sấm sét) nổi tiếng của ông vang xa, kể cả là ở những quốc gia khác.

Pascal có hai người con gái. Người chị tên là Astrid, và người em tên là Claudia.

Người chị là một Long kị sĩ tài năng, cô nắm giữ chức phó chỉ huy Long Kị binh. Số lần cô được gọi là 『Thunder』, vốn là của cha cô, đã tăng lên khi mà Pascal đã dần chuyển sang làm công việc triều chính ở nơi cung điện hoàng gia dạo gần đây.

Và hiện tại Astrid đang bồn chồn đứng trước cửa nhà với một biểu cảm nặng nề trên khuôn mặt.

Sau một lúc, một chiếc xe ngựa dừng lại ngay trước của dinh thự nhà Công tước. Cha cô, Pascal vừa mới trở về từ cung điện hoàng gia.

Astrid lao nhanh về phía xe ngựa, nhưng ngay khi cô thấy được khuôn mặt của cha mình sau khi ông bước xuống xe, cô đã hiểu ngay và cúi gằm mặt xuống với một khuôn mặt đầy u ám.

「……Cha, đúng như con nghĩ sao?」

「Phải đó…. Bệ hạ đã nói trực tiếp với cha mà. Lễ cưới của thái tử Azar và Clau đã bị hủy bỏ rồi.」

「*Tsk*… Đúng ngay lúc mà chúng ta cuối cùng cũng đã loại bỏ được độc tố ra khỏi con bé và sức khỏe bắt đầu có tiến triển hay sao! Nếu bọn họ cho chúng ta thêm thời gian thì, con chắc chắn là chuyện đó-!」

「Ta cũng nói như thế… nhưng ta đã được nói là vì hôn lễ đã bị trì hoãn gần một năm rồi, ngài ấy không thể đợi lâu hơn thêm được nữa.」

「Nhưng!」

「Và rồi ngài ấy nói rằng, “Cứ cho là chất độc đã được giải đi, nhưng nếu như lời nguyền của con bé không được giải trừ, thì con bé cũng không thể có con được, có đúng không?”」

「Chuyện đó… *tsk*」

Astrid siết chặt nắm đấm của mình lại trong giận dữ sau khi nghe thấy những lời đó của cha cô.

Claudia Dragunault, người em gái của Astrid và cũng là hôn thê của thái tử Azar, hiện đang bị một lời nguyền không rõ ám lấy.

Đó là một lời nguyền khiến cho cả cơ thể cô phải chịu một cơn đau đến cùng cực bất kể lúc nào. Không chỉ ma thuật và phước lành đều không có tác dụng với lời nguyền, mà cả thuốc giải độc, dược liệu, và thậm chí cả tiên dược hồi phục hoàn toàn mà họ đã phải trải qua bao nhiêu trắc trở mới có thể có được cũng chẳng hề có lấy một chút tác dụng nào.

…Mà, để nói cho đúng thì, tiên dược cũng có một tác dụng, là nó có thể khiến cho những cơn đau của cô giảm đi tạm thời.

Nhưng chỉ sau một thời gian, lời nguyền đó lại có tác dụng trở lại. Cơn đau sẽ quay trở lại bất kể cho họ có thử bao nhiêu lần đi chăng nữa.

Claudia là một cô gái năng động, luôn vui cười rạng rỡ. Mặc dù cô còn rất nhỏ khi mẹ cô qua đời, cô đã mím chặt môi của của mình, kiềm lại những giọt nước mắt của bản thân rơi xuống để không phải khiến cho mọi người xung quanh cô cảm thấy lo lắng. Cô là một cô gái mạnh mẽ như thế.

Đó là lí do tại sao cô lúc đầu đã cố gắng nén lại cơn đau của mình. Cô cố hết sức để có thể nở nụ cười trên môi như thể để nói với cha và chị của mình rằng mọi thứ vẫn ổn.

Tuy nhiên, ảnh hưởng của lời nguyền mỗi lúc một tăng như thể nó muốn chà đạp lên nụ cười đó của cô vậy.

Nếu cô có thể chịu đựng cơn đau ở mức độ thứ nhất, thì nó sẽ tăng lên mức thứ hai. Nếu cô có thể chịu dựng được cơn đau ở mức độ thứ hai, nó sẽ tăng lên mức độ thứ ba.

Thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu… Mức độ của lời nguyền mỗi lúc một tăng như thể chế nhạo những nỗ lực của cô gái nhỏ bé vậy. Nó không dừng lại cho đến khi Claudia phải rơi lệ.

Sau khi con tim cô không còn có thể chịu đựng được cơn đau nữa và bị nó đánh gục, cô cuối cũng cũng phải cất tiếng khóc lên và cầu xin cha và chị gái giết mình đi. Astrid và Pascal phải đưa ra quyết định của mình.

Để có thể giải thoát Claudia khỏi cơn đau thấu trời, họ đã sử dụng thuốc giảm đau được điều chế từ cỏ Tanasia.

Hiệu quả của thứ thuốc này rất mạnh, nhưng cũng sẽ để lại trên người sử dụng nó một gánh nặng rất lớn. Nói cho dễ hiểu thì, thứ thuốc giảm đau này chỉ được sử dụng cho nhưng người bị bệnh sắp chết hay bị thương nặng đến mức không thể thoát khỏi bàn tay của thần chết mà thôi.

Chắc chắn rằng đây không phải là thứ thuốc mà một cô bé 12 hay 13 tuổi nên sử dụng tới.

Nhưng vì chẳng còn có thứ thuốc nào có tác dụng với Claudia nữa, nếu họ không làm bất cứ thứ gì, cô bé chắc chắn sẽ chết do không thể chịu đựng được cơn đau này thêm nữa.

Sau cùng thì, mạng sống của Claudia vốn đã leo lắt như tim đèn trước gió rồi.

Tuy nhiên, thậm chí đến cả thứ thuốc được điều chế từ cỏ Tanasia cũng chẳng thể xóa bỏ hoàn toàn cơn đau của cô. Chất độc từ thứ thuốc đó tồn đọng trong cơ thể của Claudia và khiến cho cô bé ngày càng trở nên ốm yếu hơn nữa.

Để giúp Claudia đang dần trở nên héo mòn qua từng ngày, cha và người chị gái của cô đã phải lặn lội khắp nơi hòng tìm lấy một giải pháp cho chuyện này, nhưng đến cả bậc thầy chế thuốc nổi tiếng hay một vị linh mục cấp cao cũng không thể làm được gì để cứu Claudia cả.

Sau khi mọi khả năng đều bị dập tắt, Astrid đã khụy gối xuống đầy đau đớn.

Và chính ngay lúc đó…một thương nhân chột mắt đã đến dinh thự của nhà Công tước Dragunault và giới thiệu cho họ một thứ quả lạ lẫm.

Quả của cây Jiraiaook. Một thứ quả có khả năng trị độc tuyệt vời và thậm chí còn có thể chữa được độc của con Basilisk nữa.

Cả Astrid và Pascal khi đó đều không hề tin lời của người thương nhân có tên Fedor này.

Thay vào đó, họ còn cảm thấy hoài nghi ông ta.

Tuy nhiên, cả người cha lẫn cô con gái nhà Dragunault lúc này đã bị dồn đến góc tường rồi, nên không thể đuổi ông ta đi được.

Đó là lí do tại sao họ để cho Claudia ăn thứ trái cây đó như thể đó là hi vọng cuối cùng của họ.

Kết quả thì lại bất ngờ thay.

Dù lời nguyền và chất độc trong người của Claudia không được chữa khỏi, nhưng ít nhất thì ảnh hưởng của chất độc cũng đã giảm đi trông thấy.

Không cần phải nói, Astrid và cha của cô đều mừng rỡ trước tiến triển này.

Mặc dù vấn đề cốt lõi thì vẫn còn nằm đó, nhưng ít nhất thì, mạng sống của người em gái bé bỏng của Astrid sẽ sớm không còn nguy hiểm nữa.

Nếu họ có được quả của cây Jiraiaooks, họ có thể giữ cho tác dụng phụ của thuốc cỏ Tanasia ở mức tối thiểu.

Với việc kiểm soát được cơn đau của Claudia, một lần nữa họ lại có thể tiếp tục nghiên cứu lời nguyền và tìm hiểu sâu thêm về nó. Sau đó, họ có thể giải thoát cô khỏi tất cả những xiềng xích này.

…Ngay khi Astrid vừa lên kế hoạch cho việc đó thì, hôn ước của Claudia với thái tử bị hủy bỏ.

◆◆◆

Nghĩa vụ của nhà vua là phải bảo đảm rằng dòng dõi hoàng tộc được duy trì. Không chỉ bởi vì tình trạng của Claudia hiện tại khiến cô không thể có con, mà còn vì không ai có thể biết được rằng từ giờ cô có thể hồi phục lại được hay không.

Nhà vua sẽ không chấp nhận việc Claudia sẽ trở thành vợ của thái tử với tình trạng sức khỏe như thế, và không ai có thể chống lại được ý muốn của ông cả.

Thậm chí lời nguyền đang bào mòn dần Claudia cũng có thể ám lên cả thái tử.

Tuy nhiên, dằng sau việc hủy bỏ hôn ước lần này cũng có cả những ý định khác nữa

「Những quan cận thần đang thúc tiến hôn sự của thái tử bằng cách thế chỗ của Claudia với công chúa Sakuya.」

Astrid sau đó đáp lại lời của cha cô với một tông giọng đầy ghê tởm y như cha cô đã nói khi nãy.

「Kết hôn với đệ tam công chúa của Ad-Astera… Chuyện đó chẳng khác nào mời giặc đến xâm lược đất nước này cả. Tại sao những quan cận thần lại không hiểu được điều đó chứ?」

「Chà, họ mà không biết sao? Hay là họ làm thế vì họ hiểu được điều đó?...」

Sự cay đắng không hề biến mất đi khỏi giọng nói của Pascal.

Danh tiếng của nhà Công tước Dragunault rất cao, và sự tín nhiệm của nhà vua nơi ông cũng rất lớn, đến mức nhà vua còn muốn con gái ông sẽ trở thành hoàng hậu trong tương lai.

Pascal chính là người làm rạng danh vương quốc này và nhà vua đang chịu ơn của ông.

Tuy nhiên, chính vì thế mà ông bị những người xung quanh ghen tị, một số quan cận thần, thường được gọi là lũ quan thần chống phá, với sự chống lưng của Đế quốc Ad-Astera, lại đang hành động phía sau cánh gà để chống lại Công tước Dragunault.

Việc hủy hôn lần này chắc chắn một phần là do bọn họ nhúng tay vào.

Pascal cũng nghi ngờ rằng lời nguyền đang ám lấy Claudia có liên quan tới đám quan cận thần đó, nhưng ông lại không hề tìm thấy được bất kì một bằng chứng nào dù cho ông có điều tra nhiều bao nhiêu đi chăng nữa.

Sau một quãng yên lặng dài, Pascal cất lời,

「…Dù gì thì, ta phải nên chuẩn bị trước mới được. Bởi ta gần như sẽ không rời khỏi thủ đô trong một khoảng thời gian nên là ta xin lỗi con, nhưng ta sẽ phó thác Long Kị binh lại cho con vậy. Với cả, về chuyện đã xảy ra ở Ishka… Thật khó có thể tin được rằng lại có một chàng trai trẻ tuổi có thể tự mình thuần hóa được một con Wyvern đấy.」

「Đó là sự thật. Chính mắt con đã nhìn thấy mà. Con mong được thấy biểu cảm của cha khi cha được tận mắt thấy con Wyvern có màu chàm đó đấy, cha à.」

「Thành thật mà nói thì, đến giờ ta vẫn chưa thể tin được chuyện đó… Chiến thắng một con Wyvern có màu chàm là điều duy nhất mà ta chưa thể đạt được. Thế mà tên nhóc đó làm thế quái nào lại có thể làm được điều đó cơ chứ? Ta muốn được nghe bí quyết của cậu ta nếu như chuyện đó là sự thật… Không, ta phải được nghe. Đây là cơ hội để ta có thể hoàn thành ước mơ mà ta đã nung nấu suốt ba mươi năm nay. Ta phải nghe xem cậu trai đó đã làm thế nào dù cho có phải khui chai rượu mà ta đã bí mật ủ suốt ba mươi năm nay ra.」

Sau khi Astrid thấy được cha cô đã quăng đi mất cái biểu cảm nặng nề mà ông giữ trên khuôn mặt của mình cho đến giờ và quay trở lại thái độ hăng hái như mọi khi, cô khẽ mỉm cười.

Em gái cô, cung điện hoàng gia, đế quốc… Tất cả những thứ đó khiến đầu cô cảm thấy nhức nhối, nhưng cha cô còn phải chịu áp lực nhiều hơn thế rất nhiều khi mà ông chính là người đứng đầu của gia tộc này.

Trong quãng thời gian khó khăn như thế này, sẽ chẳng có ai trách mắng ông nếu ông tạm thời quên đi những khó khăn đó và nghĩ về những điều khiến ông cảm thấy vui thích.

Nếu chỉ có thế mà có thể khiến cho những phản ứng ấy của cha cô hiện ra, cô nghĩ rằng cuộc nói chuyện đó giữa cô và chàng trai trẻ đó thật xứng đáng… Astrid nhớ lại hình dáng khuôn mặt của chàng thanh niên đó khi họ gặp nhau lúc cô tới đó để cảm ơn Fedor, và cô lại mỉm cười thêm một lần nữa.