Dịch: Lolyne.
_____
Hiện tại, các thành viên của hội Bạch Hổ đang thực sự bối rối, lý do họ tham gia cuộc đột kích này là để bảo vệ các thợ săn hạng C khỏi bất kỳ cuộc tấn công nào có thể xảy ra từ Lee Minseong. Tuy nhiên, ngay khi họ bước vào hầm ngục này, một cuộc hỗn chiến ngoài dự kiến đã nổ ra.
“Khoan đã. Đây không phải là hầm ngục hạng C sao?”
“Làm gì có thông tin nào về ong trong hầm ngục này?”
Trong một hầm ngục mà không ai biết trước điều gì sẽ xảy ra, thì thông tin có giá trị ngang ngửa với tính mạng của thợ săn. Đó cũng là lý do vì sao họ lại thường thích gia nhập vào những công hội lớn.
Tất nhiên, hội Bạch Hổ – một trong những công hội hàng đầu – cũng có kho dữ liệu khổng lồ về các hầm ngục chưa được khám phá. Đặc biệt, những hầm ngục dạng ‘môi trường’ tồn tại bên ngoài cổng có thể được điều tra định kỳ, cho phép thu thập thông tin chi tiết hơn về loại quái vật xuất hiện cũng như môi trường bên trong.
Quảng trường Thời đại này cũng vậy.
Vì họ đã biết trước rằng quái vật trong hầm ngục này là cây leo gỗ, họ mới mang theo hai thợ săn triệu hồi súng phun lửa có kinh nghiệm để chuẩn bị cho cuộc đột kích.
Bản thân súng phun lửa không phải là một triệu hồi gây sát thương lớn, nhưng đối với các thợ săn triệu hồi hạng C, số lượng vật triệu hồi lại khá nhiều. Điều này khiến chúng trở nên cực kỳ hiệu quả khi đối phó với quái vật hệ thực vật.
Hơn nữa, với sự tham gia của ba thợ săn hạng B, họ chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ gặp phải rắc rối như thế này trong một hầm ngục hạng C.
‘Nếu biết trước, mình đã mang theo một thợ săn pháp sư rồi…’
Nếu có thợ săn hệ pháp sư sở hữu ma thuật lửa thì họ đã không phải khổ sở với đám ong bắp cày này đến vậy. Hoặc có khi…
Ào ào ào!
“… Những kỹ năng thế này cũng ổn rồi.”
Ở phía trước, đòn tấn công kết hợp giữa Phong bạo trảm của Suho và súng phun lửa từ những thợ săn triệu hồi đã tạo ra một sự phối hợp cực kì bùng nổ.
Các thành viên của hội Bạch Hổ lặng người khi chứng kiến đám ong bắp cày tan thành tro, bay lả tả trong không trung.
‘… Rốt cuộc người đó là ai vậy?’
Anh chiến đấu quá xuất sắc để có thể là một tân binh chỉ vừa thức tỉnh chưa đầy một tháng.
Suho tự nhiên chỉ huy những thợ săn triệu hồi lớn tuổi hơn mình, coi họ như thuộc hạ của mình vậy, không chỉ vậy, anh còn đưa ra chỉ đạo hợp lý cho những thợ săn khác.
“Để bọn ong lại cho tôi! Lo xử lý đám dây gai đi! Xác ướp của tôi sẽ làm tanker, nên các chủ công hãy tập trung toàn lực vào tấn công. Tanker, đứng chắn trước mặt các thợ săn tấn công!”
“Rõ!”
“Hiểu rồi!”
Dưới sự chỉ huy của Suho, những thợ săn nhanh chóng phối hợp nhịp nhàng, hàng phòng thủ, vốn đã hỗn loạn một lúc trước, giờ được tái tổ chức chỉ trong chớp mắt. Gu Dongjae, người vốn là đội trưởng tấn công, bỗng rơi vào tình thế lúng túng.
Suho thấy hắn ta vẫn đứng đó không nhúc nhích, liền quát.
“Còn đứng đực ra đó làm gì? Mau tránh ra mà đi chữa cánh tay đi!”
“V-Vâng!”
Gu Dongjae vội vàng chạy về phía healer, giật mình trước tiếng quát của Suho. Người chữa trị của hội Bạch Hổ nhanh chóng chăm sóc vết thương của Gu Dongjae, đồng thời nhìn theo bóng lưng vững chãi của Suho với một biểu cảm khó tả.
“Ban đầu, đội này là điều tôi lo lắng nhất…”
Nhưng mọi chuyện lại diễn ra thuận lợi hơn anh ta tưởng, và tất cả là nhờ một thợ săn tân binh duy nhất – Sung Suho.
Vấn đề duy nhất là… hầm ngục dường như cũng đang nghĩ giống anh ta.
Soạt—!
Đột nhiên, những dây leo gai từ các bức tường và mặt đất bắt đầu xoắn vào nhau, chia cắt các thợ săn. Đây cũng là một hiện tượng không hề có trong sổ thông tin của hội Bạch Hổ.
“Đừng để chúng tách ta ra, tập trung lại đây!
Những thợ săn hoảng hốt di chuyển nhanh chóng, bối rối trước bức tường gai bất ngờ mọc lên từ mặt đất. Nhưng vấn đề lớn nhất chính là Suho, một bức tường gai xoáy tròn ngay trước mặt anh, hoàn toàn tách anh khỏi khu vực tập trung của các thợ săn khác.
“Không…!”
Tiếng kêu cứu khẩn thiết của những thợ săn bị tách khỏi Suho mờ dần rồi biến mất.
***
Xoẹt!
Suho vung song kiếm, chém nát bức tường gai không thương tiếc. Tuy nhiên, những dây leo xung quanh ngay lập tức bò vào khoảng trống và lấp đầy nó chỉ trong chớp mắt.
Suho lẩm bẩm với vẻ khó chịu.
“Rõ ràng là nó chỉ đang cố tách tôi ra.”
[Vâng, đúng vậy.]
“Mà bọn chúng nói gì thế?”
Khi Suho nhìn sang Beru, hắn vẫn đang vẫy ngoe nguẩy hai cái râu, dán mắt vào những con ong bắp cày lơ lửng trên không trung.
[Hừm… ồ…] Beru gật đầu như thể vừa nhận ra điều gì đó, rồi cuối cùng cũng mở miệng. [Có vẻ như bọn chúng đang chửi rủa và đòi giết tôi.]
“…
“
Khi nét mặt của Suho trở nên lạnh lùng, Beru khẽ cười rồi tiếp tục.
[Dù vậy, tôi đã nghe lén được toàn bộ cuộc trò chuyện giữa chúng.] Đôi mắt nheo lại của Beru hướng về một phía. [Nó ở đằng kia, thưa ngài.]
“Đi thôi.”
Suho quay người bước đi mà không do dự, anh sẽ biết chính xác thứ đang chờ đợi mình nếu trực tiếp đối mặt với nó. Ngay lúc đó, bức tường gai trước mặt Suho tách sang hai bên, tạo ra một con đường chưa từng tồn tại.
Suho nhe răng cười dữ tợn.
“Có vẻ như nó cũng đang đợi mình ở đó.”
[Con bọ láo lếu.] Nét mặt của Beru còn dữ tợn hơn cả Suho.
Không chút do dự, Suho lao thẳng về phía trước dọc theo con đường vừa mở ra.
Thịch.
“Trông thú vị đấy.”
Suho nhếch mép khi nhìn thấy con quái vật đang chờ mình ở cuối mê cung.
[Lancer bị ô nhiễm.] (Thương thủ.)
Hình dạng quái dị, trông như sự kết hợp giữa côn trùng và con người, một con quái nhân khoác lên mình bộ giáp vàng đen đang đứng đó.
“Một thương thủ à? Đó là nọc ong sao?”
Thay vì bàn tay, những ngọn giáo dài và sắc nhọn vươn ra từ cánh tay của nó.
“Krrrk! Phải. Ta là một thương thủ phục vụ Nữ hoàng vĩ đại.”
Vù! Tên thương thủ dang rộng đôi cánh và bay lên. Ngay lúc đó, Beru đột nhiên lẩm bẩm một điều thú vị bên cạnh Suho.
[Một con côn trùng kỳ lạ. Nó nói chuyện như con người.]
“…?”
[Tại sao Thiếu quân vương lại nhìn tôi như vậy?]
Suho nhìn Beru trong im lặng một lúc, rồi quay đi. Có rất nhiều điều để nói, nhưng anh quyết định bỏ qua. Anh nhìn chằm chằm vào tên thương thủ và hỏi:
“Vậy tại sao ngươi lại mời ta đến đây?”
“Krrrk. Chỉ là ngươi hơi phiền phức, nên ta đã nhốt ngươi lại thôi. Ngươi biết đấy, được chính thương thủ của Nữ hoàng ra tay là một vinh dự đấy.”
Vụt.
Tên thương thủ khoanh đôi cánh tay sắc nhọn—hay đúng hơn là những ngọn giáo—và nhìn Suho với ánh mắt kiêu ngạo.
“Nhốt ta lại sao?” Suho mỉm cười nhẹ.
Nụ cười của anh ngày càng lớn hơn, như thể điều đó thật nực cười. Càng làm thế, bóng tối dưới chân anh càng lan rộng ra mọi hướng.
“Ngươi mới chính là kẻ bị nhốt."
[Kihiiik!]
[Kiyaaaaah!]
Những xác ướp bóng tối, vốn đã ẩn nấp trong cái bóng của Suho từ lúc nào, đồng loạt trồi lên. Mười xác ướp ở chỗ những thợ săn, và mười xác ướp còn lại đứng ngay đây.
Ngay cả khi bị mê cung chia tách, Suho vẫn điềm tĩnh điều chỉnh đội quân của mình dựa theo tình hình. Tuy nhiên, dù bị xác ướp bóng tối bao vây bất ngờ, tên thương thủ vẫn không hề tỏ ra kinh ngạc.
Ngược lại, hắn còn cười nhạo Suho như thể mọi chuyện chỉ là một trò đùa.
“Krrrk. Ngươi sử dụng đội quân triệu hồi khá tốt đấy. Nhưng ta biết rõ điểm yếu của ngươi. Bởi vì, ta cũng từng là một thợ săn.”
‘Từng là một thợ săn?’
Câu nói ấy khiến Suho thoáng sững lại.
Vụt!
Đôi cánh của tên thương thủ rung lên dữ dội, và hắn biến mất ngay tại chỗ.
Vụt!
[Kihyaaah!]
Hắn quá nhanh. Chỉ trong chớp mắt, thương thủ đã xuyên qua vòng vây xác ướp bóng tối và lao thẳng đến Suho. Điểm yếu của một thợ săn triệu hồi chính là những kẻ như hắn.
‘… Hắn từng là một thợ săn.’
Suho nghiền ngẫm những lời đó và hơi nghiêng người để né đòn.
Vụt!
Một mũi thương sắc bén lướt qua Suho, xuyên thủng một lỗ khổng lồ trên bức tường gai phía sau. Đó thực sự là một đòn tấn công đáng gờm.
‘Rẻ rách nhất cũng phải hạng C đổ lên...’
Luồng khí tức tỏa ra từ hắn mạnh ngang một thợ săn hạng C. Nhưng tốc độ của hắn lại ngang ngửa với hạng B, và nếu kết hợp với những kỹ năng khác, sức mạnh của hắn quả thực rất đáng sợ.
“Krrrk! Không tệ! Cứ vùng vẫy đi!”
Vụt! Vụt! Vụt!!
Tốc độ tấn công của hắn càng tăng nhanh hơn, chỉ trong nháy mắt, vô số cú đâm thẳng nhắm vào Suho. Mỗi đòn đánh đều nhắm vào điểm mù của anh, tốc độ nhanh đến mức cứ như có hàng tá kẻ địch tấn công cùng lúc.
Một cơn ác mộng vô tận, nơi không gian dường như bị xé nát thành từng mảnh. Ở trung tâm của nó, Suho không phản đòn, chỉ lặng lẽ né tránh trong gang tấc, đôi mắt anh theo dõi từng chuyển động một.
Bỗng nhiên…
“Ngươi thú vị đấy. Nhưng ta biết cách đối phó với ngươi rồi.” Suho nhếch môi cười, cất tiếng: “Nếu giả vờ mình là kẻ mạnh, đối thủ thường sẽ tự chuốc lấy thất bại vì sự liều lĩnh, đúng không?”
“Krrrk.”
Nghe vậy, tên Lancer dừng lại giữa không trung, một nụ cười tàn nhẫn hiện lên trên khóe môi hắn.
“Người ta nói ngươi là một tân binh chưa có kinh nghiệm, nhưng ngươi khá nhanh trí đấy.”
Quả nhiên, một giọng nói khác vang lên từ một hướng khác, đột nhiên, Suho bị bao vây bởi năm tên thương thủ. Mỗi tên có ngoại hình hơi khác nhau, nhưng tất cả đều trông như sự kết hợp giữa côn trùng và con người. Chúng khoác trên mình bộ giáp phủ kín toàn thân và sở hữu những mũi thương nhọn hoắt tựa như nọc ong.
“Cơ mà có nhận ra điều đó thì cũng vô ích thôi.”
Cùng lúc, năm tên thương thủ vỗ cánh lao về phía Suho.
Nhưng trên thực tế, Suho cũng rất tự tin khi chiến đấu bằng tốc độ.
“Phước lành!”
[Linh hồn của ‘Thú cưng: Gray’ đã nhập vào cơ thể Linh mục.]
Vút!
Mái tóc của Suho chuyển sang màu bạc.
Ầm!
“...!”
Cơ thể Suho biến mất khỏi vị trí ban đầu và xuất hiện ngay trước mặt đám thương thủ, song kiếm vung lên. Phía sau anh, một tên thương binh đứng yên, đầu đã lìa khỏi cổ mà không kịp phản ứng.
[Bạn đã tiêu diệt một Lancer bị ô nhiễm.]
“Còn bốn tên.”
“...!”
Trước ánh mắt kinh hãi của những tên thương thủ khi nhìn thấy đồng đội mình bị chém đầu ngọt xớt, bóng dáng của Suho lại biến mất.
Xoẹt!
Một cái đầu khác lăn lông lốc trên sàn.
[Bạn đã tiêu diệt một Lancer bị ô nhiễm.]
“Ba.”
“...!”
Chỉ đến lúc đó, vẻ mặt tự mãn của đám thương thủ mới đột ngột thay đổi.
Một thợ săn có thể tiến hóa cơ thể để gia tăng sức tấn công? Cái quái gì thế này?
Trên thực tế, Suho đã dồn tất cả điểm chỉ số nhận được từ phần thưởng vào Sức mạnh. Nhờ vậy, khi kết hợp với phước lành, tốc độ của anh đã vượt xa một loài côn trùng biết bay tầm thường.
“Đừng lo.” Suho mỉm cười với chúng. “Ta sẽ giữ lại một tên.”
Dù là Vua hay Nữ Hoàng của loài côn trùng này… phải có kẻ đứng ra chịu trách nhiệm.