Sokushi Cheat ga Saikyou Sugite, Isekai no Yatsura ga Marude Aite ni Naranai n desu ga

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Vol 5 - Chương 6: Cái ‘cố gắng’ mà anh nói là ngồi chọn ma thuật từ hệ thống hết lần này đến lần khác đấy à?

Trans: Zard

-------------------

Jolt vẫn còn giữ được kí ức về kiếp trước của mình.

Anh đã được chuyển sinh, có thể nói là vậy.

Trong lần sống trước đây, Jolt đã tự lãng phí cuộc đời mình.

Anh đã từng có một tuổi thơ đẹp đẽ, nhưng bởi một lần trượt bài kiểm tra ở trung học mà cuộc đời anh đã bị phá hủy. Nó khiến anh tuyệt vọng đến nỗi anh đã trốn tránh xã hội, thậm chí đến khi đã trở thành một ông bác trung niên, anh vẫn chưa thể hồi phục.

Cặp cha mẹ không mấy khá giả của anh luôn coi anh là một thứ phiền toái –một con kí sinh trùng– bởi tính không làm mà đòi có ăn của anh. Và đó có vẻ cũng là cách xã hội này nhìn nhận anh.

Dĩ nhiên, suy nghĩ của anh không hề giống với những gì xã hội nghĩ. Dù cho đã đi qua nửa cuộc đời, anh vẫn tin rằng mình còn tiềm năng chưa được khai phá.

Có lẽ cái chết của Jolt trong kiếp trước là vì cơn đói.

Ngày qua ngày, anh chỉ cứ sống theo một lối sống tách biệt xã hội, vào một hôm nọ, Jolt nhận ra thức ăn của anh đã không đến.

Giờ ăn đã điểm, nhưng thức ăn lại chẳng thấy đâu. Anh dậm chân xuống sàn rất nhiều lần, chờ đợi một lời hồi đáp không bao giờ đến. Nhưng thậm chí vậy, anh cũng không hề định đi xuống để xem vì sao thức ăn của anh lại không có.

Với một kẻ có đầu óc của một con gà, những kẻ chỉ biết há miệng chờ sung, thì chỉ việc bước đi thôi cũng cảm thấy phiền phức.

Rồi, sau hai ngày liên tục không có thức ăn, anh cuối cùng cũng chịu nhấc cái cơ thể nặng nề của mình lên. Anh bước ra khỏi phòng và đi xuống cầu thang. Đó là lần đầu tiên anh làm vậy sau suốt hơn hai mươi năm.

Anh lết cái cơ thể mập ú của mình đến phòng khác.

Ở đó anh nhìn thấy mẹ mình đang ngồi cuộn trước cái TV vẫn còn mở.

Bà trông già hơn so với những gì anh nhớ.

Bà đã luôn nhỏ vậy sao? Suy nghĩ ấy thoáng xoẹt qua đầu anh rồi lập tức bị đè bẹp bởi sự giận dữ điên cuồng.

Sao bà dám không mang đồ ăn cho tôi mà lại ngồi chơi như vậy?

“Ê bà già! Đồ ăn của tôi đâu!?”

Nhưng không một tiếng trả lời.

Anh ra sức lắc mẹ mình như thể đang cố gọi bà dậy, và rồi một cơn lạnh chạy dọc sống lưng anh. Cơ thể bà ấy quá nhẹ và không hề có phản ứng.

Chính việc Jolt tự nhốt mình đã khiến gia đình anh sụp đổ, cả tâm trí và cơ thể của mẹ anh có lẽ đã đạt đến giới hạn sau một thời gian dài chịu đựng để níu lấy gia đình này.

Dĩ nhiên, Jolt không chút quan tâm gì đến sự khó khăn của bà. Thậm chí trong hoàn cảnh ấy, điều duy nhất anh quan tâm là thức ăn.

Và, Jolt đã chết.

Theo một cách cực kì ngu xuẩn, đó là bởi anh không dám ra khỏi nhà.

Dù rằng trong nhà vẫn còn đồ ăn, nhưng cũng chỉ đến khi anh ăn hết mọi thứ.

Anh không thể ép bản thân ra khỏi nhà sau một thời gian dài, và dù cho anh có đặt đồ ăn qua mạng, anh cũng không dám đưa mặt ra với nhân viên giao hàng.

Người ta thường bảo sẽ luôn có cách gì đó khi ta đứng trên ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Nhưng với Jolt thì đã kết thúc. Anh chỉ có thể làm đến vậy.

May mắn thay, kí ức về tiền kiếp của anh không bao gồm trải nghiệm trước khi chết.

Nếu anh còn nhớ về những điều đó, anh hẳn đã bị tra tấn bởi những kí ức về việc chết đói khi được tái sinh.

Trước khi anh nhận ra, anh đã trở thành một đứa bé.

Ban đầu anh đã rất hoang mang.

Anh không thể thấy, anh không thể di chuyển, và anh cũng không nhận ra mình đã trở thành một đứa bé.

Anh hoàn toàn không biết gì về bản thân cho đến khi có thể tự mình đứng dậy.

Anh nhanh chóng học được cách nói, có lẽ là nhờ anh vẫn giữ được kí ức từ tiền kiếp.

Anh không còn ở Nhật Bản nữa. Anh đang ở thế giới của quái vật và ma thuật.

Anh được tái sinh trong một gia đình quý tộc giàu có của vương quốc Mani và được đặt cho cái tên ‘Jolt’.

Anh đã học được điều đó bằng cách lắng nghe những lời nói xung quanh mình.

Dù vẫn chưa tin những gì đang xảy ra, nhưng Jolt lại rất biết ơn chúa. Anh biết đây chính là cơ hội để làm lại cuộc đời mình.

Chính vì sự ngoan cố của bản thân mà anh đã lạc lối trong kiếp trước của mình. Nhưng nhờ việc vẫn giữ được kí ức về kiếp trước từ hồi còn bé, lần này anh sẽ có thể sửa sai mọi thứ.

Anh tin là vậy.

Anh rất mừng vì mình được tái sinh vào một gia đình quý tộc.

Dù cho ma thuật tồn tại ở thế giới này, nhưng nó không phải dành cho tất cả.

Trong thế giới này, có những sức mạnh siêu nhiên gọi là ‘Phước Lành’, nó chỉ có thể được dùng khi ta được ai đó trao cho, và những phước lành mạnh mẽ thường được kế thừa ở các gia đình quý tộc.

Chức nghiệp của Jolt là ‘Ma Võ Sư’, nó cũng là thứ được kế thừa trong gia tộc anh.

Đó là chức nghiệp dạng chiến đấu cho phép người dùng có thể sử dụng các kĩ năng cận chiến lẫn ma thuật, điều này đã tạo cho anh một lợi thế để giúp anh đối đầu với những kẻ thù cả về tầm xa lẫn tầm ngắn.

Jolt được mệnh danh là thiên tài.

Từ khi còn là một đứa trẻ, anh đã luôn theo đuổi kiến thức, và anh đã có được sức mạnh của một người lớn, nhờ vào kí ức từ kiếp trước của mình.

Cuộc đời mới này sẽ rất suôn sẻ. Ban đầu đó là những gì Jolt nghĩ.

-----------------------------

Nằm bò trên sàn đấu, Jolt hoàn toàn không hiểu gì.

Đáng lí ra đối thủ của anh mới là người phải ăn đất và ngẩng mặt nhìn anh.

Anh sẽ lẫy lừng phản lại lời chế giễu của tên tiền bối kinh tởm và cho hắn biết vị trí của mình trong học viện này.

Đó là những gì đã xảy ra trong kiếp trước của Jolt khi anh nhập học vào một ngôi trường trung học.

Và cái chuyện đáng lẽ phải xảy ra đó lại không hề có ở đây.

Jolt lẽ ra phải có thể đánh bại tên hào nhoáng đang ở trước mặt mình.

Khi trận đấu bắt đầu, anh sẽ cường hóa cơ thể bằng ma thuật. Rồi sau đó anh sẽ lập tức di chuyển ra sau đối phương và hạ gục hắn bằng một đòn duy nhất từ điểm mù.

Kế hoạch là vậy, thế nhưng khi anh vừa di chuyển ra sau đối phương, anh đã biến mất.

“Làm… làm sao như vậy được!?”

Anh đã định nhẹ tay.

Đối phương là một hoàng tộc. Anh biết dù họ còn học cùng nhau hay không cũng không quan trọng, sẽ rất tệ nếu như anh lỡ quá tay với cậu.

Thế nhưng, anh đã định nghiêm túc cho đến khi áp sát được cậu, và rồi anh nhận ra mình đang nằm trên sàn.

Jolt lẽ ra phải có lợi thế áp đảo cậu.

Anh đã cố gắng rất nhiều, thậm chí còn trước khi mọi người nhận thức được sự tồn tại của mình. Thay vì không làm gì cả ngày như trong kiếp trước của mình, anh ngày qua ngày đều cố gắng cải thiện bản thân.

Thậm chí khi còn là một đứa bé chưa biết đi, anh đã thành thạo một phép phòng thủ cực kì mạnh mẽ. Lẽ ra sau khi chạm đến cấp độ như vậy, không đòn tấn công nào có thể chạm vào anh mới phải.

『Cái ‘cố gắng’ mà anh nói là ngồi chọn ma thuật từ hệ thống hết lần này đến lần khác đấy à?』

Jolt giật mình bởi giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu và nhìn lên.

Ở đó là một cậu trai đẹp mã. Bất cứ ai nghe thấy giọng cậu cũng sẽ nghĩ rằng cậu là hoàng tử của nào đó

Cậu là Darian, tam hoàng tử của vương quốc Mani. Cậu là người nổi bật nhất trong số học sinh năm nhất.

『Xin lỗi vì đã làm anh ngạc nhiên. Nhưng đừng lo. Ta chỉ có thể chạm đến bề mặt của anh thông qua hệ thống mà thôi. Ta vẫn chưa thể đi sâu vào trái tim của một người được.』

Jolt rất sốc khi biết giọng nói trong đầu mình là của Darian.

Dù cho anh không nhớ đã cho phép cậu vào tâm trí mình, nhưng cậu đã tự làm điều đó theo ý cậu.

『Ý cậu là sao, “Hệ Thống” là gì?』

Anh trả lời trong đầu mình. Darian nở một nụ cười nhẹ khi nghe vậy.

『Anh là một người chuyển sinh đúng không?』

Jolt Hoang mang. Anh đã giấu việc mình là người chuyển sinh với mọi người. Lẽ ra không ai có thể biết về nó.

『Sao thế? Anh đừng bảo tôi là anh chưa từng mở Menu của Hệ Thống ra nhé?』

Dĩ nhiên là anh có.

Đó là lợi thế của anh nhờ vào việc là người chuyển sinh.

Thế giới này có không ít người có thể sử dụng Phước Lành. Nhưng đáng lí ra anh mới là người duy nhất có thể truy cập Giao Diện Người Dùng và chọn một phép thuật từ đó.

Trong khi những người khác cần trượng, bùa, hay vòng ma thuật để sử dụng được ma thuật, thì tất cả những gì anh cần làm chỉ là mở Menu Hệ Thống ra và chọn một ma thuật từ đó.

Anh không cần phải biết gì về ma thuật. Chỉ cần chọn là câu chú có thể sử dụng được, sức mạnh và độ chính xác sẽ được tăng lên bằng cách sử dụng chúng liên tục.

『Mà, đúng là ma thuật của anh cũng có mạnh hơn đấy. Ta nghĩ hẳn phải có chút nỗ lực trong đó nhỉ.』

Jolt theo phản xạ đứng dậy, anh cảm nhận được nụ cười khinh bỉ đang thoát ra từ miệng cậu..

Rồi anh quay sang đối mặt với Darian.

『Bộ anh định ra sau ta rồi đánh lén nữa sao?』

“Câm mồm!”

Anh không cho phép mình thua.

Nếu anh để thua, thì mọi thứ sẽ lại như trước. Một thứ gì đó đã vỡ sẽ không bao giờ có thể lành lại hoàn toàn. Anh biết điều đó quá rõ từ chính trải nghiệm trước đây của mình.

Jolt mở Menu Hệ Thống và chọn một kĩ năng bậc 4 ‘Phân Rã’.

Rồi anh lựa chọn tầm đánh của kĩ năng.

Darian nhanh hơn anh nên cậu có thể dễ dàng tránh được nó.

Nếu đã vậy…

Tất cả những gì anh cần làm là một phạm vi thật lớn sao cho không thể nào chạy thoát.

Anh cài phạm vi của ma thuật là một trăm mét bán kính xung quanh anh.

‘Phân Rã’, đúng như cái tên của nó, đó là một phép phá hủy cấu trúc mọi thứ và đổ sập. Nó có thể nén lại thành một tia để bắn đến một mục tiêu cụ thể, và cũng có thể dùng để phá hủy diện rộng.

Dĩ nhiên khi làm vậy, anh không chỉ giết mỗi thành viên hoàng tộc. Mà cả học viện cũng sẽ bị phá hủy, và mọi thứ xung quanh anh đều sẽ trở thành cát bụi, kể cả con người.

Nhưng Jolt không quan tâm.

Anh chỉ nghĩ rằng nếu anh thua ở đây, mọi thứ sẽ lại rối tung lên như trước.

“Chết đi!”

Kĩ năng đã được kích hoạt.

Thế nhưng nó lại không như Jolt nghĩ.

Mọi thứ lẽ ra phải trở thành cát bụi ngay lập tức. Thế mà, khung cảnh trước mặt anh lại chẳng thay đổi.

Ma lực của cậu đã hoàn toàn cạn kiệt.

Thế nên kĩ năng chắc chắn đã được kích hoạt.

Thế nhưng lại chẳng có gì xảy ra.

Có khả năng nó không thể ảnh hưởng lên Darian.

Hiệu ứng kĩ năng có lẽ đã bị giảm hoặc chặn lại bởi một ma thuật phòng thủ bậc cao nào đó.

Nhưng không có chuyện gì là thế nào? Dù cho Darian có đỡ được nó đi nữa thì cũng không thể nào cậu có thể bảo vệ được khu vực xung quanh.

『Xin lỗi nhưng ta đã phân tích ma thuật của anh và vô hiệu hóa nó rồi.』

Hai vai của Jolt trở nên nặng trĩu.

Anh không nghĩ có người có thể làm chuyện đó.

Sau cùng, anh có thể tự do chọn và kích hoạt những ma thuật dạng kĩ năng của anh.

Anh tin rằng việc phân tích hay nghiên cứu gì cũng đều sẽ vô dụng.

Darian tiến về phía anh, nhưng Jolt vẫn giữ nguyên vẻ mặt ngẩn ngơ.

『Thật ra, ban đầu ta cũng có hơi hoảng một chút đấy. Trong lần phân tích đầu tiên, ta đã bảo toàn được tính mạng mình nhưng cả học viện đều biến thành cát bụi cả. Đây là lần thứ hai của ta, phân tích kĩ năng của ngươi cũng không dễ đâu.』

Darian nói như thể đang tự cảm phục bản thân, nhưng nghe giọng cậu khiến Jolt cảm thấy lạnh sống lưng.

Nếu những gì cậu nói là thật, Darian thậm chí có khả năng điều khiển không-thời gian.

Ai có thể chống lại một người như vậy?

『Cậu… là cái quái gì vậy…?』

『Ah, cũng không có gì đâu. Cũng như chức nghiệp của cậu là Ma Võ Sư, của ta là Kĩ Sư Hệ Thống.』

Đó là một chức nghiệp anh chưa nghe bao giờ. Nhưng Jolt đã mường tượng ra khả năng của nó

Đó hẳn là sức mạnh có khả năng can thiệp vào hệ thống của thế giới.

Nó có thể vô hiệu hóa những kĩ năng trong Hệ Thống, và nó còn cho phép cậu điều khiển thời gian thông qua Hệ Thống.

『…Giết tôi đi…』

Anh có thể làm gì trước một đối thủ như vậy? Jolt rơi vào tuyệt vọng.

Vô vọng rồi. Cứ tiếp tục sống như này chỉ tổ phí cuộc đời lần nữa mà thôi.

『Không đâu, nếu ta đã muốn giết anh thì ta đã không lòng vòng như vậy nãy giờ rồi.』

Darian cúi xuống bên cạnh và nhìn vào mặt Jolt.

『Hãy tham gia với ta. Sau cùng, ta không thể để một người chuyển sinh như anh một mình được.』

Jolt hoang mang lắc đầu.

Anh không hiểu cậu đang nói gì.

『Ừ thì, quả thật những người chuyển sinh như anh có thể giết bất cứ kẻ nào cản đường mình. Nhưng mà, chẳng phải cuộc sống như thế rất cô đơn sao? Thôi nào, đừng chần chừ nữa. Ta biết anh cảm thấy thế nào mà.』

Jolt không còn lựa chọn nào khác ngoài gia nhập đội quân của Darian.

*****

Nằm dưới sự bảo bộ của một cá thể mạnh mẽ tốt hơn nhiều so với những gì anh nghĩ.

Darian có thể dễ dàng làm mọi việc mà với anh phải tốn rất nhiều công sức mới đạt được.

Jolt công nhận sức mạnh tuyệt vời của Darian với tư cách là thuộc hạ của cậu, nhưng anh cũng rất khâm phục và khen ngợi cậu.

Anh thực sự cảm thấy tự hào vì được ở bên một người như vậy.

Ban đầu anh nghĩ mình sẽ phải rất khổ sở khi là thuộc hạ của Darian, nhưng mọi chuyện vẫn không có gì khác bình thường.

Đó là nhờ vào sức hút và đầu óc phóng khoáng của Darian giúp cậu có thể giao tiếp với nhiều loại người khác nhau.

Dần dần, Darian bắt đầu thu nạp thêm nhiều người chuyển sinh hơn nữa.

Sau cùng, có rất nhiều người giống Jolt ở thế giới này.

Không có sự khác biệt nhiều giữa các người chuyển sinh, nhưng sức mạnh của họ sẽ phụ thuộc vào cuộc sống ở kiếp trước của họ.

Có vẻ như, vì kiếp trước của anh không có gì đáng kể nên Jolt không thực sự có thể so sánh với những người chuyển sinh khác. Vậy nên họ có lẽ làm được những gì mà Jolt phải rất cố gắng mới làm được.

Darian tập hợp những người chuyển sinh cậu thu nạp được thành một đội, thứ mà sau này được biết đến với cái tên Đội Quân Bất Khả Chiến Bại.

Họ không tìm kiếm sức mạnh. Sau cùng, chỉ mỗi Darian là đã rất mạnh rồi.

Anh không hiểu mục đích của cậu là gì.

Darian là một thành viên trong hoàng tộc, vậy mà cậu lại không hề hứng thú với ngai vàng.

Với sức mạnh của cậu, cậu thừa sức để chinh phục cả Ma Giới ở bên dưới thủ đô, nhưng Darian lại chưa từng đến đó bao giờ.

Theo như cậu bảo, Ma Giới vốn dĩ đã là một phần trong cuộc sống của mọi người. Cậu muốn tránh thay đổi điều đó nếu có thể. Và nếu cậu đi thì sẽ dễ dàng chinh phục được nó.

Cậu đang làm một nhiệm vụ cá nhân. Một chuyến hành trình quanh đất nước vì mục đích ‘cải cách thế giới’.

Việc thành viên hoàng tộc đi đây đi đó quanh đất nước của mình là một điều phổ biến ở đây, nhưng mặt khác, rất hiếm khi nào họ rời khỏi đất nước mình.

Chu du quanh đất nước, lắng nghe về những điều bất bình và các vụ án, rồi nhanh chóng giải quyết tất cả chúng.

Với Jolt, có vẻ như Darian đang tìm kiếm thứ gì đó ở bên ngoài.

“Gần đây có rất nhiều vụ cướp bán quỷ xảy ra.”

Một ngày, Darian phát hiện ra một vụ cướp các nô lệ bán quỷ.

Đội Quân Bất Khả Chiến Bại sẽ không hành động chỉ vì vài vụ cướp vặt như vậy.

Bán quỷ giống như đồ vật tầm thường, dù cho họ có thuộc sở hữu của quý tộc đi nữa thì đó cũng chỉ là cướp. Những chuyện như vậy nên để người bị hại tự lo.

Tuy nhiên, chuyện sẽ khác nếu như chuỗi vụ trộm này là do cùng một người. Hơn nữa, có vẻ còn có một vampire tham gia vào chuyện này.

Sẽ rất khó khăn nếu để một người bình thường xử lí. Đó là lí do vì sao cần đến Darian và Đội Quân Bất Khả Chiến Bại của cậu.

-----------------

Zard: Ehem! Có hơi ngại khi phải nói điều này nhưng vì đã kịp eng nên bộ này sẽ delay tiếp nhé :v

Thành thật xin lỗi các bạn vì mới quay lại được 3 tuần đã phải ngưng tiếp.