Dịch: Lolyne.
_____
Suho chợt có cảm giác déjà vu. Khi xâu chuỗi lại tất cả những sự kiện gần đây, chúng đều có mối liên kết với nhau.
“Đợi đã.”
Từ hầm ngục môi trường Gwanaksan, hội Linh Cẩu và cả hầm ngục môi trường Ga Seoul…
Chúng đều có một điểm chung.
“…Tất cả đều xuất hiện vào một năm trước.”
[Ehh? Nghĩ lại thì đúng thật! Có vẻ như bọn quái vật ngoài hành tinh đó đã ẩn náu trên Trái Đất từ một năm trước rồi!]
“Một năm trước…”
Suho quyết định bắt đầu điều tra từ đó.
“Vậy thì chúng ta sẽ truy ngược lại chứ? Nếu tìm kiếm các hầm ngục, khu vực và các hội được thành lập một năm trước, liệu có thể phát hiện thêm điều gì khác không?”
Nếu tìm thấy một con quỷ, chúng có thể tăng cường sức mạnh cho Sừng Vulcan, và nếu tìm thấy bất kỳ dấu vết nào khác của đám quái vật ngoài hành tinh, thì điều đó cũng đủ để làm manh mối.
[Ồ! Thiếu quân vương của chúng ta quả thật quá thông minh! Ngài đã lớn thật rồi. Mới ngày nào tôi còn dạy cho ngài phép cộng trừ mà…]
Beru lẩm bẩm.
Chợt, một ký ức lóe lên trong đầu Suho.
“Phải rồi. Chính là nơi đó.”
Nơi nổi tiếng nhất ở Hàn Quốc một năm trước, hiện trường của thảm kịch kinh hoàng ấy.
“Magok.”
Đôi mắt Suho ánh lên vẻ sắc bén.
***
Phòng Giám Sát của Hiệp hội Thợ săn.
“… Dù có cố gắng phớt lờ bao nhiêu, thì vẫn còn quá nhiều thứ cần làm sáng tỏ.”
Càng điều tra căn cứ bị phá hủy của hội Linh Cẩu, Han Jaehyuk càng cảm thấy mọi thứ thật phi lý. Những vấn đề liên quan đến tội phạm đều đã được chuyển giao cho các thợ săn thuộc cảnh sát. Còn những gì nằm ngoài ranh giới của luật pháp chính là trọng tâm điều tra của Hiệp Hội.
Ví dụ như… Bụi sao…
Bụi sao không hẳn là một loại ma túy, vì thế, việc sử dụng nó không hoàn toàn là bất hợp pháp. Điều đó cũng có nghĩa là bất kỳ ai cũng có thể tiếp tục sử dụng loại dược phẩm bí ẩn này mà không vi phạm pháp luật. Hiệp hội Thợ săn đã liên tục điều tra nguồn gốc và cách thức tạo ra Bụi sao, và lần này, họ cuối cùng cũng tìm được một manh mối tại căn cứ của hội Linh Cẩu.
Sổ ghi chép giao dịch…
Bản ghi chép về thời gian và số lượng Bụi sao mà hội Linh Cẩu đã mua, họ đã tìm thấy một quyển sổ chi tiết ghi lại người bán, phương thức giao dịch và cách thức trao đổi hàng hóa. Nhờ đó, đã có thể xác định chắc chắn rằng hội Linh Cẩu chính là một trong những kẻ phân phối Bụi sao. Tuy nhiên, liệu họ có thể truy ra được nguồn gốc thực sự của Bụi sao hay không vẫn còn là một dấu hỏi lớn.
“Tôi không ngờ vẫn có người mua Bụi sao ngay cả khi họ đang nợ ngập đầu luôn đấy!”
“Có thể hiểu theo cách khác là họ dùng Bụi sao để tiến vào những hầm ngục cấp cao hơn, bằng cách đó thì có thể kiếm được đủ tiền để trả hết nợ ngay lập tức.”
“Vậy nghĩa là họ kiếm tiền chỉ để quay lại mua Bụi sao của hội Linh Cẩu à?”
“Cuối cùng, chỉ có hội Linh Cẩu là kẻ duy nhất hốt bạc thôi, bọn này làm kinh tế ác thật.”
Nhưng vấn đề thực sự nằm ở chỗ hầu hết thợ săn có tên trong sổ sách đều là những người đã ‘mất tích trong năm qua.’ Phần lớn bọn họ có lẽ đã trở thành con mồi của con boss đứng sau kiểm soát hội Linh Cẩu rồi. Tuy nhiên, khi tiếp tục điều tra sổ sách, họ phát hiện ra thêm một điều kỳ lạ. Có một số người bị đánh dấu bằng những vạch đỏ, họ là những con nợ… nhưng lại không phải thợ săn.
“Những người này là ai? Họ có gì khác biệt so với những người mất tích còn lại không?”
“Ơ? Đội trưởng! Xem cái này đi!”
Anh cấp dưới đưa cho Han Jaehyuk một số tài liệu.
“Anh nhìn này, ngày mà hội Linh Cẩu nhận được một lượng lớn Bụi sao và ngày những người mất tích bị đánh dấu… đều trùng khớp với nhau. Không sót một ai.”
“… Cậu nói đúng.”
“Có phải họ biến mất vì lý do nào đó liên quan đến Bụi sao không?”
“Hmmmm…”
Chỉ có một suy nghĩ lóe lên trong đầu họ ngay lúc này.
“… Có khi nào bọn họ bị đem ra trao đổi để lấy Bụi sao không?”
“Đổi con người… lấy bụi sao ư…?”
Đội trưởng Han Jaehyuk lật lại sổ sách từ đầu. Cuối cùng, ông ấy cũng đã tìm ra điều bất thường.
“Khả năng cao là vậy. Sổ sách có ghi lại số lượng Bụi sao mà hội Linh Cẩu đã mua, nhưng không hề có bất kỳ khoản tiền nào được thanh toán. Nghĩa là bọn chúng không dùng tiền để trả.”
“T-Thật sao? Không lẽ… bọn chúng dùng con người để đổi lấy Bụi sao thay vì tiền? Nhưng tại sao chứ?”
“Chúng ta cần phải làm rõ chuyện này. Nếu hội Linh Cẩu không phải là kẻ sản xuất ra Bụi sao, thì những kẻ thực sự tạo ra nó mới là mục tiêu cần điều tra…”
Ngay lúc đó. Điện thoại khẩn cấp của phòng giám sát reo vang.
“Đội trưởng! Chúng tôi vừa nhận được báo cáo mới!”
“Báo cáo gì? Tôi đang bận lắm…”
“Có người đã phát hiện ra nhà máy sản xuất Bụi sao rồi!”
“Đi ngay! Khẩn trương lên!”
Ngay khi Han Jaehyuk nhận được báo cáo và nhanh chóng tiến đến Ga Seoul, mọi chuyện đều đã được xử lí xong xuôi.
“Rốt cuộc thì chuyện quái gì đã xảy ra ở đây vậy?!”
Những người sống sót chạy thoát được khỏi nhà máy ngồi bệt xuống đất, ai cũng đều kiệt sức. Các thợ săn đã giải cứu họ cũng không còn chút sức lực nào.
“Chuyện này dài lắm, nhưng mà…”
Người chỉ huy cuộc đột kích bắt đầu thuật lại mọi thứ đã xảy ra.
“Nhà máy? Ý anh là đây chính là nơi sản xuất Bụi sao à? Ai đứng sau chuyện này? Quỷ à?”
Càng nghe những lời giải thích, những mảnh ghép trong vụ án mà ông đang điều tra dần khớp lại với nhau. Nhưng lúc này, ông không có thời gian để ngồi suy nghĩ.
“Cái gì? Anh nói thật chứ? Có người vẫn đang chiến đấu với lũ quỷ dưới đó một mình sao?”
“Đúng vậy! Anh ấy bảo sẽ câu giờ để chúng tôi có thể chạy thoát… Làm ơn… Agh. Làm ơn hãy mau xuống đó cứu anh ấy!”
Trong khi đó, trợ lý giáo sư Lim đứng một chỗ, giậm chân đầy lo lắng vì sự an nguy của Suho. Ít nhất là trong mắt giáo sư thì Suho dường như đã rất chật vật mới có thể hạ gục con quỷ đầu tiên mà anh chạm trán.
Tuy nhiên, trong nhà máy đó có đến mười con quỷ như vậy.
‘Mình không nên lo lắng… Suho đã nói rằng em ấy sẽ tự thoát ra. Nhưng chắc chắn em ấy chỉ nói vậy để trấn an bọn mình thôi. Tên nhóc đó, thật là…! Cũng giống như lần ở hầm ngục Đại học Hàn Quốc khi trước, em ấy lại định hy sinh vì chúng ta!’
Sau khi nghe toàn bộ lời giải thích, Han Jaehyuk siết chặt vũ khí trong tay, vẻ mặt trầm ngâm.
“Được rồi. Chúng ta vào ngay thôi!”
Thình!
Vũ khí của đội trưởng Han Jaehyuka là hai tấm khiên thép khổng lồ, đủ lớn để che kín nửa thân mình. Ngay khoảnh khắc ông nhấc chúng lên, một tấm khiên trong suốt lập tức bao phủ toàn bộ cơ thể anh.
‘Thiết Bích!?’ (Bức tường thép.)
Lúc này, trợ lí giáo sư Lim mới sực nhớ ra Han Jaehyuk thực sự là ai. Ông ta là một tanker hạng C, nổi danh đến mức nhận được vô số lời mời từ các hội lớn. Nhìn kỹ lại, những thợ săn đứng sau lưng anh ta cũng đều là những người không hề tầm thường.
‘Mọi chuyện sẽ ổn thôi! Suho chắc chắn sẽ sống sót!’
Với vẻ ngoài đầy vững chắc và đáng tin cậy, Han Jaehyuk dẫn đầu đội thợ săn của Hiệp Hội tiến vào bên trong Ga Seoul.
Đột nhiên, ngay trước lối vào, Han Jaehyuk bỗng quay lại và hỏi một câu cuối cùng.
“À mà này, thợ săn còn ở dưới đó thuộc lớp thợ săn gì vậy?”
“Ờ… cái đó…”
Người đội trưởng đội đột kích ấp úng, khuôn mặt lộ rõ vẻ bối rối.
“Cậu ta là một… Người thu thập hạng E.”
“… Gì cơ?”
“…”
Không khí bỗng chốc trở nên im lặng một cách khó xử. Những thợ săn của Hiệp Hội đứng đó, bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình hoàn toàn vô dụng. Thật sự quá xấu hổ.
***
“Mình phải điều tra về Magok ngay khi trở về mới được.”
Sau khi hoàn thành mọi việc, Suho rời khỏi nhà máy. Tuy nhiên, ngay khi chuẩn bị rời khỏi nhà máy và đi lên mặt đất, Suho chợt cảm thấy có chút tiếc nuối.
Lý do chính là Broki.
“Mãi mới có con quái vật mạnh như này làm lính bóng tối, mà để nó biến mất sau một ngày thì phí quá.”
Thời gian tồn tại của lính bóng tối chỉ kéo dài đúng một ngày, nếu cứ để nó biến mất như vậy thì quá lãng phí. Hơn nữa, Suho không biết bao giờ mình mới có cơ hội thu phục một con quái vật cấp độ này lần nữa. Tốt nhất là tận dụng nó một cách hiệu quả.
[Ngài có muốn quay lại không? Vẫn còn nhiều thằn lằn xung quanh đấy.]
“Phải rồi.”
Suho quyết định quét sạch toàn bộ khu vực này.
“Broki.”
[Grrrr!]
Broki, giờ đã trở thành lính bóng tối của Suho, tuy hắn mất đi khả năng nói chuyện nhưng trí tuệ của hắn vẫn còn nguyên vẹn, nên chẳng cần giải thích dài dòng.
“Bắt hết bọn chúng.”
[Grrrr!]
Là một con súc vật thực thụ, Broki sở hữu khứu giác vô cùng nhạy bén. Theo lệnh của Suho, Broki lần theo dấu vết của những con thằn lằn đang ẩn nấp khắp khu vực, rồi cắn chết từng con một. Sau đó, hắn mang xác chúng về và xếp gọn gàng trước mặt Suho.
Dù vậy, cấp độ của Suho đã khá cao, nên lũ thằn lằn chẳng còn mang lại bao nhiêu hiệu quả nữa.
“Tất cả chỗ này đều là tiền cả.”
[Ưhm… Thiếu quân vương, nhiều thế này… cho tôi đớp miếng được không?]
“Một miếng á…”
[Con nhỏ tí teo này chắc chắn là con sâu mà.]
Beru nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào đống xác. Trong lúc đi săn thằn lằn cùng Broki, Suho đang đeo mặt nạ quạ. Khi nãy, anh dùng nó để giả làm con quỷ trẻ nhất, nhưng lần này lại vì một lý do hoàn toàn khác.
Thực tế thì món đồ này có một tác dụng đặc biệt.
[Vật phẩm: Mặt Nạ Quạ]
Độ hiếm: E.
Loại: Vật phẩm đa dụng.
Một chiếc mặt nạ đáng ngờ được quỷ dữ sử dụng, tăng khả năng quan sát trong bóng tối. Có thể cất giữ trong kho đồ hoặc bán tại cửa hàng.
‘Còn tốt hơn cả kính nhìn đêm nữa.’
Nhờ chỉ số nhạy bén được gia tăng, Suho có thể nhìn rõ mọi vật ngay cả trong bóng tối. Hơn nữa, khi đeo mặt nạ quạ, cảm giác bí bách, khó chịu cũng hoàn toàn biến mất. Vì mỗi con quỷ trong nhà máy đều có một chiếc mặt nạ như vậy nên Suho đã thu gom hết tất cả.
Nhưng cũng chính từ đó, rắc rối bắt đầu nảy sinh.
“Một con quỷ kìa!”
“Hả?”
[Ehh?]
Ngay khi nhóm thợ săn của Hiệp Hội vừa bước vào khu vực, họ liền bắt gặp Suho—người đang đeo mặt nạ quạ. Họ đã nhận được báo cáo rằng bọn quỷ trong nhà máy đều mang loại mặt nạ này, chưa kể, một con linh cẩu khổng lồ với vẻ ngoài quái dị, Broki, đang đứng ngay bên cạnh Suho.
Nó trông chẳng khác gì một con quái vật tà ác thực sự.
“Tấn công!”
“Khoan đã, ây, các đại ca—!”
Trước khi Suho kịp giải thích, cơn mưa đòn tấn công từ các thợ săn đã ập tới!
Ting!
[Nhiệm vụ khẩn cấp: Tiêu diệt kẻ thù.]
Khu vực xung quanh có những kẻ mang sát ý đối với ‘Player’…
“Không, không phải cái này! Hủy bỏ! Từ chối nhiệm vụ!”
Một nhiệm vụ khẩn cấp xuất hiện để đảm bảo sự sống còn của Suho. Anh nhanh chóng từ chối nhiệm vụ, đồng thời tháo mặt nạ để lộ danh tính thật.
“Tên này để tôi xử lý!”
Han Jaehyuk, đội trưởng của Hiệp Hội, lao tới với tốc độ cực nhanh, vung khiên về phía Suho. Cùng lúc đó, các thợ săn khác đồng loạt xông tới tấn công Broki.
“Khoan đã, ý tôi là—”
“Thiết Bích!”
Bang! Một tấm khiên trong suốt khổng lồ xuất hiện, lao thẳng về phía Suho như một bức tường thép bất khả xâm phạm.
[Thiếu quân vương!]
Beru gào lên, Suho vội giơ tay lên gỡ chiếc mặt nạ xuống.
“Thôi thì, đành áp chế lại vậy.”
Ngay khoảnh khắc đó, một làn khói đen bao phủ nắm đấm của anh. Vút! Suho đấm thẳng vào bức tường khiên trong suốt đang đè ép cậu.
Và chỉ với một cú đấm.
[Sức mạnh: 45]
BÙM—!
“Hả?” Han Jaehyuk bị hất văng ra sau cùng với tấm khiên của mình. Rầm! Ông bị ghim thẳng vào tường.
“Ủa… gì vậy…? Suho ngớ người.
Đôi mắt của các thợ săn Hiệp Hội mở to kinh hãi.
“Đ-Đội trưởng…?”
“Cái quái gì…?”
RẮC!
Bức tường nơi Han Jaehyuk bị ghim vào sụp xuống, khuôn mặt ông lộ ra, hai mắt trợn ngược lên, ông ấy đã ngất xỉu.
[Hừm… cuối cùng thì con người cũng chỉ đến thế thôi. Mà cũng đúng. Ngài dồn hết chỉ số vào sức mạnh rồi mà.]
Bên cạnh Suho, Beru gật gù như thể đã đoán trước kết cục này. Suho tháo mặt nạ quạ xuống, nét mặt có chút ngượng ngùng.
“Chúng ta có thể giải quyết chuyện này bằng cách nói chuyện đàng hoàng không? Hờ hờ…”
“...”
Tất cả các thợ săn đồng loạt gật đầu một cách lạnh lùng.