Sokushi Cheat ga Saikyou Sugite, Isekai no Yatsura ga Marude Aite ni Naranai n desu ga

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7109

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 91

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 124

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 218

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Vol 4 - Chương 9: Đúng như mình nghĩ, ngay cả nhà Dannoura cũng chưa thể bắn tia nhiệt được

Trans: Zard

Hôm qua trans ngủ quên, xin lỗi nhé :3

-----------

“Không hiểu sao, tớ thấy bọn mình cứ như đang chạy trốn vậy…”

Sau khi gặp phải Shinozaki Ayaka, Yogiri và Tomochika liền lập tức trở về lâu đài. Khi băng qua cổng thành, Tomochika vừa nói vừa đi đến nơi ở của mình bên trong sân lâu đài với vẻ mặt u ám. 

“Hẳn phải khó nói lắm nhỉ?”

Có lẽ Tomochika vẫn còn đang nghĩ về khuôn mặt tức giận đến đáng sợ của người lính giữ cửa ban nãy.

Họ có vẻ biết rằng những ứng cử viên hiền giả và thảm họa những ngày trước đó hẳn có liên quan gì đến nhau, và họ cũng không hề có ý định che giấu sự căm hẫn của mình.

Ngoài đường và cả lâu đài đều phải liên tục hứng chịu những thiệt hại khổng lồ. Họ biết những chuyện này là do những ứng cử viên hiền giả làm, thế nhưng họ cũng chẳng thể làm gì để ngăn họ lại. Vậy nên việc mọi người khó chịu cũng là lẽ thường tình.

-Chuyện này là do Shinozaki cả phải không? Vậy chẳng phải chỉ cần đi xử lí cô ta là xong sao?

Đó là những gì Yogiri nghĩ, nhưng nếu cậu cứ sử dụng sức mạnh vào những chuyện không liên quan gì đến mình thì sẽ chẳng bao giờ hết việc cả.

“Tớ nghĩ cậu cứ sử dụng sức mạnh như ý muốn của mình đi Yogiri. Khi làm vậy, lỡ như có người nào đó làm cậu không thích, thì hãy cứ giết họ luôn đi! Nhưng tớ nghĩ cậu sẽ ổn thôi. Hơn nữa, cậu cũng không cần phải cứ giữ chừng mực về tất cả mọi thứ đâu! Tớ chỉ mong cậu có thể tận dụng sức mạnh của mình mà không cần phải lo về mấy cái suy nghĩ triết lí hay công lí rập khuôn vớ vẩn nào đó thôi.”

Những lời đó hệt như những gì mà người mẹ nuôi Takatou Asaka đã từng nói với cậu.

Cả con đường đầy rẫy xác người. Điều đó không thể chấp nhận được. Kẻ làm chuyện này chắc chắn sẽ phải trả giá.

Sự trừng phạt ấy có lẽ sẽ trông như công lí, nhưng Yogiri lại không thể ngừng suy nghĩ rằng đó là điều cậu phải làm.

Sau cùng thì, việc nhìn thấy một vài người lạ chết trên đường cũng chẳng thể làm lay động trái tim Yogiri được.

“Hơn nữa, quá nhiều người vô tội đã bị kéo vào chuyện này...cậu có thể coi đó như là trả thù cho họ cũng được, nhưng…”

“Vậy mấy người trong lớp chết thì không sao à?”

“A! Không có đâu… tớ không nghĩ vậy đâu, nhưng… quả thật họ đã làm những điều tồi tệ, nên....”

Tomochika có vẻ đang không biết phải giữ lập trường trong chuyện này thế nào.

Với Yogiri, cậu không thực sự quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra với những người trong lớp.

Khi trước, họ đã sử dụng bọn cậu như mồi nhử, và điều đó cũng đồng nghĩa với cái chết, vậy nên họ không có quyền gì để phàn nàn.

Nhưng nếu như nhiều người khác nữa bị đẩy vào chuyện này, và rồi cuối cùng Carol hay Ryouko bị giết thì sao?

Có vẻ cậu không thể cứ ngó lơ chuyện này mãi được. Nói không cần thiết không có nghĩa là cậu là người vô tâm hay đang ở vị trí trung lập. Cậu chỉ muốn bảo vệ những người mình quan tâm.

“Thôi thì, nếu như tớ thấy có ai trong lớp sắp bị giết thì tớ sẽ ra can vậy. Sau cùng thì tớ cũng đâu thể bỏ mặc họ được.”

“Đúng rồi đó!”

Tomochika hạnh phúc đồng ý. Cô có vẻ cũng suy nghĩ như vậy.

『Nhưng chẳng phải cô ta mạnh lắm sao? Với cậu trai thì tôi nghĩ sẽ không vấn đề gì, nhưng cô vẫn chưa đủ trình để chạm trán với người mạnh như thế đâu…』

“Ngay từ đầu tôi đã không nghĩ đến chuyện chống lại cái tia nhiệt đó rồi!”

『Đúng như mình nghĩ, ngay cả nhà Dannoura cũng chưa thể bắn tia nhiệt được…』

“Cái làm tôi ngạc nhiên ở đây là nhà mình còn cố học cách bắn tia nhiệt luôn á!?”

Họ vừa nói chuyện vừa đi đến nơi ở mà họ đã lấy làm căn cứ.

Ngay khi họ vừa đến, cánh cửa của căn cứ mở ra và một cô nữ sinh xuất hiện.

Đó là một cô gái nhỏ nhắn dễ thương.

“A Tomo-chi! Tớ đang tìm cậu nãy giờ đấy!”

Yogiri nhớ tên cô gái này là Jogasaki Romiko.

Theo như những gì cậu nhớ, Tomochika và Romiko ngồi cạnh nhau trên chuyến xe buýt và họ rất thân thiết với nhau.

“Có chuyện gì sao Miko-chi?”

Romiko gọi Tomochika là ‘Tomo-chi’ bởi họ là bạn thân của nhau, và Tomochika cũng gọi Romiko là ‘Miko-chi’ cũng cùng lí do đó.

“Akino bảo mọi người trong lớp tập trung lại có chuyện cần bàn.”

“Mọi người luôn sao? Lạ thật.”

Chưa từng có tiền lệ cho chuyện này.

Kế hoạch hay những thứ tương tự vậy thường do các đội trưởng bàn luận với nhau, và sau đó họ sẽ thông báo quyết định cho các thành viên trong nhóm.

“Chúng ta nên nhanh đi thôi. Akino trông có vẻ căng thẳng lắm đấy.”

Không còn thời gian để suy nghĩ nữa.

Yogiri cùng những người khác nhanh chóng đi đến phòng họp.

-------------------

Căn phòng họp nằm bên trong chỗ ở được cung cấp cho các ứng cử viên.

Tất cả học sinh còn sống đều tập trung ở đây.

Họ đang ngồi quanh một chiếc bàn lớn.

“Tốt lắm. Bây giờ tuy chúng ta không có nhiều thời gian, nhưng tớ sẽ bắt đầu với việc giải thích tình hình lúc này.”

Akino Sora lên tiếng và bắt đầu cuộc họp. Cô chính là chủ trì của buổi họp này.

Cô có vẻ đã từng là một idol trong thế giới trước, thế nhưng bởi Yogiri không hề hứng thú với idol hay bất cứ thứ gì tương tự, nên mãi sau này đến khi được Tomochika giải thích cho thì cậu mới biết.

“Lần đầu tiên đặt chân đến thành phố thủ đô này, chúng ta đã có 26 người.”

Thực chất ban đầu chỉ có 24 người, rồi sau đó Yogiri và Tomochika đến. Nhưng cô không có vẻ gì là định đi sâu giải thích điều đó.

“Thế nhưng bây giờ chúng ta chỉ còn lại 18 người. Đã có tám người phải chết dưới tay Shinozaki Ayaka.”

Sora sau đó đọc to tên của những người đã chết lên.

Trong số những cái tên đó, Yogiri nhận ra cái tên Izumida, cậu chính là người đã từng ở cùng phòng với cậu.

“Có vẻ ba tên bá tước dâm dục là những người chúng ta không biết là đã bị giết nhỉ?”

『Nè, cô chỉ quan tâm chuyện đó thôi đấy à?』

Mokomoko nói với vẻ sốc hệt như Tomochika.

Mọi người trong lớp cũng đều trông như vậy, cho đến tận bây giờ, họ đã không nhận ra rằng số lượng của bọn họ ngày một ít dần đi. Không ai có thể giấu được vẻ ngạc nhiên của mình,

“Bộ không ai trong chúng ta có thể đánh bại Shinozaki sao?”

“Phải đó, chẳng phải chúng ta mạnh lắm sao? Con nhỏ đó cũng chỉ có một mình thôi.”

Một vài nam sinh kêu la lên như thể họ có thể đánh bại cô.

“Tớ biết các cậu có rất nhiều người đã rất xuất sắc trong việc chinh phục Ma giới. Nhưng tớ nghĩ lí do chủ yếu đằng sau những thiệt hại ngày một tăng này chính là vì cô ta đã tập trung vào từng người một chúng ta. Mặc dầu tớ đã bảo các cậu ấy đừng nên liều lĩnh hành động đơn lẻ vậy mà…”

Có vẻ tất cả bọn họ đều quá tự tin vào suy nghĩ rằng mình sẽ ổn thôi.

“Nhưng còn chuyện Munakata với Yatate bị giết thì sao? Tôi nghe bảo rằng họ thậm chí còn chẳng thể ngăn nổi Shinozaki giết Ushio dù rằng việc đó xảy ra ngay trước mặt họ. Chắc hẳn họ đã nhận ra cô ta nguy hiểm thế nào.”

Người nói chính là Tướng Quân Yazaki.

Cậu có vẻ cũng muốn bảo rằng đừng nên hành động một mình.

Ushio, Munakata, và Yatate. Ushio là một trong ba người được biết đến với biệt danh ‘tam tước dâm dục’ và cũng là nạn nhân đầu tiên của Shinozaki.

Có lẽ cậu đang nói rằng Munakata và Yatate không nên đánh giá thấp Ayaka quá mức đến nỗi đã tự mình đi lòng vòng xung quanh cách vô định.

“Họ đều đã bị giết tại phòng của mình. Có vẻ chỉ với mức độ bảo mật thế này thì ta sẽ dễ dàng bị đối phương xâm nhập.”

Sự hỗn loạn nhanh chóng lan rộng ra.

Họ không còn thời gian để nghỉ ngơi.

Nếu đây là kế hoạch của cô nhằm khiến mọi người trở nên hoang mang và lo sợ, thì cô đã đại thành công.

“Đó là tất cả những gì tớ biết về tình hình lúc này. Tiếp theo là chuyện chúng ta nên làm gì từ giờ… chính quyền đã yêu cầu chúng ta phải rời đi ngay lập tức.”

“Ý cậu rời đi là sao? Chẳng phải ngay từ đầu chúng ta đến đây là theo lệnh của hiền giả sao?”

Yakazi lại lên tiếng chen ngang một lần nữa. 

Lệnh của Hiền Giả là tuyệt đối. Chỉ với năng lực của một vị vua từ một nước đơn độc không đủ để chống lại nó.

“Phải. Có vẻ đất nước này đã tuyên bố rằng họ đã vượt quá khả năng giúp đỡ rồi. Không những vậy, với lượng thiệt hại khổng lồ do Shinozaki gây ra, họ hẳn nghĩ không còn lí do gì để tuân theo mệnh lệnh của hiền giả nữa rồi.”

Vương quốc Mani đã thúc họ phải rời đi ngay trong hôm nay.

Đây thực sự không phải yêu cầu vô lí gì cả. Thậm chí cả đức vua cũng đã bị Shinozaki giết. Ta có thể nói họ thế này là đã thân thiện lắm rồi.

“Tất nhiên, nếu cứ gây phiền phức cho cả đất nước thì thật không hay chút nào. Vậy nên tớ nghĩ bây giờ chúng ta tốt nhất hãy chinh phục ma giới đã. Chúng ta bây giờ có hai mục tiêu cần chú trọng. Đầu tiên là chinh phục ma giới và thanh trừng ác ma. Thứ hai là tìm cách đánh bại Shinozaki.”

Cô không hỏi ý kiến của bất cứ ai. Cô đã tự mình quyết định cách giải quyết vấn đề này.

------------------

Jogasaki Romiko rất ghét những thứ phiền toái lẫn những thứ quá nổi bật.

Đó là lí do cô hành động như một con người lơ đãng.

Rất dễ để tránh những chuyện phiền phức chỉ bằng cách vờ như mình không nghe thấy, và người khác cũng sẽ tha thứ cho bạn nếu như bạn quên làm công việc mà mình không muốn.

Thế nhưng, cô lại có phần mâu thuẫn với niềm tin không muốn quá nổi bật của mình. Nó thường thu hút sự chú ý khi cô trông như một con người một con người khác.

Romiko thầm nghĩ đó là một điểm không thể tránh khỏi với cô.

Vậy nên cô ghét những thứ phiền toái hơn là những thứ nổi bật.

Nói tóm lại, cô thường cố gắng hết sức để tránh những chuyện phiền phức.

Đó là lí do dù cho Romiko nhận được một loại sức mạnh kì lạ nào đó khi đến thế giới này, cô vẫn không nói gì về nó.

Nếu cô có sức mạnh chiến đấu, cô chắc chắn sẽ bị phân vào hàng tiền tuyến để chiến đấu. Và đó là thứ mà Romiko chắc chắn không muốn làm.

Thế nên, Romiko đã nghĩ về năng lực của mình ngay khi cô nhận được sức mạnh đó.

“Triệu hồn sư.”

 Một chức nghiệp có khả năng điều khiển linh hồn người chết.

Trong trường hợp của cô, cô khai rằng sức mạnh mình nhận được chỉ cho phép trò chuyện với người đã chết, nhưng…

Thật chất, với sức mạnh đó, cô có thể thao túng xác chết, sử dụng năng lực mượn từ những linh hồn đã chết. Một năng lực như vậy chắc chắn sẽ rất có ích trên chiến trường.

Thế nhưng, có khả năng sẽ có ai đó biết về sức mạnh thật sự của chức nghiệp này, hoặc một chức nghiệp nào đó có thể nhìn ra được khả năng của triệu hồn sư. Nói dối có vẻ là một kế hoạch tệ hại.

Vậy nên Romiko đã nhanh chóng sử dụng ‘Gọi Hồn’.

Trên xe buýt, giữa những học sinh còn đang hoang mang về năng lực mình nhận được, cô có lẽ là người nhanh nhất làm quen được với sức mạnh của mình.

Cô tìm xung quanh mình một linh hồn đủ yếu để không thể bị ném ra ngoài chiến trường.

Không có một năng lực nào, một con người bình thường là không ổn. Tuy không hoàn hảo, nhưng cô cũng đã được một hiền giả ban cho sức mạnh, vậy nên cô cũng phải sở hữu năng lực đặc biệt nào đó.

Phải, đặc biệt, nhưng đồng thời cũng vô dụng.

Nói về một linh hồn hữu dụng như thế, cô đã tìm được một con.

“Số Đếm”

Trong quá trình tìm kiếm linh hồn, người sử dụng có thể biết được khả năng của linh hồn đó. Nhưng năng lực của “Số Đếm”, đúng như cái tên của nó, là đếm số. Cụ thể hơn, là đi đếm những con số. Vậy nên chắc chắn nó vô dụng trên chiến trường.

Cô lập tức sử dụng “Gọi Hồn” để nó chiếm hữu cô.

Với cách này, dù cho có người sử dụng năng lực để kiểm tra sức mạnh của cô, thì bề ngoài nó có vẻ cũng chỉ hiển thị ‘Số Đếm’ mà thôi. Có khả năng ai đó có thể nhìn thấu lớp ngụy trang của cô, nhưng lúc này cô cũng không có thời gian để lo chuyện đó. Đó là chuyện của sau này.

Và thế là, Romiko đã bị đánh giá là vô dụng trên chiến trường.

Khi nói về chuyện không trở nên nổi bật, thì đáng lí ra cô có thể chọn một năng lực tốt hơn, thế nhưng thà bị coi là vô dụng thì còn đỡ hơn là bị bắt ép ra chiến trường khi mọi chuyện chuyển biến xấu.

-Ai mà ngờ nó tự nhiên trở nên rắc rối vậy cơ chứ.

Nhưng từ khi đến đây, mọi người đều nói về việc chinh phục ma giới.

Điều đó thực sự rất phiền phức.

Cô không rõ nơi đó trông ra sao, nhưng trong đầu cô đó là một nơi tối tăm, bẩn thỉu, ẩm thấp.

Cô không muốn phải đi đến nơi đó, đồng thời cô cũng không muốn phải chiến đấu với quái vật.

-Chẳng phải việc xử lí Shinozaki Ayaka còn tốt hơn là phải đi vào mấy chỗ đó sao?

Romiko cho những linh hồn nô lệ của mình ra ngoài thám thính xung quanh.

Nhờ vậy, cô đã biết về việc Ayaka đã đến gần và bạn học của mình đã bị giết.

Nhưng bởi vì nó quá rắc rối, nên cô cứ để yên mọi chuyện, nghĩ rằng khi chuyện trở nên nghiêm trọng thì thể nào cũng có người đứng ra làm gì đó.

Khi nghĩ lại, chuyện đó có lẽ đã được xử lí xong xuôi, nhưng giờ đã quá muộn.

Vậy nên cô quyết định sẽ cùng đi chinh phục ma giới với mọi người.

Nhưng cô vẫn giữ nguyên chính kiến của mình, cô sẽ tiếp tục vờ như mình vô dụng cho đến phút cuối cùng.

Cô sẽ không nghiêm túc trừ khi tất cả đều đã chết.

Đó là cách nghĩ của Romiko.

--------------------

-Có phải Yuugo cũng đang che dấu sức mạnh của mình không? Hay nó đột nhiên tự thức tỉnh?

Không ai biết cả. Điều duy nhất rõ ràng ở đây là Izumida Yuugo đã đứng ra khiêu chiến với Shinozaki Ayaka.

Đó là bởi nó đã được viết ra trong cuốn sách của Aihara Yukimasa.

Chức nghiệp của Yukimasa là ‘Người Đọc Sách’.

Người đọc sách cho phép cậu có thể đọc và hiểu bất cứ từ ngữ nào bỏ qua rào cản ngôn ngữ. Đó là những gì mà mọi người nghĩ về năng lực của cậu.

Nhưng thật chất, nó lại là một thứ hoàn toàn khác.

Sức mạnh thực sự của cậu nằm ở khả năng đọc được tương lai và những sự kiện xảy ra xung quanh được viết trong cuốn sách của cậu.

Cuốn sách mà cậu luôn mang theo chính là hiện thân cho năng lực của cậu.

Về cơ bản nó là một cuốn tiểu thuyết góc nhìn thứ nhất với Aihara Yukimasa là nhân vật chính, nhưng những người mà cậu biết cũng sẽ xuất hiện trong đó dưới dạng truyện ngắn.

Theo như những gì trong đó viết, sức mạnh của Yuugo vượt xa những gì người ta có thể tưởng tượng từ một đầu bếp bình thường.

Dù cho một đầu bếp có sở hữu loại sức mạnh thế nào đi chăng nữa, cậu vẫn có rất nhiều năng lực với sức mạnh vô song.

Sử dụng khả năng tìm kiếm nguyên liệu, cậu có thể tìm bất cứ đối thủ nào như một loại nguyên liệu. Sử dụng tầm hiểu biết về nguyên liệu, cậu có thể lập tức tìm ra điểm yếu của đối phương. Và sử dụng khả năng phân tách nguyên liệu của mình, cậu có thể dễ dàng chém bay bất kì kẻ thù nào.

‘Nấu cùng lúc’ cho phép cậu gia tăng hiệu quả nấu nướng của mình bằng cách tạo ra phân thân của mình, và năng lực chiên ngập dầu cho phép cậu điều khiển nhiệt độ cao.

Một số đó thậm chí còn có cả năng lực lên men để điều khiển thời gian.

Khả năng của họ là vô tận.

Thế nhưng, họ lại rất yếu về mặt phòng thủ, Sau cùng thì đầu bếp không hề có kĩ năng nào để phòng thủ cả.

-Thế nên mới bảo ta không thể nào thống trị thế giới chỉ với năng lực của riêng mình.

Phối hợp cùng ai đó có năng lực phòng thủ cao có thể bồi đắp khuyết điểm của đầu bếp. Sự kết hợp như thế có thể đánh bại bất cứ kẻ thù nào.

Có lẽ, nếu như cậu được ai đó cho lời khuyên về cách sử dụng năng lực, chuyện xảy ra có lẽ đã khác.

Nhưng Yukimasa lại không làm gì.

-Mà mình chắc cũng có nhiều người giống mình thôi.

Những người cứ bất cẩn phô ra hết năng lực của mình rồi cũng sẽ bị bại lộ. Cách duy nhất để sống sót là phải biết cách che dấu sức mạnh của mình để không bị gửi ra chiến trường.

Chiến binh thật sự nên là người biết cách giấu mình, như Yukimasa vậy.

Trong trường hợp của Yukimasa, việc che dấu là quá đơn giản.

Tất cả những gì cậu cần làm là viết vào cuốn sách của mình, và rồi thực tại sẽ thay đổi.

Cậu cũng có thể che dấu những thứ không liên quan đến người khác, và kể cả danh tính bản thân.

-Mà, sau cùng thì thể nào cũng sẽ có ai đó bảo rằng ‘làm tốt lắm’ và đánh bại tên ác ma.

Yukimasa rất lạc quan về tình hình, đồng thời cũng nghĩ rằng cậu không muốn phải là người làm điều đó.

-------------

Zard: Như các bạn đã biết, hôm nay đã bắt đầu lệnh cấm tập trung quá 20 người để phòng bị lây bệnh, vậy nên các bạn nếu ko có việc gì cần thiết thì hãy ở nhà và nếu cảm thấy có dấu hiệu gì thì hãy đi kiểm tra rồi tự cách li nhé. Hãy là một con người văn minh chứ đừng làm một con... gì đó khốn nạn nhé :)

P/s: Hiện giờ trên hako cũng đang có dịch gấu, đề nghị mọi người cẩn thận kẻo bị lây nhiễm. Đây là một số dấu hiệu để nhận biết mình đã bị dính dịch gấu chưa:

-Ăn tạp.

-Thích loli

-Kết câu bằng từ gấu.

Nếu ai đã có 2/3 dấu hiệu trên thì nghĩa là bạn có khả năng rất cao dính dịch gấu, xin hãy cẩn thận :<

(Zard: cá nhân trans thích suy nghĩ của bé Tomochika, bé dù đã tha thứ nhưng ko có nghĩa là bé quên những gì người khác đã làm với bé, forgive but not forget) (Zard: trans đến khúc này cười vler :)) ) thực chất khúc này là Counter, nghĩa là người đếm, mà năng lực này chẳng làm được gì ngoài đếm số nên trans gọi nó là số đếm :v (Zard: trans tưởng tượng cảnh nó đọc sách thấy nó ghi là nó đang đọc sách ghi là nó đang đọc sách ghi là nó đang đọc sách x3,14 :)) )